Choáng váng bí mật của chồng đã bị lật tẩy qua chiếc áo
Hai vợ chồng như hai cái bóng trong nhà, chẳng ai nói với ai câu nào. Không khí nặng nề đến phát sợ, tôi sợ phải bước chân vào phòng ngủ, sợ phải về nhà mỗi tối, sợ phải giả câm giả điếc hàng ngày.
Chồng tôi là một người hiền lành, chăm chỉ và chịu khó. Từ khi yêu nhau cho đến khi lấy vợ anh cũng chưa bao giờ đi tụ tập nhậu nhẹt với bạn bè, thỉnh thoảng cuối tuần cà phê với bạn của anh thì anh cũng đưa vợ đi theo. Công việc của anh thì bận rộn có khi cả ngày chẳng có thời gian cầm vào điện thoại.
Tôi hoàn toàn tin tưởng vào tình yêu của chồng dành cho mình. Kết hôn 4 năm chúng tôi cũng có được đứa con gái kháu khỉnh, đáng yêu. Tôi mãn nguyện với hạnh phúc gia đình của mình, tôi hứa sẽ cố gắng giữ gìn cho tổ ấm của mình.
Tôi đã từng có một gia đình hạnh phúc.
Video đang HOT
Mấy tháng gần đây, chồng tôi chuyển chỗ làm mới với mức lương cao hơn. Đồng nghĩa với việc anh đi sớm về muộn, sáng dậy bao giờ anh cũng đi làm trước tôi cho kịp giờ. Con đi học thì tôi đưa đón hàng ngày, đã lâu rồi, gia đình chẳng còn những bữa cơm tối quây quần bên nhau. Vì anh thường về muộn hơn bữa cơm gia đình.
Từ ngày anh chuyển công ty, tôi cứ cuống lên cho kịp giờ đi làm vì anh chẳng giúp được cho tôi việc gì. Tôi cảm giác vợ chồng tôi đang dần xa cách nhau, vợ chồng không còn được thân mật và gần gũi như trước nữa. Ngay cả &’chuyện ấy’ cũng chỉ đôi ba lần trong một tháng. Phần lớn tôi đi ngủ muộn hơn anh vì tôi cố gắng tranh thủ làm nốt việc cơ quan còn dang dở.
Dạo gần đây, tôi thấy rất lạ khi chồng tôi đi ngủ vẫn mặc áo thun. Trước đây chồng luôn có thói quen ngủ lưng trần, anh còn trêu đùa với tôi rằng : “Đây là cách để anh quyến rũ vợ”. Tôi thấy lạ nhưng thôi vì tôi không muốn đánh thức anh dậy.
Sáng sớm hôm sau, nhân lúc anh thay đồ đi làm, tôi mới để ý thấy đằng sau lưng anh có những vết cào. Những vết cào đó khiến da anh hằn đỏ lên và bị xước. Tôi bước lại, giật cái áo trên tay chồng đang định mặc ra, ánh mắt chồng nhìn tôi thoáng bối rối. Tôi hỏi anh tại sao lại có những vết cào của người như thế này. Anh chỉ lấp liếm trả lời rằng anh bị nổi mẩn ngứa ở công ty mà không kịp đi mua thuốc, anh tự gãi và cào bị thương. Nhưng ở đằng sau cổ của anh còn có một dấu hôn để lại.
Nỗi nghi ngờ chồng ngoại tình dâng lên trong tôi, tôi giận dữ và định làm quá lên nhưng sợ muộn giờ làm của chồng nên tôi để anh đi làm.
Đến trưa, tôi rủ cô bạn thân rủ ra ngoài ăn vì lâu lắm hai đứa không gặp, tôi cố tình chọn nhà hàng ở gần công ty chồng để xem chồng có lén lút với ai buổi trưa không. Quả nhiên, nghi ngờ của tôi không hề sai.
Tôi cố tình chọn nhà hàng ở gần công ty chồng để theo dõi anh.
Trong lúc tôi đang chọn đồ ăn thì cô ấy hích tay tôi: “Mai! Nhìn kìa! Chồng mày đấy hả?” Tôi nhìn theo tay nó chỉ. Chồng tôi đang ôm eo một cô gái bước vào nhà nghỉ. Tôi ngồi đơ ra đó, không biết phải xử trí ra sao. Bạn tôi thì chạy ra nhìn cho đến khi hai người đó lên phòng. Nó hỏi tôi định làm thế nào? Nó giục tôi lên bắt quả tang cho hai người đó bẽ mặt, nhưng tôi như người mất hồn chẳng biết nên làm gì cả dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý.
Tôi ra đối diện cổng nhà nghỉ chờ hai con người ấy xuất hiện. Đúng 2 tiếng sau họ mới ôm nhau đi ra, tôi đứng đó, chồng tôi hốt hoảng, còn cô ấy chẳng có vẻ gì là sợ hãi. Tôi lôi cô ta ra rồi tát cho chồng tôi một cái: “Đồ hèn, mấy vết cào trên lưng là của người tình mà anh không dám nhận à, giờ thì tôi biết bộ mặt thật của anh sau cái vẻ hiền lành, chu đáo đấy rồi. Tôi không ngờ anh cũng bì ổi như thế này đấy”. Chồng tôi ú ớ chẳng nói nên lời, còn nhân tình của chồng thì cười khinh bỉ, vẻ mặt đắc thắng. Tôi bỏ về nhà chẳng để cho chồng có lời giải thích, tôi mặc kệ tôi chẳng muốn nghe thêm gì nữa.
Tôi đau đớn khi cứ phải sống trong im lặng như vậy.
Tối, anh về nhà sớm hơn mọi khi nhưng anh cũng có một lời nào giải thích cho hành động của mình. Tôi cũng tránh chẳng muốn giáp mặt với chồng, đến giờ tôi vẫn không thể chấp nhận nổi sự thật đau đớn đó. Hai vợ chồngnhư hai cái bóng trong nhà, chẳng ai nói với ai câu nào. Không khí nặng nề đến phát sợ, tôi sợ phải bước chân vào phòng ngủ, sợ phải về nhà mỗi tối, sợ phải giả câm giả điếc hàng ngày.
Chồng tuyên bố vì con nên sẽ không ly hôn. Con tôi thì còn quá nhỏ để hiểu những gì đang xảy ra. Tôi có nên ly hôn để chồng đến với người tình không? Tình cảm vợ chồng bao năm qua không bằng một phút giây say nắng của chồng. Hạnh phúc gia đình có đáng bị đánh đổi như vậy không? Chồng không chịu ly hôn, làm sao tôi có thể sống mãi với những tổn thương và nỗi đau như vậy được. Tôi biết làm gì để giải thoát cho chính mình đây?
Theo Afamily