‘Cho em xin 1 đứa con, rồi em sẽ ra đi’
Giờ tôi không biết đi về đâu trên con đường đầy chông gai và thử thách phía trước. Muốn nói với anh một lời yêu cũng chưa kịp.
Hóa ra 3 năm qua tôi đã yêu đơn phương anh (ảnh minh họa)
Mối tình đơn phương suốt 3 năm
3 năm, quãng thời gian đó không phải là dài nhưng nếu đó là mối tình đơn phương của một người con gái, thì đó quả thật là một sự xót xa. Tôi, người con gái mới biết yêu lần đầu, mới biết rung động con tim, tưởng rằng sẽ có một tình yêu hạnh phúc, đầy lãng mạn thì cuối cùng lại gặp phải điều trớ trêu.
Đi học xa nhà, mấy năm đại học rồi ra trường, tôi không hề biết yêu ai. Chỉ đến khi bắt đầu công việc tự lập, kiếm tiền nuôi bản thân, tôi mới gặp được anh, người đàn ông mà tôi cảm thấy trái tim mình xốn xang khi đứng gần. Anh là người đàn ông tốt, công việc tốt và đã từng trải. Tuy anh hơn tôi có hai tuổi nhưng lúc nào tôi cũng cảm thấy anh là người đàn ông chững chạc, đứng đắn, hơn tôi phải chục tuổi. Anh luôn coi tôi là đứa em bé nhỏ. Thi thoảng anh nhìn tôi trìu mến rồi lại xoa đầu, khiến tôi cảm thấy vui và an tâm lắm.
Tình cảm của tôi dành cho anh càng ngày càng lớn khi những việc anh giúp tôi không hề nhỏ. Anh quan tâm tôi từng tí một. Chưa một dịp lễ tết này mà anh quên tôi. Anh luôn lo tặng hoa, tặng quà và lo cho tôi đủ mọi thứ, thậm chí là còn tổ chức sinh nhật của tôi. Anh như thế, thử hỏi sao tôi không thích được.
Video đang HOT
Nhưng, anh cứ như vậy, 2 năm, 3 năm và cho tới ngày anh nói, anh đã có bạn gái, muốn dẫn tới giới thiệu với tôi. (ảnh minh họa)
Nhưng lạ thay, anh cứ làm người đàn ông đi bên cạnh tôi, không lời tỏ tình cũng không nói với ai rằng, anh yêu hay thích tôi. Còn tôi thì tình cảm càng ngày càng sâu đậm với anh. Những cử chỉ quan tâm mà anh dành cho tôi, tôi không tài nào quên được, thật lòng, tôi cảm kích anh vô cùng. Hình ảnh của anh đã khiến trái tim tôi tan nát. Từ ngày có anh bên cạnh, tôi không còn muốn gặp gỡ hay qua lại với bất cứ người đàn ông nào. Vì trong lòng tôi hi vọng, không sớm thì muộn, anh cũng sẽ nói lời yêu tôi.
Nhưng, anh cứ như vậy, 2 năm, 3 năm và cho tới ngày anh nói, anh đã có bạn gái, muốn dẫn tới giới thiệu với tôi. Lúc này tôi choáng quá, tôi không còn kìm chế được cảm xúc của mình nữa, tôi òa khóc trước mặt anh. Và những giọt nước mắt của tôi đã khiến anh hiểu, tình cảm mà tôi dành cho anh sâu đậm biết nhường nào.
