Cho em vợ vay tiền, chồng tôi đòi tính lãi
Thế cậu mợ không tính trả tiền lãi à. Cậu mợ vay ngân hàng cũng phải chịu lãi cơ mà.” Thật sự lúc đó cả tôi và vợ chồng em tôi không nói được điều gì luôn.
Ảnh minh họa
Chồng tôi vẫn còn rất trẻ, dù chỉ mới 28 tuổi nhưng cái tính bon chen thì y như những người già. Lắm lúc tôi phải muối mặt với bà con hàng xóm và anh chị em trong gia đình. Kể ra thì người ta bảo vợ chồng đóng cửa bảo nhau, ai lại đem chuyện kể xấu chồng bao giờ. Nhưng có ở trong hoàn cảnh của nhau mới biết tôi đã khổ sở như thế nào.
Tôi chuyển về nhà mới cũng được gần hai tháng, vì hàng xóm thân thiện nên chúng tôi rất dễ thân thiết. Ở sát nhà tôi là một chị cũng khá hoàn cảnh, chồng cờ bạc lô đề. Cũng là chị em phụ nữ với nhau nên tôi rất thương chị. Cứ có món gì ngon tôi hay mang sang một ít biếu chị và các cháu.
Chồng tôi không thích điều đó nên hay nói tôi, tôi bỏ ngoài tai vì cho là mình đúng. San sẻ với nhau một ít thức ăn thì không có gì là xấu. Có hôm chị ấy bận công việc nên nhờ tôi đi chợ giùm, mua thức ăn hết 50 ngàn tôi bảo chồng mang sang giúp vì tôi đang bận làm cá. Nhưng khi chị ấy trả thì lên tới 60 ngàn.
Hỏi ra thì ông chồng tôi bảo: “Dù gì em cũng chạy ngược xuôi mua đồ cho người ta, phải lấy ít tiền công chứ.” Tôi chỉ biết đứng hình nghe cái lý lẽ quái gở của anh, giúp người ta có một việc mà còn lấy tiền công nữa, bon chen như thế sau này sao ai dám nhờ gì vợ chồng tôi đây?
Cách đây hơn một năm, em trai tôi xây nhà, có hỏi ý vợ chồng tôi mượn ít tiền. Vì lúc đó chưa cần dùng nên tôi rút 50 triệu ra cho em tôi mượn. Chuyện này hai vợ chồng đã bàn bạc rõ ràng với nhau.
Video đang HOT
6 tháng sau vợ chồng tôi mua nhà nhưng em tôi chưa kịp trả, đúng là lỗi ở em. Song hai vợ chồng nó đã qua nhà xin lỗi và hứa sẽ trả sớm. Chồng tôi cũng vui vẻ chấp nhận. Tôi cứ tưởng anh biết suy nghĩ nên mừng thầm.
Ai ngờ hôm qua vợ chồng em tôi mang tiền sang trả, 5 cọc tiền đủ 50 triệu. Sau khi đếm xong và xác nhận đã nhận đủ 50 triệu đồng thì đột nhiên chồng tôi nói: “Thế cậu mợ không tính trả tiền lãi à. Cậu mợ vay ngân hàng cũng phải chịu lãi cơ mà.” Thật sự lúc đó cả tôi và vợ chồng em tôi không nói được điều gì luôn.
Tôi gượng gạo nói chồng rằng giúp em trai những lúc khó khăn thì tính làm gì. Với lại từng đó đem gửi ngân hàng cũng được bao nhiêu tiền lãi đâu. Tuy rằng nói thế nhưng tôi nhìn thái độ là biết em tôi đang khó xử lắm. Hai vợ chồng em nhìn tôi ái ngại và nói anh chị cứ tính lãi sòng phẳng, bữa sau ghé qua nhà sẽ trả lãi cho chúng tôi.
Thật sự tôi chưa từng nghĩ ông chồng của tôi lại ích kỷ đến mức đó. Chẳng lẽ giờ tôi lại phải ngồi phân tích từng vấn đề cho chồng nghe, mà chắc gì chồng tôi sẽ nghĩ lại.
