Chờ duyên hay chủ động tìm chồng?
Không cần phải tìm cách “hối lộ” ông Tơ bà Nguyệt, chỉ cần bạn mở lòng, kết giao, chân tình, dấn thân có kiểm soát, bạn sẽ an toàn và có thể gặp duyên lành.
Nhiều người vẫn tin tình yêu là do duyên phận, nên cứ cố ngồi chờ. Đến khi tuổi xuân trôi qua, tuổi sinh sản chạm vạch, chợt rối lòng, ước nguyện lứa đôi vẫn chưa đạt. Cách nào để giục ông Tơ bà Nguyệt đừng “ngâm hồ sơ” của mình?
Tình câm trôi về đâu?
Thử ví tình trường với thương trường. Dù bán ở quầy hay trên mạng, ai cũng phải trưng bày sản phẩm cho bắt mắt, tiếp cận, chiêu dụ khách, khoe tính năng của món hàng, quảng bá thương hiệu, đánh dạt mọi đối thủ và “chốt sale”. Món hàng đặc sắc mà không tiếp thị thì sao bán được. Trong lĩnh vực tình cảm, sự khép lòng, ngại tiếp xúc, kết giao đã tước mất cơ hội để “hạt yêu” bắt rễ, nảy mầm. Đó là cánh cửa đầu tiên cho vạn cánh cửa của duyên tình, hôn sự; nhất là đối với phái nữ, chịu sức ép của câu “cọc đi tìm trâu”.
Bốn năm không dài, nhưng bốn năm của tuổi xuân, của trăn trở, nguyện ước… quả là thăm thẳm đối với Thủy Nhung. Cô yêu thầm một đồng nghiệp nam. Sáng nào họ cũng gặp nhau, chào hỏi, cùng ăn sáng, uống cà phê và Nhung phải nghe từ “người yêu” lời xưng hô nát lòng – “chị Nhung” (do chàng kém cô hai tuổi). Trai chưa vợ, gái chưa chồng, thân thiết, tôn trọng, thấu hiểu nhau, tưởng tình dễ đơm hoa nếu bầu tâm tình của Nhung được… “gắn miệng”.
Cũng có lần, Nhung bóng gió xa xôi, “nhất gái hơn hai, nhì trai hơn một”, khi bàn luận chuyện trong phim. Chàng cũng tán đồng: “Chủ yếu là hai người thích nhau, chứ tuổi tác đâu quan trọng”. Nhưng cái kết của họ không có hậu. Nhung phải nhìn “người yêu” lên xe hoa cùng một cô gái khác. Nếu thời gian trở lại, Nhung sẽ tỏ tình, bất chấp “em trai” phản hồi thế nào, vì cô yêu.
Vì sao ta không dám cất lời? Sợ người kia nhìn mình với ánh mắt khác? Sợ làm trò cười cho họ? Sợ nhận lại lời nói tổn thương? Sự chần chừ, lần lữa của người đang yêu giống như kẻ sắp khởi nghiệp – đam mê, mong muốn, nhưng sợ rủi ro, mất vốn, sợ không kham nổi…
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Chị Hạnh Dung, phụ trách tư vấn tình yêu – hôn nhân – gia đình của Báo Phụ Nữ TP.HCM, từng gặp nhiều bạn đến trực tiếp cũng như gửi thư nhờ chỉ cách để tỏ tình… chắc cú, yêu rồi không bị phụ tình, bị lợi dụng… nói chung là yêu không đau. Nhưng yêu là quăng mình vào tình trường, không có hãng bảo hiểm nào đảm bảo. Bước vào tình trường bằng nỗi sợ thì đến bao giờ mới yêu nổi một người? Thôi thì, cứ nói ra suy nghĩ của mình, được thì tốt, không được thì coi như… tập thể dục cho trái tim; bởi sống, thực chất là một cuộc trải nghiệm. Sợ nếm phải đắng chát thì chẳng bao giờ được chút ngọt bùi.
Người ấy đang rất gần…
Nhiều cô gái, sau vài phen ngã ngựa, đâm ra bi quan: “Đàn ông tốt hình như tuyệt chủng hết rồi”, “đàn ông ngày nay chỉ thích những cô gái dễ dãi”… Quả là cam go khi cạnh tranh trên tình trường, nhất là có nhiều đối thủ cố tình “phá giá”. So với những cô gái dễ dãi, thích “rong chơi” thì sự “kín cổng cao tường” của bạn khó địch nổi trong ngắn hạn (dài hạn thì chưa biết).
