Chớ dại mà yêu đàn bà mắt xếch!
Tôi những mong rằng nhu cầu của mỗi người một khác nhau, chưa hẳn ai mắt xếch cũng đều là người cuồng nhiệt và luôn đòi hỏi tình dục.
Chẳng biết số tôi như thế nào mà mãi tình duyên vẫn cứ lận đận. Theo bạn bè thì ở tầm tuổi 30, công ăn việc làm ổn định, ngoại hình cũng không đến nỗi nào thì kiểu gì cũng cô nàng để ý. Thế nhưng đến giờ nhiều bạn bè đã có vợ, thậm chí có con mà tôi vẫn chưa có nàng nào.
Trước đây tôi cũng đã từng quen và yêu một cô bạn đồng nghiệp. Cô ấy cùng tuổi tôi. Tuy không đẹp lắm nhưng rất ấn tượng: Dáng cao, da trắng, giọng nói thanh thoát… Thế nhưng, khi biết chúng tôi chính thức yêu nhau thì nhiều ý kiến nói ra, nói vào; trong đó đáng lưu ý là những đánh giá về đôi mắt hơi xếch của cô ấy.
Tôi không cho rằng đó là điều quan trọng. Thế nhưng dần dần tôi mới vỡ ra. Sau một thời gian quen nhau, chúng tôi có làm chuyện ấy. Lúc đầu tuần cũng vài lần. Nhưng tôi cảm giác như mình không bao giờ có thể thỏa mãn cô ấy. Tôi từ thế thượng phong, dần dần hạ và tụt xuống dốc một cách không phanh. Bao nhiêu tự tin, phong độ đã dần dần trượt dốc một cách thảm hại.
Điều đáng nói là kể cả lần phá rào đầu tiên, tôi cũng không phải là kẻ chủ động. Tôi luống cuống như chàng trai mới lớn ăn vụng. Còn cô ấy lại mãnh liệt, điệu nghệ và như nhạc trưởng ở trên giường.
Chúng tôi nhanh chóng chia tay sau 6 tháng tìm hiểu vì tôi không chịu được nhiệt của nàng, mà nàng cũng chán cái vẻ ỉu xìu của tôi.
Video đang HOT
Từ đó tôi sợ gặp phụ nữ, nghĩ đến ai cũng thấy ám ảnh cái cảnh lên giường của cô người yêu đầu. Thế nhưng trời đất rui rủi thế nào tôi gặp cô sinh viên trường sư phạm năm thứ 4. Tôi chết mê chết mệt trước vẻ vui tươi, hóm hỉnh của em. Chết cái nhìn của em, nhưng cũng thấy có một cái gì đó rờn rợn vì em cũng mắt hơi xếch. Chưa đến độ xếch hẳn như người yêu cũ của tôi. Nhưng cặp mắt của em làm tôi e ngại.
Tôi những mong rằng nhu cầu của mỗi người một khác nhau, chưa hẳn ai mắt xếch cũng đều là người cuồng nhiệt và luôn đòi hỏi tình dục.
Thế nhưng vập vào em sinh viên này mới thấy tôi đúng là chuyên gặp sao quả tạ. Em cũng thuộc loại rất mạnh mẽ trong chuyện thầm kín, luôn chủ động rủ tôi làm chuyện… vượt quá giới hạn cho phép.
Tôi vốn rất nhút nhát, cổ lỗ sĩ, nhiều khi không dám động tay, động chân nên bị em chê là “không phải đàn ông”. Thế rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến. Em cũng rời bỏ tôi với câu dè bỉu “bề ngoài phong độ thế nhưng hóa ra cũng chỉ là cờ rủ thôi!”
Sau cả hai mối tình, tôi đều là người bị bỏ rơi, các cô bỏ của chạy lấy người và còn rêu rao tôi là thằng bất lực. Tôi không biết đấy có phải là duyên số trời định cho tôi cứ phải gặp những người phụ nữ có đặc điểm chung như vậy không nữa.
Hai năm sau tôi lại phải lòng một cô hàng xóm cũng có cặp mắt xếch. Các bạn tôi bảo, sớm muộn gì tôi cũng bị “đá” vì đàn bà mắt xếch là người mạnh mẽ một cách toàn diện chứ không chỉ là chuyện gối chăn.
Thậm chí có người còn nói với tôi người đàn ông thiếu bản lĩnh, lấy phải cô vợ mắt xếch, nhẹ thì bị “dưới cơ”, nặng thì chết yểu. Tôi thật sự thấy lo, không biết lần này có bị bỏ nữa hay không? Nói thêm là vừa rồi, tôi cũng bị nàng “dụ dỗ” nhưng tôi đã giữ được mình, có gắng nhịn thèm dù quả thực, cô gái mắt xếch ấy rất hấp dẫn, lôi cuốn và sẵn sàng… dâng hiến.
