‘Cho em xin một đứa con, rồi em sẽ đi’
Giờ tôi không biết đi về đâu trên con đường đầy chông gai và thử thách phía trước. Muốn nói với anh một lời yêu cũng chưa kịp.
Mối tình đơn phương suốt 3 năm
3 năm, quãng thời gian đó không phải là dài nhưng nếu đó là mối tình đơn phương của một người con gái, thì đó quả thật là một sự xót xa. Tôi, người con gái mới biết yêu lần đầu, mới biết rung động con tim, tưởng rằng sẽ có một tình yêu hạnh phúc, đầy lãng mạn thì cuối cùng lại gặp phải điều trớ trêu.
Đi học xa nhà, mấy năm đại học rồi ra trường, tôi không hề biết yêu ai. Chỉ đến khi bắt đầu công việc tự lập, kiếm tiền nuôi bản thân, tôi mới gặp được anh, người đàn ông mà tôi cảm thấy trái tim mình xốn xang khi đứng gần. Anh là người đàn ông tốt, công việc tốt và đã từng trải. Tuy anh hơn tôi có hai tuổi nhưng lúc nào tôi cũng cảm thấy anh là người đàn ông chững chạc, đứng đắn, hơn tôi phải chục tuổi. Anh luôn coi tôi là đứa em bé nhỏ. Thi thoảng anh nhìn tôi trìu mến rồi lại xoa đầu, khiến tôi cảm thấy vui và an tâm lắm.
Tình cảm của tôi dành cho anh càng ngày càng lớn khi những việc anh giúp tôi không hề nhỏ. Anh quan tâm tôi từng tí một. Chưa một dịp lễ tết này mà anh quên tôi. Anh luôn lo tặng hoa, tặng quà và lo cho tôi đủ mọi thứ, thậm chí là còn tổ chức sinh nhật của tôi. Anh như thế, thử hỏi sao tôi không thích được.
Nhưng lạ thay, anh cứ làm người đàn ông đi bên cạnh tôi, không lời tỏ tình cũng không nói với ai rằng, anh yêu hay thích tôi. Còn tôi thì tình cảm càng ngày càng sâu đậm với anh. Những cử chỉ quan tâm mà anh dành cho tôi, tôi không tài nào quên được, thật lòng, tôi cảm kích anh vô cùng. Hình ảnh của anh đã khiến trái tim tôi tan nát. Từ ngày có anh bên cạnh, tôi không còn muốn gặp gỡ hay qua lại với bất cứ người đàn ông nào. Vì trong lòng tôi hi vọng, không sớm thì muộn, anh cũng sẽ nói lời yêu tôi.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Nhưng, anh cứ như vậy, 2 năm, 3 năm và cho tới ngày anh nói, anh đã có bạn gái, muốn dẫn tới giới thiệu với tôi. Lúc này tôi choáng quá, tôi không còn kìm chế được cảm xúc của mình nữa, tôi òa khóc trước mặt anh. Và những giọt nước mắt của tôi đã khiến anh hiểu, tình cảm mà tôi dành cho anh sâu đậm biết nhường nào.
Có vẻ như mọi chuyện đã quá muộn, anh có người mới, anh không yêu tôi như tôi tưởng. Có lẽ, tình cảm anh dành cho tôi là sự thật, anh có tình cảm vượt hơn tình bạn với tôi, nhưng chỉ là, nó chưa đủ chín để thành tình yêu. Hoặc khi anh đang định tiến xa hơn với tôi thì có người con gái khác đến, kéo anh lại. Cô gái ấy hơn tôi rất nhiều, cả về điều kiện gia đình và nhan sắc. Tôi biết, mình thua kém người ta nên tôi cũng chấp nhận thua trong chuyện tình này. Tôi đau khổ, nhưng làm được gì vì anh đã có người khác, anh cũng đã tính đến chuyện cưới xin. Anh bảo, anh đã đến tuổi lấy vợ, còn tôi thì sao, tôi đã yêu và chờ đợi một lời tỏ tình của anh suốt 3 năm qua, thế mà anh lại làm tôi tan nát thế này…
Không được yêu nhưng muốn xin con của người tình
Giờ tôi không biết đi về đâu trên con đường đầy chông gai và thử thách phía trước. Muốn nói với anh một lời yêu cũng chưa kịp. Cũng không thể trách anh vô tình, vì anh đã quá tốt với tôi. Chỉ trách tại sao anh lại gieo cho tôi hi vọng, để tôi tin tưởng và yêu thương anh thế này?