Có vẻ như mọi chuyện đã quá muộn, anh có người mới, anh không yêu tôi như tôi tưởng. Có lẽ, tình cảm anh dành cho tôi là sự thật, anh có tình cảm vượt hơn tình bạn với tôi, nhưng chỉ là, nó chưa đủ chín để thành tình yêu. Hoặc khi anh đang định tiến xa hơn với tôi thì có người con gái khác đến, kéo anh lại. Cô gái ấy hơn tôi rất nhiều, cả về điều kiện gia đình và nhan sắc. Tôi biết, mình thua kém người ta nên tôi cũng chấp nhận thua trong chuyện tình này. Tôi đau khổ, nhưng làm được gì vì anh đã có người khác, anh cũng đã tính đến chuyện cưới xin. Anh bảo, anh đã đến tuổi lấy vợ, còn tôi thì sao, tôi đã yêu và chờ đợi một lời tỏ tình của anh suốt 3 năm qua, thế mà anh lại làm tôi tan nát thế này…
Không được yêu nhưng muốn xin con của người tình
Giờ tôi không biết đi về đâu trên con đường đầy chông gai và thử thách phía trước. Muốn nói với anh một lời yêu cũng chưa kịp. Cũng không thể trách anh vô tình, vì anh đã quá tốt với tôi. Chỉ trách tại sao anh lại gieo cho tôi hi vọng, để tôi tin tưởng và yêu thương anh thế này?
Giờ thì tôi trắng tay, tôi chấp nhận mất anh, mất tất cả. Tôi không còn muốn tin vào ai, không còn muốn yêu ai nữa. Vì trái tim tôi đã dành trọn cho anh rồi. Tại sao anh lại khiến tôi đau khổ như vậy, tại sao anh lại làm tan nát trái tim tôi. Đàn ông là thế sao, các anh cứ gieo hi vọng cho người khác rồi lại bỏ người ta đi một cách âm thầm và lặng lẽ? 3 năm, nếu như không hi vọng ở nơi anh, tôi đã được biết bao nhiêu việc và có thể tôi cũng đã có người yêu, cũng lấy chồng. Nhưng giờ thì tôi chẳng có gì ngoài nỗi cô đơn và trái tim lại đau đớn vô cùng.
Giờ thì tôi muốn anh cho mình xin một đứa con (ảnh minh họa)
Rất nhiều ngày để suy nghĩ, cuối cùng tôi quyết định, nói với anh sự thật rằng, tôi không thể yêu anh, không thể lấy anh nhưng tôi muốn có con với anh. Tôi cầu xin anh cho tôi một đứa con, chỉ cần là con của anh là được. Hai mẹ con tôi sẽ tìm cho mình một chốn bình yên để sống. Tôi sẽ làm mẹ của con anh và có trách nhiệm nuôi con khôn lớn trưởng thành. Còn người đàn ông đó là anh, tôi không vương vấn, cũng không ràng buộc hay bắt anh phải chịu trách nhiệm. Tôi xin thề và còn viết bản cam kết nếu như anh đồng ý, cho tôi xin một đứa con.
Giờ phút này đây, tôi chỉ muốn làm mẹ đơn thân như vậy. Tôi không còn muốn làm gì hơn nữa, tôi đau khổ lắm, chá nản lắm rồi! Không biết, quyết định của mình có sai lầm hay không, nhưng dù sao, đó cũng là quyết định mà tôi cảm thấy lúc này, hiện tại nơi đây, không hề hối hận vì tôi đã quá yêu anh mất rồi…
Theo VNE
Tuyển người yêu bằng những bài thử thách kỳ quái
Ai có ý với tôi thì ngay từ những ngày đầu bỡ ngỡ tôi đã rắp tâm bày đủ trò để hành hạ họ, xem họ làm bài thi thế nào. Tôi sẽ làm mặt không ưng để coi họ kiên trì bao lâu.
ảnh minh họa
Tôi 28 tuổi, đang mon men nghĩ chuyện chồng con, cha mẹ mong tôi lập gia đình vì tôi là con một. Mặc dù tôi đã tự lập ở nước ngoài, sắp đỗ tiến sĩ tới nơi rồi mà cha mẹ vẫn coi như em bé hay nhõng nhẽo, rất cần có một bờ vai để nương tựa.
