Chiêu ‘khuyến mãi vui vẻ’ ở vùng quê
Bà chủ ra xin tiền 100 nghìn và cười nói: “Thế nào chú em? tuyệt vời chứ, chị đã nói đã vô quán chị thì hết chê luôn. Và nói lần sau nhớ dẫn bạn bè đến vui vẻ nhé, chị sẽ lấy giá ưu đãi, đảm bảo quán chị khi mô cũng có hàng mới đó”.
Mại dâm không chỉ phát triển mạnh ở các thành phố lớn, mà đã len lỏi về các vùng quê và đang có xu hướng biến chốn yên bình thành “điểm nóng”. Vùng quê chính là điểm đến an toàn nhất cho gái mại dâm khi bị lực lượng chức năng truy quét ráo riết ở Thành phố, “trôi dạt” về hành nghề và ẩn náu.
Nhập vai khách làng chơi
Những con đường làng giờ đây không yên bình, mang đậm nét hồn quê như xưa nữa, mà luôn cảm thấy một chút gì đó ghê ghê, sợ sệt và bất an.
Chúng tôi ghé chân vào quán bên đường ở xã Phúc Thành, huyện Yên Thành (Nghệ An) ngồi dừng nghỉ chân, đưa mắt nhìn xung quanh thì cách đó khoảng chừng 30m, đập vào mắt là biển có đề chữ “Phố quê, nhà nghỉ có nóng lạnh, sạch sẻ, thoáng mát”, ngạc nhiên không hiểu vì sao ở nông thôn bây giờ cũng không khác gì thành phố.
Những nhà nghỉ trá hình ở vùng nông thôn, bên trong chứa chấp rất nhiều gái làng chơi.
Bà chủ quán nước tên H., nói ngay: “Các chú chắc người thành phố về quê chơi phải không? Nói nhỏ với các chú đó là “ổ” chứa gái mại dâm đó, chứ nhà nghỉ ở đây ai thuê, ai cũng có nhà rồi thuê nhà nghỉ làm gì nữa. Bảng đề thế thôi chứ trong đó chỉ có mấy phòng nuôi gái bán dâm, ở đây người dân họ biết cả”.
Càng nghe bà chủ quán này kể, chúng tôi không ngờ rằng ở vùng quê thanh bình như thế này lại xuất hiện tệ nạn gái mại dâm. Để tìm hiểu được “ thế giới ngầm” bên trong thì không còn cách nào khác là phải đóng vai khách làng chơi để tìm hiểu thực tế như lời đồn.
Cảm giác rờn rợn hiện hữu trong chúng tôi, sợ bại lộ thì hết đường về, quan trọng nhất là chụp được ảnh. Chúng tôi phải lên kế hoạch, vạch rõ đường đi nước bước khu vực quán, phân công mỗi người mỗi nhiệm vụ, anh bạn đồng nghiệp có nhiệm vụ lấy tư liệu còn tôi phải đóng vai khách chơi.
Lối dẫn vào hệ thống phòng dùng cho khách hàng mua vui.
Mới bước chân vào chưa kịp dừng xe, thì bỗng một em chân dài ăn mặc mát mẻ, nhanh chân chạy lại, giọng vồn vã: “Anh yêu, lâu ngày quá không đến quán em, hôm nay sao anh đẹp trai thế”. Miệng hôn tới tấp vào má, tay ôm chặt vào người không rời nửa bước, khiến tôi ái ngại, tay run run.
Video đang HOT
Ông bạn đi cùng tôi có lẽ khá hiểu những gái gọi hoạt động ở đây, không ngần ngại ngồi vào ghế với vẻ mặt tự nhiên. Gọi hai chai nước nước ngọt nhâm nhi lấy cớ dò xét khu vực xung quanh.