Với cái bản tính hẹp hòi, bon chen và tính toán của chồng mình, tôi sợ rằng xung quanh chúng tôi sẽ chẳng còn ai thân thiết.
Giờ điều tôi đáng ngại nhất là vợ chồng em tôi, không biết sau khi về sẽ nghĩ gia đình tôi như thế nào nào nữa. Tôi không biết phải xử lý chồng mình như thế nào nữa, tôi đã nhiều lần bày tỏ quan điểm rồi nhưng vẫn không kết quả. Chẳng lẽ tôi cứ để như vậy tôi tôi sẽ bị mang tiếng là hẹp hòi và ích kỷ giống như lão chồng của tôi?
Theo Dân Việt
Hộp thầm kín: Bố vợ vay tiền đánh bạc, em vợ cũng xin tiền tán gái
Mẹ vợ đòi tiền đi lễ, bố vợ "vay" tiền đánh bạc không hoàn lại, em vợ xin tiền "tán gái", tôi cảm thấy mình như con "lừa béo"...
Tôi thật mệt mỏi. Tôi không muốn muốn bị "hút cạn" nhưng cũng không muốn mang tiếng keo kiệt, hẹp hỏi.
Hai vợ chồng tôi đã lấy nhau được 10 năm. Nếu chỉ riêng hai vợ chồng với nhau cũng không có vấn đề gì phải tranh cãi nhiều. Hai con cũng đã lớn, ngoan ngoãn. Bố mẹ tôi ở quê, có các em nuôi nên tôi cũng không phải chăm sóc nhiều, chỉ có gia đình vợ ở gần. Tôi cũng kiếm được tiền, lại nghĩ hiếu đễ cha mẹ, tốt với gia đình vợ là việc đương nhiên. Nhưng gia đình vợ ở gần càng ngày càng như đỉa đói, đưa ra đủ các yêu cầu, đòi hỏi, vay xin.
Trước phải kể đến mẹ vợ. Bà ấy đã ngoài 50 nhưng luôn thích tham gia các cuộc đàn đúm, tụ tập. Mỗi năm, bà ấy giành mấy tháng đi chùa, đi lễ, đi vãn cảnh. Bà ấy thường nói đi lễ là để cầu phúc cho gia đình tôi, nhờ vậy mà vợ chồng tôi ăn nên làm ra, con cái ngoan ngoãn khoẻ mạnh. Mỗi lần đi lễ lại lấy của tôi 5-10 triệu.
Rồi bố vợ thích cờ bạc, lô đề. Ông ấy không đánh to nhưng ngày nào cũng đánh nên tháng nào cũng đòi tôi "bơm" cho dăm ba triệu. Hết tiền lại qua chỗ tôi "vay" với lời hứa hẹn "bao giờ trúng bố trả gấp đôi". Nhưng kể cả khi tôi nghe ông trúng lớn thì tiền cũng một đi không trở lại. Cô em vợ đang dự định mở cửa hàng kinh doanh cũng tới rủ tôi "hùn vốn". Cậu em trai vợ đang học Đại học cũng năm bữa nửa tháng lại rẽ qua mua cho các cháu gói kẹo rồi xin tiền đổ xăng, tiền điện thoại, tiền học, tiền tán gái... Rồi chú dì, cô bác đến xin việc cho con, nhờ giúp đỡ mua chung cư giá rẻ... Họ toàn nói bằng miệng còn tôi khi đi giúp toàn phải chi tiền.
Mỗi lần thấy tôi cằn nhằn, vợ tôi lại phân trần gia đình khó khăn, các em còn nhỏ, giúp đỡ rồi sau này có việc chúng sẽ xúm vào giúp đỡ. Rồi thì bố mẹ già yếu, chẳng còn sống bao lâu nữa. Cô ấy còn dằn dỗi, cho rằng tôi keo kiệt với nhà vợ, trong khi cô ấy đã hy sinh vì tôi, sinh cho tôi hai đứa con, ở nhà chăm sóc gia đình... Hai vợ chồng làm gia tiền thì chu cấp cho nhà vợ là đương nhiên.