Mai Huỳnh từng từ hôn ở phút 89 vì phát hiện vị hôn phu vụng trộm nhiều lần cùng bạn gái cũ hiện đã có chồng. Ban đầu, Mai Huỳnh hỏi vị hôn phu: “Anh chọn em hay cô ấy?”. Nhưng rồi cô suy nghĩ lại, người có quyền chọn là mình chứ không thể là tên đàn ông tham lam đó. Sự chủ động, tự tin và yêu bản thân cho phụ nữ sức mạnh để biết mình nên làm gì, mình xứng đáng với những điều hơn thế. Giữa đàn ông và cuộc đời mình, sẽ thật tuyệt khi chúng trùng nhau; còn không thì thật nguy nếu bạn đẩy cuộc đời mình ra rìa.
Ảnh minh họa
Không cần phải tìm cách “hối lộ” ông Tơ bà Nguyệt, chỉ cần bạn mở lòng, kết giao, chân tình, dấn thân có kiểm soát, bạn sẽ an toàn và có thể gặp duyên lành. Bạn có thể gặp chàng trong công việc, ở lớp học tiếng Anh, trên sân thể dục, trong chuyến du lịch, nơi siêu thị, quán cà phê, thậm chí trong bệnh viện, đám tang… Đừng rào nhốt trái tim mình. Hãy bỏ tai nghe ra, buông điện thoại xuống và mỉm cười bắt chuyện với những người đàn ông bên cạnh bạn; mở rộng với cả những người không phải đối tượng của mình, vì biết đâu họ sẽ cho ta nhiều điều hay hoặc làm nhịp cầu mai mối.
Giao tiếp, hỏi thăm bằng tâm tình gắn kết cảm xúc, nói và nghe tận đáy lòng, để lại ấn tượng trong nhau, rồi cuộc hẹn đầu tiên sẽ đánh dấu bước tiến mới cho một mối quan hệ đầy tiềm năng. Lắm khi như bán hàng, khách bu đen bu đỏ, tranh nhau giở lên hạ xuống, mặc cả ì xèo, nhưng rồi bỏ đi hết, không thu được đồng nào; chuyện tình đôi khi tưởng tựu thành, mà rốt cuộc vẫn lẻ bóng. Kệ, cứ dấn thân. Yêu là trải nghiệm mà. Không có trải nghiệm nào vô ích.
Như bác thợ săn, ngày ngày rong ruổi khắp các cánh rừng, những cô gái đi tìm người yêu, chọn chồng cũng phải chuẩn bị “vũ khí”, kỹ năng “săn bắt”, chủ động lên đường, giấu mình trong tán lá, tiếp cận “con mồi”, chớp thời cơ… Tìm rồi hiểu, rồi khoanh vùng, lược bớt “ứng viên” dựa trên những tiêu chí của mình và chọn. Chọn được người ưng ý đã lắm gian nan, nhưng để chàng cũng chọn mình thì lại là một “cuộc chiến” khác mà ta cũng phải thắng nữa.
Tô Diệu Hiền
Theo phunuonline.com.vn
Bồ nhí của chồng tìm đến tận nhà 'dằn mặt', lộ bí mật tày trời
Buổi tối hôm đó, ả tình nhân của chồng tôi xông đến tận nhà để... đánh ghen ngược. Từ sự giận dữ ban đầu, cuối cùng tôi lại cảm ơn cô ta đã làm như vậy...
Nghĩ về cuộc hôn nhân của mình, tôi nén một tiếng thở dài khi nhìn lại hành trình mình đã đi qua đầy đau khổ và nước mắt. Tôi lấy chồng năm 24 tuổi, khi vừa chân ướt chân ráo rời trường Đại học. Sở dĩ tôi lấy chồng sớm như vậy là bởi tôi yêu anh - người đàn ông hơn mình tới gần chục tuổi. Anh không còn trẻ nữa rồi nên muốn sớm ổn định. Gia đình nhà trai giục quá nên tôi cũng chấp nhận dù hơi tiếc tuổi xuân còn chưa kịp tận hưởng.
Cuộc hôn nhân của tôi cứ tưởng êm đềm, hạnh phúc, nào ngờ, đằng sau đó là những bí mật mà chồng tôi giấu kín suốt 5 năm qua (Ảnh minh họa)
Những năm tháng là vợ chồng sau này, chúng tôi sống hạnh phúc, không mấy khi nặng lời với nhau. Chỉ duy nhất có một điều khiến cả hai phiền lòng là chuyện mãi không thể có con, càng mong càng không thấy. Sang tới năm thứ 3, tôi và chồng quyết định đi khám và điều trị. Bác sĩ nói tôi sức khỏe bình thường nhưng của anh thì hơi yếu. Cũng không đến nỗi vô sinh nhưng tỷ lệ có con thấp hơn so với người khác.
