Choáng váng khi biết được sự thật về công việc và lương khủng của vợ tôi
Chưa dừng lại ở đó, khi mở phong bì lương của vợ anh như chết ngất đi, lương vợ anh mỗi tháng 35 triệu đồng.
Yến và chồng cưới nhau được 9 năm nay, cuộc sống gia đình Yến khá hạnh phúc. Ai nhìn vào cũng trầm trồ khen ngợi vợ chồng Yến đôi lứa xứng đôi. Không chỉ được về hình thức mà cái nết ăn nết ở của hai vợ chồng Yến cũng chẳng ai chê được điểm gì.
Ngày ngày ngoài việc cơ quan 8 tiếng, Yến lại đầu tắt mặt tối lo hết việc trong gia đình, nào là việc chăm chồng, chăm con. Đôi khi cô còn chẳng có chút thời gian làm đẹp cho bản thân nữa. Chồng Yến vốn làm kinh doanh cho một công ty tài chính, anh cũng bận nên đi suốt. Tối về lại nằm bắc chân xem ti vi, hôm nào tinh thần thoải mái, anh mới trông con giúp Yến.
Đôi khi Yến cảm thấy mình không khác gì &’siêu nhân’ cô làm việc thoăn thoắt, nhưng có hôm vẫn bị chồng mắng là chậm chạp. Yến vẫn nhớ những điệp khúc quen thuộc của chồng mình là “Có mỗi cái việc rửa bát mà cũng lâu”, “nấu món gì mà lâu thế em ơi, anh sôi cả bụng lên rồi đây”,…
Chồng Yến là thế, anh cứ cậy mình là người gánh vác cả gia đình nên có quyền bắt tội vợ. Mỗi tháng anh đưa Yến vị chi là 5 triệu tiền ăn; 2 triệu tiền tiêu vặt và 2 triệu tiền đút sổ tiết kiệm. Anh cứ nghĩ như thế là đủ, là quá thoải mái lắm rồi. Không ít lần anh tự vỗ ngực mình hào phóng hơn nhiều anh chồng không đưa cho vợ một xu nào.
Yến đã quá quen với “định mức lương’ mỗi tháng của chồng cô cũng chẳng có gì kêu la phàn nàn cả. Bởi Yến biết có kêu thu nhập chồng cô vẫn thế. Nhưng đó là suy nghĩ của Yến, chồng cô đâu có biết rằng mỗi tháng còn có những khoản như tiền học của con, tiền sữa cho con,…Chưa kể những khoản phát sinh khác.
Vì thế, Yến vừa tất tả việc nhà, vừa ôm đồm việc cơ quan. Người ta có thời gian đủng đỉnh, nghỉ ngơi đi đâu đó, nhưng Yến lại phải cày năng suất gấp đôi. Mỗi tối khi chồng con chìm vào giấc ngủ, mình cô vẫn ngồi đó với chiếc máy tính và những bản thiết kế nhận làm thêm. Cô nghĩ “Có cố mới đủ tiền nuôi con được”.
Cũng chỉ vì gồng mình như thế mà một ngày Yến lăn ra ốm. Khi đó, chồng Yến mới thấu rằng, vai trò của vợ rất quan trọng. Suốt mấy ngày chăm vợ, chăm con chồng Yến dần nhận ra bao năm qua anh đã đối xử quá đáng với vợ mình. Nhìn vợ gầy tong teo, anh bỗng cảm thấy nghèn nghẹn.
Video đang HOT
Trước đây, mỗi lần anh ốm vợ anh một tay vợ chăm sóc, lo lắng quán xuyến hết việc nhà. Không chỉ vậy, cô ấy vẫn có thời gian nấu nướng đầy đủ, tẩm bổ cho anh món này món kia. Nhưng rồi, giờ đây khi vợ ốm, anh chỉ biết mua cháo ngoài hàng. Khi Yến nói thèm ăn cháo nhà nấu, anh mới nhận ra “nấu nướng khó biết nhường nào”.
Anh giặt giũ, tắm rửa cho con cũng đã ngốn tới mấy tiếng đồng hồ. Tối tối, anh mệt tới mức không thể ngồi xem ti vi được nữa. Con lại đòi chơi, anh cũng không đủ bình tĩnh nói nhẹ nhàng một câu. Anh cáu kỉnh với chúng…Và anh chợt nhận ra, Yến thật giỏi chịu đựng khi dạy con, cô ấy có mệt đến đâu vẫn luôn tươi cười nhẹ nhàng với chồng và con.
Yến biết chồng mệt, nhưng cô cũng không biết làm cách nào ngoài việc cố gắng ăn nhiều để chóng khỏe. Cô cũng không ngừng động viên chồng chăm con khiến anh vô cùng bối rối.
