Chở bồ đi chơi, gặp vợ bị tai nạn nhưng tôi vẫn bỏ đi và đây là cái giá tôi phải trả
Tôi nhìn không thấy nhiều máu chảy ra, tôi cứ nghĩ sẽ không sao, với lại tôi không muốn Như biết chuyện nên tôi cố len lỏi qua đám đông rồi chở Như đi tiếp.
Ngày tôi gặp Như, trái tim tôi loạn nhịp, dù lúc đó tôi đã có vợ được 2 năm. Như có gương mặt khả ái, giọng nói trong trẻo và đặc biệt là em rất giỏi. Chỉ riêng chừng đó ưu điểm của Như đã khiến tôi chết đứ đừ. Tôi từng phải trấn tĩnh mình rằng, mình đã có vợ, mình không được phép rung động trước Như nhưng xem ra mọi sự cố gắng của tôi đều vô ích. Càng ngày, tình cảm tôi dành cho Như ngày một lớn, cứ mỗi lần đứng trước Như là trái tim tôi loạn nhịp.
Một ngày nọ, tôi thấy Như chạy từ nhà vệ sinh ra, mắt đỏ hoe, tôi gọi Như lại hỏi han, không đợi tôi hỏi sang câu thứ 2, Như đã ôm lấy tôi khóc ngất. Em bảo mẹ em ở quê đi gặt lúa bị liềm cắt vào tay, giờ đang ở bệnh viện. Tôi nghe Như kể, thấy vai em run bần bật mà lòng đau xót. Hôm ấy, tôi gửi phong bì, đưa cho Như 500 ngàn xem như là thăm hỏi mẹ em.
Cũng kể từ đó, chúng tôi quen nhau rồi yêu nhau khi nào không hay, tôi giấu tiệt chuyện mình đã có vợ và khéo léo sắp xếp lịch hẹn với Như một cách tài tình để em không phát hiện ra. Về phía vợ, khi nào tôi cũng bịa ra lý do bận việc, tăng giờ làm, vợ tôi thấy tôi từ trước đến giờ khi nào cũng bận công việc thì tin ngay tắp lự. Thế nên tôi cũng không gặp vấn đề gì lắm.
Tôi không thể cưỡng lại trước vẻ xinh đẹp của Như (Ảnh minh họa)
Tôi lén cặp kè với Như thế mà cũng được 6 tháng và mọi việc vẫn trót lọt. Tiền lương của tôi chỉ đưa cho vợ một nửa, nửa còn lại tôi dành để lo cho Như. Với Như, tôi hạnh phúc vô cùng, em tâm lý tinh tế và quan trọng hơn là Như chiều tôi vô cùng, hơn nữa, em còn xinh đẹp, đi đâu em cũng khiến tôi tự hào vì bao ánh mắt cứ dõi theo chúng tôi.
Như thường lệ, tối hôm đó tôi nói dối vợ sẽ về muộn để đưa Như đi chơi. Theo dự định, chúng tôi sẽ đi dùng bữa tối tại một nhà hàng sang trọng. Đang vui vẻ kể chuyện thì tôi phải dừng xe lại vì phía trước bị tắc đường. Cố len lỏi qua các dòng người, tôi mới tiến lên được một tí. Thì ra là có tai nạn, tôi phải xuống xe dắt bộ, vì khá cao nên tôi ghé mắt xem hiện trường vụ tai nạn xem thế nào, tôi tái mặt khi thấy biển số xe và mẫu xe là của vợ mình. Nhìn dáng người phụ nữ nằm giữa đường, tôi chết lặng, đó là vợ tôi. Tôi run rẩy, không nói được câu nào, phía sau, Như vẫn đi theo tôi. Tôi ghé miệng hỏi người bên cạnh thì nghe anh ta bảo rằng, vợ tôi bị ô tô đâm, đang đợi cấp cứu đến.
Video đang HOT
Nhìn vợ bị tai nạn nhưng tôi vẫn bỏ đi (Ảnh minh họa)
Tôi nhìn không thấy nhiều máu chảy ra, tôi cứ nghĩ sẽ không sao , với lại tôi không muốn Như biết chuyện nên tôi cố len lỏi qua đám đông rồi chở Như đi tiếp. Nhưng quả thực, tối hôm đó, tôi không thể nào nuốt nổi. Hình ảnh vợ tôi nằm bất động giữa đường cứ ám ảnh tôi mãi. Ăn xong, Như còn đòi đi mua sắm và dẫn tôi về nhà. Đêm đó, Như còn bảo tôi ngủ lại.
Tôi sợ nên tắt luôn điện thoại. Đêm đó, Như đã cho tôi một đêm tuyệt vời. Nhưng đúng là lòng tôi như có lửa đốt. Sáng hôm sau, tôi chạy về nhà sớm thì thấy nhà đông nghịt, bên trong là tiếng khóc inh ỏi.
Và tôi đã phải trả một cái giá quá đắt cho sự vô tâm của mình (Ảnh minh họa)
Tôi hốt hoảng chạy vào, mẹ tôi chạy ra đấm vào lưng tôi thùm thụp: “Con ơi, mày đi đâu cả đêm mà giờ mới về? Vợ con mày chết rồi con ơi”. Tôi điếng người, chạy vào thì thấy vợ tôi nằm bất động, mẹ vợ khóc thảm thiết. Bà bảo rằng nếu được đi cấp cứu kịp thời thì có lẽ, vợ tôi đã không chết. Đau lòng hơn nữa, vợ tôi đang mang thai.