Bà chủ quán với dáng người thấp đậm, trạc tuổi chừng 40, nhưng ăn mặc không thua gì gái đôi mươi, miệng nhanh nhảu nói: “Có hàng mới đấy em ạ, có em mới 15 tuổi ở huyện miền núi Quế Phong (Nghệ An) mới xuống xinh lắm. Tất cả quán chị có 5 em. Các em thích chọn em nào cũng được, em mô cũng biết “chiều”, giá lại phù hợp”.
Bà chủ cứ đưa ra những chiêu bài ca tụng gái gọi nào là hàng đẹp, biết chiều từ A đến Z, đi một là muốn hai, mà đã đi rồi là nghiện luôn. Không để chúng tôi phải chờ lâu, bà này lần lượt gọi tên các em nào là Hạnh, Tươi, Thương… trong chốc lát các em mặc váy ngắn, trông mát mẻ nhanh chân lại ngồi sát chúng tôi, tay ve vẩy vuốt ve.
Những lời ăn nói ngọt như “mật rót vào tai”, chân tay các cô gái còn động chạm không cần một chút tế nhị nào cả, thậm chí tuôn ra những câu nói “dâm dục” bên tai nhằm chinh phục chúng tôi.
Chúng tôi cố ý muốn hỏi “thế có em nào nữa để chúng tôi chọn nữa không” hay “muốn “hành sự” thì phải đi chỗ nào?” Bà chủ quán liền đáp: “Các em yên tâm đã vào quán chị thì đừng bận tâm gì hết, nếu mà muốn em khác thì cần một cú điện thoại thì các em sẽ đến ngay, chị còn có trên vài chục em đang ở chỗ khác.
Còn đi “giải quyết” thì ở chỗ khác chứ không phải ở đây, đã vui vẻ thì phải là chỗ đàng hoàng, yên tĩnh như lạc vào thế giới thần tiên chứ”.
“Khuyến mãi”…chân dài
Chuyện đặt giá giữa khách với bà chủ quán đã khiến chúng tôi hết sức ngạc nhiên và bất ngờ vì các em tiếp viên của quán tiết lộ: “Các anh khó tính thật, khách khác đến là vô chơi liền. Còn bọn anh chọn với lựa gì mà kĩ thế, “hàng” bọn em là hết chê luôn, làm phát muốn hai đó”.
Cuối cùng chúng tôi cũng chọn ra cho mình một em ưng ý, tôi ngước nhìn lên bên cô em đang bám chặt lấy tôi với khuôn mặt trét son phấn loang lổ vì mồ hôi chảy nhễ nhại trộn lẫn với phấn, mái tóc vàng hoe cắt tỉa không ra thể thống gì.
Bà chủ không vòng vo mà ra luật: “Đã vô đây cũng phải hiểu luật, kẻo không khi hành sự xong, chị em lại gây lộn mất mặt nhau. Nếu các em đi “tàu nhanh” giá 100 nghìn, còn đi “tàu chậm” giá gấp đôi. Hương đồng gió nội ở đây là giá mềm và phù hợp vùng nông thôn, như vậy mới giữ được khách chứ. Các em yên tâm đi, ở đây chỗ nào cũng thế thôi”.
Theo lời chỉ dẫn bà chủ quá lần theo con ngõ hẻm đi tới góc vườn lấp sau những lùm cây to là một hệ thống phòng, được trang bị tiện nghi đầy đủ. Bà chủ nói nhỏ vào các em “chiều các anh nhiệt tình vào nhé, sẽ có thưởng đó”.
Những cô gái này sẵn sáng phục vụ khách với giá rẻ bèo.
Căn phòng cách âm khoảng 15m2, hệ thống nhà tắm bên trong, chăn ga, gối đệm được xếp gọn gàng ngăn nắp, có trang bị điều hòa nóng lạnh… cô em liền bảo: “Anh chuẩn bị mình làm việc luôn nhé, nhìn hàng em đẹp thế này mà còn chần chừ”. Tôi vội gạt lời ngay: “Anh đâu dám chê hàng em, cái gì cũng phải thong thả mới thú vị chứ”.