Chiều nay, khi chị kế toán và mấy em cơ quan Yến qua chơi, nhân tiện gửi lương tháng trước cho cô. Yến vừa uống thuốc mệt quá nằm ngủ thiếp đi, chồng Yến tiếp đón khách thay vợ. Cũng vì thế anh mới hay rằng vợ anh đâu phải là cô nhân viên quèn như anh hay mắng mỏ mà vợ anh là cô trưởng phòng kinh doanh của mấy chục con người.
Không chỉ thế vợ anh còn là nhân vật rất quan trọng trong công ty mà ai cũng quý, cũng yêu “Sếp Yến nghỉ công ty khốn khó lắm. Công việc kinh doanh mấy hôm nay đang lao đao vì không có hợp đồng”. Chưa dừng lại ở đó, khi mở phong bì lương của vợ anh như chết ngất đi, lương vợ anh mỗi tháng 35 triệu đồng. Thế mới nói, chỉ sau 9 năm, vợ chồng anh mới có nhà chung cư ở, thậm chí vợ còn tính chuyện mua xe ô tô đưa đón con đi làm.
Giờ anh mới hay thời gian qua anh đối xử với vợ mình thậm tệ quá, anh luôn miệng chê bai cô ấy. Hễ cô ấy “phạm lỗi” dù rất nhỏ, anh đều cáu kỉnh ra mặt. Anh luôn gân cổ lên cho rằng “Tôi là lao động chính trong nhà”; “Cô liệu mà chi tiêu cho nó hợp lý nghe chưa”,…. Anh cứ nghĩ mỗi tháng anh đưa cho vợ 9 triệu là to tát lắm rồi.
Mấy hôm vợ ốm, anh chợt nhận ra những khoản chi tiêu như bỉm sữa của các con cũng đã tốn lắm rồi, thế mà anh đâu có hiểu rằng để lo đủ cho 4 miệng ăn trong gia đình, vợ anh vẫn phải gồng ghánh lo toan hết. Không chỉ thế để cho chồng vui cô ấy đã luôn giấu kín sự thật về công việc cũng như lương bổng để anh không phải mất mặt,…
Anh cảm thấy xấu hổ vô cùng, suốt 9 năm qua anh luôn tỏ ra mình là người quan trọng là trụ cột trong gia đình. Nhưng anh đâu biết rằng chính vợ anh mới là người vun vén, là người lo toan hết mọi thứ để gia đình này luôn hạnh phúc ấm êm.
Theo Người đưa tin
Chồng moi tiền gái để chăm vợ sinh con
Sắp "vỡ chum" đến nơi rồi mà tâm trí tôi vẫn đang rối bời. Có nằm mơ tôi cũng không ngờ được rằng chồng tôi nghĩ ra cách tán gái để moi tiền chăm vợ đẻ.
Ngày "khai hoa nở nhụy" sắp đến vậy mà tôi vẫn còn đang phải đương đầu với cú sốc chồng đi "lăng nhăng" ở bên ngoài. Có nỗi đau nào hơn thế không?
Mọi việc được tình cờ phát hiện vào một buổi tối nọ, chồng tôi trong lúc bật laptop và lướt web "làm việc" theo cách anh vẫn nói thì đột ngột bị đau bụng dữ dội, lao vào toa-lét nôn mửa rất nhiều mà vẫn không đỡ. Nhìn chồng đau đớn, tôi cũng luýnh quýnh không biết làm gì khác hơn vớ lấy chiếc điện thoại gọi taxi để đưa chồng đi bệnh viện. Trên xe, mặt anh xanh xám hẳn đi, vật vã, chắc phải gắng gượng lắm để không bật ra tiếng kêu rên. Bác sỹ và y tá trong kíp trực cấp cứu hôm đó không khỏi thương cảm cho vợ chồng tôi, vì tôi bụng đã to lùm lùm vẫn phải dìu chồng ra khỏi taxi. Bằng các biện pháp sơ cứu chuyên môn, bác sỹ kết luận chồng tôi bị ngộ độc thực phẩm cấp tính, phải rửa ruột, truyền nước biển và nhập viện theo dõi. Sau khi thu xếp mọi việc của chồng ở viện xong xuôi, tôi quay về nhà để lấy thêm một số đồ cần thiết, tiện thể nấu một bát cháo hoa mang vào cho chồng sáng hôm sau. Tôi biết chồng không thích ăn các đồ làm sẵn mua trong viện.
