Cho anh tâm thần ngủ nhờ, ai ngờ nửa đêm tỉnh giấc cô gái chỉ kịp ú ớ khi thấy anh làm điều này
Mai sinh ra trong một gia đình nhà quê nghèo khó, từ nhỏ cô đã phải vất vả làm lụng để có t.iền trang trải cho cuộc sống.Năm 20 t.uổi, cô một mình rời quê lên thành phố kiếm sống.
Nhưng vừa không cót.iền lại không được học hành tử tế nên cô rất vất vả kiếm được một cái nghề nơi đất khách này. Cũng may, hôm đó cô gặp được một người tốt bụng thấy cô gái quê thật thà lại chăm chỉ nên mới nói cô thử bán trà đá coi sao, cái nghề coi vậy chứ cũng có đồng vô đồng ra lại không phải bỏ vốn nhiều. Gom hết vốn liếng Mai mở một hàng trà đá nhỏ bên đường.
2 năm qua quán trà đá của Mai đã trở thành nơi lui tới thường xuyên của dân văn phòng và công nhân xây dựng. Không hút khách sao được khi quán nước giá phải chăng lại có cô chủ quán xinh đẹp. Nhiều lần Mai nhận được những lời tán tỉnh: chân thành cũngcó lỗ mãng cũng nhiều nhưng cô đều khéo léo từ chối. Hơn ai hết cô biết rõ, dân xây dựng ngày nay mai đó, nay đi công trình này mai đi đến chỗ khác lấy nhau về cũng khó mà có cuộc sống ổn định. Còn mấy anh văn phòng tán tỉnh cô chẳng qua cũng chỉ muốn chơi qua đường chứ chẳng anh nào lại chịu lấy một cô gái quê thất học bán trà đá lề đường về làm vợ cả. Và có lẽ nỗi đau về mối tình cũ cô vẫn chưa thể nào quên nên chẳng muốn tiến tới với ai.
Anh ấy là chủ một cửa hàng tạp hóa nhỏ. Cũng là dân quê lên thành phố nên anh hiểu được những điều vất vả của Mai. Bên cạnh anh cô cảm nhận được sự chân thành và đồng cảm.Cô cũng đã có ý định tiến tới hôn nhân. Ai ngờ… mới 3 th.á.n.g quen nhau cô phát hiện anh đã có vợ ở quê và chỉ vì cô ấy không sinh được con trai nên cô mới là người thế chỗ. Cô đ.au đ.ớn chia tay anh ngay lập tức dù anh có cố gắng v.an x.in.
2 tuần trước đoạn đường Mai bán trà đá bất ngờ xuất hiện 1 thanh niên có lẽ thần kinh có vấn đề. Anh ta ăn mặc rách rưới, cứ lượn đi lượn lại. Lúc đầu người dân còn nghĩ anh ta rình mò ăn trộm nên đã túm cổ đ.ánh cho 1 trận, sau mới biết là thần kinh anh ta có vấn đề nên cứ thích đứng ở cổng sắt nhìn vào bên trong nhà.
Hôm ấy anh ta bị đ.ánh đau lắm. Mà cái người đàn ông kia đ.ánh xong anh ta biết đ.ánh nhầm mà lại chẳng thèm quan tâm tới người khác 1 tí, ông ta cứ mặc kệ để anh nằm dưới đất đầu chảy đầy m.áu. Mai thấy thương quá vội lấy ca nước chè ra rửa mặt rồi đỡ anh ta dậy. Cô mua bông băng băng cho anh ấy sau đó thì anh lết đứng dậy và bỏ đi.
Ảnh minh họa
Những con người bất hạnh như thế trên đời nàycòn nhiều lắm, hàng ngày đoạn đường này trẻ con lang thang, người già ăn xin cũng vô số. Chắc anh tâm thần kia sau lần bị đ.ánh ấy sẽ chẳng còn dám đi tớiđây nữa. Nhưng không ngờ hôm vừa rồi anh ta lại quay trở lại, song thấy mặt người đ.ánh mình bữa trước anh ta sợ quá bỏ chạy luôn.
Hôm ấy thấy người mệt, trời lại có dấu hiệu mưa to nên Mai dọn hàng về phòng trọ sớm. 9 giờ tối cô định đóng chặt cửa sổ để đi ngủ vì trời đổ mưa thì bất ngờ qua ánh đèn đường nhìn thấy chàng trai tâmthần lúc chiều đang lang thang ngoài đường. Anh ta chẳng biết đi tìm chỗ trú cứ bám vào cổng nhà người khác.