Có đúng là đàn bà mắt xếch thì “dâm” như bạn bè tôi đã cảnh báo hay không? Tôi phải làm sao bây giờ?
Theo VNE
Âm thầm chịu đựng sự "hồi xuân"
Tôi lấy chồng từ năm hai mươi hai tuổi, đến nay đã hai mươi năm trôi qua. Chồng tôi lớn hơn tôi đúng mười bảy tuổi, một khoảng chênh lệch khá lớn.
Ngày đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản yêu người nào thì cưới người đó. Tôi từ chối những người xem xem tuổi mình để lấy anh, vì tôi thích cảm giác bình yên khi ngồi bên anh và nghe anh trò chuyện. Những trải nghiệm của anh luôn cho tôi sự an tâm và niềm tin tuyệt đối. Hai mươi năm trôi qua, tôi vô cùng hạnh phúc và chưa bao giờ hối tiếc vì đã "lấy chồng già". Vậy mà thời gian gần đây tôi lại rơi vào cảm giác vô cùng khó chịu, rồi thấy xấu hổ với mình, với chồng.
Chồng tôi bị thần kinh tọa mấy năm nay, chữa chạy nhiều nơi nhưng chỉ bớt, rồi tái phát bất cứ lúc nào. Hiện tại, anh đi lại rất khó khăn. Chuyện sinh hoạt vợ chồng giảm dần, đến khi anh bệnh nặng thì dường như là ngừng hẳn. Những lúc nhìn chồng bị bệnh tật hành hạ, tôi chỉ mong sao anh vượt qua được cơn bệnh và sống vui vẻ cùng tôi trong những năm tháng còn lại, chẳng nghĩ gì đến chuyện khác. Vậy mà gần đây tôi bỗng dưng có những lúc ham muốn đến lạ kỳ.
Sáng thức dậy, buổi chiều sau khi tắm xong, buổi tối đi ngủ, những lúc xem ti vi có vài cảnh nhạy cảm... tôi lại thấy rạo rực, tôi muốn được chồng vuốt ve. Tôi háo hức để rồi thành ra khó chịu, vì không được đáp ứng. Chồng đang bệnh, tôi và chồng đêm nào cũng nằm cạnh nhau chỉ như hai người bạn già, để trò chuyện và chia sẻ cùng nhau những lo âu, những yêu thương. Dĩ nhiên chồng không thể làm chuyện đó với tôi.
Tôi háo hức để rồi thành ra khó chịu, vì không được đáp ứng. (ảnh minh họa)
Nhiều đêm tôi khó khăn lắm mới chợp mắt được, nửa đêm bỗng dưng thức dậy, nhìn qua chồng rồi lại thở dài. Nói thật, có lúc tôi ước gì mình đừng lấy chồng lớn tuổi hơn mình quá nhiều như vậy, vì nếu thế có lẽ tôi không phải khổ sở như bây giờ. Rồi ý nghĩ đó thoáng qua. Nhưng những đêm trằn trọc, thao thức không ngủ được thì vẫn còn xảy đến liên tục.
Tìm hiểu trên mạng, tôi biết là mình đang ở độ tuổi hồi xuân. Sự ham muốn tình dục đó chính là một dấu hiệu tâm sinh lý bình thường của người phụ nữ vào giai đoạn này. Biết là biết thế, nhưng thực sự tôi không biết phải làm thế nào để vượt qua khoảng thời gian khó khăn này. Trên mạng la liệt những tin bài viết về các quý bà hồi xuân tìm đến trai trẻ, tìm tình nhân để thỏa mãn nhu cầu tình dục của bản thân.
Tôi không muốn làm những việc trái với đạo đức, và tôi luôn yêu thương chồng của mình. Nhưng sự ham muốn luôn rạo rực trong tôi. Thương chồng, sợ anh buồn, tôi chưa bao giờ thổ lộ với anh về chuyện này. Tôi chỉ âm thầm chịu đựng một mình. Nhưng nhiều lúc tôi cảm thấy mình thực sự khó khăn. Thêm vào đó, vì thường xuyên thấy bức bối, khó chịu trong người nên tôi liên tục la mắng con cháu trong nhà, để rồi sau đó lại ân hận.
Hiện tại, tôi chẳng biết phải làm gì với hoàn cảnh của mình ngoài việc âm thầm chịu đựng. Mong sao giai đoạn "hồi xuân" này sẽ trôi qua thật nhanh chóng, để tôi lại được lại làm một người vợ, một người mẹ bình thường như trước đây.
Theo VNE
Đàn ông có bao giờ sợ vợ... Chắc hẳn nhiều người trong số bạn đã từng nghe thấy câu: "Đàn ông lấy vợ vì hòa bình thế giới" - đây là một trong những câu nói dối kinh điển đáng ghi vào sách kỉ lục. Thế nhưng sự thực là không ít người chồng vẫn đang tin vào câu nói đó để làm động lực cho việc mình bước chân...