Về đến nhà, tôi đến gần chiếc laptop định tắt máy hộ anh, nhưng chợt sững lại trước những dòng chat từ chiếc cửa sổ đang bật dở. Nhìn tên các nickname đang chat cùng anh, tôi có thể đoán được chủ nhân của chúng toàn những cô gái. Cửa sổ thứ nhất: "Anh đâu rồi? Đang nói chuyện ngon trớn lại bỏ đi đâu thế? 10h sáng mai em mang con iphone đến để anh cài lại phần mềm, rồi anh đưa em đi "nghỉ trưa" nhé, như lần trước ý".
Cửa sổ thứ hai: "Alo, anh đâu rồi? Đang yên đang lành buzz người ta rủ chat rồi ngừng ngang xương như vậy à? Hôm nào gặp lại, em sẽ cho anh biết tay. Hãy đợi đấy!" rồi cửa sổ thứ ba, cửa sổ thứ tư, vẫn những nội dung tương tự...
Chồng tìm cách moi tiền gái để mang về chăm vợ đẻ (Ảnh minh họa)
Tôi nhìn trân trối vào những con chữ nhảy nhót trước mặt, không thể tin được đó là sự thực. Từ trước đến giờ tôi hoàn toàn tin tưởng chồng, một cách tuyệt đối. Chúng tôi không bao giờ làm những chuyện như lục lọi ví tiền, điện thoại, máy tính của người khác. Tôi sững sờ tự hỏi đây có phải là người chồng tôi yêu thương, tin tưởng hết mực sao? Anh đã lừa dối vợ con từ bao giờ?... Đầu óc tôi muốn nổ tung vì vô vàn câu hỏi. Lúc đó, tôi chỉ muốn gào thét, đập phá, ném cả chiếc laptop lẫn những dòng chat chit kia vào mặt anh để chất vấn cho ra nhẽ. Tuy nhiên, lý trí mách bảo tôi phải bình tĩnh lại. Tôi cố kiềm nén cơn giận đang chực bùng nổ, cố hướng suy nghĩ đến chính mình, đến đứa con đã tượng hình và đang lớn lên trong bụng... và rồi tôi dần trấn tĩnh lại, thấy đầu óc sáng suốt hơn. Tôi biết mình sẽ phải làm những gì tiếp theo.
Cả đêm hôm đó, tôi thức trắng. Với kiến thức máy tính hạn hẹp của mình, tôi click chuột tự lần giở vào mục lưu trữ hội thoại trong Yahoo Messenger của nick anh và kiên nhẫn đọc những dòng chat chit trong đó. Tôi phải cám ơn những nhà sáng lập của yahoo, cám ơn cả chính anh đã "vô tình" lưu giữ lại những "bằng chứng" quý giá này để tôi được hân hạnh biết thêm về người chồng quý hóa. Nước mắt tôi lã chã rơi khi bàng hoàng phát hiện ra một con người khác của anh: trăng hoa, lăng nhăng, đầy dục vọng...
Người sắp sửa làm cha của con tôi đây sao? Hầu hết những cô gái trong list bạn bè đều là khách hàng nữ anh đã tiếp xúc tại cửa hàng điện thoại nơi anh làm việc. Lợi dụng mã ngoài sáng sủa, bảnh chọe của mình, anh lân la làm quen, hỏi xin nick chat rồi buông lời ong bướm, tán tỉnh, cưa cẩm và thậm chí moi tiền người ta nữa. Trong thế giới nửa thật nửa ảo đó, anh tự tô vẽ ra hình ảnh một người con trai độc thân có chí, chăm chỉ làm ăn nhưng vì hoàn cảnh nghèo túng để gợi lòng thương cảm của những người kia. Đã không ít người cả tin những lời tán tỉnh ngọt ngào đó, đồng ý hẹn hò với anh, thậm chí đi nhà nghỉ cùng anh và tình nguyện bỏ tiền túi ra để giúp đỡ anh "qua cơn khốn khó"... Tôi tự hỏi khi làm những việc trơ trẽn, lỗi đạo vợ chồng như thế này, anh có chuẩn bị tâm lý đón nhận cái ngày bị tôi phát giác ra sự thật, và phải đối mặt với nguy cơ mất hết tất cả và bị thế gian lên án, dè bỉu, xỉa xói đến không ngóc đầu lên nổi không?
