Chớ chết vì… hứa
Khi tình nhân ghen, hầu như người đàn ông nào cũng có cách đối phó, dàn hòa (vì tình nhân có yêu mới ghen và như thế thì dễ “sắp xếp” lắm), ngoại trừ lúc họ ghen với… vợ mình.
Nhiều người vẫn tuân thủ “nguyên tắc vàng” này: một khi muốn tán tỉnh, lấy lòng ai, cứ tuôn ra những lời mật ngọt. Đại để là lưỡi như thoa mỡ, thề thốt trăm năm, hứa hẹn ngàn đời; rằng từ đây, trên vạn nẻo đường dài của đôi ta chỉ có trải hoa hồng; nếu em đến với anh/anh đến với em thì mọi việc hanh thông, vạn điều tốt đẹp.
“Ôi hoa kề vai, hương ngát mái đầu/ Đêm nào nghe bước mộng trôi mau/ Gió ơi gởi gió lời tâm niệm/ Và nguyện muôn chiều ta có nhau” (Đinh Hùng). Nếu mọi việc diễn ra được như thế thì cũng đáng hoan nghênh chứ. Khổ nỗi, cách nói ấy, phần lớn chỉ nhằm tô son trét phấn, che đậy cho sự lừa dối. Một khi sự việc vỡ lở, họ sẽ đối mặt với những gì? Câu hỏi ấy, đã khiến nhiều người trong cuộc dở khóc dở cười.
Tôi có anh bạn đã yên bề gia thất, nhưng vẫn thích đuổi hoa bắt bướm, bồ bịch lăng nhăng. Dù không thuộc nhóm “đẹp trai, con nhà giàu, học giỏi”, chỉ là nhà thơ với túi quần rỗng tuếch, thật ngạc nhiên, các cô nàng mơn mởn xinh tươi vẫn ngã vào lòng hắn. Nghe tôi hỏi, hắn cười khì, chỉ cho tôi “luật săn nai tơ”: tuyệt đối giấu chuyện đã đùm đề vợ con. Có như thế, người ta mới yên tâm bước tới. Tất nhiên, hắn đã nhiều lần thành công rực rỡ.
Nhưng như ông bà ta nói, đi đêm có ngày gặp ma. Mối tình mới nhất của hắn đang rất mặn nồng, trong ấm ngoài êm – vẫn “phở” vẫn “cơm” đâu ra đó. Nào ngờ, một ngày đẹp trời, cô tình nhân bé bỏng phát hiện ra những lời mật ngọt ấy đắng nghét – “thằng chả” không còn độc thân mà đã tay bồng tay bế, làm sao có thể tiến đến giai đoạn ăn cùng mâm, ngủ chung giường trong một mái nhà. Thế là, cô ấy… ghen.
Anh bạn tôi cầu cứu nhiều huynh đệ, nhưng chẳng ai nghĩ ra được cách gì cho êm đẹp. Chẳng lẽ bỏ vợ con để xách va-li đi theo “mèo” với giấc mơ “một túp lều tranh hai trái tim vàng” mà rất nhiều người sau đó đã vỡ mộng trong thực tế? Thật, nếu tỉnh táo, chẳng ai chọn giải pháp ấy – đánh đổi mái ấm đã từng có, đã nhọc công tạo dựng.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Vậy, quay về với vợ chính là giải pháp tốt. Khổ nỗi lúc ấy, liệu còn “có cửa” để quay về? Trong lúc tiến thoái lưỡng nan, gã bạn tôi gật gù: “Chi bằng lúc gặp gỡ ban đầu, tớ cứ huỵch toẹt ra, có phải tốt hơn không”. Tôi tán thành ý kiến này. Mình thế nào thì cứ việc “lật bài ngửa” với nhau. Nếu chàng hoặc nàng chấp nhận thì tiến tới, bằng không thì cứ việc rút lui. Khi đã biết trước và chấp nhận, nếu có xảy ra điều gì bất đắc chí, người trong cuộc cũng sẽ dễ cảm thông, để trong mớ bòng bong rối rắm ấy vẫn có vài phương cách dàn xếp, tháo gỡ, không thù oán.