Mai do dự nhưng rồi quyết định mở cửa ra gọi anh ta vào cho anh ta ngủ nhờ 1 đêm. Nếu không thì chắc chắn đêm nay anh ta c.hết rét ngoài đường. Anh ta nằm dưới đất, Mai nằm trên giường. Cũng thấy run sợ lắm nên Mai quyết định đêm đó không ngủ, nếu có chuyện gì còn dễ xử lý. Nhưng rồi thức mãi thì cơn buồn ngủ cũng kéo tới, cô thiếp đi lúc nào không hay.
Video đang HOT
Để rồi nửa đêm bất ngờ Mai choàng mở mắt thì cô sững người khi thấy anh đang hôn lên má mình. Mai vội vàng dùng hết sức đẩy anh ta ra rồi hét lên:
- Anh… anh làm gì vậy??
- Tôi… tôi thấy cô đẹp quá… nên… Tôi xin lỗi…
Nhìn ánh mắt anh hối lỗi sao tự dưng Mai thấy thương anh vô cùng. Cứ thế họ nhìn nhau chẳng nói lời nào, thay vào đó là một tình cảm bắt đầu nảy nở giữa 2 con người xa lạ.
Từ ngày hôm đó, anh thường xuyên đến phụ cô bán, tuy anh chậm chạp lại hay làm vỡ đồ này nọ nhưng Mai lại thấy hạnh phúc vô cùng và cô cũng biết được một sự thật “kinh hoàng” khác là anh không hề bị tâm thần mà chỉ vì quá khù khờ nên mọi người mới trêu anh là thằng tâm thần thôi. Cuộc sống có những chuyện mà ta không thể ngờ như vậy đấy…
Theo Iblog
Gái làng chơi hết đát đành lấy anh tâm thần để có 1 tấm chồng
Nghe chị họ nói thế, Linh dù không đồng ý cũng chẳng dám nói gì, ờ ha, cô quên quên mình từng là gái làng chơi. Cứ nghĩ rằng đã gột sạch cái nghề nhơ nhớp ấy để trở lại còn cô thôn nữ hiền lành, nào đâu...
- Anh ơi, 1 đêm không?
- Anh ơi... vào đây em giảm giá cho.
- Anh ơi...
12 giờ đêm, Linh vẫn không có lấy một người khách, tình trạng này đã diễn ra mấy hôm rồi, cô thở dài, đã đến lúc bỏ nghề "hoàn lương" được rồi. Linh biết bản thân đã già, không thể nào tiếp tục cạnh tranh với vô số đ.ứa t.rẻ và xinh đẹp hơn mình.
Linh quyết định sẽ gột sạch bùn đen quá khứ này để về quê làm gái ngoan kiếm tấm chồng rồi sống cuộc sống bình yên như bao người phụ nữ khác, cô đã quá mệt mỏi sau gầm 10 năm làm cái nghề bị cả thiên hạ c.hửi rủa này rồi. Thế nhưng, kiếm 1 tấm chồng ở cái t.uổi này cũng chẳng dễ dàng như cô tưởng, dù Linh có là 1 cô gái xinh đẹp đi chăng nữa.
- Cái gì, chị bảo em lấy lão điên ấy á. Thôi đi, hết người rồi chắc.
- Mày xem lại mình đi, 33 t.uổi rồi chứ ít gì nữa mà đòi lấy chồng tử tế. Lão ấy hơi điên điên thôi nhưng nhà giàu sụ. Mà chị nói thật, cả cái làng này họ biết thừa em ở thành phố làm "gái" rồi, chẳng có thằng đàn ông nào chịu cưới em đâu. Mình phải biết mình là ai, em ạ.
Nghe chị họ nói thế, Linh dù không đồng ý cũng chẳng dám nói gì, ờ ha, cô quên quên mình từng là gái làng chơi. Cứ nghĩ rằng đã gột sạch cái nghề nhơ nhớp ấy để trở lại còn cô thôn nữ hiền lành, nào đâu... thôi thì có còn hơn không vậy. Linh đồng ý gả cho lão chồng tâm thần ấy, lễ cưới 3 ngày sau được tổ chức linh đình.
Đám cưới diễn ra nhanh chóng với lèo tèo vài ba người họ hàng, nhìn chồng ngu nga ngu ngơ vừa cười vừa nói 1 mình mà Linh chỉ biết thở dài, thôi, dù sao cô cũng chán cái chuyện ấy lắm rồi, lấy chồng tâm thần thì cần gì tân hôn. Vậy nên, suốt 3 năm trôi qua, chồng vẫn chưa hề đụng chạm vào người Linh dù chỉ là cái hôn nhẹ. Lúc đầu, Linh cứ tưởng mình sẽ không quan tâm vì cô làm chuyện giường chiếu đó đã hơn chục năm đến phát chán rồi.
