Chở bồ đi chơi, gặp vợ bị tai nạn nhưng tôi vẫn bỏ đi và cái giá phải trả!
Ngày tôi gặp Như, trái tim tôi loạn nhịp, dù lúc đó tôi đã có vợ được 2 năm. Như có gương mặt khả ái, giọng nói trong trẻo và đặc biệt là em rất giỏi. Chỉ riêng chừng đó ưu điểm của Như đã khiến tôi..
Tôi từng phải trấn tĩnh mình rằng, mình đã có vợ, mình không được phép rung động trước Như nhưng xem ra mọi sự cố gắng của tôi đều vô ích. Càng ngày, tình cảm tôi dành cho Như ngày một lớn, cứ mỗi lần đứng trước Như là trái tim tôi loạn nhịp.
Một ngày nọ, tôi thấy Như chạy từ nhà vệ sinh ra, mắt đỏ hoe, tôi gọi Như lại hỏi han, không đợi tôi hỏi sang câu thứ 2, Như đã ôm lấy tôi khóc ngất. Em bảo mẹ em ở quê đi gặt lúa bị liềm cắt vào tay, giờ đang ở bệnh viện. Tôi nghe Như kể, thấy vai em run bần bật mà lòng đau xót. Hôm ấy, tôi gửi phong bì, đưa cho Như 500 ngàn xem như là thăm hỏi mẹ em.
Cũng kể từ đó, chúng tôi quen nhau rồi yêu nhau khi nào không hay, tôi giấu tiệt chuyện mình đã có vợ và khéo léo sắp xếp lịch hẹn với Như một cách tài tình để em không phát hiện ra. Về phía vợ, khi nào tôi cũng bịa ra lý do bận việc, tăng giờ làm, vợ tôi thấy tôi từ trước đến giờ khi nào cũng bận công việc thì tin ngay tắp lự. Thế nên tôi cũng không gặp vấn đề gì lắm.
Tôi lén cặp kè với Như thế mà cũng được 6 tháng và mọi việc vẫn trót lọt. Tiền lương của tôi chỉ đưa cho vợ một nửa, nửa còn lại tôi dành để lo cho Như. Với Như, tôi hạnh phúc vô cùng, em tâm lý tinh tế và quan trọng hơn là Như chiều tôi vô cùng, hơn nữa, em còn xinh đẹp, đi đâu em cũng khiến tôi tự hào vì bao ánh mắt cứ dõi theo chúng tôi.
Như thường lệ, tối hôm đó tôi nói dối vợ sẽ về muộn để đưa Như đi chơi. Theo dự định, chúng tôi sẽ đi dùng bữa tối tại một nhà hàng sang trọng. Đang vui vẻ kể chuyện thì tôi phải dừng xe lại vì phía trước bị tắc đường. Cố len lỏi qua các dòng người, tôi mới tiến lên được một tí. Thì ra là có tai nạn, tôi phải xuống xe dắt bộ, vì khá cao nên tôi ghé mắt xem hiện trường vụ tai nạn xem thế nào, tôi tái mặt khi thấy biển số xe và mẫu xe là của vợ mình. Nhìn dáng người phụ nữ nằm giữa đường, tôi chết lặng, đó là vợ tôi. Tôi run rẩy, không nói được câu nào, phía sau, Như vẫn đi theo tôi. Tôi ghé miệng hỏi người bên cạnh thì nghe anh ta bảo rằng, vợ tôi bị ô tô đâm, đang đợi cấp cứu đến.
Tôi nhìn không thấy nhiều máu chảy ra, tôi cứ nghĩ sẽ không sao , với lại tôi không muốn Như biết chuyện nên tôi cố len lỏi qua đám đông rồi chở Như đi tiếp. Nhưng quả thực, tối hôm đó, tôi không thể nào nuốt nổi. Hình ảnh vợ tôi nằm bất động giữa đường cứ ám ảnh tôi mãi. Ăn xong, Như còn đòi đi mua sắm và dẫn tôi về nhà. Đêm đó, Như còn bảo tôi ngủ lại.
