Cho người em sẽ yêu
Dù rằng có phải đợi lâu đến mấy đi nữa, em chỉ đợi và trao trái tim mình cho chỉ riêng anh.
Có những bà mẹ viết nhật ký cho con từ ngày mới thai nghén. Còn em, em viết cho anh từ lúc chưa yêu anh, chỉ vì em có quá nhiều cảm xúc và nhiều điều muốn chia sẻ, mà chúng chỉ phù hợp để viết cho người mình yêu. Vì vậy, em quyết định viết cho anh, dù rằng không chắc suốt đời này có cơ duyên gặp được anh hay không, hay nếu đã gặp rồi, có may mắn được anh yêu hay không.
Em phải viết ra vì không thể dồn nén những cảm xúc mạnh mẽ trong lòng, vì sợ rằng sẽ vội vã tìm một người trám vào khoảng trống cô đơn trong tâm hồn, vì lo rằng mình trở thành gánh nặng tinh thần cho một vài người bạn thân thiết mà em liên lạc thường xuyên. Em không thích bị thương hại, em lại càng không thích là gánh nặng cho bạn bè.
Hôm nay, em gặp hai người bạn có cùng tâm huyết về giáo dục, chúng em nói chuyện thật nhiều, chia sẻ những điều trong chuyên môn cũng như cuộc sống riêng tư. Em thích gặp những người bạn như vậy, họ làm em thấy cuộc sống này thật đáng sống và những điều tưởng chừng quá quan trọng trở thành không quan trọng lắm.
Thì ra, em càng ngày càng nhận ra mình không phải là người duy nhất có vấn đề trong đời sống hôn nhân. Thì ra, em không phải là người duy nhất mất mát, lo sợ và kiếm tìm một câu trả lời về tình yêu. Thì ra, tình yêu đối với mỗi người dường như mỗi khác nhưng em cảm thấy một điều: không ai không khao khát nó và dường như ai cũng có ảo tưởng về nó.
Vào khoảnh khắc hiện tại, em mong được gặp anh biết bao nhiêu (Ảnh minh họa)
Từ khi còn rất trẻ, em đã khao khát được yêu thương một cách kỳ lạ, dù rằng em rất giỏi giấu kín mong ước này dưới một bề ngoài bất cần đời. Em rất sợ người khác biết được ước mơ này – có lẽ vì em sợ bị tổn thương.
Video đang HOT
Bây giờ, em không ngại bày tỏ cảm xúc này nữa – em cần tình yêu lắm. Em cần một người thương yêu em, nghĩ rằng em rất đẹp (ngay cả khi nhan sắc em chỉ trên trung bình một chút), thấy được những điểm đáng yêu của em, hiểu được những giấc mơ đội đá vá trời của em và chấp nhận em ở cả những điều chưa toàn vẹn. Em nghĩ, nếu được yêu như thế, em sẽ hạnh phúc biết bao. Và dĩ nhiên, em cũng sẽ yêu anh mãnh liệt và sâu sắc như những gì em nhận được.
Nhưng mà, em biết ở trên đời khó có tình yêu như thế. Vì hình như ai cũng mong muốn được yêu thương và hình như ai cũng thủ thế trong tình yêu, sợ bị thua thiệt, sợ bị lợi dụng. Có phải ai cũng muốn được yêu thương hơn là thương yêu kẻ khác? Em không biết nữa. Em chỉ biết rằng hôn nhân không tình yêu là hôn nhân khủng khiếp nhất. Em chỉ hiểu rằng khi mình làm tất cả vì người mình yêu mà chợt nhận ra rằng người ta không yêu mình thì hụt hẫng biết bao nhiêu.
Vào khoảnh khắc hiện tại, em mong được gặp anh biết bao nhiêu. Em mong được anh lắng nghe, thông cảm, chiều chuộng, yêu thương và nâng đỡ. Em mong được tựa vào bờ vai anh, làm một người phụ nữ yếu đuối dù chỉ trong giây phút ngắn ngủi. Em cần có anh trên đời.
Có những lúc em cố gắng gồng mình làm một người phụ nữ độc lập, mạnh mẽ. Có những lúc em muốn buông xuôi khi luôn phải tươi cười, vui vẻ, xem những bất hạnh trong đời là chuyện nhỏ. Nhưng dù cô đơn đến mấy, em cũng biết rõ một điều: em không vội vã lao vào vòng tay ai đó vì cần một bờ vai nương tựa. Em sẽ không hấp tấp nói lời yêu ai chỉ vì xúc cảm nhất thời. Em hứa với lòng mình em sẽ đợi anh, tình yêu của em. Dù rằng có phải đợi lâu đến mấy đi nữa, em chỉ đợi và trao trái tim mình cho chỉ riêng anh.