Tôi lấy USB lưu lại hết những nội dung chát chit lăng nhăng đó, và tắt laptop đi. Những gì tôi biết như vậy là quá đủ. Thời gian còn dài, tôi sẽ dần dần xử lý từng vấn đề một. Quay lại thực tại, thấy trời đã sáng bảnh mắt, nghĩ đến chồng đang bệnh, phải ở viện một mình suốt đêm, tôi vẫn bình tĩnh đi bật bếp ga, vo gạo nấu nồi cháo, và cho vào cặp lồng mang đến viện cho anh. Đến nơi, thấy anh nằm trên giường bệnh phủ ga trắng toát, trông yếu đuối và đáng thương. Nếu không biết những chuyện bí mật kia, chắc hẳn tôi phải thương cảm và xót xa cho anh lắm. Tôi giúp anh làm vệ sinh cá nhân, giặt khăn, lau mặt, thay quần áo và đổ cháo ra bát và giục anh ăn kẻo nguội. Đang xì xụp húp cháo, bỗng nhiên nhớ ra chuyện gì, anh giật mình hỏi tôi đã tắt hộ cái laptop cho anh chưa. Tôi trấn an anh: "Ôi dào, cái máy đó hết pin tự động tắt từ trước khi em về đến nhà".
Tôi tự nhủ thầm: "Tạm thời anh cứ sống với cái yên tâm giả tạo đó đi. Rồi đây anh sẽ phải trả giá".
Vài ngày sau, chồng tôi đã hồi phục sức khỏe và được xuất viện về nhà. Suốt những ngày chồng nằm viện, tôi vẫn đóng vai một người vợ ngoan hiền, yêu thương và chăm sóc anh chu đáo, khiến anh chẳng mảy may nghi ngờ gì. Sự thật là tình cảm vợ chồng trong tôi với người đàn ông này đã nguội lạnh, giờ chỉ có sự căm ghét, hận thù và kinh tởm người chồng đạo đức giả kia. Suy nghĩ thông suốt nhất của tôi bây giờ chỉ là mình phải sống vì bản thân mình, vì đứa con bé nhỏ của tôi. Tôi không thể gục ngã dễ dàng như thế này. Tôi tìm hiểu thông tin về làm thủ tục ly dị trên mạng Internet và đến tận văn phòng luật sư để hỏi thì đều được tư vấn không có tòa án nào đồng ý xử ly hôn cho cặp vợ chồng nào trong khi người vợ đang mang thai cả. Chính vì vậy nên tôi đành tạm hoãn ý định nộp đơn đơn phương ly hôn, ít nhất phải chờ cho đến khi tôi sinh con ra, và nuôi con cứng cáp đã.
Tuy nhiên, tôi vẫn xác định phải nghiêm túc nói chuyện cho rõ ngọn ngành với chồng, chứ không thể sống mãi như ngày trước, làm con lừa cho chồng xỏ mũi dắt đi. Tôi thẳng thắn bắt đầu câu chuyện không rào đón trước sau, và nói với chồng một cách rành rọt: "Em đã biết hết mọi chuyện anh đang giấu em rồi. Chúng ta cần nói chuyện". Chồng tôi như chết sững, mặt đang vui vẻ bỗng chuyển sang xám ngoét, anh lắp bắp: "Cái gì?... Anh có làm gì sai đâu?...".
Lúc đó tôi bình tĩnh và sắt đá đến lạ lùng trả lời anh: "Em đã biết chuyện anh trăng gió, lăng nhăng và làm những chuyện phản bội hai mẹ con em bên ngoài. Anh không phải cố biện hộ. Tự bản thân anh biết việc mình đã làm, em không cần phải nhắc lại nữa. Em đã rất cố gắng, nhưng em không thể tha thứ được cho anh. Trước mắt chúng ta hãy ly thân. Bố mẹ đang sang đón em về ở hẳn bên đó, chờ ngày sinh. Khi con trai đã cứng cáp, chúng ta sẽ ra tòa li dị".
Đến lúc này thì anh tỏ ra hối hận, đau khổ rõ rệt. Viễn cảnh cùng một lúc mất cả vợ lẫn con có vẻ làm anh sốc nặng. Anh bật khóc thật sự, lắp ba lắp bắp nói, không dám nhìn vào mắt tôi: "Xin em và con đừng bỏ anh... Hãy tha thứ cho anh... Những việc kia chỉ là giả vờ thôi... Anh chỉ muốn kiếm thêm ít tiền để sau này đưa em đi đẻ và mua sữa nuôi con... Cái khó bó cái khôn... Anh xin em... anh hối hận lắm rồi...".
Tôi cắn răng, kìm nén để không bật khóc, rồi kéo vali đi thẳng ra ngoài cửa, cảm thấy gánh nặng trong lòng đã vơi bớt đi rất nhiều.
Theo Gia đình Việt Nam
Chồng sẵn sàng bỏ mặc mẹ con tôi để sang chăm vợ cũ Không hiểu chị ta có gì mà anh lại mê mẩn tới vậy, có thể bỏ vợ và làm tất cả vì cô ta? Điều đó cũng không thành vấn đề ư. Tôi lấy chồng được gần một năm, anh từng có một đời vợ, tôi không biết lý do vì sao vợ chồng anh ly hôn (đã gần bốn năm) vì không...