Nhưng, đã trải qua rồi thì sẽ biết mùi vị của nó tuyệt như thế nào, thế mà 3 năm không được chồng an ủi, Linh chẳng khác nào cái cây héo khô kiệt cạn nước dần. Buồn vì chồng, vì cuộc hôn nhân không có hạnh phúc Linh chỉ biết nằm khóc và thở dài không dám chia sẻ chuyện tế nhị này với ai cả.
Cô chẳng dám nói với chị mình, sợ sẽ bị cười chê, rồi họ sẽ lại bảo cô là gái làng chơi nhớ nghề cũ, muốn hoàn nghề. 3 năm trôi qua, Linh trông mình đã gần 40 mà con cái chẳng 1 đứa, sợ t.uổi già trôi qua trong tẻ nhạt và cô cực, cô đ.ánh liều cởi quần chồng ra định tự xử.
(ảnh minh họa)
Nào ngờ, vừa vạch quần anh xuống thì Linh suýt ngất ra vì "cái đó" của anh quá khủng, đã thế lại còn đã "sẵn sàng" từ bao giờ khiến cô không thể tin nổi. Nhất thời không làm chủ được mình, Linh hét lên kinh hãi:
- Á! Sao... sao anh lại... thế này?
- Cô làm gì thế? Sao lại kéo quần tôi xuống.
- Anh... anh cho em 1 đứa con đi. Anh cũng muốn l.àm c.huyện đ.ó như thế cơ mà.
- Muốn hay không muốn tự tôi biết. Tại sao tôi phải cho cô chứ. Tôi không muốn.
- Em xin anh được không? Em giờ cũng đã 36 t.uổi rồi, em muốn được làm mẹ, muốn có nhứng đứa con của riêng mình.
- Con cái gì cơ. Cô nói cái gì đấy?
Linh giận dữ kéo mạnh áo anh ra rồi hôn lên môi khiến chồng kháng cự, lâu lắm rồi cô mới lại có cảm giác như thế này. Bỗng không hiểu sao trong giây phút cuống quýt thế nào tay cô đụng vào chỗ đó của anh rồi bất ngờ bị đè ngửa ra. Cô tròn mắt kinh ngạc, định buông anh ra nhưng ông chồng tâm thần lúc này như một người hoàn toàn khác vậy.
- Anh... chẳng phải anh bị tâm thần sao? Anh sao tự dưng khác thế.
- Là anh cố tình như vậy để lừa em thôi, nhà anh chữa trị cho anh bao năm giờ anh cũng ổn ổn rồi. Chẳng qua trước giờ thấy em lạnh nhạt lại c.oi t.hường anh bị điên nên anh không thèm đụng vào người em thôi. Giờ đây em đã hạ mình nói xin cho em 1 đứa con thì anh cũng chiều ý em mà, nói sớm hơn thì có tốt hơn không?
- Anh... là thật sao? Không phải như vậy, tôi chỉ là... nghĩ anh không được bình thường.
- Đầu tôi không bình thường nhưng "chỗ đó" của tôi rất bình thường nhé. Em có muốn thử xem không?
Linh còn đang ngơ ngác không hiểu gì thì đã bị ông chồng tâm thần lật người lại rồi làm liền một lúc 3 hiệp khiến cô thở hổn hển không ra hơi. Cô không ngờ anh lại có thể khỏe đến như vậy, biết sớm thế này thì cô đã chủ động từ lâu, bỏ mất đi 3 năm quý giá.
Nước mắt Linh ứa ra, thôi thì anh có hơi chập chập nhưng vẫn đối xử với cô rất tốt, giờ chỉ cần có thêm đứa con nữa thôi là cô đã cảm thấy mãn nguyện với cuộc đời này rồi, lấy 1 ông chồng tâm thần cũng đâu có gì khổ sở lắm đâu. Cuộc đời hoàn lương của một cô gái làng chơi như Linh bây giờ mới chính thức bắt đầu.
Mộc Miên / Theo Thể Thao Xã Hội.
Hết kiếp vợ làm cùng công ty, tưởng được sung sướng, ai ngờ… Ngày yêu chị, anh không hay tình ở công ty nó lại phức tạp lắm lẽ. Mới yêu, vì thích người con gái cá tính, xinh đẹp lại có gì đó rất hút hồn nên anh chẳng bận lòng trước những câu nói đại loại như &'lấy vợ cùng công ty sợ lắm'. Người ta bảo &'con thầy, vợ bạn, gái cơ quan',...