Chiêu độc cực cao tay trị anh con rể tham lam, đòi bố mẹ vợ sang tên nhà
Còn tôi, từ khi lấy chồng cũng trở thành gái đảm, chiều chồng hết mực. Tôi cũng không bao giờ to tiếng với chồng vì sợ anh lại tủi thân, nghĩ cảnh phải ở nhà vợ.
7 năm trước, tôi đã từng yêu điên cuồng 1 anh chàng sinh viên tỉnh lẻ nghèo, mới ra trường. Người đó là chồng tôi bây giờ. Còn tôi là cô gái quê gốc Nam Định nhưng gia đình chuyển lên Hà Nội sống từ khi tôi 5 mới tuổi.
Bố mẹ tôi cũng chỉ có 2 chị em tôi. Em gái đã lấy chồng Sài Gòn, ở Hà Nội chỉ có mình tôi. Thế nên khi tôi đề cập chuyện kết hôn thì bố mẹ rất muốn vợ chồng tôi sau khi kết hôn ở với ông bà. Tôi lựa lời nói chuyện với chồng sắp cưới về việc này, anh ấy lúc đầu còn ầm ừ. Sau tôi nói mãi, cộng thêm việc bố mẹ tôi cũng phải mở lời anh ấy mới thực sự đồng ý.
Đám cưới xong, vợ chồng tôi về ở cùng bố mẹ tôi. Bố mẹ vợ hết sức chiều chuộng anh con rể quý hóa vì sợ anh bị tổn thương và tự ái. Việc lớn bé trong nhà đều không bao giờ để anh động tay. Nói lời gì cũng phải cân nhắc sợ anh phật lòng…
Còn tôi, từ khi lấy chồng cũng trở thành gái đảm, chiều chồng hết mực. Tôi cũng không bao giờ to tiếng với chồng vì sợ anh lại tủi thân, nghĩ cảnh phải ở nhà vợ.
Suốt ngày tỉ tê với vợ để đòi bố mẹ vợ sang tên nhà (Ảnh minh họa)
Ở lâu tôi mới thấy anh rất hay có cái kiểu giấu giếm vợ gửi đồ, gửi tiền về quê cho anh em, bố mẹ chồng. Tôi rất ghét như vậy, không phải tôi ích kỉ nhỏ nhen gì nhưng anh làm như vậy chẳng khác gì nghĩ tôi là người vợ không biết nghĩ. Mỗi lần phát hiện ra chuyện, tôi lại thấy mình bị tổn thương thêm một chút.
Video đang HOT
Dù ở nhà vợ đến 7 năm trời, nhưng anh ấy chưa bao giờ coi đó là nhà mình. Anh ấy sống giống như kiểu người ở trọ vậy. Mọi đồ đạc, hỏng hóc nhất nhất anh đợi bố vợ sửa. Có nhiều lần tôi góp ý về thói ỷ lại đó thì chồng lại trả lời cái kiểu khó nghe: “Nhà của ông bà, ông bà sửa cho ưng ý, có phải nhà của mình đâu mà sửa với chữa!”.
Đã thế, nhiều lần, anh còn xúi con mới học lớp 1 xin tiền ông bà ngoại vì ông bà “đầy tiền”. Tôi không đồng ý với cái kiểu sống ích kỷ đó của chồng nhưng chưa tiện góp ý.
Vẻ ngoài thì có vẻ cao thượng, khái tính lắm nhưng bên trong thực chất lại không phải vậy. Làm vợ anh ấy ngần ấy năm tôi không thể nhận xét sai. Lần vừa rồi, anh ta nói bóng nói gió chuyện muốn ông bà ngoại sang tên nhà cho, nếu không cả nhà sẽ ra ngoài ở trọ. Anh ta nói anh ta không thích ở nhờ nhà bố mẹ vợ nữa. Tôi còn nhớ như in: “Nhà ông bà chỉ có 2 cô con gái, dì út thì vào Sài Gòn hẳn rồi, ai còn về đây. Nhà của ông bà bây giờ xong chắc cũng cho nhà mình, bây giờ giấy tờ chuyển giao làm đang còn dễ dàng, thế mà ông bà không cho luôn nhỉ?”.
