Chịu nhục 3 năm, cuối cùng cũng hả dạ khi thấy bồ của chồng bị “gậy ông đậ.p lưng ông”
Thế mà cái quãng thời gian tôi im lặng nhịn nhục đấy cũng tròn 3 năm. Tôi không nghĩ mình lại chịu đựng giỏi đến thế. Quãng thời gian đó, con hồ ly kia ngày nào cũng khiến tôi điên đầu.
Tôi chưa từng thấy cô bồ nào lại trâng tráo như cô bồ của chồng tôi. Tôi phát hiện ra chuyện lét lút của hai người trong một lần tình cờ đi mua sắm buổi trưa. Thấy chồng mình đeo khẩu trang kín mít, con kia ngồi sau ôm eo chồng chặt cứng rồi cả hai phi như bay vào hà nghỉ mà tôi run lẩy bẩy. Lúc đó, tôi phải ngồi xuống vệ đường để thở, rồi tôi phải móc điện thoại ra gọi cho bạn, bảo nó đến đưa về. Bạn tôi điên không kém, bảo tôi cứ phi thằng vào nhà nghỉ để ba mặt một lời, nhưng tôi không dám đối mặt với sự thật. Tôi sợ cái cảnh tôi sắp nhìn thấy nó sẽ ám ảnh tôi đến suốt đời.
Hôm đó chồng tôi về nhà muộn, phong thái vẫn đĩnh đạc như mọi khi. Tôi ứa nước mắt trước sự giả dối của chồng. Tôi gọi anh vào phòng ngủ, và hỏi thẳng chuyện bồ bịch. Chồng tôi luống cuống tìm cách giấu, nhưng giấu sao được khi tôi đã chứng kiến hết toàn bộ sự thật?
Chồng tôi hứa sẽ cắt đứt với cô bồ đó và xin tôi tha thứ. Tôi yêu chồng, tôi cũng không muốn con thiếu cha nên đồng ý. Nhưng rồi cô bồ của chồng tôi không phải là dạng vừa. Cô ta công khai tấn công tôi.
Tôi chưa từng thấy cô bồ nào lại trâng tráo như cô bồ của chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Một mặt, cô ta ngọt ngào quyến rũ chồng tôi, khiến anh không dứt ra được. Mặt khác, cô ta khiến tôi tức điên bằng cách liên tục gửi những tin nhắn tình cảm cùng các bức ảnh nóng bỏng của cả hai vào email của tôi. Chồng tôi trước đây còn quỳ xuống xin tôi tha thứ, nhưng bây giờ, chả hiểu cô bồ kia ngọt nhạt kiểu gì mà anh cứ tảng lờ như không biết chuyện gì đang xảy ra. Thái độ bất cần của chồng khiến tôi lo lắng vô cùng. Bạn tôi bảo có khi cô bồ kia đã bỏ ngải khiến chồng tôi mê muội, tôi không biết có đúng không nhưng cảm thấy vô cùng lo sợ. Trong thâm tâm, tôi vẫn muốn chồng quay về.
Video đang HOT
Chồng tôi trước đây còn quỳ xuống xin tôi tha thứ, nhưng bây giờ, chả hiểu cô bồ kia ngọt nhạt kiểu gì mà anh cứ tảng lờ như không biết chuyện gì đang xảy ra. (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi một sự kiện lớn lại xảy ra và giúp tôi trở thành người nắm thế thượng phong. Khi đó, công ty chồng tôi bị phá sản, chồng tôi bỗng rơi vào cảnh thất nghiệp nhất thời. Quen được cung phụng quen rồi, thế nên khi biết chồng tôi thất nghiệp, cô bồ kia đã buông tha cho chồng tôi, mặc anh gào xin. Tôi điên lắm, nhưng tôi cứ kệ, im lặng nhịn nhục.
Thế mà cái quãng thời gian tôi im lặng nhịn nhục đấy cũng tròn 3 năm. Tôi không nghĩ mình lại chịu đựng giỏi đến thế. Quãng thời gian đó, con hồ ly kia ngày nào cũng khiến tôi điên đầu. Thế rồi sau khi chồng tôi thất nghiệp, quay về cầu xin tôi tha thứ thì cô bồ của anh cũng bỏ đi “cua” một đại gia khác. Chẳng hiểu cô ta cưa cẩm, lừ.a lọ.c kiểu gì mà khiến cho đại gia kia đồng ý cưới.
Sau khi chồng quay về, tôi cũng lạnh nhạt một thời gian mới đồng ý tha thứ cho anh. Rồi những nỗ lực của chồng tôi cũng khiến tôi nguôi ngoai chuyện cũ.
