Chiều chồng “hư”
Chị Mai nghĩ lên nghĩ xuống và quyết định ghi tên đi học một lớp mát xa. Anh Đông, chồng chị Mai (Quận 8, TP HCM) rất thích đi mát xa, tẩm quất để thư giãn, xả stress. Hồi yêu nhau anh đã có sở thích ấy rồi nhưng luôn đi lén lút, giấu giếm không cho chị biết.
Lấy nhau, thời gian đầu chồng chị vẫn giấu như mèo giấu… phân, nhưng ở cùng một nhà mà, sao giấu mãi được. Khi chị Mai phát hiện ra sở thích này của chồng thì anh biện minh: “ Chỉ là một cách thư giãn cho cơ thể đỡ mệt mỏi thôi mà. Anh toàn đến những chỗ làm ăn đàng hoàng, đáng tin cậy. Không tin anh mang hóa đơn thanh toán về cho em xem!”.
Anh lại thủ thỉ bên tai chị: “ Anh đi xả stress bên ngoài, về nhà sẽ vui vẻ với vợ con, gia đình cũng êm ấm, hạnh phúc hơn. Chứ em thích anh ngày nào cũng vác những bực dọc ở công ty về nhà à? Lại cáu gắt ầm ĩ chứ có gì hay ho đâu!”.
Chị Mai nghe bùi tai cũng ậm ừ cho qua: “ Chồng làm cả ngày mệt mỏi, lại không bù khú rượu chè như các lão chồng hư khác. Mình mà cấm tiệt cả cái sở thích này nữa thì có phần ghê gớm quá!”.
Mà cái giống này, hình như nó làm người ta nghiện hay sao ấy? Ban đầu anh Đông chỉ đi mát xa tuần 1 lần thì giờ anh tăng tần suất, tuần đi 2, 3 lần là chuyện bình thường. Chị thắc mắc thì anh lại giở giọng: “Nhiều cái hợp đồng trong phòng làm việc không giải quyết được, cứ phải kéo đi nhậu rồi vào nằm mát xa mới xong. Với lại, ngồi làm việc quá lâu, nhức mỏi người đi mát xa rất có lợi cho sức khỏe đấy!”.
Chị đề nghị chồng: “Các ông muốn đi mát xa để giảm đau nhức, mệt mỏi thì sao không đến các phòng bấm huyệt đông y có các nhân viên nam làm, đảm bảo rẻ hơn, hiệu quả hơn nhiều. Sao cứ phải vào khách sạn có các em gái váy ngắn, chân dài làm gì?”.
Chồng chị thản nhiên: “ Mát xa là phải âm dương mới hòa hợp, nữ làm cho nữ có les không thì không biết chứ nam làm cho nam thì gay 100% mới làm thế! Người ta là nhân viên cũng chỉ làm việc của người ta thôi, anh cũng có cảm giác gì đâu mà em lo!”.
Chị Mai biết chồng hay đi mát xa ở mấy khách sạn uy tín. Chị cũng tin là lành mạnh, nhưng nghĩ đến cảnh chồng mình mặc mỗi cái quần đùi để cho đứa khác sờ nắn cũng tức lắm.
Thời gian gần đây chồng chị càng ngày càng khiến chị ngứa mắt, tức anh ách. Lí do là mỗi lần đi mát xa về là lão lại kể lể này nọ.
Cả người đau ê ẩm, anh chỉ thầm mong đến ngày tay nghề của vợ được nâng cao (Ảnh minh họa)
Hôm thì: “ Ôi, cuộc đời bây giờ lắm người đáng thương thật! Cái con bé mát xa cho anh hôm nay nhìn thì rõ hiền lành, dễ thương mà gia cảnh khó khăn, phải bỏ học đi làm k.iếm t.iền”.
Video đang HOT
“Thế ý ông là sao? Ông thương em ấy thì để ai thương con ông?” – Chị Mai tức mình nói. Lúc ấy anh Đông mới chịu “tắt loa”.
Có hôm về thì lại giở giọng: “ Hôm nay anh gặp được con bé nhân viên tay dẻo như diễn viên múa, nó mát xa xong mà người nhẹ bẫng như lên tiên ấy”. Chị Mai điên lắm rồi đấy, nhưng cố nhịn xuống.