Tôi thật mệt mỏi. Tôi không muốn muốn bị "hút cạn" nhưng cũng không muốn mang tiếng keo kiệt, hẹp hỏi. Thậm chí tôi đang "ghét lây" cả vợ.
Trần Hạnh (Hà Nội)
Tơ Hồng tư vấn:
Hiếm có một người đàn ông nào rộng lượng như anh. Việc con kiếm được tiền, giúp đỡ, chu cấp cho bố mẹ vợ và anh em vợ là điều nên làm. Tuy nhiên, việc giúp đỡ khi họ khó khăn với việc chu cấp tiền để họ thoả mãn sở thích cá nhân là hai điều hoàn toàn khác nhau.
Ngay từ đầu, anh đã phải vạch ra giới hạn giúp đỡ và thẳng thắn từ chối nếu thấy rằng mình đang bị lợi dụng. Rõ ràng, việc anh chu cấp tiền cho bố mẹ vợ để tiêu sài phung phí, thậm chí là thói hư tật xấu như đánh bạc khiến họ nghĩ rằng "anh thừa tiền", "dễ dãi". Họ hoàn toàn không thấy được sự bao dung của anh, càng không hiểu nỗi vất vả, khó nhọc khi anh lao động kiếm tiền. Càng ngày sự đòi hỏi, vòi vĩnh sẽ càng lớn hơn.
Họ sai nhưng cả anh cũng phải chịu trách nhiệm về sự cả nể của mình. Ngay cả vợ anh cũng không hiểu, thậm chí cho rằng anh kiếm được tiền dễ dàng nên cho cũng thoải mái. Lòng tốt mù quáng của anh còn tiếp tay cho bố mẹ vợ lún sâu vào thói hư, tật xấu, tiêu pha hoang phí. Cậu em vợ có tiền có thể sa vào tệ nạn, nghiện ngập. Đồng thời, với tâm trạng ấm ức bố mẹ vợ, tức giận vì vợ không hiểu, anh còn khiến tình cảm giữa hai vợ chồng sứt mẻ.
Vì vậy, việc quan trọng trước tiền là làm vợ anh phải hiểu và đồng cảm với suy nghĩ của chồng. Việc đưa tiền dễ dãi cho bố mẹ không phải là hiếu đễ, tốt bụng mà chính là đang làm hại bố mẹ, hại em, hại tới chính hạnh phúc của gia đình mình.
Anh cứ giải thích thiệt hơn với vợ, rằng anh không tiếc tiền nhưng đồng tiền ấy phải có ích, đúng việc, chứ không cho một cách mù quáng. Rằng anh sẵn sàng giúp đỡ bố mẹ và anh em vợ nếu như họ nghèo khó, cần tiền để có vốn làm ăn, tăng thu nhập. Anh chị cũng cần thống nhất với nhau mỗi tháng nên đỡ đần cha mẹ một khoản cố định để chi tiêu. Nếu bố mẹ ốm đau sẽ giúp thêm. Nhưng tuyệt đối từ chối khi mẹ vợ xin tiền đi lễ, bố vợ vay tiền đánh bạc... Lúc đầu có thể họ sẽ giận dỗi, trách móc anh. Nhưng khi anh chị kiên định, chia sẻ suy nghĩ với bố mẹ, hy vọng họ sẽ hiểu và tiết chế chi tiêu của mình.
Theo Dân Việt
Đau đớn nghe chồng thú nhận một lần 'trót lỡ' với em vợ Mấy tháng nay tôi luôn sông trong buôn ba, nhât la về chuyện vơ chông. Khi em gai ruôt, ngươi ma tôi thương yêu nhât, thổ lô chồng tôi chính là bố của con em thì tôi như ngươi mất hồn. ảnh minh họa Tôi và chồng quen nhau từ khi còn sinh viên. Chúng tôi cùng học một trường đại học và...