Cho anh tâm thần ngủ nhờ, ai ngờ nửa đêm tỉnh giấc cô gái chỉ kịp ú ớ khi thấy anh làm điều này
Mai sinh ra trong một gia đình nhà quê nghèo khó, từ nhỏ cô đã phải vất vả làm lụng để có tiền trang trải cho cuộc sống.Năm 20 tuổi, cô một mình rời quê lên thành phố kiếm sống.
Nhưng vừa không cótiền lại không được học hành tử tế nên cô rất vất vả kiếm được một cái nghề nơi đất khách này. Cũng may, hôm đó cô gặp được một người tốt bụng thấy cô gái quê thật thà lại chăm chỉ nên mới nói cô thử bán trà đá coi sao, cái nghề coi vậy chứ cũng có đồng vô đồng ra lại không phải bỏ vốn nhiều. Gom hết vốn liếng Mai mở một hàng trà đá nhỏ bên đường.
2 năm qua quán trà đá của Mai đã trở thành nơi lui tới thường xuyên của dân văn phòng và công nhân xây dựng. Không hút khách sao được khi quán nước giá phải chăng lại có cô chủ quán xinh đẹp. Nhiều lần Mai nhận được những lời tán tỉnh: chân thành cũngcó lỗ mãng cũng nhiều nhưng cô đều khéo léo từ chối. Hơn ai hết cô biết rõ, dân xây dựng ngày nay mai đó, nay đi công trình này mai đi đến chỗ khác lấy nhau về cũng khó mà có cuộc sống ổn định. Còn mấy anh văn phòng tán tỉnh cô chẳng qua cũng chỉ muốn chơi qua đường chứ chẳng anh nào lại chịu lấy một cô gái quê thất học bán trà đá lề đường về làm vợ cả. Và có lẽ nỗi đau về mối tình cũ cô vẫn chưa thể nào quên nên chẳng muốn tiến tới với ai.
Anh ấy là chủ một cửa hàng tạp hóa nhỏ. Cũng là dân quê lên thành phố nên anh hiểu được những điều vất vả của Mai. Bên cạnh anh cô cảm nhận được sự chân thành và đồng cảm.Cô cũng đã có ý định tiến tới hôn nhân. Ai ngờ… mới 3 th.á.n.g quen nhau cô phát hiện anh đã có vợ ở quê và chỉ vì cô ấy không sinh được con trai nên cô mới là người thế chỗ. Cô đau đớn chia tay anh ngay lập tức dù anh có cố gắng van xin.
2 tuần trước đoạn đường Mai bán trà đá bất ngờ xuất hiện 1 thanh niên có lẽ thần kinh có vấn đề. Anh ta ăn mặc rách rưới, cứ lượn đi lượn lại. Lúc đầu người dân còn nghĩ anh ta rình mò ăn trộm nên đã túm cổ đánh cho 1 trận, sau mới biết là thần kinh anh ta có vấn đề nên cứ thích đứng ở cổng sắt nhìn vào bên trong nhà.
Hôm ấy anh ta bị đánh đau lắm. Mà cái người đàn ông kia đánh xong anh ta biết đánh nhầm mà lại chẳng thèm quan tâm tới người khác 1 tí, ông ta cứ mặc kệ để anh nằm dưới đất đầu chảy đầy máu. Mai thấy thương quá vội lấy ca nước chè ra rửa mặt rồi đỡ anh ta dậy. Cô mua bông băng băng cho anh ấy sau đó thì anh lết đứng dậy và bỏ đi.
Ảnh minh họa
Những con người bất hạnh như thế trên đời nàycòn nhiều lắm, hàng ngày đoạn đường này trẻ con lang thang, người già ăn xin cũng vô số. Chắc anh tâm thần kia sau lần bị đánh ấy sẽ chẳng còn dám đi tớiđây nữa. Nhưng không ngờ hôm vừa rồi anh ta lại quay trở lại, song thấy mặt người đánh mình bữa trước anh ta sợ quá bỏ chạy luôn.
Hôm ấy thấy người mệt, trời lại có dấu hiệu mưa to nên Mai dọn hàng về phòng trọ sớm. 9 giờ tối cô định đóng chặt cửa sổ để đi ngủ vì trời đổ mưa thì bất ngờ qua ánh đèn đường nhìn thấy chàng trai tâmthần lúc chiều đang lang thang ngoài đường. Anh ta chẳng biết đi tìm chỗ trú cứ bám vào cổng nhà người khác.