Tôi nghe xong cứ lờ đi, nửa tháng sau anh ta lại dở bài bóng gió: “Cả nhà mình về quê sống, chứ ở Hà Nội mãi mà cuộc sống không ổn định cũng mệt mỏi”. Ý của anh ta là chưa có nhà riêng. Bố mẹ tôi nghe vậy thương con, thương cháu nên cũng nhấp nhổm định sang tên căn nhà đang ở cho vợ chồng tôi. Nhưng tôi nhất định không đồng ý và bàn với bố mẹ chiêu này để dạy cho anh con rể quý 1 bài học. Nếu ngộ ra thì tiếp tục chung sống còn không thì cũng không tiếc.
Lựa lúc anh ta đang ở phòng khách, mẹ tôi trong bếp nói với con tôi: “Bà nghe nói bố mẹ cháu sắp cho cháu về quê ở, không ở cùng ông bà nữa, về thì phải ngoan nhé! Thi thoảng nói bố mẹ cho lên ông bà chơi!”. Mẹ con tôi nháy nhau, tôi lại càng bồi thêm vào: “ Thôi thì ý chồng con thế, con là vợ thì phải theo. Rồi thi thoảng con cho cháu lên thăm ông bà”.
Được một lúc thì anh chồng tôi lên phòng, trưa gọi xuống ăn cơm cũng báo mệt không ăn, chắc là vì ngại. Từ hôm đó, anh chồng tôi không bao giờ ỏ ê gì đến việc nhà cửa, đòi hỏi quyền lợi một cách thô thiển như thế nữa. Nhà chỉ có 2 chị em, trước sau gì thì bố mẹ tôi cũng cho vợ chồng tôi thôi, nhưng tôi không thích chồng tính toán như vậy.
Theo các chị, tôi làm như thế là đúng hay sai? Và cho tôi thêm cao kiến để trị anh chồng tham lam, ích kỷ của mình. Chứ bản chất cứ như thế, một ngày bố mẹ tôi mất, anh ta lại được nước đuổi mẹ con tôi ra đường mất.
Theo emdep.vn
Bị dè bỉu 'đồ nhà quê', cô gái cố tình bỏ rơi một món đồ vật khiến mẹ bạn trai tái mặt
Giang cười khẽ rồi cố tình để rơi một thứ ra ghế trước khi xách túi về. Cô tin chắc ngày mai quay lại bà ta sẽ thể hiện thái độ khác.
Giang và Tuấn gặp nhau trong chuyến du lịch cùng bạn bè. Anh chàng công tử chết mê chết mệt cô gái tỉnh lẻ giản dị nhưng có nụ cười tỏa nắng. Giang không ăn mặc cầu kỳ mà vẫn xinh đẹp do dáng cao ráo, làn da mịn màng. Tóc Giang để màu đen không uốn nhuộm nên nhìn cô khá mộc. Đôi khi cô bị bạn bè trêu trọc là "Hương đồng gió nội" vì mái tóc dài thướt tha.
Gia đình khá giả, nhưng nghĩ Giang là con gái nên bố mẹ chỉ thuê cho cô căn hộ chung cư để sống và làm việc tại thành phố này. Tiền nhiều nhưng Giang không khoe mẽ, cô thích lui tới những nơi bình yên, du lịch một mình khắp thế giới và chụp ảnh cho riêng mình. Vì vậy, người ngoài nghĩ cô là một cô gái tỉnh lẻ tầm thường.
Ảnh minh họa
Tuấn mất một năm mới cưa đổ được Giang. Yêu nhau được thêm một năm nữa thì anh bàn đến chuyện kết hôn. Giang băn khoăn giữa việc kết hôn với Tuấn vì gia đình đột ngột có kế hoạch sang Úc định cư. Mẹ Giang cười nhẹ nhàng bảo: "Con gái thì phải theo chồng, nhưng theo người đáng theo. Con cứ về ra mắt nhà Tuấn xem gia đình nó thế nào. Cuộc sống hôn nhân hạnh phúc không phải chỉ có 2 người mà còn phụ thuộc vào gia đình chồng nữa con ạ".
Giang giục Tuấn sắp xếp việc ra mắt. Nhưng khi anh mở lời muốn đưa cô về giới thiệu. Mẹ anh giãy lên như phải bỏng: "Cái gì, con trai của mẹ đẹp trai, có điều kiện, công việc tốt, sao phải yêu con gái tỉnh lẻ? Con đừng có đùa. Mẹ chọn cái Quyên con gái của bạn mẹ cho con rồi. Nhà nó buôn bán cửa hàng vàng bạc, giàu lắm đấy".