Theo 24h
Hãy về bên em anh nhé!
Em sẽ đón anh bằng những nụ cười, không còn bằng nước mắt như ngày hôm qua. Anh yêu, anh hãy ôm em và hôn em được không? Hãy cho em được cảm giác ấm áp trong vòng tay anh, được tìm bờ môi ngọt ngào của anh, rồi nói gì thì hãy nói sau anh nhé!
Anh có thấy không? Khi ôm em trong vòng tay, anh sẽ thấy em gục đầu vào vòm ngực vững chắc của anh và nơi ấy anh sẽ thấy một cảm giác ướt mềm và ấm áp.
Vẫn là những giọt nước mắt này thôi, hôm nay còn ướt đẫm gối êm, như bao đêm cô đơn em đã khóc trong hờn tủi, khóc cho một cuộc tình đã rời bỏ em ra đi, khóc cho người là bến đỗ cuộc đời em- không đợi em cho ngày cùng nhau trăng mật.
Giờ vẫn là những giọt nước mắt này, nhưng hôm nay sẽ ướt đẫm áo anh, nước mắt của niềm vui khi anh đã trở về, mình sẽ cùng nhau xây ngôi nhà hạnh phúc. Em còn tặng enh những bé con đẹp xinh và thông minh, giống hệt như hai chúng mình.
Anh biết không, hai tháng chúng mình xa nhau là khoảng thời gian ngừng trôi và cuộc sống của em ngỡ như địa ngục. Nhưng hai tháng qua thật quý giá để em biết là mình đã yêu anh đến nhường nào! Khi có anh ở bên, luôn được anh cưng chiều, em bắt nạt anh nhiều lắm. Chỉ khi phải đối diện với sự thật vắng anh, em mới hiểu tất cả đều vô nghĩa.
Em là cô gái đỏng đảnh và kiêu kỳ, nhưng em có quyền được như thế đúng không anh? Em là con gái Hà Nội gốc, lại được sống trong nhung lụa nên tuổi thơ em chưa biết khổ cực là gì. Ngày còn đại học em luôn đứng đầu lớp về thành tích học tập. Em không chăm, nhưng việc học đối với em thật đơn giản. Ra trường em lại gặp may mắn, cứ như có người sắp sẵn cho mình. Em giờ có địa vị và chỗ đứng trong xã hội dù mới tròn 30 tuổi. Và em biết tương lai còn có thể tiến xa hơn. Ai cũng nói em tài giỏi và thông minh. Nhưng cái năng lực thực sự ấy, dù rất nổi trội lại bị che khuất hoàn toàn trước vẻ bên ngoài của em. Em đẹp và đẹp rực rỡ. Các chàng trai luôn vây quanh em, sẵn sàng cung phụng, chiều chuộng em, chỉ mong được em yêu và được ban cho một nụ cười. Em độc lập và tự tin, mọi thứ đối với em quá hoàn hảo, ngỡ như tất cả ưu ái trên đời chỉ dành hết cho em.
Thế nhưng anh biết không? Em không phải là người như vậy. Con người thật của em, khác xa những gì em đang có và đang được hưởng thụ. Em lại chỉ ước muốn một sự giản dị và khao khát một tình yêu chân thành. Em luôn hướng mình theo những giá trị truyền thống, là một người phụ nữ đảm đang và sống nghiêm túc.
Và em đã gặp anh, rồi yêu anh ngay lần đầu tiên đấy! Thật may là anh cũng vậy. Chúng mình đã yêu nhau. Thật buồn cười anh nhỉ? Em lúc đó là cô gái 30 chưa chồng đã yêu anh, một người 40 tuổi và đã từng ly hôn. Thế nhưng em không quan tâm, không tính toán gì cả, chỉ biết nghe theo trái tim mình. Yêu anh nhất trên đời và sẵn sàng theo anh đến tận chân trời góc bể.