Giờ thì tôi trắng tay, tôi chấp nhận mất anh, mất tất cả. Tôi không còn muốn tin vào ai, không còn muốn yêu ai nữa. Vì trái tim tôi đã dành trọn cho anh rồi. Tại sao anh lại khiến tôi đau khổ như vậy, tại sao anh lại làm tan nát trái tim tôi. Đàn ông là thế sao, các anh cứ gieo hi vọng cho người khác rồi lại bỏ người ta đi một cách âm thầm và lặng lẽ? 3 năm, nếu như không hi vọng ở nơi anh, tôi đã được biết bao nhiêu việc và có thể tôi cũng đã có người yêu, cũng lấy chồng. Nhưng giờ thì tôi chẳng có gì ngoài nỗi cô đơn và trái tim lại đau đớn vô cùng.
Rất nhiều ngày để suy nghĩ, cuối cùng tôi quyết định, nói với anh sự thật rằng, tôi không thể yêu anh, không thể lấy anh nhưng tôi muốn có con với anh. Tôi cầu xin anh cho tôi một đứa con, chỉ cần là con của anh là được. Hai mẹ con tôi sẽ tìm cho mình một chốn bình yên để sống. Tôi sẽ làm mẹ của con anh và có trách nhiệm nuôi con khôn lớn trưởng thành. Còn người đàn ông đó là anh, tôi không vương vấn, cũng không ràng buộc hay bắt anh phải chịu trách nhiệm. Tôi xin thề và còn viết bản cam kết nếu như anh đồng ý, cho tôi xin một đứa con.
Giờ phút này đây, tôi chỉ muốn làm mẹ đơn thân như vậy. Tôi không còn muốn làm gì hơn nữa, tôi đau khổ lắm, chá nản lắm rồi! Không biết, quyết định của mình có sai lầm hay không, nhưng dù sao, đó cũng là quyết định mà tôi cảm thấy lúc này, hiện tại nơi đây, không hề hối hận vì tôi đã quá yêu anh mất rồi…
Theo VNE
"Chồng em áo rách em thương"
... Chồng người áo gấm xông hương mặc người.
Em đã từng so sánh bản thân mình với bạn bè, với những đứa cùng trang lứa. Thật sự đôi chút em có tủi thân vì cuộc sống giàu sang của họ, nhưng rồi em lại nghĩ, nếu trên đời này ai cũng giàu có hết thì ai nghèo. Nếu trên đời này ai cũng than thân trách phận, ai cũng nhìn thấy cái của người khác mà lại ước có được như người ta thì đúng là mọi thứ đã đơn giản. Thế thì đã không gọi là cuộc sống.
Em lấy anh khi em tròn 25 tuổi, cái tuổi lẽ ra còn được dong chơi, mộng mơ nhưng em lại yêu anh và quyết định xây dựng gia đình. Em là một cô gái học hàng đàng hoàng, có công việc tốt, gái Hà Nội lạ đem lòng yêu một chàng trai tỉnh lẻ. Anh không có gì cả ngoài cái bằng đại học. Ra trường, anh cũng đi làm công việc bình thường. Nhà em ở Hà Nội nhưng không giàu có gì, bố mẹ cũng không có tiền chu cấp cho em nhiều. Nên hai đứa lấy nhau phải thuê nhà tự lập. Bạn bè cứ bảo em: "Mày xinh xắn, học giỏi, có công việc ổn định thế mà lại đi lấy cái ông nghèo xác xơ, thật là phí". Khi đó em chỉ cười "phí gì, anh ấy hơn tao nhiều".