Video đang HOT
Tôi sợ nên tắt luôn điện thoại. Đêm đó, Như đã cho tôi một đêm tuyệt vời. Nhưng đúng là lòng tôi như có lửa đốt. Sáng hôm sau, tôi chạy về nhà sớm thì thấy nhà đông nghịt, bên trong là tiếng khóc inh ỏi.
Tôi hốt hoảng chạy vào, mẹ tôi chạy ra đấm vào lưng tôi thùm thụp: “Con ơi, mày đi đâu cả đêm mà giờ mới về? Vợ con mày chết rồi con ơi”. Tôi điếng người, chạy vào thì thấy vợ tôi nằm bất động, mẹ vợ khóc thảm thiết. Bà bảo rằng nếu được đi cấp cứu kịp thời thì có lẽ, vợ tôi đã không chết. Đau lòng hơn nữa, vợ tôi đang mang thai.
Tôi đau đớn khóc nức nở. Trời ơi, chỉ vì cái tính lăng nhăng của tôi, vô tình và độc ác của tôi mà tôi đã giết vợ con mình. Ai cũng nghĩ do tôi đau khổ quá nên mới khóc nhưng mọi người không biết rằng, tôi đang khóc vì hối h.ận và oán giận bản thân mình.
Kể từ hôm đó, đêm nào tôi cũng mơ ác mộng, trong cơn mơ, tôi vẫn thấy vợ tôi nằm giữa đường, với tay cầu xin tôi giúp đỡ nhưng tôi vẫn lạnh lùng lướt qua.
Theo phununews
Chồng cố tình mang cả tang chứng vật chứng về nhà dằn mặt vợ
Đúng như tôi dự đoán, chồng tôi đi gần 3 giờ sáng thì về. Lần này, tôi mặc kệ, chẳng thèm dìu vào phòng nữa. Nhưng trời lại trở mưa, gió mạnh. Bất đắc dĩ, tôi lại phải kéo chồng vào nhà. Lúc cởi quần chồng ra, tôi sững người...
Gởi bạn Hoàng Nam, tác giả bài viết "Hễ giận nhau, bạn gái lại cởi hết quần áo, bất kể nơi chốn". Tôi đã đọc và rất đồng cảm với bạn. Tôi cũng chẳng biết nên khuyên bạn thế nào, chỉ hi vọng bạn đủ sáng suốt cho lựa chọn cả đời, đừng để đến lúc phải hối hận như tôi. Chồng tôi cũng như bạn gái bạn, khi giận lên là mất khôn, là tự tìm những thú vui bên ngoài, mặc kệ cảm giác và suy nghĩ của vợ mình.
Tôi lấy chồng được gần 4 năm nay. Cuộc sống tương đối bình lặng với một cô con gái 3 tuổi. Tuy nhiên, chén trong sóng còn khua nhau huống chi vợ chồng sống cùng nhà. Cũng có đôi lúc, chúng tôi cãi nhau to. Nguyên nhân tôi không bàn tới, tôi chỉ muốn nói đến thái độ của chồng mỗi khi nhà có chuyện.
Thông thường, chồng tôi đi làm là không chịu về nhà ngay mà luôn la cà quán xá với bạn bè tới 8, 9 giờ tối mới về. Lúc đầu về sống chung, chúng tôi cũng hay gây gổ vấn đề này. Tôi thì trách anh vô trách nhiệm với vợ con. Anh thì trách tôi ích kỉ, chỉ biết nắm đầu nắm cổ chồng ở nhà. Nói qua nói lại thành ra to tiếng. Mà to tiếng rồi là chồng tôi bỏ đi nguyên đêm luôn không về.
Mỗi khi giận vợ chuyện gì đó, anh lại lấy cớ nhà cửa ngột ngạt để đi đêm. (Ảnh minh họa)
Tôi khóc lóc sưng cả mắt, gọi điện thì chồng tắt máy. Đêm đó, tôi thức trắng đêm đợi chồng về. Tờ mờ sáng hôm sau, anh mới về trong trạng thái say xỉn. Chật vật dìu chồng vào phòng, tôi điếng người khi thấy dấu son đỏ chót còn in trên cổ áo anh. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ biết tối qua chồng tôi đi đâu, với ai rồi. Lúc đó, tôi vừa đau khổ, vừa thất vọng và chỉ nghĩ đến chuyện li hôn.