Mai do dự nhưng rồi quyết định mở cửa ra gọi anh ta vào cho anh ta ngủ nhờ 1 đêm. Nếu không thì chắc chắn đêm nay anh ta chết rét ngoài đường. Anh ta nằm dưới đất, Mai nằm trên giường. Cũng thấy run sợ lắm nên Mai quyết định đêm đó không ngủ, nếu có chuyện gì còn dễ xử lý. Nhưng rồi thức mãi thì cơn buồn ngủ cũng kéo tới, cô thiếp đi lúc nào không hay.
Video đang HOT
Để rồi nửa đêm bất ngờ Mai choàng mở mắt thì cô sững người khi thấy anh đang hôn lên má mình. Mai vội vàng dùng hết sức đẩy anh ta ra rồi hét lên:
- Anh… anh làm gì vậy??
- Tôi… tôi thấy cô đẹp quá… nên… Tôi xin lỗi…
Nhìn ánh mắt anh hối lỗi sao tự dưng Mai thấy thương anh vô cùng. Cứ thế họ nhìn nhau chẳng nói lời nào, thay vào đó là một tình cảm bắt đầu nảy nở giữa 2 con người xa lạ.
Từ ngày hôm đó, anh thường xuyên đến phụ cô bán, tuy anh chậm chạp lại hay làm vỡ đồ này nọ nhưng Mai lại thấy hạnh phúc vô cùng và cô cũng biết được một sự thật “kinh hoàng” khác là anh không hề bị tâm thần mà chỉ vì quá khù khờ nên mọi người mới trêu anh là thằng tâm thần thôi. Cuộc sống có những chuyện mà ta không thể ngờ như vậy đấy…
Theo Iblog
18 tuổi lên thành phố xin việc thì bị hãm hiếp đến có bầu, cô gái đau đớn ra sông tự tử...
"Ngoan nào chiều anh đi anh sẽ cho em tiền". Trong khi Thúy khóc lóc van xin, thì ông ta xé đồ cô ra rồi vừa thở vừa gấp rút tụt quần mình xuống để giở trò đồi bại.
ảnh minh họa
Ngày chân ướt chân ráo lên thành phố, Thúy thấy tất cả mọi thứ đều lạ lẫm. Cô lang thang gần 1 tuần trời mới xin được vào làm việc cho 1 quán ăn. Với đồng lương bèo bọt nhưng Thúy phải chạy bàn, dọn dẹp và rửa bát từ sáng đến tối mịt mới được nghỉ. Nhiều lúc cô thèm 1 giấc ngủ ngon và dài nhưng điều đó dường như xa xỉ vì 4 giờ sáng bà chủ đã đánh thức cô dậy đi chợ rồi làm rau.
Mỗi ngày Thúy đều tự nhủ phải cố gắng hơn vì em cô, mẹ cô và cả cô nữa đang chờ vào đồng lương ít ỏi đó. Làm vất vả là thế nhưng cô chẳng biết đến đồng tiền thưởng là gì, đã thế thỉnh thoảng khách lỡ làm vỡ cái bát cái đĩa bà chủ cũng trừ vào tiền lương của cô với lý do: "Không dặn dò khách hoặc không biết quản lý khách".
(Ảnh minh họa)
Lên thành phố 1 thời gian tuy làm việc mệt nhọc nhưng do hợp nước nên càng ngày Thúy càng xinh xắn, thay da đổi thịt và phồng phao hơn, điều đó khiến ông chủ đứng ngồi không yên. Còn bà chủ thì lúc nào cũng bóng gió:
- Nếu ông chủ có ý gì với mày thì nhớ báo tao biết nhé, mày cũng nên biết thân biết phận nếu không sẽ biết tay tao.
- Vâng, cháu không dám đâu ạ.
Cuộc sống làm thuê chưa bao giờ là dễ dàng cả, nhiều lúc mệt nhoài Thúy định xin nghỉ để tìm chỗ khác nhưng sợ bà chủ lại giữ lương không chịu trả. Hôm đó bà ta đi vắng, trời mưa nên ít khách nhà chỉ có mỗi Thúy và ông chủ ở nhà, anh con trai cũng đi chơi với bạn. Thấy Thúy đang ngồi rửa rau, ông ta liền gọi lên phòng bảo nhờ 1 việc.