Em cần tất cả những gì mà anh đang có, đó là điều vô giá đối với em (Ảnh minh họa)
Chúng mình đã có quãng thời gian hạnh phúc vô cùng và em mong chờ ngày được mặc áo cô dâu. Nói đợi ngày trăng mật là để chính thức thôi, chứ chúng mình đã có trăng mật rồi, không chỉ ngày, tuần mà cả tháng nữa. Thật lạ khi hòa vào nhau, em thấy mình tan chảy. Em đã trao cái quý giá nhất của em cho anh, không do dự, không hối tiếc. Còn nhớ ánh mắt ngạc nhiên như dấu hỏi của anh đã không ngờ là em còn trong trắng. Còn em cứ ôm bụng cười như nắc nẻ vì sự ngây ngô của mình. Em chưa có kinh nghiệm, chưa bao giờ gần gũi với ai nên lấy gì mà so sánh. Nhưng cái cảm giác ngất ngây mà anh mang lại thì em nghĩ chỉ đến thế là cùng. Gần một năm chúng mình lúc nào cũng muốn bên nhau, mà chưa bao giờ thấy là đủ, chưa bao giờ nhàm chán.
Rồi có một ngày bắt đầu cho chuỗi ngày buồn sau đó. Một ngày H xuất hiện trước cửa nhà em. Một người đàn ông 32 tuổi và trẻ hơn anh 8 tuổi, gia đình có thế lực với tài sản khổng lồ. Vì quá yêu em nên H muốn phải có em bằng được, tìm mọi cách để chia rẽ, kể cả gây sự, ẩu đả với anh. Là đàn ông nhưng H nhiều lần đã khóc, quỳ ôm lấy chân em và cầu xin em đồng ý về làm vợ. Nhưng em không yêu H, không yêu như tất cả những người đàn ông khác. Em chỉ yêu anh.
Thế rồi hôm đó anh đã nhắn tin: tạm biệt và chúc em hạnh phúc. Chỉ ngắn gọn thế thôi cho cuộc tình đẹp như thế của chúng mình. Anh quyết tâm bỏ em lại trong cô đơn để đi tìm một công việc ở nơi xa, cắt đứt mọi liên hệ với em. Em đã gào thét, uất hận và sụp đổ. Và đã thề sẽ không bao giờ tha thứ cho anh.
Anh ơi, người mà em yêu- anh có biết giờ này viết cho anh mà nước mắt vẫn cứ rơi, nhưng lòng em đã tha thứ cho anh rồi! Anh cứ nghĩ ra đi để cho em hạnh phúc, để em có những thứ mà anh không mang lại được cho em. Một nghĩa cử cao đẹp cho người mình yêu, không đâu, và tất cả những người đàn ông đang yêu có biết, một sự thánh thiện, cao thượng như vậy trong tình yêu lại vô cùng tàn ác hay không? Em đã hận anh vì ý nghĩ hèn nhát và thiếu tự tin, anh không dám gìn giữ tình yêu cho mình. Em yêu anh chứ không hề yêu người ấy. Anh đã không biết giá trị thực sự của mình hay sao? Em cần tất cả những gì mà anh đang có, đó là điều vô giá đối với em, là điều em đã lựa chọn cho mình, không phải là sự chấp nhận.
Thôi, em không trách anh nữa. Hôm qua anh đã nhắn tin cho em: hai ngày nữa anh sẽ trở về, chúng mình làm đám cưới em nhé!
Em đang đợi anh về đây, hãy về với em thật nhanh anh nhé! Em sẽ đón anh bằng những nụ cười, không còn bằng nước mắt như ngày hôm qua.
Em biết anh vẫn còn điều chưa nói với em và em tin chắc là điều khó nói. Một người đàn ông bản lĩnh và tốt đẹp như anh, không thể rời bỏ em với một lý do đơn giản như thế. Chúng mình hãy về bên nhau và nói hết với nhau anh nhé! Và chẳng có gì mà không thể vượt qua vì tình yêu sâu sắc của chúng mình.
Anh yêu! Hãy quay về thật nhanh không có người rước mất em đi đấy, về đây em sẽ phải trút giận lên người anh, phải cấu anh thật đau...
Vẫn biết ơn anh nhiều lắm! Đã cho em được nếm mùi và gặm nhắm nỗi đau, để biết là em cũng phải thay đổi thật nhiều để không bao giờ lạc mất người em yêu.
Theo 24h
Em phải học cách sống không anh Em sẽ buông tay để anh về quá khứ với cái tên người cũ. Kể từ bây giờ em sẽ phải gọi anh bằng cái tên người cũ - hai từ ấy quả thật quá đau lòng và chưa bao giờ em nghĩ mình sẽ gọi anh như vậy. Khi tất cả mọi thứ đã phôi phai, tình cảm của anh dành cho...