Tuấn vẫn kiên quyết đưa Giang về gặp vào cuối tuần. Không ngờ mẹ anh lén hẹn Quyên đến. Khi Giang bước vào nhà, mẹ Tuấn lạnh nhạt mời nước rồi liên tục nói về tình cảm gắn bó với nhà Quyên. Trái ngược với vẻ đẹp mộc mạc của Giang, Quyên sành điệu nhờ nước hoa thơm phức, tắm trắng, xăm môi, thêu mày, trang sức vàng từ cổ đến tay và mặc một chiếc váy ngắn đỏ rực khoét cổ sâu. Tuấn ngượng ngập khi bị xếp ngồi đối diện với Quyên bởi núi đôi như sắp tràn ra khỏi váy của cô.
Giang cười thầm trong bụng vì trò so sánh khập khễnh của mẹ bạn trai. Cô lẳng lặng ăn cơm, gắp thức ăn cho Tuấn và bơ luôn hai kẻ khoe mẽ kia. Mẹ Tuấn thấy chưa hạ gục được cô thì nói thẳng: "Cô đã chọn Quyên cho Tuấn rồi. Hai đứa nhà môn đăng hậu đối, đều là người thành phố này chứ không phải dân tỉnh lẻ. Nói thật cô dị ứng với người nhà quê lắm. Cô sợ nhất cảnh nhà ngoại nghèo khó kiếm cớ lên thăm rồi táy máy đồ đạc nhà chồng".
(Ảnh minh họa)
Giang chờ đợi một câu bảo vệ của Tuấn nhưng thấy anh cúi mặt ăn cơm không dám cãi mẹ. "Hóa ra người yêu mình sợ mẹ đến mức này", Giang nghĩ thầm và tiếp tục mỉm cười không nói gì. Rửa bát xong cô chào về. Trước khi về cô không quên để rơi một thứ quan trọng ra ghế sofa phòng khách. Giang tin, ngày mai khi cô quay lại mẹ bạn trai sẽ đổi ngay thái độ.
Đúng như cô dự đoán, bà ta mở cửa với ánh mắt và nụ cười xởi lởi khác thường. Con người ta nhiều bộ mặt thật đấy. Đúng là kẻ hám của. Cái bà ta thích là tiền chứ không phải là tỉnh lẻ hay thành phố.
Không đợi mẹ chồng hụt nói nhiều, Giang cười và nói: "Chào bác, con quên quyển hộ chiếu ở đây. Bác cho con xin lại. Gia đình con sắp sang Úc định cư cho thuận lợi việc kinh doanh của bố con. Lúc đầu con định xin phép gia đình cho con ở lại kết hôn với anh Tuấn nhưng giờ con thấy không cần thiết nữa. Cô Quyên bác chọn sành điệu và giàu có quá, con theo không kịp bác ạ".
Mẹ Tuấn tái mặt, giả lả vài câu ngọt xớt nhưng giờ đã quá muộn rồi. Quyển hộ chiếu đã đánh dấu lịch trình du lịch nước ngoài dày đặc của cô. Giàu có như mẹ Tuấn chưa chắc đã đi được một nửa số nước cô từng đi qua.
Nếu Tuấn lên tiếng bảo vệ cô trước những lời xúc phạm của mẹ anh thì cô còn băn khoăn khi chia tay anh. Nhưng anh đã dùng sự im lặng để hại chết tình cảm mặn nồng của hai người. Cô không muốn mạo hiểm xa gia đình để đến ở cùng người đàn bà hám của và con trai hèn nhát của bà ta.
Theo docbao.vn
Chỉ một thời gian bỗng giàu lên nhanh chóng, tôi xót lòng khi biết sự thật công việc của em Chỉ trong một thời gian ngắn với ngần ấy thứ có được, tôi đoán... em đang cặp kè với ai đó. Tôi lẳng lặng theo dõi và phát hiện ra sự thật đúng như tôi nghĩ. Em làm bồ nhí cho gã giám đốc già ở công ty. Tôi với cô ấy lớn lên bên nhau. Cô ấy kém tôi 2 tuổi. Chúng...