Tôi tìm mọi cách “hoãn binh”, cứ lân la trò chuyện làm sao để moi móc những thông tin quan trọng từ cô gái. Tôi giả vờ như hề không biết gì, rồi đề nghị trò chuyện với nhau, cô gái với vẻ mặt bực tức định tống tôi ra khỏi phòng và quát to tiếng: “Em không rảnh mà ngồi trò chuyện với anh, trò chuyện với anh thì em chết đói à”, tôi rút trong túi ra đặt vào tay cô gái 2 trăm nghìn, lúc đó giọng cô hạ thấp xuống, nét mặt không còn hậm hực nữa.
Cô gái này tên L., qua cuộc trò chuyện thì bảo từ huyện Quế Phong xuống làm gái cũng vì “hoàn cảnh gia đình nghèo đói lại đông anh chị em không học hành” và tình cờ lang thang xuống TP Vinh làm phục vụ quán cơm.
Trong một lần chủ quán cơm bảo L. ra tiếp khách, em say lúc nào không biết, sáng tỉnh dậy thì trên cơ thể không một mảnh vải che thân ở trong nhà nghỉ. Thế là cuộc đời em làm thân gái dặm trường, nay đây mai đó.
Đã lạc vào con đường “dưới làm hàm nhai”, những cô gái bán hoa như L., khó có thể dứt ra được. “Trong quán bọn em đa số là người dân tộc ở Con Cuông, Tương Dương, Quế Phong, Kỳ Sơn… xuống đây có đứa nói tiếng Kinh còn chưa thạo, mỗi đứa mỗi hoàn cảnh khác nhau. Nhưng đã vô đây đều đối xử như nhau, không phân biệt gì cả”- L. nói.
Làm việc tại những quán như thế này, việc ăn chia cũng được chủ quán quy định rõ ràng. Mỗi lần bán dâm chủ quán chia 30 – 40 nghìn đồng, cuối tháng cộng lại, cô nào được nhiều khách thì được nhiều tiền. Như L., do có ngoại hình ưa nhìn, nên có ngày em tiếp gần chục khách. Người mệt mỏi nhưng cũng phải chiều không thì bà chủ đuổi đi.
Chào L, ra khỏi phòng, bà chủ ra xin tiền 100 nghìn và cười nói: “Thế nào chú em tuyệt vời chứ, chị đã nói đã vô quán chị thì hết chê luôn. Và nói lần sau nhớ dẫn bạn bè đến vui vẻ nhé, chị sẽ lấy gia ưu đãi đảm bảo quán chị khi mô cũng có hàng mới đó”.
(Còn nữa…)
Trường Dương – Lê Đình
Theo Infonet
Xin đừng quá rẻ rúng gái bán dâm
Gái bán dâm bị truy quét, bạo hành, bóc lột, khinh rẻ, gần như không được bảo vệ dưới bất cứ một chế định nào của pháp luật...
Luật không theo kịp
Gái mại dâm luôn bị coi là lớp người dưới đáy xã hội, bản thân họ cảm thấy không đủ tư cách để phản kháng nhưng thực tế không phải tất cả gái mại dâm đều lười lao động, vô liêm sỉ, bị xã hội tha hoá.
Chia sẻ quan điểm này, LS. Trương Anh Tú - Trưởng VPLS Trương Anh Tú cho biết, pháp luật về Phòng chống mại dâm không theo kịp diễn biến thực tế, ngày càng có nhiều biến tướng đa dạng khiến việc xử lý luôn bất cập.
Theo luật sư Tú, ví dụ cụ thể về xử lý đối tượng tội "chứa mại dâm", luôn thiếu chứng cứ phạm tội. Mặt khác, mại dâm đồng tính đang kéo theo nhiều hậu quả, lan truyền các căn bệnh xã hội và đại dịch HIV/AIDS không kém gì mại dâm khác giới nhưng luật vẫn chưa điều chỉnh bổ sung...