Chị càm ràm chuyện anh đi mát xa nhiều quá thì anh Đông lại lí sự: “ Em cũng đi mát xa đi, đỡ phải tị nạnh với anh”. Nói nghe thì hay thật, nhưng chị còn trăm công ngàn việc, thời gian đâu mà đi. Với lại, đi mát xa cũng có rẻ đâu, chị lại tiếc t.iền.
Chị đi dò la dân tình về chuyện mát xa ở các khách sạn thì mới té ngửa. Hóa ra mức độ lành mạnh đến đâu là do khách. Thông thường thì cũng trong sáng nhưng khách có yêu cầu đến X, Y hay Z thì cũng có thể đáp ứng. Kể cả ở các khách sạn uy tín, nhẹ nhất cũng phải có tiết mục hand-job để giữ khách, còn không thì blow-job cũng chẳng hiếm. Rồi có khi các nhân viên còn ngồi lên cả người khách mà “tác nghiệp” ấy!
Còn mấy chỗ mát xa chân – nghe thì tưởng trong sáng lắm, nhưng cũng chả trong sạch gì đâu. Mát xa chân là chính, nhưng người ngợm cũng mát xa hết, có khi “chân giữa” cũng mát xa luôn ấy chứ! Thảo nào mà các lão lại nghiện đi mát xa đến vậy!
Chị Mai nghe mấy thông tin ấy mà như sét đ.ánh ngang tai. Về nhà, lão chồng đang tắm. Điện thoại chồng có tin nhắn đến: “Anh ơi, em không làm ở khách sạn nữa rồi, anh muốn mát xa thì gọi em, em phục vụ riêng cho anh“. Ối giời, chị Mai m.áu nóng bốc lên đầu. Thấy chồng vừa hát vừa tắm, chị càng điên tiết, hét lên: “ Từ giờ còn đi mát xa nữa là tôi c.hặt c.hân”.
Chị Mai nghĩ lên nghĩ xuống và quyết định ghi tên đi học một lớp mát xa. Chị bảo với chồng: “ Tôi học mát xa về chiều chồng đấy. Ra quán các em ấy chỉ đ.ấm bóp lành mạnh, ở nhà vợ phục vụ cho đến Z, thích nhé!”. Anh Đông nghe thế vợ gằn giọng nhấn mạnh hai chữ “lành mạnh” cũng hơi run, nhưng đuối lí chẳng biết nói gì, đành chấp nhận ngoan ngoãn ở nhà.
Thế là từ hôm đó, mỗi lần học được chiêu nào mới ở lớp học mát xa về chị lại bắt chồng nằm ra cho chị thực hành. Hừ, cứ nghĩ đến cảnh có đứa khác ngồi lên người chồng mình nắn bóp, sờ soạng là chị lại tức điên người. Thành ra chị không phải xoa bóp cho chồng nữa mà là đ.ánh đấm chồng để hả giận. Anh kêu la oai oái chị lại cười: “ Ông là nhất rồi đấy! Làm gì có người vợ nào chịu đi học hẳn lớp mát xa về chiều chồng như tôi không?”.
Anh Đông lại ngậm tăm. Cả người đau ê ẩm, anh chỉ thầm mong đến ngày tay nghề của vợ được nâng cao, chứ cứ thế này thì anh gãy xương sống có ngày!
Theo 24h
Ai cũng có đôi lần cảm nắng
Em chỉ mong mình bị cảm nắng Họ mãi và sẽ không có những viên Panadol kia.
Anh! Anh à...
Họ! Họ à...
Em luôn muốn gọi tên người em yêu với cái tên thân thương như thế - Họ à!
Đã bao giờ Họ nhận được thư hộc bàn chưa? Có lẽ rồi nhỉ! Còn em, đây là lần đầu viết... thư tình.
Họ có nhớ đến hôm nay thì chúng ta đã quen nhau bao lâu rồi không? Có lẽ với Họ đó là những con số vô hồn, còn với em đó lại là cả một miền kí ức khó phai nhòa. Mến từ cuộc gọi đầu, thích từ lần gặp đầu và yêu ngay sau cái hôn đầu tiên ấy. Cái gì đầu tiên cũng khắc sâu cả. Rất nhiều người thích chất giọng "Huế dù" này của em. Nhưng ngược lại, không phải giọng ai em cũng thích. Và Họ là ngoại lệ - mến chất giọng ấm áp, truyền cảm của Họ vô cùng. Chỉ giận một điều là Họ đã không nghiêm túc cho lần đầu gặp mặt khi người toàn hơi men. Đã có anh kia, em không gặp lại cũng chỉ vì như thế lần đầu hẹn gặp với em.