Nhưng tôi không ngờ sau 3 năm nhịn nhục, có ngày tôi cũng được hả dạ vì biết cô bồ của chồng bị “ gậy ông đậ.p lưng ông”. Chả là hôm đó tôi đi chợ, đi ngang qua một đám đông, tò mò tôi dừng lại xem thì thấy một người phụ nữ bị chồng lôi ra giữa chợ đán.h túi bụi. Không một ai dám vào can ngăn. Một lúc sau người phụ nữ ấy ngẩng mặt lên thì tôi mới ngớ người, thì ra đó là cô bồ của chồng tôi năm nào.
Nhưng tôi không ngờ sau 3 năm nhịn nhục, có ngày tôi cũng được hả dạ vì biết cô bồ của chồng bị “gậy ông đậ.p lưng ông”. (Ảnh minh họa)
Sau một vài ngày tìm hiểu, cuối cùng tôi cũng biết lý do vì sao cô bồ của chồng tôi lại lâm vào tình trạng đau khổ đó. Thì ra trong một lần cô ta quên tắt email, anh chồng đại gia đã tò mò vào xem và phát hiện ra toàn bộ hình ảnh cũng như những câu đe dọa, miêu tả tình yêu đối với chồng tôi. Và thế là trận cuồng phong bắt đầu.
Tôi hả dạ lắm. Vì cuối cùng, sau 3 năm nhẫn nhục tôi cũng thấy được ngày đó. Người ta nói chẳng sai, cái gì của mình thì mãi là của mình, cứ cố gắng tranh cướp, giành giật rồi cũng có ngày lãnh phải hậu quả do mình tự gây ra mà thôi.
Theo Một Thế Giới
Mẹ chồng bắt con dâu đi vệ sinh không được phát ra tiếng
Bà bảo nhà chật nên đi vệ sinh mà cứ "tò tò, re re" như thế là thiếu tế nhị, thiếu ý thức nhất là lúc có khách tới chơi. Tôi thành kẻ mắc "hội chứng sợ tiếng ồn" khi đi vệ sinh bởi cứ liên tục phải "bình tĩnh, từ từ... hãm... hãm".
Chuyện mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu là chuyện muôn thuở xưa nay không phải tôi không hiểu. Nhưng tôi cứ nghĩ đơn giản mình sống tốt bụng chẳng ác với ai thì cũng chẳng ai thù ghét được mình. Người dưng nước lã còn thế được huống chi là mẹ chồng, cũng là một tiếng mẹ. Lý thuyết đầy mình, "tài liệu tham khảo" từ thực tế bạn bè đầy đủ ấy thế mà bước về nhà chồng tôi cứ ngỡ mình bước ra từ thế giới khác.
Ngày tôi được rước về nhà anh, mẹ chồng tôi đích thân chỉ đạo mọi người trang trí phòng cưới cho hai đứa. Bà cho treo một bức thư pháp chữ "Nhẫn" chình ình phía trên bàn gương trang điểm , nó đủ lớn để đậ.p vào mắt tôi ngay bước chân đầu tiên vào phòng. Cho đến sau này tôi mới hiểu đó là thông điệp ngầm mà bà dành cho tôi: "Hàng ngày phải soi gương để thấy mình không hoàn hảo và phải sống với một chữ nhẫn dù có chuyện gì xảy ra".
Phải thừa nhận mẹ chồng tôi là người tốt bụng, thế nhưng không hiểu do tính của người già hay do thành kiến mẹ chồng với con dâu là chuyện thường tình xưa nay mà bà rất nghiêm khắc với tôi. Chuyện gì bà cũng có thể soi mói, từ miếng ăn cái mặc, đến các mối quan hệ xã hội. Kiểu gì bà cũng soi ra cái không hoàn hảo để mà rỉa rói chì chiết. Không chỉ nói một lần, chuyện gì bà cũng nói đi nói lại đến cả chục lần không chán.
Tôi còn nhớ buổi đầu về làm dâu, vì không biết mẹ chồng có thói quen để dành nước chấm thừa nên lúc dọn mâm tôi trót đổ đi. Vậy mà bữa ăn nào bà cũng nói tôi là hoang phí "nước mắm ấy là loại đắt tiề.n, một ít con đổ đi cũng phải mấy nghìn thế mà con không biết tiếc". Rồi bóng gió mẹ đẻ không biết dạy con gái tính tiết kiệm, về nhà chồng mà hoang phí thế sẽ được dạy dỗ lại tử tế.
