“Cho” anh, anh lại bảo tôi quá dễ dãi
Đôi khi tôi cũng tự hỏi mình tại sao coi anh như một đấng phu quân trong khi tôi với anh chỉ là những người xa lạ, gặp nhau một cách tình cờ và yêu nhau.
Buồn thật đầu năm chuyển công tác, không biết môi trường mới thế nào? Những đồng nghiệp mới thế nào? Công việc mới có phù hợp với mình không nữa…
Rất nhiều chuyện cần chia sẻ cần lắng nghe nhưng thật ra có ai hiểu, có ai chia sẻ giúp tôi một nỗi băn khoăn này không nhỉ? Người mình yêu thì bảo là điều đó không quan trọng với anh, bây giờ điều quan trọng với anh là tôi có lừa dối anh hay không? Thật buồn cười, tình cảm của chúng tôi đâu phải chỉ vài ba ngày? Đã hơn ba năm nhưng với anh nhiêu đó thời gian chưa đủ để anh hiểu về tôi? À không chúng tôi hiểu nhau chứ!?
Tôi chưa biết quyết định chuyển công tác chuyến này của tôi là đúng hay không nữa? Nó quan trọng với tôi nhưng với anh thì không.
Đôi khi tôi cũng tự hỏi mình tại sau coi anh như một đấng phu quân trong khi tôi với anh chỉ là những người xa lạ gặp nhau một cách tình cờ và yêu nhau ba năm thôi. Vậy mà tôi đã vội xem anh là chồng, là người sẽ cùng tôi đi suốt cuộc đời này…? Có phải bạn hỏi tôi quá tin người phải không? Thì chắc có lẽ là vậy, tôi đã đặt niềm tin sai chỗ chăng? Tôi yêu anh và hứa giữ gìn cho nhau đến khi cưới sẽ có một đêm tân hôn thật đẹp. Nhưng nào ngờ mọi chuyện không như mình vẫn nghĩ….
Do ham muốn của anh hay do tôi yếu lòng nên đẩy mọi chuyện đi quá xa? Thôi thì “yêu nhau cởi áo cho nhau…” nhưng chỉ được giây phút đó thôi. Anh thăng hoa nhưng lòng đầy nghi ngại về người con gái như tôi? Không có dấu vết gì chứng tỏ tôi là người “con gái”? Da của tôi bị nứt chứng tỏ tôi đã từng mang bầu? Những điều đó là do anh suy diễn và anh áp đặt lên tôi, trong khi tôi chưa từng quan hệ với ai ngoài anh? Thật buồn cười, cuộc đời này thật chớ trêu người ta!
Do ham muốn của anh hay do tôi yếu lòng nên đẩy mọi chuyện đi quá xa? Thôi thì “yêu nhau cởi áo cho nhau…” nhưng chỉ được giây phút đó thôi. (ảnh minh họa)
Con gái mà da nứt nẻ là do đã từng có con? Từng mang bầu ư? Tôi cũng không hiểu nổi cái triết lý ấy ở đâu ra? Tôi không có dấu hiệu nào chứng tỏ thì tôi mất trinh ư? Cũng có thể nhưng tôi không mất trinh vì quan hệ trai gái. Anh một chàng trai hiện đại lại cho rằng những điều trên đang bán đứng tôi? Ôi thật là ngộ, tôi cũng không hiểu nổi do tôi quá ngây thơ hay quá hiện đại hay những kiến thức tôi học được điều là thứ bỏ đi nhỉ?
Video đang HOT
Nhưng anh, người học cao hiểu rộng lại cho rằng những gì tôi làm, những thứ xung quanh tôi nói lên, tôi là người phụ nữ như thế đó! Anh coi kinh tôi vì tôi đã không giữ được mình trước đêm tân hôn. Đún, tôi đã không đủ bản lãnh để vượt qua cám dỗ của chính mình. Anh coi khinh tôi vì tôi có một mối tình đầu sâu nặng. Còn anh là một chàng thư sinh bước vào đời với tấm chân tình mộc mạc lỡ yêu nhầm một cô gái như tôi?
