Chờ đợi mối tình đồng tính suốt 5 năm
Suốt 5 năm trôi qua, khi tôi đã ngấp nghé 30 tuổi, bố mẹ tôi mới hoảng. Vì con gái lớn lại không chịu lấy chồng và cũng chưa một lần đưa bạn trai về ra mắt.
Bố mẹ có vẻ lo lắng lắm, luôn thúc giục tôi phải cố gắng kiếm một người đàn ông tử tế về ra mắt bố mẹ, nếu không bố mẹ sẽ không biết ăn nói sao với họ hàng, bà con.
Ở quê tôi, người ta rất coi trọng chuyện gái lớn mà không lấy chồng. Gái mà gần 30 thì lại là chuyện quá đáng bàn. Vì hàng xóm thường hay nói ra nói vào về chuyện &’nó đi làm xa sao mãi chưa lấy chồng. Mà nó có xấu xí gì đâu, hay là lại ông này bà nọ?’. Họ sẽ dị nghị, nghi ngờ tôi cặp kè này kia, hay là quan hệ lăng nhăng với ai đó mà chưa có ý định lấy chồng. Tôi thật tình cũng bị áp lực về những chuyện đó. Nhưng bố mẹ tôi còn khổ tâm hơn nhiều, vì họ luôn nghe những điều tiếng không hay về con gái. Sống trong miệng lưỡi thiên hạ thì sợ vô cùng.
Tôi cố gắng kiếm cho mình một anh chàng cao to, đẹp trai, là cậu bạn thân nhưng đã có gia đình về làm người yêu để bố mẹ an lòng. Hơn cả là để hàng xóm không còn dị nghị về chuyện chồng con của tôi. 30 tuổi, ở quê là gái ế từ lâu rồi, thậm chí là bị liệt vào danh sách ế nặng, khó mà có ai ngó ngàng tới. Khi tôi đưa bạn trai về ra mắt, bố mẹ tôi mừng lắm, tay bắt mặt mừng với anh và hỏi han đủ điều. Hàng xóm nhà tôi còn sang xem mặt, giống như kiểu về ra mắt người yêu.
Bây giờ, chuyện chồng con với tôi thật khó nói. Người trên thành phố thì hiểu tôi, nhưng người ở quê, nhất là bố mẹ và hàng xóm, làm sao họ nghĩ được chuyện giới tính của tôi lại như thế.(ảnh minh họa)
Nghĩ mà đến buồn cười, cả nhà tôi ai cũng nghĩ đó là người yêu của tôi nên khen lắm, bảo tôi và anh xúc tiến luôn đi là vừa. Sau hôm ấy, mẹ tôi còn hỏi thầy bói xem bao giờ chúng tôi cưới thì đẹp. Họ cũng chỉ mong cho sớm, cho nhanh để còn có cháu ngoại. Thật lòng, tôi thấy có lỗi lắm nhưng không dám nói gì, chỉ biết câm nín.
Video đang HOT
Vì sao lại như vậy, bởi tôi vốn là cô gái đang che đậy giới tính thật của mình. Cách đó 5 năm, tôi đã yêu và si mê một người con gái khác. Người này là bạn thân của tôi. Từ hôi còn đi học, chúng tôi đã thân nhau như chị em, không tiếc chia sẻ bất cứ thứ gì. Có gì tôi cũng nói với cô ấy và cô ấy cũng vậy. Chúng tôi là một cặp không thể tách rời. Lâu dần, tôi phát hiện ra mình có tình cảm với cô ấy mà không phải là tình cảm bình thường. Tôi buồn mỗi khi không gặp cô ấy thường xuyên. Đi đâu, có cô ấy, tôi cũng có cảm giác an toàn. Đi tiệc tùng với bạn bè, chúng tôi thường xuyên đi với nhau. Ngày đó, tình cảm đồng giới chưa phát triển như bây giờ nên người ta cũng ít nghi ngờ. Với lại, khi đó, chúng tôi còn trẻ và cùng chưa có người yêu.
Mỗi lần đi đâu xa mà không đi cùng nhau là tôi nhớ cô ấy da diết. Cô ấy cũng muốn tôi đi cùng mỗi khi có dịp gì đó. Chúng tôi gắn với nhau như hình với bóng không rời. Tình cảm càng ngày càng thắm thiết. Sau này, có anh chàng thích và theo đuổi cô ấy khiến tôi ghen loạn lên, mấy ngày không nói câu nào. Cô ấy hiểu tôi và dần nhận ra tình cảm của tôi dành cho mình.