Nhưng khi cô lên tới nơi thì ông ta liền chạy tới ôm lấy và bảo: "Chiều anh, anh sẽ cho em tiền". Thúy cố giằng co và đẩy ông ta ra nhưng ông ta quá khỏe. Trong khi Thúy khóc lóc van xin, thì ông ta xé đồ cô ra rồi vừa thở vừa gấp rút tụt quần mình xuống. Thúy bị cướp đi đời con gái trong đau đớn tủi nhục, sau khi xong việc ông ta nhét cho cô 500 nghìn rồi bào:
- Mày mà để bà chủ biết thì mày biết hậu quả sao rồi đó.
Cô đau đớn ôm đồ bỏ đi trong mưa. Cô co rúm lại vì lạnh, 1 người đàn ông đi qua đường thấy thế liền bảo:
- Em ơi lên xe đi anh đèo, sao lại đi giữa mưa như thế.
Nhưng Thúy sợ hãi không chịu, 1 lúc sau cô ngất lịm, anh ta liền đỡ cô dậy đưa cô về nhà. Tỉnh dậy Thúy thấy mình nằm trên 1 chiếc giường trong căn phòng nhỏ nhưng ấm áp. Cô lấm lét nhìn người đàn ông đang hì hụi nấu cháo đằng kia:
- Em đừng sợ, anh không làm gì em đâu. Em ăn bát cháo đi cho đỡ đói.
Thúy run rẩy sợ hãi không dám nhận lấy cũng không thể nói gì, nước mắt cô cứ ứa ra. Mãi hôm sau cô mới dám tâm sự về hoàn cảnh của mình, thấy thương nên Tùng cho cô tá túc ở phòng anh. Đêm đến anh ta qua hàng xóm ngủ còn cô khóa chặt cửa trong và ngủ trong phòng.
Sở dĩ Tùng giúp đỡ cô vì anh thấy cô giống người yêu cũ đã mất của mình hơn nữa sống ở đời ai chẳng có phần lương thiện và tình người hiện hữu. Thúy lang thang tìm việc, 1 thời gian sau thì cô phát hiện ra mình có bầu. Cô đau khổ, khóc lên khóc xuống, nghĩ đến cảnh tượng hôm đó cô vẫn ám ảnh sợ hãi.
Hôm ấy Thúy viết lại 1 bức thư cho Tùng rồi bỏ ra sông bèn tự tử. Cũng may hôm đó Tùng quên tài liệu nên về phòng và đọc được. Anh vội vã ra sông tìm cô, đúng lúc đó Thúy bắt đầu chìm dần. Cũng may Tùng cứu kịp, 1 lúc sau cô tỉnh lại, ho sặc sụa. Cô giật mình khi thấy người ngồi bên cạnh mình là Tùng:
- Sao... sao anh lại ở đây??
- Em ngốc nghếch vậy, sao em dại dột thế. Em không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho bố mẹ em, em trai em và cả đứa con trong bụng nữa chứ.
- Em biết nhìn mặt họ thế nào khi em không chồng mà chửa chứ.
- Vậy... để anh làm bố đứa bé cho.
-Anh... ngốc à, sao anh có thể làm bố nó được chứ. Anh còn tương lai anh có nghề nghiệp ổn định trong khi em chẳng có gì trong tay cả, đã thế còn có vết nhơ nữa.
- Không quan trọng, anh thương em thật lòng là đủ. Mình gặp nhau cũng là cái duyên đó em à, từ nay để anh che chở cho em, em nhé.
Thúy ôm Tùng òa khóc nức nở, cô không nghĩ chỉ trong 3 tháng ngắn ngủi cô lại gặp được 1 người đàn ông tốt như vậy. Càng không ngờ mình được anh ấy hỏi cưới, nếu hôm nay không có Tùng biết đâu mẹ con cô đã là mồi cho cá. Cuộc sống từ quê lên thành thị kiếm mưu sinh chưa bao giờ là dễ dàng, Thúy chỉ mong đừng ai bị hãm hiếp và rơi vào hoàn cảnh của cô mà thôi.
Theo Blogtamsu
Tình cũ hả hê trêu tức bạn trai mới là "con bò nhai lại", ai ngờ phải cúi đầu bỏ đi khi chàng trai đáp trả câu này Ngày tôi đến với Tuấn khi đó trái tim còn đầy vết thương chưa lành lặn. Trước đó tôi đã trải qua 1 cuộc tình 4 năm với người đàn ông mà tôi cho là hoàn hảo. Đúng vậy khi yêu thì cái gì chẳng là màu hồng, nhưng khi 2 đứa gặp trục trặc thì tôi mới rõ mọi điều tốt đẹp...