Cho con tự lập công ty tin học hay đi du học?
Sau khi tốt nghiệp cao đẳng CNTT, con tôi muốn kinh doanh trực tuyến. Tôi ủng hộ với ý tưởng tự lập này. Nhưng vợ tôi muốn cháu đi du học ngành tài chính ở Úc, sau đó về nước làm việc ở chỗ người quen. Theo bạn, nên cho cháu đi du học hay khởi nghiệp ở VN?
Nâng niu ý tưởng lập nghiệp của con hay chọn phương án du học?
Vợ chồng tôi đều là công chức tại Hà Nội. Cháu trai đầu năm nay 21 tuổi, mới tốt nghiệp cao đẳng ngành CNTT.
Dự định công việc của cháu: Muốn cùng nhóm bạn mở công ty nhỏ kinh doanh trực tuyến trên mạng. Mô hình tận dụng được kiến thức đã học trong trường học và sự trợ giúp của các thầy giáo.
Kiến thức ngành của cháu chưa nhiều. Nhưng cháu đam mê công nghệ thông tin. Cháu sẽ thừa sức bật lên nếu thất bại. Mặt khác, tôi tin lĩnh vực kinh doanh trực tuyến còn mới và sẽ phát triển mạnh tại VN thời gian tới.
Tôi cũng không dám áp đặt kinh nghiệm thủa xa xưa. Khi mới từ Bắc Giang về Hà Nội lập nghiệp, tôi chỉ có hai bàn tay trắng. Nay xã hội đã biến chuyển quá nhiều. Câu chuyện của người khác – dù là cha mẹ – nhưng cũng có thể không còn đúng với con vì thời gian đã thay đổi. Tất cả phải dựa vào cơ sở thực tế hơn.
Video đang HOT
Nhưng với những quan sát về con, tôi ủng hộ ý tưởng tự lập của cháu.
Tuy nhiên, vợ tôi lại cho rằng cháu chưa đủ kiến thức nghề, kỹ năng và tiếng Anh. Cháu cần phải đi du học để tiếp thu cái mới, đón đầu xu thế. Sau khi đi du học về nước, một người trong dòng họ đang làm ở Tổng Công ty có danh tiếng tại Hà Nội hứa sẽ nhận cháu vào làm việc.
Lý do của vợ tôi càng có sức nặng, bởi khả năng tài chính của chúng tôi đủ sức đáp ứng chi phí du học của con trai.
Những ngày này, con tôi rất buồn vì sự không thống nhất của bố mẹ.
Cháu tâm sự: “Có nhiều anh chị cũng đi du học về nước, nhưng kiến thức đào tạo không áp dụng được với VN, vì sự phát triển không tương xứng. Các anh chị gần như phải học lại từ đầu. Gia đình thì tốn tiền, con thì mất thời gian. Con muốn tự mình thử sức và không nhờ vả ai trong họ hàng”.
Tôi không hoàn toàn đồng ý với con. Bởi thực tế, nhiều thanh niên đi du học đã đem kiến thức mới về xây dựng đất nước. Câu chuyện đúng – sai cần tùy thuộc vào từng trường hợp cụ thể.
Tôi cảm nhận, việc cháu chọn ở lại là điều cần tôn trọng. Tuy nhiên, lý do của vợ tôi cũng có cơ sở nhất định, không thể phủ nhận.
Nếu là chúng tôi, các bạn sẽ định hướng nghề nghiệp của cháu ra sao?
Đức Trường (truongtanmai@…)
Theo Dantri
Góp ý chương trình phổ thông mới: Môn lịch sử sẽ... biến mất?
Việc xác định bốn môn học bắt buộc trong chương trình THPT đã giảm bớt số bộ môn mà HS phải học nhưng chỉ có tác dụng tích cực trong việc luyện thi tuyển sinh ĐH-CĐ, mà chưa chắc đã đủ để đáp ứng mục tiêu GDPT về phát triển nhân cách con người.
Pháp Luật TP.HCM tiếp tục giới thiệu ý kiến của Tiến sĩ giáo dục góp ý Dự thảo Chương trình Giáo dục phổ thông tổng thể mà bộ GD - ĐT đang tổ chức lấy ý kiến rộng rãi.