Tôi tưởng, cô ấy sẽ sợ mà rời xa nhưng nào ngờ, một thời gian sau đó, cô ấy cũng thổ lộ tình cảm dành cho tôi. Cô ấy còn tỏ ra run sợ vì không biết nên nói thế nào với tôi khi nhận ra, mình cũng có tình cảm đồng giới. Cô ấy nói rất sợ bố mẹ phát hiện ra chuyện này nên không dám thổ lộ thích tôi. Nhưng bây giờ thì yên tâm rồi.
Cuộc tình đồng giới của tôi như vậy, suốt 5 năm qua tôi chung tình nhưng người ta đã phản bội tôi. (ảnh minh họa)
Nhưng thời gian sau đó, tưởng chừng như chúng tôi có thể bên nhau thì cô ấy lại đi du học nước ngoài theo dự định của bố mẹ. Thời gian đầu, chúng tôi nhớ nhau lắm, thường xuyên gọi điện về an ủi, động viên nhau. Nhưng lâu dần, cô ấy cũng ít liên lạc với tôi hơn. Cô ấy nói phải đi học tầm 5 năm, cứ chờ đợi cô ấy về rồi sẽ tính tiếp chuyện tương lai. Tôi cứ ôm mộng, cứ chờ đợi người con gái tôi yêu như vậy cho tới tận 5 năm sau, dù là cô ấy không còn liên lạc với tôi nữa. Gần đây thì nghe tin cô ấy đã lấy chồng, tôi chết lặng.
Cuộc tình đồng giới của tôi như vậy, suốt 5 năm qua tôi chung tình nhưng người ta đã phản bội tôi. Tôi không hiểu cô ấy hứa hẹn cho tôi chờ đợi làm gì mà lại phản bội tôi. Giờ trái tim tôi như có ai đó bóp nghẹt, tôi không thể vui được, cũng không muốn lấy chồng. Có lẽ, tôi bị lệch lạc giới tính quá nặng, còn cô ấy chỉ là người bị tôi cám dỗ mà thôi.
Bây giờ, chuyện chồng con với tôi thật khó nói. Người trên thành phố thì hiểu tôi, nhưng người ở quê, nhất là bố mẹ và hàng xóm, làm sao họ nghĩ được chuyện giới tính của tôi lại như thế. Chắc biết con gái mình như vậy thì họ chết mất, tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Là người đồng tính, tôi rất sợ mỗi dịp Tết về
Đối với tôi, Tết là một cơn ác mộng khủng khiếp mà năm nào tôi cũng phải trải qua.
Mỗi khi đến dịp Tết đến xuân về, mọi người lại náo nức, vui vẻ chuẩn bị đón Tết, còn tôi, tôi lại rất sợ khoảng thời gian này. Đối với tôi, Tết là một cơn ác mộng khủng khiếp mà năm nào tôi cũng phải trải qua.
Vào dịp Tết cách đây 3 năm, tôi đã phải cắn răng chia tay với người mà tôi yêu thương. Cũng vào dịp Tết này cách đây 3 năm, tôi đã cứa một nhát dao rất rất sâu vào lòng bố mẹ tôi mà tôi biết vết cắt ấy sẽ chẳng bao giờ lành lại được.
Tôi có một ngoại hình dễ nhìn, lại có một công việc khá tốt tại một công ty nước ngoài, lại là con một trong một gia đình khá giả. Mọi người nhìn vào đều ghen tị với tôi và đều bảo ai sau này lấy được tôi là có phước lắm. Mỗi lần nghe con gái được khen là bố mẹ tôi đều rất vui và lấy làm hãnh diện. Nhìn bố mẹ như vậy, tôi ngoài mặt thì cố vui cười nhưng tận sâu trong đáy lòng, tôi đau lắm, bởi tôi biết tôi sẽ làm bố mẹ phải đau lòng, thất vọng. Bởi có lẽ tôi sẽ không bao giờ lấy chồng, bởi tôi là người thuộc giới tính thứ ba.