Cứ thế, không ngày nào là tôi không phải nuốt cục tức to đùng. Chưa "tiêu hóa" hết cục này thì cục khác lại mắc ngang cổ họng. Tôi luôn có cảm giác bà tìm mọi cách để gây khó khăn cho tôi. Lấy chồng đã gần một năm nhưng số lần về thăm nhà mẹ đẻ của tôi đếm trên đầu ngón tay dù nhà mẹ tôi chỉ cách đó vài km. Bởi mẹ chồng tôi luôn tìm mọi lý do để ngăn cản, biết bà không thích tôi cũng đã cố gắng để chiều theo ý bà.
Thế nhưng dường như bà chẳng bao giờ chịu hiểu cho những cố gắng ấy của tôi mà ngày càng quá quắt. Dịp lễ vừa rồi lúc hai vợ chồng dắt xe để về ngoại, trước đó đã xin phép bà nhưng không thấy bà nói gì cũng chẳng gạt phắt như mọi khi, hai vợ chồng lại cứ nghĩ bà im lặng tức là đồng ý. Thế mà chuẩn bị đồ xong vừa dắt xe ra tới cửa, vào nhà chào bà thì bà bảo "đi đâu nữa mà đi, ở nhà thịt gà cho mẹ tí có cô chú đến chơi ăn cơm".
Thật tình chưa bao giờ tôi lại điên tiết lên như hôm ấy, má.u nóng dồn hết lên đầu lên mặt. Ấy thế mà chỉ mấy câu an ủi của chồng, tôi lại cố mà nén xuống. Miệng lẩm bẩm câu thần chú quen thuộc "Nhẫn, nhẫn và nhẫn. Nhẫn này là nhẫn nhịn không phải nhẫn nhục". Cái chữ "Nhẫn" mẹ chồng dạy tôi nó khiến tôi hàng ngày hàng giờ ăn không ngon ngủ không yên. Bởi lúc nào suy nghĩ về mẹ chồng cùng với sự nhẫn nhịn ấy cũng bám riết tâm trí. Khiến tôi nhiều lúc như kẻ thần kinh không bình thường. Chồng tôi còn bảo "hay là em say nắng với ai mà thấy em nhiều lúc cứ đăm chiêu". Không lẽ tôi lại xổ toẹt với anh rằng "tôi say nắng mẹ anh đấy".
Giá mà chồng tôi được tâm lý như chồng người ta, chịu thấu hiểu cho nỗi khổ của vợ. Đằng này nhiều lần nói chuyện ra ở riêng anh đều gạt phắt đi và bảo "ở đây sau mẹ còn chăm lo con cái giùm, sướng mà không biết đường. Dốt".
Thì cứ cho là tôi dốt nhưng còn hơn cứ phải sống mà phải nhịn kiểu này. Với cái tình trạng quá quắt ngày càng "leo thang" của mẹ chồng, tôi không biết quả bom ấm ức trong tôi nổ tung khi nào. Gần đây bà còn ra một "điều luật" rất mới đó là cấm con dâu đi vệ sinh được phát ra tiếng. Bà bảo nhà chật nên đi vệ sinh mà cứ "tò tò, re re" như thế là thiếu tế nhị, thiếu ý thức nhất là lúc có khách tới chơi. Tôi thành kẻ mắc "hội chứng sợ tiếng ồn" khi đi vệ sinh bởi cứ liên tục phải "bình tĩnh, từ từ... hãm... hãm".
Nhưng khổ một nỗi như trên đã nói, ngoài những tính xấu ấy thì mẹ chồng tôi cũng có tính tốt riêng. Như việc bà cho tôi tiề.n vốn để làm ăn rồi giúp tôi những việc nhỏ nhặt như giặt quần áo... Chính vì thế tôi không muốn làm mất hòa khí và tình cảm gia đình. Nhìn người ta mẹ chồng con dâu chung sống hòa thuận mà tôi thấy thèm. Chẳng biết họ có bí quyết gì mà tôi không biết?
Theo Vietnamnet
Chỉ đến khi thấy vợ giành giật từng phút trên giường bệnh, tôi mới thấy hối hận tột cùng Một ngày nọ Hân tự dưng đổ bệnh rồi bác sỹ thông báo rằng Hân chỉ còn 2 tháng nữa để sống. Tôi đã hoảng loạn và hối hận tột cùng khi nghe hung tin. Với tôi, một người đàn ông thành đạt và hào hoa thì việc có một người vợ xấu xí và mình không hề yêu là một nỗi bất...