Cho con thêm 5 phút nữa ba ơi
‘Con nghĩ rằng tôi cho con thêm 5 phút, nhưng sự thật là tôi có thêm 5 phút ngắm con chơi đùa vui vẻ’, người đàn ông nói.
Mỗi ngày, hãy dành thêm 5 phút để chơi cùng con. Ảnh minh họa.
Trong công viên, người phụ nữ ngồi xuống chiếc ghế băng, bên cạnh một người đàn ông. “Kia là con trai tôi”, người phụ nữ nói, chỉ tay về phía cậu bé mặc chiếc áo len màu đỏ đang chơi cầu trượt. “Cậu bé thật đáng yêu”, người đàn ông nói. “Con gái tôi mặc váy trắng đang đạp xe kia kìa”.
Nói rồi, người đàn ông nhìn xuống đồng hồ của mình và gọi lớn: “Chúng ta phải về thôi, Melissa”. Cô bé mặc váy trắng trả lời: “Cho con thêm 5 phút nữa được không ba? Chỉ 5 phút nữa thôi mà”. Người đàn ông gật đầu và Melissa tiếp tục đạp xe. Nhiều phút trôi qua và người đàn ông lại đứng lên gọi: “Đến lúc phải về rồi con yêu”.
Một lần nữa, Melissa lại năn nỉ: “5 phút nữa ba ơi. Chỉ 5 phút nữa thôi”. Người đàn ông mỉm cười và nói: “Được rồi con”.
“Anh thật là một ông bố kiên nhẫn”, người phụ nữ chợt lên tiếng. Và người đàn ông chỉ cười buồn rồi đáp: “Anh trai của tôi, Tommy, đã gặp tai nạn và qua đời ở con đường gần đây. Một người đàn ông lái xe nhanh đã đâm phải anh ấy. Giá như ông ta đi chậm hơn một chút thì…
Tôi đã không dành nhiều thời gian cho Tommy và tôi không muốn lặp lại điều hối tiếc này với Melissa. Con bé nghĩ rằng tôi cho con thêm 5 phút để đạp xe, nhưng sự thật là tôi có thêm 5 phút để ngắm con chơi đùa vui vẻ”.
Hà Nhi
Theo ngoisao.net
Video đang HOT
Vợ nổi đóa thấy chai rượu rẻ tiền chồng mua biếu Tết bố vợ
Tôi choáng váng khi chồng mua chai rượu vang rẻ tiền biếu bố vợ. Trước đó, anh chi 20 triệu sắm tết cho nhà nội.
Ảnh minh họa
Tôi mới lấy chồng được gần 6 tháng. Đây là Tết đầu tiên tôi về quê thực hiện bổn phận nàng dâu của mình. Tuy nhiên, tôi mới có thai nên chồng bảo năm nay sẽ ở Hà Nội đón Tết.
Chồng tôi làm kiến trúc sư, thu nhập khá, mỗi tháng trừ các khoản chi tiêu anh cũng để dành được 30 triệu.
Ngày mới cưới, anh công khai số tiền kiếm được nhưng thẳng thắn trao đổi, anh sẽ quản lý số tiền đó, lo việc đại sự. Mỗi tháng chồng sẽ đóng 5 triệu lo chi phí sinh hoạt gia đình cùng vợ.
Khi chồng đề nghị như vậy, tôi gật đầu ủng hộ. Dù sao, tôi là người độc lập về kinh tế, lương lậu cũng vào dạng cao.
Căn nhà hai vợ chồng ở là chúng tôi tự góp tiền mua, sửa chữa. Chồng tôi tính tình hơi khô khan, quyết đoán nhưng bù lại rất quan tâm, chiều chuộng vợ.
Do hai quê ở xa, cách Hà Nội khoảng 300 km, ngay từ đầu tháng 12 âm, chồng tôi đã tính toán sẽ mua quà về biếu hai bên nội, ngoại sớm. Cận Tết đỡ cập rập.
Tôi hăm hở lên danh sách mua sắm quà, đưa chồng xem. Tôi dự tính ngoài khoản tiền biếu mỗi bên 5 triệu, sẽ mua thêm bánh kẹo, bia, nước ngọt và một số thực phẩm nhập ngoại khác.