Mãi không thấy con dẫn người yêu về ra mắt, bố mẹ tôi sốt ruột bắt đầu thúc giục chuyện chồng con, rồi cùng anh em, cô dì chú bác trong họ hàng giới thiệu cho tôi hết người này đến người kia. Nhưng tôi đều từ chối, vì người tôi cần không phải là một người đàn ông. Tôi rất muốn giới thiệu M - người yêu của tôi với bố mẹ, để họ hiểu là tôi đã tìm thấy tình yêu đích thực của đời mình nhưng lại sợ họ sẽ shock. Tôi định qua cái Tết năm đó, tôi sẽ dần dần công bố mọi chuyện.
Nhưng sự đời thường không theo ý muốn của con người. Hôm 27 Tết năm đó, khi tôi đang tay trong tay thân mật với M đi sắm Tết thì bất ngờ bị bố mẹ tôi bắt gặp. Hai người suy sụp lắm, mẹ tôi đã khóc không biết hết bao nhiêu nước mắt, còn bố tôi thì cứ lầm lầm lì lì, cả ngày không nói với tôi câu nào cả. Năm đó đối với gia đình tôi coi như mất Tết. Nhìn thấy bố mẹ đau khổ, dằn vặt như vậy, lòng tôi cũng đau lắm. Nhưng tôi không thể ép mình sống cuộc sống giống như bố mẹ mong đợi, lấy chồng và sinh con đối với tôi là chuyện rất xa vời.
Lại một cái Tết nữa sắp về, khi mà mọi người vui vẻ, háo hức cùng nhau chuẩn bị đón Tết, thì tôi lại phải đối diện với những kí ức đau buồn. (ảnh minh họa)
Tôi cố gắng giải thích cho bố mẹ hiểu, nhưng dường như những định kiến về người đồng tính đã ăn sâu vào tiềm thức của hai người. Họ bảo nếu tôi không từ bỏ M thì họ sẽ từ bỏ tôi. Mẹ còn lấy cái chết ra đe dọa tôi. Gia đình M cũng biết chuyện và ra sức ngăn cấm. M không chịu được áp lực nên đã nói lời chia tay.
Tôi buồn lắm, đau lắm, nhưng tôi không muốn ép M phải chịu đau khổ cùng tôi mặc dù tôi thực sự rất muốn ở bên M. Tết năm đó tôi đành phải để M ra đi.
Sau Tết, tôi dọn ra sống một mình ở bên ngoài. Thời gian cứ thế qua đi, bố mẹ vẫn giấu kín chuyện của tôi và ra sức thuyết phục tôi thay đổi, nhưng tôi biết có chết tôi cũng không thể thay đổi được. Hàng ngày đi làm, công việc giúp tôi quên đi nỗi đau trong lòng. Nhưng mỗi khi đến dịp Tết về, phải về thăm hỏi họ hàng, làng xóm, là tôi lại bị tra tấn bởi những câu như: "Bao giờ mới dẫn người yêu về ra mắt?", "Bao giờ cưới?", "Mày không định lấy chồng đẻ con sao?", "Sắp thành gái già rồi đấy, còn không mau lấy chồng đi"... Những lúc đó tôi chỉ còn biết cười trừ còn trong lòng lại thấy nhói đau. Tôi vẫn còn nhớ và yêu M rất nhiều, nhưng tôi biết chuyện của chúng tôi sẽ chẳng có kết quả bởi M đã nghe lời bố mẹ đi lấy chồng. Còn bố mẹ tôi thì vẫn hy vọng một ngày đó tôi sẽ thay đổi...
Lại một cái Tết nữa sắp về, khi mà mọi người vui vẻ, háo hức cùng nhau chuẩn bị đón Tết, thì tôi lại phải đối diện với những kí ức đau buồn, đối diện với ánh mắt thất vọng của bố mẹ, đối diện với những câu hỏi khi nào lấy chồng của họ hàng lối xóm...
Tôi thực sự sợ Tết...
Theo VNE
Bạn trai ngủ chung trai lạ, tôi chết khiếp Vào một ngày đẹp trời, đang nghĩ đến chuyện sẽ đến nhà anh, dành cho anh sự bất ngờ bằng việc nấu những món ăn ngon, thì tôi gặp phải chuyện tày trời. Tôi không tin rằng anh lại là người như vậy. Giờ phải gọi anh là gì thì mới đúng. Tôi và anh yêu nhau được hơn 1 năm, tình cảm...