Bây giờ nghĩ lại, nếu thời gian quay về, em sẽ không cho Họ hôn em như thế. Không thể đốt cháy giai đoạn, em ngập trong sợ hãi và thiếu lãng mạn như vậy được. Trách...trách và trách, nhưng chuyện đã rồi. Dù sao em cũng đã có cái hôn đầu sau 23 năm tồn tại.
Em, một cô gái quá mức bình thường, thậm chí xấu xí nữa. Tất cả chỉ đọng lại ở nụ cười. Vậy mà có không ít người để ý. Nhưng vào đại học với quyết tâm không yêu đương nhăng nhít chỉ học và chơi "FA muôn năm" nên dù có ai trồng cây si cũng mặc kệ. 3 năm rưỡi trôi qua trong bình yên cho đến một ngày... Họ đến. Thẫn thờ, nhớ nhung, chờ đợi, giận dỗi...đều có hết. Đó cũng là lúc em nhận ra: hình như em đã yêu.
Họ nói sẽ ổn định công việc ở QN, dựng nhà ở ĐN và muốn cưới cô vợ người QT cho dù con gái QN, ĐN có cám dỗ Họ. Em thầm hi vọng: có khi nào!!! Họ đến với em mỗi tối dù không biết Họ đang vui chơi ở ĐN hay chạy từ QN ra sau 30 phút nhắn tin cho em. Mặc kệ! Những lúc đó thấy thương Họ lắm, muốn ôm lắm, muốn hôn lắm. Chỉ cần Họ đến với em lúc này, em chẳng cần quan tâm điều gì nữa. Chỉ cần đi cùng Họ thì dù ngồi ngắm biển, đi dạo công viên hay lòng vòng phố chợ, em đều thích cả, thấy hạnh phúc và bình yên vô cùng. Những lúc ấy sao thời gian trôi nhanh quá.
Họ gieo cho em bao hi vọng rồi dập tan nó khi em biết rằng chỉ tại em ngộ nhận. Đã quá muộn vì em...yêu Họ mất rồi!
Ngẫm lại mọi chuyện mới thấy đúng. Họ là nam của Song Tử còn em là nữ của Thiên Bình. Em là Gió. Mà Gió thì vô định, luôn đổi thay, mưa nắng thất thường như tính cách của em vậy. Đã bao lần en nói buông tay, dừng lại, sẽ quên Họ nhưng vẫn không làm được. Lí trí không thắng nổi con tim. Trong tình yêu, con tim có quy luật riêng của nó mà lí trí không thể can thiệp được. Em biết tình yêu của em nhưng người ta thường nói đó là tình yêu sinh viên, rồi cũng chẳng đến đâu. Nói chung, em và Họ là đôi đũa lệch và nếu có đem so sánh thì đó là một sự so sánh khập khiễng. Nhưng Họ có biết là nam Song Tử vô cùng hợp với nữ Thiên Bình - đặc biệt là một Thiên Bình tốt tính như em không?
Họ à! Thực ra, vì sự cố trên face nên hôm 10/4 em nói là sinh nhật em đó. Bạn bè chúc mừng, học trò tặng bánh, tổ chức đông vui lắm. Nhưng đúng ra là ngày 4/10 - Họ đã không nhớ nhầm đâu, cảm ơn Họ nhiều lắm. Theo logic của riêng em và Họ thì biển số xe Họ là sinh nhật của em và ngược lại, biển số xe em lại là sinh nhật của Họ. Tại sao vậy nhỉ??? Vì thế chắc em sẽ không quên sinh nhật Họ!
Em cần thời gian để trở về trạng thái cân bằng ban đầu (Ảnh minh họa)
Em lúc nào cũng ham chơi và nghịch ngợm. Đám bạn vẫn luôn ghen tị sao lúc nào em cũng có thể cười tươi đến thế. Ít ai hiểu rằng những người hay cười là những người có nhiều tâm sự. Em có phần vô tư nhưng không hề vô tâm. Đa cảm và chân thật. Chính vì thế mà trở thành cái "thùng rác" cho những tâm sự của đám bạn lúc nào chẳng hay. Rồi an ủi, chia sẻ, cười vui với họ. Em cũng chỉ muốn bù đắp những thiếu sót của mình vì em biết: những cô gái hay cười là những cô gái xinh đẹp nhất.