Không nản lòng, vợ chồng tôi kiên trì chạy chữa. Bất cứ ở đâu ai mách có thuốc thang gì tốt, ăn gì bổ là tôi lại không tiếc tiền mua cho chồng... Vậy mà, lại tiếp tục 3 năm nữa qua đi, tôi vẫn chưa thể được làm mẹ. Lúc này, tôi đã bước sang tuổi 30, cảm thấy già nua thực sự. Dần dần, tôi cũng chán và buông xuôi. Đã nhiều lần tôi gạ chồng đi làm thụ tinh ống nghiệm nhưng anh không chịu. Anh khăng khăng muốn có con tự nhiên... Vậy là ngoài chờ đợi và hi vọng thì tôi chẳng biết làm gì hơn nữa cả.
Thật không ngờ, giữa cái lúc tôi gần như mặc kệ mọi thứ thì tôi lại phát hiện có bầu. Không thể nào diễn tả hết sự sung sướng đến vỡ òa của tôi khi biết mình được làm mẹ. Khi tôi thông báo tin này, tôi cứ nghĩ chồng và gia đình chồng sẽ hạnh phúc lắm. Vậy mà tôi thấy dường như mọi người có vui nhưng không quá hào hứng.
Tôi hân hoan chào đón đứa con của mình. Có ai mà ngờ, chỉ 2 tuần sau, trong một buổi tối, khi cả nhà đang quây quần tại phòng khách, bỗng có tiếng người nói lớn từ phía ngoài. Tôi lập cập ra mở cửa, người phụ nữ đó đẩy tôi vào nhà một cách thô bạo. Cô ta đưa mắt nhìn cả nhà, cười khẩy một cái rồi tiến đến chỗ chồng tôi:
Có nằm mơ tôi cũng không hình dung ra cảnh có một ngày, nhân tình của chồng tìm tới tận nhà để đánh ghen ngược với tôi (Ảnh minh họa)
- "Ra thế, ra là chị vợ già đã chửa được nên giờ anh lạnh nhạt với tôi, anh muốn phủi tay chứ gì. Anh đừng hòng làm như thế. Những gì anh hứa với tôi nếu không làm thì anh đừng có trách".
Tôi còn chưa hiểu sự tình thì cô ta tiến tới mặt tôi cười khẩy:
- "Chúc mừng chị đã có con với loại đàn ông chẳng ra gì này. Chị có biết anh ta cặp với tôi 5 năm rồi không? 5 năm đấy, tức là khi anh chị cưới được gần 2 năm, chị chưa có con là anh ta đã vội đi "gửi" bên ngoài rồi đấy. Nhưng tôi cũng chưa thể có con như chị được, vì anh ta quá kém, chứ nếu không giờ này chị không còn đứng ở đây mà bị anh ta hất cẳng ra khỏi nhà như cách mà anh ta hất tôi ra khỏi đời anh ta lúc này đấy. Giờ chị có bầu nên anh ta đá tôi không thương tiếc mặc cho tôi đã dành cả tuổi xuân cho anh ta..."
Đến đoạn cuối này, tôi cảm thấy chị ta nghẹn lại. Dường như người phụ nữ này cũng đã yêu và hi sinh rất lớn cho chồng tôi. Tôi quay lại nhìn anh ta, không còn chút cảm xúc gì ngoài sự ghê sợ. Tôi đã nghĩ đó là người đàn ông đáng để mình đánh đổi bao nhiêu năm qua để ở bên dù anh ta khó khăn về chuyện con cái. Nào ngờ, cả tôi và cả người đàn bà kia cũng đều chẳng có giá trị gì...
Tôi lên phòng, xếp đồ rồi rời khỏi ngôi nhà đó. Người ta có thể tha thứ, nhưng tôi thì không. Dù đang mang trong mình đứa con của anh ta nhưng tôi nghĩ anh ta không xứng đáng làm cha. Tôi sẽ ly hôn. Tôi không cần biết anh ta có đến với nhân tình hay không, tôi chỉ biết rằng mình sẽ không thể nào sống bên người đàn ông lừa dối này thêm được nữa.
Theo eva.vn
Vừa đẻ xong tập 2 mẹ chồng đã nói máy 'không ra được con trai thì thay mái', con dâu đáp trả 'ngọt sắc' thế này Hoài nóng hết cả mặt mà cố nuốt nước mắt vào trong. Cô cố chờ sau khi bà hàng xóm về rồi nói thẳng với mẹ chồng. Vướng vào tình yêu với Chung làm Hoài vỡ bao kế hoạch dang dở, gác lại sự nghiệp để ở nhà làm vợ đảm, dâu ngoan. Chung là con trai duy nhất và cũng là cháu...