Có câu chuyện lãng xẹt, đã từng bị dư luận “ném đá” tơi bời, rằng sau khi tốt nghiệp, cô sinh viên nọ xin vào làm công ty kia. Trong thời gian thử việc, cô lọt vào mắt xanh của tay trưởng phòng. Với mong muốn nhanh chóng chiếm lĩnh trái tim cô nàng, chàng ta đã đem mồi ngon ra nhử – vẫn là cái chiêu hứa hẹn, rằng mọi việc sẽ thế này và sẽ thế kia. Nói cách khác, qua những lời như rót mật vào tai, chàng đã mở ra một viễn cảnh tươi sáng cho nàng. Mà viễn cảnh ấy nào có xa xôi gì, chỉ cần cô nàng “biết điều” với chàng lúc trà dư tửu hậu, tâm tình qua đêm. Do đó, dù không thích, cô nàng vẫn chấp thuận, vì tin rằng sau đó, mọi việc sẽ diễn ra như lời hứa hẹn.
Đến lúc nàng nhận ra chàng chỉ giỏi bẻm mép, “trăm voi không được bát nước xáo”, cô nàng tung hê mọi việc. Kệ, đến đâu thì đến. Sự ầm ĩ này, hoàn toàn không dính líu gì đến tình cảm. Cô nàng chỉ muốn làm cho đã nư, cho bõ ghét, như một cách trả thù. Nếu ngay từ đầu, tay trưởng phòng cứ nói thật việc cơ quan có tuyển cô nàng không thuộc thẩm quyền quyết định của mình thì mọi việc đã rất khác.
Thông thường, các nhà đạo đức thường khuyên, chớ nên lăng nhăng, mèo mỡ nhằm giữ gìn hạnh phúc gia đình. Tôi lại không nghĩ thế. Mỗi người phải tự biết việc gì là tốt cho mình, tự quyết định hành động của mình và họ thừa khả năng cân nhắc lợi – hại. Một khi đã biết không nên mà vẫn cứ lao vào thì xin nhớ rằng, nhằm tránh rắc rối về sau, cách tốt nhất là hãy cứ “lật bài ngửa” với đối tượng mà mình đang tấn công.
Theo Báo Phụ Nữ
Thư vợ gửi chồng: Bao lâu rồi chúng ta chưa có bữa cơm gia đình đàng hoàng hả anh?
Ngày chúng ta ly thân, em chỉ muốn hỏi anh một điều: "Bao lâu rồi anh chưa dành thời gian để ăn cơm cùng em?".
Ngày nào mâm cơm trên bàn cũng lạnh tanh, chờ mãi anh vẫn chưa về, ngoài trời thì mưa không ngớt, lòng em nặng trĩu những lắng lo. Không biết anh đi đường thế nào, công việc có áp lực không, có gặp gỡ cô gái nào không? Mỗi ngày em đều lo lắng những điều vớ vẩn đó, không thể nào suy nghĩ tích cực hơn được.
Đàn bà cô đơn nhất là khi đợi chồng về - Ảnh minh họa: Internet
Chúng ta cưới nhau từ khi chẳng có gì trong tay. Tài sản lớn nhất là chiếc xe máy cà tàng để làm phương tiện cho anh đi làm mỗi ngày. Những bữa cơm đơn giản chỉ có canh rau nhưng không hiểu sao rất hạnh phúc. Còn giờ đây, nhà cửa đủ đầy, cơm đầy thịt cá nhưng lại vô cùng trống vắng và tẻ nhạt. Ngày nào em đi làm về cũng tự mình nấu nướng, tự mình đợi anh đến khi cơm canh nguội lạnh. Điện thoại nhắc nhở thì anh lại nổi cáu bảo đang tiếp khách, bàn chuyện quan trọng. Nghe vậy, em cũng không dám hối thúc nữa.
Ngày xưa, anh chưa bao giờ để em phải ở nhà một mình. Dù bận đến mấy cũng tranh thủ về nhà ăn bữa cơm chiều cùng em. Thời gian đó vợ chồng chẳng có gì ngoài những lời an ủi, động viên nhau. Nghĩ lại thấy hạnh phúc hơn bây giờ gấp vạn lần. Em chẳng cần nhà cao cửa rộng hay chồng có chức vụ cao trong xã hội. Em chỉ muốn chúng ta như hai con người bình thường, cùng nhau ăn bữa cơm, cùng nhau chia sẻ về vấn đề trong cuộc sống, mặc ngoài kia mưa bão thế nào. Nhưng từ hồi lên chức đến giờ anh cứ bận rộn suốt, có hôm đến tận khuya mới về, trong người lúc nào cũng có hơi men.