Em sôi nổi là thế nhưng Họ lại thích một cô gái trầm tính, em mất điểm rồi còn đâu... Kệ! Rồi cũng sẽ có người ngồi nghe em thao thao bất tuyệt đủ mọi thứ trên đời, được em hát cho nghe vào mỗi tối...
Nói ghét thì có đấy. Nhưng con gái mà, nói ghét 100 lần thì thực ra là sẽ thương 1000 lần. Vì thế, em sẽ ghét Họ mãi, vẫn sẽ mãi ghét.
Em không có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm. Tất cả chỉ là vấn đề lí thuyết. Em không biết phải làm gì? Quan tâm như thế nào? Khi yêu thương ai đó. Vụng dại và ngốc nghếch. Đã bao lần muốn nói: làm bạn trai em nhé? Mình hẹn hò đi anh? Hay chỉ là "bồ" thôi - bí mật gặp nhau chứ không phải là "người yêu" với những ràng buộc, trách nhiệm. Thế được không anh? Dù 2 tháng, 3 tháng cũng được. Hãy cho em yêu như thế - theo cách của em để em biết em đã thổn thức với một tình cảm chân thật... Nhưng rồi không nói được chỉ vì...em là con gái. Nếu có kiếp sau, em muốn mình là con trai để không phải khổ sở như thế này. Yêu là nói.
Vẫn nghe người ta nói tình dang dở mới là tình đẹp. Con trai luôn muốn là người đầu tiên của con gái nhưng con gái lại muốn mình là người cuối cùng của con trai. Thực vậy, tình đầu đẹp nhưng mong manh dễ vỡ. Ít ai tình đầu lại là tình cuối của nhau. Gặp được nhau âu đã là cái duyên đẹp rồi. Con người ta cũng không nên tham lam quá mà hóa dở dang.
Họ à! Tình yêu là bài toán khó, muốn giải nó phải nháp qua vài người. Em vốn học Tự nhiên rất kém nên có lẽ sẽ nháp nhiều lần mới ra kết quả nhưng cũng không chắc đó là kết quả đúng. Họ là bản nháp đầu tiên của em nên mang nhiều cảm xúc tinh khiết. Cảm ơn Họ vì lần nháp này em đã tìm ra khá nhiều ẩn số cho bài toán khó giải này. Em sẽ trau dồi thêm kiến thức Tự nhiên hơn nữa.
Một điều em luôn muốn là được ai đó gọi tên mình thật gần gũi và yêu thương. Nhớ không nhầm thì Họ chỉ gọi tên em đúng 1 lần...
Họ nè! Có lẽ mình mới cảm nắng nhau vì thời tiết thay đổi. Nhưng nhờ có những viên Panadol nên sẽ nhanh hết cảm thôi. Em chỉ mong mình bị cảm nắng Họ mãi và sẽ không có những viên Panadol kia.
Một sự thật là: khi ai đó rời bỏ em, em sẽ để họ ra đi. Số phận em không ràng buộc với những người muốn từ bỏ. Họ cũng chẳng phải người xấu chỉ là họ đã kết thúc vai diễn trong cuộc đời em mà thôi. Và em biết rằng nỗi nhớ là bản năng nhưng để quên nó người ta phải học. Em cần thời gian để trở về trạng thái cân bằng ban đầu.
- Gặp em bất kì lúc nào Họ thấy nhớ - cửa phòng em không đóng trước 23 giờ.
- Gọi cho em nếu mỗi khi Họ muốn nghe giọng "Huế dù" này - ca khúc Rhythm Of The Rain vẫn mãi là bản nhạc chuông dành riêng cho Họ.
Vì nghịch ngợm và học tệ Văn nên không mấy khi em là em như lúc này: SUY TƯ và HOÀI NIỆM.
Em yêu anh, Họ à! - Tình đầu của em!
Theo 24h
Gửi nỗi nhớ và tình yêu vô bờ bến! Mỗi lúc nghĩ tới anh, em thấy thật hạnh phúc vì điều đó dù vô cùng đơn giản. Có thể có những cái đến và đi như một sự sắp đặt trước, nhưng em tin vào tình yêu này, tin vào anh và tin vào chính mình. Hãy tiếp thêm cho em sức mạnh để em được yêu anh và được anh yêu...