Tôi đau đớn khóc nức nở. Trời ơi, chỉ vì cái tính lăng nhăng của tôi, vô tình và độc ác của tôi mà tôi đã giết vợ con mình. Ai cũng nghĩ do tôi đau khổ quá nên mới khóc nhưng mọi người không biết rằng, tôi đang khóc vì hối hận và oán giận bản thân mình.
Kể từ hôm đó, đêm nào tôi cũng mơ ác mộng, trong cơn mơ, tôi vẫn thấy vợ tôi nằm giữa đường, với tay cầu xin tôi giúp đỡ nhưng tôi vẫn lạnh lùng lướt qua.
Theo Một Thế Giới
Bị tai nạn nhập viện tôi mới hiểu hết lòng dạ của em gái chồng
Cả tuần ấy chỉ có em gái chồng ở bên chăm sóc Hương. Mẹ chồng vào bảo đỡ cho em thì em nói: "Mẹ cứ về nhà đi, chứ mẹ vào viện lại ốm thêm thì ai chăm được. Con chăm cho chị ấy được mà".
Lấy chồng gần 2 năm Hương không có gì phải phàn nàn về mẹ chồng nhưng cô em chồng kém 4 tuổi tên Thu lại khiến Hương vô cùng khó chịu. Thu thì đành hanh, điệu đà và hay chuyện. Hương ghét nhất em chồng điểm cứ tùy tiện dùng đồ chung của mình. Từ giày dép, túi xách, thậm chí quần áo của chị dâu đều được cô ấy coi là của mình. Nhưng Hương mặc kệ, nếu em chồng lấy dùng thì cô cũng để cho dùng luôn.
Thế nhưng em chồng Hương có vẻ chẳng biết ý tứ gì, hoặc muốn chọc tức cô nên cứ được đà lấn tới. Lúc nào cũng tị nạnh rồi nói xấu chị dâu với mẹ mình rằng chị dâu lười, trốn việc. Thực ra là công việc của Hương tương đối bận nên mẹ chồng toàn làm giúp việc nhà.
Dù không cãi nhau nảy lửa nhưng mối quan hệ chị dâu em chồng của họ không mấy tốt đẹp. Hương lúc nào cũng cầu cho em nhanh nhanh lấy chồng để tôi được thoát cảnh "chị dâu em chồng".
Hương lúc nào cũng cầu cho em nhanh nhanh lấy chồng để tôi được thoát cảnh "chị dâu em chồng". (Ảnh minh họa)
Gần đây Hương ghét em chồng ra mặt, còn Thu thì cứ nửa đùa nửa thật khiến cô chẳng biết đường nào mà lần, nhưng Hương nghĩ em chồng cũng ghét mình không kém. Hương tưởng tượng, mình mà hở ra kiểu gì Thu cũng cho một vố nhớ đời luôn.
Thế nhưng chuyện xảy ra cách đây 1 tuần đã khiến Hương phải thay đổi tất cả suy nghĩ về em chồng. Hôm ấy Hương đang trên đường đi làm về thì bị tai nạn phải vào viện cấp cứu. Người ta gọi điện báo cho chồng cô thì chồng Hương lại đang đi công tác, em chồng Hương đang đi thi cuối kỳ nhận được điện vội vã bỏ thi vào ngay viện với chị dâu.
Hương không bị chấn thương nặng nhưng cô phải nằm viện cả tuần trời. Cả tuần ấy chỉ có em gái chồng ở bên chăm sóc Hương. Mẹ chồng vào bảo đỡ cho em thì em nói: "Mẹ cứ về nhà đi, chứ mẹ vào viện lại ốm thêm thì ai chăm được. Con chăm cho chị ấy được mà".
Nhìn em chăm cho Hương hàng ngày, bón cho cô từng thìa cháo mà mọi người trong viện cứ ngỡ hai người là chị em gái. Khi Hương nói là em chồng thì mọi người trầm trồ bảo chị dâu em chồng mà tình cảm hiếm có.
Mọi người còn kể lúc Thu mới vào phòng cấp cứu thấy Hương quấn băng trắng kín mặt mũi, chân tay, cô ấy lo lắng chạy khắp nơi hỏi thăm tình trạng của chị mình, rồi ngồi bên chị cả đêm. Ai cũng nói Hương may mắn có được em chồng tốt.
Đúng là tới lúc đó Hương mới hiểu hết được tấm lòng của cô em chồng mà cô luôn khó chịu bấy lâu nay. Thấy Hương cầm tay mình định nói điều gì đó thì Thu gạt đi: "Em không phải là đứa mít ướt đâu nhá, chị xuất viện về phải cho em cái áo mới mua của chị để hôm nào em mặc đi thi lại đấy". Hương ôm chầm lấy em và cười, "Em thích cái nào em cứ lấy mà mặc, chị không kêu gì đâu".
Theo Một thế giới
"Lần đầu tiên của em cũng không sao, cứ nằm ngửa lên, dạng rộng hai chân ra thì anh mới làm được" Sự chuyên nghiệp từ tác phong đến cả câu từ của vị bác sĩ trẻ khiến Hồng tái mặt. Cũng may đây là phòng khám phụ khoa đấy, chứ nếu nó mà ở trong một nơi khác thì Hồng sẽ không dám đảm bảo có vài ý tưởng đen tối được lóe lên đâu. 27 tuổi, ở cái độ tuổi mà nhiều bạn...