Sai lầm khi tách dạy nghề khỏi phổ thông
Kiểu chương trình học được thể hiện trong bản dự thảo này cũng có những vấn đề cần xem xét. Khoa học giáo dục hiện đại đã chỉ rõ ba kiểu đang được áp dụng trên thế giới là chương trình học đồng nhất (uniform curriculum), chương trình phân ban (divisional curriculum) và chương trình tự chọn (elective curriculum). Chương trình THPT dự thảo lần này cũng không vượt khỏi giới hạn của ba kiểu chương trình trên.
Ở bậc tiểu học và THCS vẫn áp dụng chương trình đồng nhất (có thêm chút ít nội dung tự chọn) nên không có nhiều vấn đề phải bàn. Đáng lưu ý là chương trình THPT được thiết kế theo kiểu chương trình tự chọn của Hoa Kỳ (nhưng có nhiều bất cập) và có thêm sự lẫn lộn với chương trình phân ban đã thất bại ở Việt Nam trong thời gian qua. Chương trình dự thảo này vẫn giữ nguyên quan niệm sai lầm xưa cũ là tách rời dạy nghề ra khỏi GDPT và giáo dục ĐH nên bộ môn "công nghệ" trong chương trình chỉ là để định hướng nghề nghiệp, mà lẽ ra - như chương trình của các nước tiên tiến - đó phải là những môn dạy nghề để HS có thể hành nghề sau khi tốt nghiệp THPT.
Môn Lịch sử sẽ đứng ở đâu?
Cách tích hợp các môn trong hai lĩnh vực khoa học tự nhiên (lý, hóa, sinh) và khoa học xã hội (văn, sử, địa) để HS chọn học (như chương trình phân ban đã sụp đổ) dẫn tới những sai lầm khi xác định các môn bắt buộc (cốt lõi) với các môn tự chọn. Một thí dụ để so sánh: Chương trình tự chọn của Hoa Kỳ tích hợp lịch sử với giáo dục công dân thành bộ môn tìm hiểu xã hội (social study) và coi đây là môn cơ bản, đồng thời là cốt lõi nên bắt buộc toàn thể HS phải học. Còn cách tích hợp và phân loại trong chương trình dự thảo của Bộ sẽ biến lịch sử thành môn tự chọn (mà rất ít người chọn!) khiến môn cơ bản này có khả năng biến mất trong chương trình học.
Cách tích hợp đó làm nảy sinh hai môn hỗn hợp từ nhiều môn: Môn khoa học tự nhiên và môn khoa học xã hội. Đây là những môn tích hợp thiếu cơ sở khoa học và giáo viên cũng không đủ khả năng để tiến hành giảng dạy. Tương tự như vậy, việc tách hoạt động trải nghiệm sáng tạo và nghiên cứu khoa học kỹ thuật ra khỏi các môn học truyền thống sẽ đặt ra vấn đề: Ai sẽ dạy các hoạt động này và dạy như thế nào (đội ngũ giáo viên hiện có chỉ quen với các môn học truyền thống; còn các trường sư phạm hiện hành không đào tạo giáo viên dạy các môn mới lạ này).
Bên cạnh đó việc xác định bốn môn học bắt buộc trong chương trình THPT đã giảm bớt số bộ môn mà HS phải học nhưng chỉ có tác dụng tích cực trong việc luyện thi tuyển sinh ĐH-CĐ, mà chưa chắc đã đủ để đáp ứng mục tiêu GDPT về phát triển nhân cách con người.
Theo Tiến sĩ giáo dục Lê Vinh Quốc (Báo Pháp luật TP.HCM)
Nhiều nhạc sĩ Việt đang sống trong cảnh túng thiếu, bệnh tật 4 đời vợ, nhạc sĩ Vinh Sử vẫn sống trong cảnh cô đơn, bệnh tật với "hai bàn tay trắng". Ở tuổi 89, Nguyễn Văn Tý thân thể kiệt quệ, nằm lẻ loi trong căn phòng chưa đầy 10m2. Nhạc sĩ Hoàng Vân, Thế Song, Nguyễn Ánh 9...cũng đang chống chọi với bệnh tật ở tuổi xế chiều. Đông con, nhiều vợ- cuối...