Sáng hôm sau, tôi gặn hỏi với thái độ khó chịu (chẳng bà vợ nào dễ chịu trong tình huống ấy được cả) thì chồng tôi còn nói lại thế này: "Bực mình thì đi tìm gái bên ngoài đó. Ở nhà bị vợ cằn nhằn phát ốm?"
Lần đó, chúng tôi xém li hôn. Nếu không nhờ can ngăn của bố mẹ 2 bên, chắc giờ 2 đứa đã đường ai nấy đi. Vậy mà, chồng tôi vẫn không thay đổi.
Mỗi khi giận vợ chuyện gì đó, anh lại lấy cớ nhà cửa ngột ngạt để đi đêm. Mà anh toàn đến những nơi đèn mờ, ngủ hẳn ở lại, rồi cố tình đem tang chứng vật chứng về để làm tôi đau lòng.
Như đợt tháng trước, chúng tôi cũng cãi nhau chuyện có nên cho bé con học trường quốc tế không? Chồng tôi thì không muốn vì chi phí học quá đắt đỏ. Nhưng tôi nghĩ chi phí đắt mà chất lượng, học thế cũng tốt cho con mình. Không ai nhịn ai, cuối cùng tôi quyết định sẽ mua hồ sơ cho con học trường quốc tế chứ không theo ý chồng.
Đã đi chơi gái rồi mà còn giở thái độ hạch sách với vợ cả tuần sau đó, còn mang nguyên tang chứng vật chứng về nhà. (Ảnh minh họa)
Thế là anh đá bay cái ghế nhựa của con vào tủ kính ti vi, làm kính vỡ tan tành. Rồi anh hùng hổ dắt xe bỏ đi, không quên chửi lại vài câu, khi đó đã gần 10 giờ đêm. Con gái tôi thấy bố hung dữ thì mất hồn mất vía, khóc um lên. Ôm con dỗ mà tôi vừa hận vừa ghét cay ghét đắng chồng mình.
Đúng như tôi dự đoán, chồng tôi đi gần 3 giờ sáng thì về. Lần này, tôi mặc kệ, chẳng thèm dìu vào phòng nữa. Nhưng trời lại trở mưa, gió mạnh. Bất đắc dĩ, tôi lại phải kéo chồng vào nhà.
Lúc thay đồ cho chồng, tôi sững người khi trong quần chồng rơi ra 1 chiếc bao cao su và 2 chiếc vỏ bao. Giận quá, tôi bỏ mặc chồng nằm trên nền nhà cả đêm.
Sáng hôm sau, tôi cho con ăn sớm rồi đi học, tôi vẫn không nói với chồng một câu nào.
Chắc chẳng có ai như chồng tôi, giận vợ là đi chơi gái một cách công khai, ngang nhiên, vô trách nhiệm với gia đình. Không phải tôi không biết ghen, nhưng tôi nghĩ đi nghĩ lại, ghen cũng phải thông minh để giữ gia đình cho con. Chồng tôi tuy chơi gái, nhưng ít ra anh còn biết cách bảo vệ mình khỏi bệnh tật, không nuôi bồ nhí bên ngoài.
Mà chuyện này với tôi cũng quá quen thuộc rồi. Tôi chỉ bực mình thái độ của chồng. Đã đi chơi gái rồi mà còn giở thái độ hạch sách với vợ cả tuần sau đó, còn mang nguyên tang chứng vật chứng về nhà. Giờ tôi chỉ muốn yên ấm sống với con cái cho qua ngày thôi.
Theo Phununews
Tuyệt chiêu bắt quả tang chồng ngoại tình Nghe Mai truyền lại "tuyệt chiêu" bắt quả tang chồng ngoại tình, mà không làm ầm ĩ hay chồng mất mặt và sau đó chồng còn tình nguyện tự thú mọi chuyện khiến tôi không thể không "tâm phục khẩu phục". Yêu từ thời cấp ba và cưới sau khi có việc làm ổn định lúc đã tốt nghiệp đại học nên cuộc...