Họ chê anh nghèo, vì họ nghĩ, một cô gái mang cái mác Hà Nội như em, có công việc như em thì thiếu gì mấy anh giàu có theo đuổi. Điều đó không sai, nhưng hôn nhân không chỉ vì danh vọng và tiền bạc. Đó là vì tình yêu anh ạ.
Em lấy anh khi em tròn 25 tuổi, cái tuổi lẽ ra còn được dong chơi, mộng mơ nhưng em lại yêu anh và quyết định xây dựng gia đình. (ảnh minh họa)
Chúng mình cưới nhau, mỗi năm đi họp lớp mà một năm bạn bè thành đạt, giàu có. Họ kiếm tiền dễ như trở bàn tay, còn chúng mình, công việc cứ nhàng nhàng lại đi thuê nhà nên tiền để ra cũng không nhiều. Em và anh cùng cố gắng để có thu nhập tốt hơn và còn lo cho con cái.
Tổ ấm của chúng mình có thêm nhiều tiếng cười từ khi con ra đời. Dù không nhà lầu, không xe hơi, không sung túc bằng bạn bè, chồng em cũng không kiếm được nhiều tiền như chồng ai đó, nhưng em thấy, đó là hạnh phúc.
Sau khi sinh con, em càng ngày càng đẹp hơn. Đúng là ai cũng bảo em &'gái một con trông mòn con mắt'. Em trở nên ngọt ngào và đằm thắm. Mọi thứ với em thật sự tốt. Em luôn lạc quan, sống vui vẻ nên không có gì cản trở em cả. Em trở thành người phụ nữ được rất nhiều người đàn ông để ý, ngay cả khi họ biết em có gia đình.
Em đi làm, ông sếp chỗ em cũng rất quý mến và cho em rất nhiều cơ hội. Nhiều người còn trêu em, bảo em tận dụng vẻ đẹp của mình để tiến thân. Nhưng em không bao giờ làm thế, chỉ đơn giản, em là gái đã có chồng.
Em sẽ trân trọng và yêu thương chồng của em dù xung quanh em có nhiều người đàn ông giàu có như thế nào đi nữa... (ảnh minh họa)
Hôm rồi, đi gặp các bạn cùng lớp để cà phê nói chuyện vì lâu ngày không tụ tập. Mấy người bạn cứ bảo em là ngày càng đẹp ra, chắc được nhiều người tán tỉnh. Em chỉ cười vui vẻ mà thôi. Những lúc đó, em lại nghĩ đến anh. Chồng em không bằng người khác về phương diện kiếm tiền. Cũng có thể chồng em không hào nhoáng, không giàu có nhưng đó là chồng em, người em đã lựa chọn gắn bó suốt cuộc đời.
Chỉ cần là chồng em, em không muốn ai nói lời không tôn trọng hoặc coi thường anh. Em cảm thấy, anh là người đàn ông tuyệt vời nhất, người khác không thể so sánh với anh. Họ giàu, họ đẹp trai hơn nhưng họ là chồng của ai đó, không phải chồng mình.
Đã lựa chọn thì đừng mơ ước xa vời. Chồng em có thế nào, em yêu như thế, em tự hào như thế. Em không thể đứng núi này trông núi nọ. Nếu ai cũng như em, hạnh phúc sao vẹn toàn, hạnh phúc sao bền vững được. Nhiều người không hiểu, hạnh phúc là thứ giá trị đắt nhất mà dù cố gắng tìm kiếm cũng không dễ dàng tìm ra nó.
Em sẽ trân trọng và yêu thương chồng của em dù xung quanh em có nhiều người đàn ông giàu có như thế nào đi nữa...
Theo VNE
Yêu lâu dễ... chán! Yêu lâu nhưng không biết cách chăm chút cho tình yêu rất dễ khiến tình cảm rạn nứt. Đến Trung tâm Tư vấn tâm lý Những Người Bạn, Ngọc Như (24 tuổi, ngụ quận Bình Thạnh, TP HCM) ngập ngừng hỏi bà Lê Thị Thùy Trang, phó giám đốc trung tâm: "Tôi và anh yêu nhau đã được 5 năm. Anh ấy chu...