Rất nhiều phụ nữ là nạn nhân của hoạt động mại dâm - ảnh minh họa
"Phòng chống mại dâm hiện nay chỉ như "bắt cóc bỏ đĩa", đã đến lúc cơ quan quản lý Nhà nước cần nhìn nhận lại để có chính sách đúng đắn về vấn đề mại dâm", luật sư Tú khuyến nghị.
Nhìn nhận ở một góc độ khác, Trưởng ban tổ chức Đại học Quốc gia Hà Nội - ông Phạm Ngọc Thạch nêu quan điểm nhất trí bỏ quy định đưa người bán dâm vào các cơ sở chữa bệnh bắt buộc nhưng đề nghị phải có cơ quan quản lý: "Cùng với sự phát triển, mại dâm ngày càng tăng, có lẽ phải công nhận nó tồn tại như một vấn đề xã hội để quản lý".
Ý kiến đa chiều
Độc giả Hoàng Trung Kiên (Quận Ba Đình, Hà Nội) nêu quan điểm: "Nên có cái nhìn nhân văn hơn đối với những phụ nữ hành nghề bán dâm, cho phép họ thành lập công đoàn, được bảo vệ, đảm bảo an toàn lao động, được đưa ra thỏa ước lao động, lương bổng, điều kiện lao động và được đóng thuế để thể hiện nghĩa vụ một công dân đối với xã hội".
Tuy nhiên, bạn đọc Nguyễn Thị Hoài (Cầu Giấy, Hà Nội) lại cho rằng: Văn hóa và thuần phong mỹ tục của người Việt Nam khó chấp nhận quan điểm đưa mại dâm thành một nghề, bản thân họ sẽ khó chịu đựng sự lên án của dư luận khi phải lộ diện, công khai danh tính.
"Nếu công khai hóa hoạt động mại dâm, đưa vào khu vực hoạt động riêng, danh tính khách mua dâm cũng khó giữ, liệu có người phụ nữ nào chịu đựng được thông tin chồng mình trong một tháng "đi" gái bao nhiêu lần, chi bao nhiêu tiền cho gái bán dâm?", độc giả Hoài đặt câu hỏi.
Anh Trương Việt Thắng (Đống Đa, Hà Nội) là người hiện đang làm thủ tục ly hôn với vợ. Không ngại ngần, anh Thắng nói: "Thẳng thắn mà nói thì nhu cầu sinh lý sẽ được giải quyết như thế nào nếu không bằng cách trả tiền để thỏa mãn? Có đúng đạo đức, không vi phạm pháp luật không nếu trong hoàn cảnh đó, chẳng lẽ tôi vờ tìm hiểu, yêu đương với những cô gái khác chỉ để lợi dụng họ để thỏa mãn nhu cầu sinh lý?"
Tại phiên thảo luận ở tổ của Quốc hội về dự án Luật xử lý vi phạm hành chính chiều 10/11, Đại biểu Quốc hội - Chủ tịch Hội Nông dân Hà Nội - Trịnh Thế Khiết cho rằng nên có quy định cho người bán dâm hành nghề.
"Với xã hội phát triển và hội nhập như ngày nay, Việt Nam cũng nên tính toán nghiên cứu cho người bán dâm những địa điểm hành nghề nhất định để quản lý vì thực tế nói cấm nhưng mại dâm vẫn phát triển mạnh", ông Khiết nhấn mạnh.
Theo Bee.net.vn
Tôi đi làm... geisha Việt (2): Tủi hờn những ngày nhập vai geisha "mua vui" cho khách Đã làm nghề này phải chấp nhận những lời đề nghị "tiếp khách ngoài giờ làm". Có những khách hàng VIP có nhu cầu "từ A đến Z" sẵn sàng chi ra số tiền có thể bằng cả tháng lương nên có những cô gái đã gục ngã trước sức mạnh đồng tiền. Khắc nghiệt đời geisha Hiện chưa có con số thống...