Bây giờ, 3 năm rồi mà anh vẫn nghi ngờ tôi, tình yêu vẫn chưa đủ lớn để anh gạt bỏ mọi hoài nghi hay là anh quá hết yêu tôi? Cũng có thể, 3 năm qua đã khiến anh mệt mỏi, chán nản, khiến anh cảm thấy không còn sâu đậm với tôi nữa nên anh mới tìm lý do này. Anh muốn quan hệ trước hôn nhân nhưng khi có được tôi rồi, anh lại khinh bỉ và coi thường. Đàn ông các anh thật lạ, tại sao lại cứ đổ hết tội lên đầu phụ nữ? Ai cũng có ham muốn, ai cũng có những nỗi khổ tâm nhưng anh lại không hiểu. Nếu như anh không chủ động trong chuyện ấy, tôi nào ép anh.
Chuyện đã đến nước này, tôi không biết nên làm gì nữa, không biết nên chia tay hay tiếp tục cuộc tình này. Thực tình, tôi còn rất yêu anh, yêu anh vô cùng nhưng làm sao để cố gắng đây, tôi thực sự mệt mỏi lắm rồi!
Theo Eva
2 lần dại khờ dại tin anh vì tôi quá dễ dãi
Tôi không tin vào sự thật nên đến nhà anh để xem. Hóa ra cô ấy không nói dối. Tôi hỏi anh tại sao như vậy. Anh trả lời 1 câu khiến tôi đau đến mức không thể khóc được. Anh bảo: "Còn chuyện gì nữa đâu mà tới" rồi lên ôm cô gái đó tiếp.
Tôi nghĩ giữa chúng tôi đã chấm hết nhưng không anh vẫn liên lạc và kêu tôi chờ anh quay về.
Tôi và anh từng là hàng xóm của nhau từ thời con nít. Cái thời ấy chúng tôi rất vô tư trong sáng. Nhưng không hiểu sao trời xui đất khiến hay do duyên số mà tôi đã thích anh từ ngày bé.
Rồi anh dọn đi nơi khác ở. Từ đó hình bóng anh mờ nhạt trong tôi. Tôi cứ ngỡ sẽ không gặp lại anh nữa. Nhưng cái ngày định mệnh lại đến khi tôi đi chơi và chúng tôi vô tình gặp lại nhau.
Và rồi chúng tôi yêu nhau sau 10 năm gặp lại. Lúc đầu tình yêu của chúng tôi êm đẹp lắm, sống chết không thể thiếu nhau. Yêu anh chưa được bao lâu thì gia đình anh phá sản. Tôi đã ở bên cạnh an ủi anh trong suốt quãng thời gian ấy.
Gia đình tôi cũng biết gia đình anh và 2 gia đình không ưa gì nhau. Bố tôi biết chuyện chúng tôi yêu nhau nên một mực bắt tôi bỏ anh. Nhưng hai đứa vẫn không thể chia tay được.
Vì bảo mãi con gái không chịu nghe lời nên sau ngày thi đại học, bố đã đánh tôi 1 trận thừa sống thiếu chết. Tôi sợ nên đã bỏ nhà đi vài ngày. Sau khi bố tha thứ và cho trở về nhà, tôi đã hứa sẽ không quen anh nữa.
Nhưng lý trí không thắng nổi con tim. Tôi và anh lén lút quen nhau. Cho tới giờ đã là 3 năm. Trong tâm trí tôi luôn đặt gia đình lên đầu nên tôi biết giữa anh và tôi chẳng bao giờ có được 1 đám cưới. Thế mà tôi vẫn chấp nhận quen anh.
Quen anh, nhưng tôi thấy anh rất ỷ lại không chịu đi làm. Quen anh nước mắt nhiều hơn là hạnh phúc. Tôi đã khuyên bảo anh rất nhiều mà anh không nghe. Lâu dần, anh làm tôi chán nản. Cãi vã giữa chúng tôi bắt đầu nhiều hơn.