Tôi có một quá khứ yêu đương không may mắn nên hơi bi quan và hoài nghi, người yêu đầu tiên chia tay sau 2 năm quen nhau vì tôi không đồng ý quan hệ trước hôn nhân. Người yêu thứ hai đính hôn với tôi sau 3 năm quen nhau rồi cũng chia tay vì anh ta muốn "thí điểm" quen thêm vài người nữa trước khi kết hôn. Lý do họ đưa ra để chia tay tôi cho rằng hết sức thất vọng. Tôi đau buồn và thấy tự ti nhiều lắm, có lúc phải nhập viện mất 2 tháng vì suy nhược tinh thần.
Tôi cho rằng mình không có mắt nhìn người, chọn nhầm người, mình cần phải tích cực "cải thiện khâu nhận và duyệt hồ sơ", vì vậy dần dà tôi mắc căn bệnh "ham thử thách lòng người". Ai có ý với tôi thì ngay từ những ngày đầu bỡ ngỡ tôi đã rắp tâm bày đủ trò để hành hạ họ, xem họ làm bài thi thế nào. Tôi sẽ làm mặt không ưng để coi họ kiên trì bao lâu, sẽ kể cho họ nghe những câu chuyện kinh dị về bản thân (có phần thêm mắm thêm muối) để coi họ có thông cảm hay không. Tôi nói với họ sắp chuyển công tác sang nước khác (mặc dù xác suất đó chỉ là 50-50) để xem họ có muốn cuốn gói theo tôi không.
Tôi biết mình dở hơi vì có ai mới quen mà lại hỏi những câu hỏi rắc rối như vậy bao giờ nhưng tôi rất sợ nhìn nhầm người lần nữa. Hiện có 5 anh chàng theo đuổi, tôi thích một người trong số đó nhưng chính anh lại tuyên bố "không làm bài thi".
Người đó nói: "Anh có cảm giác chúng ta rất hợp, hai ta sẽ tìm hiểu. Mình sống 6 tháng ở đây, 6 tháng ở kia, anh đi theo em, hoặc em đi theo anh, hoặc cùng nhau đi đâu khác, nhiều cơ hội mà chúng ta có thể khai thác. Em muốn hỏi gì anh cũng được, không có gì là bí mật, nhưng em đừng có cư xử như con nít nữa, lúc mới gặp nhau em đâu có như thế này. Em cứ bắt anh 'làm bài thi' của em hoài thì anh đi đây".
Tôi hiểu ý của anh nhưng mặt khác cũng nổi đóa lên và anh đi thật. Chúng tôi không nói chuyện đã một tuần khi chỉ mới hẹn hò chưa đầy 2 tháng. Bốn anh chàng còn lại vẫn miệt mài chống đỡ với mấy bài thi của tôi, nhưng thấy tình cảm không có nên tôi tuyên bố giải tán.
Giờ ngồi đây một mình tôi chẳng biết phải làm gì. Nếu không ra đề thi, lỡ tôi chọn nhầm người lần nữa thì sao? Có nhiều người sẵn lòng chịu trận, tại sao tôi lại thích một người không thèm chịu trận? Tôi có nên níu áo anh chàng tuyên bố bỏ thi hay không? Tôi biết mình sẽ còn gặp nhiều người trên đường đời và anh ta cũng vậy, có cần níu kéo nhau không hay cứ tiếp tục phiêu lưu cho tới ngày tự nhiên gặp lại? Tôi có sai không và nếu có thì sửa thế nào? Xin các bạn cho lời khuyên, tôi rất cảm ơn.
Theo VNE
Nếu em đi, đừng tìm! Em sẽ không bao giờ quay đầu lại nhìn anh khi niềm tin trong em không còn. Những tháng ngày này, em đang yêu anh đến mê dại. Mỗi ngày qua đi, tình yêu ấy dường như lại một đầy thêm nữa. Mỗi khoảnh khắc bên anh đều đầy ắp những ngọt ngào. Em cũng có những mộng mơ cho tình yêu này...