Chồng cầm bảng danh sách, lướt qua rồi bất ngờ gạt phắt đi. Anh nói, việc của tôi là dưỡng thai, anh sẽ tự sắp xếp.
Tôi nghe chồng bảo vậy, rất tin tưởng, bởi anh thường chỉn chu, kỹ tính trong mọi việc, chắc chắn sẽ làm ổn thỏa hơn vợ.
Một hôm, tôi đi làm về sớm, thấy chồng bê từ ô tô vào nhà thùng lớn, thùng bé bánh kẹo, hồng sâm, yến sào... Trong đó có cả nồi cơm điện Nhật xịn và 2 chai rượu ngoại. Chồng cho biết đó là quà biếu Tết nhà nội.
Nhìn hóa đơn mua hàng anh để trên bàn, tôi cầm lên đọc, số tiền anh mua sắm quà cáp lên tới hơn 20 triệu đồng.
Thấy chồng chu đáo, mua cho mẹ chiếc áo len, khăn quàng cổ, mấy đứa cháu ở nhà vài bộ quần áo mới, tôi rất vui. Tôi nghĩ bụng, kiểu gì chồng cũng mua biếu bên ngoại tươm tất như thế.
Chồng còn thông báo, nhà nội dưới quê mới sơn lại, anh sẽ gửi thêm cho bố mẹ 20 triệu. Tất nhiên tôi vui vẻ đồng tình.
Tôi cho rằng, con cái làm ăn khá giả, việc chăm sóc, phụng dưỡng như vậy là việc cần làm.
Trước ngày về, chồng kiểm đi, kiểm lại số quà của nhà nội, ghi tên, đánh dấu ngoài thùng.
Thế nhưng, tôi vẫn chưa thấy anh đả động gì đến việc mua sắm cho nhà ngoại. Tôi sợ chồng bận rộn nên quên, liền nhắc nhở. Chồng bảo tôi đừng lo, anh đã chuẩn bị xomg.
Lúc này tôi choáng váng khi thấy anh rút chai rượu vang giá 200 nghìn đồng và một hộp đựng 6 quả lê Hàn Quốc đặt lên bàn.
Chồng còn cho biết, mới được nhận phong bì 3 triệu cảm ơn của gia đình anh thi công nội thất. Chồng nói, sẽ biếu bố mẹ vợ số tiền đó.
Tôi tỏ ý không hài lòng vì cách ứng xử của chồng. Chồng tôi giải thích, bố mẹ sinh được mỗi cậu con trai, mất bao nhiêu công chăm sóc, nuôi dưỡng anh thành tài. Giờ hai người già yếu, ở một mình, anh càng phải bù đắp.
Trong khi đó nhà vợ, ông bà ngoại đều là cán bộ về hưu, lương hàng tháng chi tiêu thoải mái. Con cái đông, lại thành đạt, nhất là anh cả tôi đang làm giám đốc một xí nghiệp lớn, tiền bạc không thiếu.
Theo chồng, bố mẹ tôi quá thừa mứa vật chất, không cần phải biếu xén nhiều.
Nghe anh nói mà tôi tức nghẹn. Tôi không có ý tính toán thiệt hơn với nhà chồng nhưng quả thực, cư xử của anh làm tôi thất vọng tràn trề.
Bố mẹ nào chẳng vất vả nuôi dạy con nên tôi cho rằng việc biếu Tết là phải công bằng. Không thể một bên thì quà cáp trĩu tay một bên thì xuề xòa được.
Tôi giận dữ, lớn tiếng nói sẽ tự mua đồ biếu bố mẹ mình. Chồng tôi chẳng vừa, thể hiện thái độ thô lỗ, ném vỡ tan chai rượu. Từ hôm đó đến nay, hai vợ chồng vẫn chiến tranh lạnh.
Theo độc giả, có phải tôi đã hẹp hòi, ích kỷ quá không? Xin hãy cho tôi lời khuyên?
T.Minh
Theo docbao.vn
Hai món quà mùa đông Thông thường, bất kỳ món quà nào dù có giá trị tinh thần hay vật chất đều mang đến niềm vui sướng cho người nhận. Một món quà khi đi xa về biếu cha mẹ nói lên lòng hiếu đễ còn giá trị hơn nhiều. Cuối thu năm 2001, tôi đi dự "Hội nghị Những người viết văn Trẻ toàn quốc lần thứ...