Lúc này, anh đi chơi và đã quen 1 người con gái nữa. Người con gái ấy cũng đã có bạn trai nên anh và cô gái đó xem nhau như 2 anh em. Nhưng bất ngờ cô gái ấy bỏ bạn trai và yêu anh dù biết anh đã có bạn gái.
Đau khổ thay khi đó chúng tôi đang cãi nhau nên giành anh về là điều rất khó. Cô gái ấy còn nhẫn tâm nhắn tin cho tôi với nội dung hãy buông tay bạn trai để 2 người họ có thể đến với nhau. Cô ấy lấy điện thoại của anh để nói chuyện với tôi trong lúc 2 người đang ngủ với nhau.
Tôi không tin vào sự thật nên đến nhà anh để xem. Hóa ra cô ấy không nói dối. Tôi hỏi anh tại sao như vậy. Anh trả lời 1 câu khiến tôi đau đến mức không thể khóc được. Anh bảo: "Còn chuyện gì nữa đâu mà tới" rồi lên ôm cô gái đó tiếp.
Còn cô ta thì nói: "Giữa 2 người đã hết tình cảm rồi thì để anh ấy đi". Trong tôi như muốn chết nhưng không rơi lệ vì sợ họ sẽ cười vào mặt mình. Tôi lẳng lặng ra về.
Tôi nghĩ giữa chúng tôi đã chấm hết nhưng không anh vẫn liên lạc và kêu tôi chờ anh quay về. Đúng là tôi rất yêu anh nhưng tôi không cần người dối trá như anh.
Anh cũng nói với tôi những lời ngon ngọt sau lưng cô gái đó khiến tôi tin anh. Tôi đã đến tìm anh để mong chấm dứt mọi chuyện nhưng cuối cùng tôi lại bị anh chửi trước mặt cô ta.
1 tháng sau, anh chia tay cô ta vì thấy có lỗi với tôi. Còn cô ta không biết liêm sỉ vẫn bám theo và năn nỉ anh quay về với cô ấy. Anh thì không nỡ bỏ kêu cả hai chúng tôi cùng chấp nhận yêu anh. Cô ta đồng ý với quyết định của anh. Riêng tôi không muốn chung bạn trai nên chọn cách im lặng ra đi.
Sau khi chia tay 1 tháng, sắp đến sinh nhật mình, anh liên lạc với tôi. Anh lại dùng những từ ngữ ngon ngọt dụ dỗ. Tôi thừa biết anh chẳng còn yêu tôi nên im lặng.
Tôi rất yếu đuối và dễ dãi. Anh cứ quan tâm là tôi lại xiêu lòng.
Anh đã hành hạ không cho tôi yên. Anh nói anh còn yêu tôi lắm và chỉ cưới tôi làm vợ. Anh yêu cô ta không bằng tôi. Tôi lại tin những lời ngon ngọt đó và quay lại với anh.
Mới nối lại tình xưa 1 vài ngày, anh lộ rõ con người thật của mình. Anh lại vẫn coi tôi là trò chơi. Tôi hỏi anh chọn ai, anh đã im lặng. Tôi biết anh chọn cô ta nên rất đau chỉ muốn chết. Cuối cùng anh vẫn chọn cô ta.
Như vậy, 3 năm hi sinh của tôi không bằng vài tháng của người ta. Lần thứ 2 bị trêu đùa tôi chỉ biết khóc. Tôi ân hận khi không nghe lời bố khuyên bảo, cứ đâm đầu yêu 1 cách mù quáng.
Tôi chỉ mong đây là lần cuối cùng anh trêu đùa tôi. Tôi rất yếu đuối và dễ dãi. Anh cứ quan tâm là tôi lại xiêu lòng. Có cách nào để tôi không dễ dãi và có thể mạnh mẽ chấm dứt với anh không? Mọi người hãy chỉ bảo cho tôi với. Tôi ngu quá phải không?
Theo VNE