Đàn ông cố gắng lấy lòng người dưng nhưng lại làm tổn thương người thân - Ảnh minh họa: Internet
Một ngày 24 tiếng, có khi cả hai chỉ gặp nhau vài tiếng, anh bảo có công việc phải giải quyết. Cưới nhau hơn 2 năm rồi nhưng anh chưa có kế hoạch sinh con. Em hỏi thì anh nói chưa đủ tiền để lo cho con, bảo em ráng đợi một thời gian nữa, khi nào cuộc sống đủ đầy muốn bao nhiêu đứa cũng được. Thấy chồng vất vả, lương ba cọc ba đồng của em cũng không thể giúp đỡ được nhiều nên đành tạm gác ham muốn được làm mẹ lại một thời gian. Những lần vợ chồng ân ái, anh đều làm qua loa cho xong, không thiết tha hay đặt chút tình cảm nào. Nghĩ là anh mệt nên em cũng không dám trách.
Thời gian bên nhau không dài cũng không ngắn, em hiểu anh là người sống có trách nhiệm, nhưng lại quá vô tâm. Có lẽ gánh nặng cơm áo gạo tiền, vai trò trụ cột đã khiến anh trở nên như vậy. Dần dần tình cảm vợ chồng cũng rạn nứt. Em không thể chịu được cảnh suốt ngày ngủ gục bên mâm cơm chờ đón chồng, để rồi nhận lại những lời mắng nhiếc "cô là đồ vô dụng". Em nghĩ những công sức mình bỏ ra để vun vén cho gia đình, dù công việc bận rộn đến đâu cũng ráng dành thời gian nấu cho chồng bữa cơm đàng hoàng. Nhưng anh lại không đón nhận điều đó theo cách chân thành mà nhẫn tâm phá vỡ, thật sự chẳng xứng đáng chút nào.
Em nghĩ không biết bao lâu rồi vợ chồng mình chưa có bữa cơm đàng hoàng? - Ảnh minh họa: Internet
Anh chén chú chén anh bên ngoài, cười cười nói nói, lo lấy lòng những người khác. Còn em thì ngồi một mình trong bốn bức tường, trước mặt là những món ăn anh thích, bụng đói cồn cào nhưng lại cố gắng đợi anh về. Thậm chí những lúc anh về muộn, đầu óc em lại tưởng tượng vô số điều kinh khủng. Không biết anh đi xe thế nào, có chạy cẩn thận không, hay anh có chuyện gì xảy ra không. Nhìn điện thoại, nhìn đồng hồ mà em đứng ngồi không yên.
Những ông chồng luôn như vậy, cố gắng làm hài lòng người dưng, nhưng rồi lại làm tổn thương người thân của mình. Các ông ăn uống nói cười vui vẻ, còn vợ thì ở nhà trông ngóng mòn mỏi, đợi chờ có người về ăn cơm chung đến ngủ gục ra bàn lúc nào không hay. Nếu không về nhà ăn cơm, hãy gọi nói vợ ăn trước. Đừng cứ im lặng khiến người ở nhà lòng dạ bồn chồn, đứng ngồi không yên, rồi suy diễn hàng tỉ sự việc chồng gặp phải. Chồng càng vô tâm, vợ càng mệt mỏi và cô đơn. Bữa cơm gia đình là thứ hàng gắn tình cảm vợ chồng hiệu quả nhất. Vì vậy, dù có bận rộn đến mấy cũng hãy dành thời gian ăn cơm cùng nhau.
Đàn ông à! Bao lâu rồi anh không ngồi với cô ấy ăn một bữa cơm gia đình đàng hoàng?
Theo Ngoisao
Con trai chửi vợ bầu ăn bám, mẹ chồng bảo: Còn hơn thằng rúc váy nó - Bỏ quách cái thằng chồng ấy đi con ạ, mới lấy nhau về mà nó đã như thế rồi thì sống cả đời sao được. Ai đời vợ bầu to tướng rồi, làm luôn tay luôn chân vẫn bị chồng chửi là ăn bám nó. - Nhưng... giờ mà bỏ nhau thì con con không có bố. - Thôi đấy, tùy mày,...