Choáng khi chồng chỉ tuyển ôsin còn “TRINH”
Từ ngày chuyển ra ở riêng, công việc bù đầu, cả hai vợ chồng tôi gần như không có đủ thời gian chăm sóc con nhỏ, nhà cửa lúc nào cũng bề bộn. Dù không muốn có người lạ xuất hiện trong gia đình nhưng buộc lòng chúng tôi phải thuê người giúp việc để đỡ đần việc nhà.
Chồng nói phải tìm được người giúp việc còn trẻ, tháo vát, biết việc và trông ngoại hình cũng phải “được được” 1 tí. Từ sau vụ cô giúp việc trước, tôi chán, mặc kệ chồng cho chồng tự ra trung tâm môi giới mà kiếm người giúp việc. Tôi cho anh toàn quyền quyết định để sau này khỏi trách móc này nọ.
Vài ngày sau, anh dắt về một cô bé 18 tuổi tên Duyên trẻ măng. Người thứ 4 về làm osin nhà tôi lại là một cô gái trẻ khác tên Thùy, gần 20 tuổi, khá xinh xắn, nhanh nhẹn. Chồng tôi rất chiều và quan tâm tới ôsin trẻ. Vợ chồng tôi đi đâu, anh cũng cho Thùy đi cùng. Anh còn thường xuyên cho thêm tiền để cô bé may sắm quần áo để “lấy chồng thành phố” như anh vẫn hay đùa.
Video đang HOT
Một ngày, tôi bất chợt về nhà không báo trước, tận mắt chứng kiến chồng đang ôm ấp cô giúp việc ngay trên ghế salon giữa nhà. Đôi bàn tay anh đang mò mẫm bầu ngực đầy của cô bé mới lớn, còn Thùy thì nũng nịu, mơn chớn… Tôi như không tin nổi vào mắt mình.
Tôi tát anh một cái rồi lôi thẳng cô bé kia vào phòng nói chuyện. Cô bé thút thít vừa khóc vừa xin lỗi. Nó ngây thơ khai nhận đã làm bạn gái của ông chủ được hơn 1 tháng và thường xuyên lên giường với chồng tôi. Nó nói, ngay từ những ngày đầu đi làm, chồng tôi đã quan tâm đặc biệt và tán tỉnh nó. Phải mất hơn 1 tháng nó mới “đổ”, thực sự yêu và chấp nhận hy sinh vì ông chủ. Nó đã ngây thơ hiến dâng cái màng tr.inh quý giá của người con gái cho anh.
Theo VNE
Nỗi đau câm nín của người phụ nữ vô sinh
Tôi phát hiện mình bị vô sinh do tắc hai buồng trứng bẩm sinh. Tôi chưa từng biết người đàn ông nào ngoài chồng, cũng như chưa từng hủy hoại sinh linh nào mà trời lại tước đi của tôi quyền làm mẹ thiêng liêng như thế.
Tôi 33 tuổi, lập gia đình được hai năm, chồng 40 tuổi, vợ chồng tôi có căn nhà nhỏ ở ngoại ô thành phố, sống cùng mẹ chồng và em chồng (26 tuổi). Tuy sống cùng nhà nhưng mọi chi phí sinh hoạt, vật dụng trong gia đình từ lớn đến bé cũng như các chi phí cho dịp hội họp gia đình, họ hàng đều do vợ chồng tôi đứng ra lo, thu nhập của vợ chồng tôi khoảng 12 triệu đồng mỗi tháng. Tôi không dám đề nghị sự đóng góp của em chồng nên gợi ý cho chồng khéo hỏi em thì nhận được đáp trả "Lương ăn còn không đủ". Từ đó không bao giờ vợ chồng tôi hỏi gì em về vấn đề tài chính, tôi nghĩ 12 triệu cho bốn miệng ăn cũng đủ nếu khéo co.
Từ lúc lấy chồng về, tôi trở thành một cái bóng âm thầm, lặng lẽ. Mẹ chồng và em chồng nói chuyện với nhau chứ ít khi nào nói chuyện với tôi mặc dù tôi cũng có mặt tại đó. Có lẽ, tôi là người phụ nữ gia đình chồng không muốn cưới về nên thế. Có lẽ cái rủi chưa thôi đeo bám, tôi phát hiện mình bị vô sinh do tắc hai buồng trứng bẩm sinh. Tôi như người đã chết khi biết tin, chưa từng biết người đàn ông nào ngoài chồng, cũng như chưa từng hủy hoại sinh linh nào mà trời lại tước đi của tôi quyền làm mẹ thiêng liêng như thế.
Tôi một mình lo lắng chạy chữa, do không phải lỗi ở chồng nên chỉ mình tôi tìm kiếm phương cách, anh cũng không có ý kiến gì thêm. Thời gian ở nhà ra vào, gia đình chồng xem tôi như đứa ăn bám, không biết đẻ lại lười biếng không chịu đi làm. Lúc này chồng tôi là trụ cột kinh tế chính nhưng nhà chồng cũng không thông cảm cho vợ chồng tôi, mọi chi phí vợ chồng tôi gánh hết.
Tôi thấy chồng nặng gánh gia đình, lại thêm vợ bệnh mà thương anh quá, cộng với không khí gia đình nặng nề, nỗi khổ không thể chia sẻ cùng ai. Có lần tôi chỉ muốn bỏ tất cả và ra đi, đến một nơi không ai biết mình để được sống lại với chính mình ngày nào, một cô gái năng động, cầu tiến, sống có khao khát và ước mơ. Nghĩ đến chồng tôi lại không đành vì anh rất tốt, vẫn luôn tôn trọng tôi.
Bên cạnh đó tôi cũng sợ lắm, nếu thất bại trong việc chữa trị thì tôi lại phải đi làm để tiết kiệm lần sau chữa tiếp, trong lúc đó liệu tôi có thể sống với cảnh nhà chồng hiện tại không? Ra riêng thì đối với chồng tôi không thể vì anh là con trai duy nhất ở nhà, tôi cũng không thể để mẹ chồng trở về quê hoặc em chồng ra ở riêng được, tiếp tục sống không có tiếng khóc con trẻ mãi tôi không nghĩ mình có thể chịu đựng được lâu. Tôi phải làm sao đây?
Theo Blogtamsu
5 lý do chưa việc gì bạn phải vội yêu 1. Vì bạn còn trẻ Vì bạn còn trẻ, còn rất nhiều dự định cho tương lai của mình, vì thế nên nếu không muốn bị ràng buộc bởi bất cứ điều gì, hãy khoan vội yêu ai cả. Để cho mình những khoảng thời gian khám phá thế giới thú vị bên ngoài, tận hưởng hết sự tự do tự tại, lúc...