Chiến tranh Tống-Kim và nỗi nhục hiếm thấy của một triều đại Trung Hoa
Sau giai đoạn phát triển cực thịnh, sự trỗi dậy của nhà Kim ở phương bắc đã đánh dấu giai đoạn chìm trong khói lửa của nhà Tống và để lại cho người Trung Hoa nỗi nhục hiếm thấy trong lịch sử.
Nhà Tống là triều đại hiếm hoi ở Trung Hoa có kinh đô bị kẻ thù chiếm, hoàng đế bị bắt sống.
Mối quan hệ hòa hoãn Tống-Liêu kéo dài suốt hơn 100 năm, đến khi binh biến nổ ra ở phương bắc. Nhà Kim do tộc người Nữ Chân thành lập ở Hội Ninh phủ (nay thuộc Hắc Long Giang). Thủ lĩnh tộc người Nữ Chân là Hoàn Nhan A Cốt Đả xưng là Kim Thái tổ, tiến quân đánh Liêu, theo Ancient.eu.
Nỗi nhục hiếm thấy trong lịch sử
Năm 1120, nhận thấy quân Kim đang chiếm ưu thế, nhà Tống thời Tống Huy Tống chủ trương liên minh với Kim đánh Liêu, hi vọng nhân cơ hội này đòi lại vùng Yên Vân mà Liêu chiếm đóng trước đây. Theo kế hoạch, sau khi thắng lợi, đất Yên Vân trả về cho Tống. Nhà Tống đem số vàng bạc, số lụa hàng năm tặng cho Liêu trước đây, nộp cho Kim.
Nhưng chiến dịch quân sự của nhà Kim diễn ra suôn sẻ bao nhiêu thì ở phía nam, quân Tống rệu rã đến mức hai lần xuất quân đánh Liêu, nhưng đều thất bại, sau đánh thành Yên Kinh (ngày nay là Bắc Kinh) cũng không xong.
Nhà Tống lại phải nhờ đến quân Kim. Kim hạ được Yên Kinh rồi hạ luôn mấy kinh đô nữa của Liêu. Vua Liêu mất nước, bị bắt sống năm 1125. Nhà Kim lúc đó do Kim Thái Tông Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi nắm quyền, thay cho Kim Thái tổ qua đời.
Sau khi diệt Liêu, thấy triều đình nhà Tống hủ bại, bị gian thần kiểm soát, Kim Thái Tông quyết định thừa thắng đánh tiếp xuống phía nam. Tống Huy Tông hoảng sợ vội viết chiếu thư thoái vị, nhường cho thái tử Triệu Hoàn lên ngôi, gọi là Tống Khâm Tông.
Nhà Tống không làm sao đối phó được với các bộ tộc du mục phương bắc, bao gồm cả nhà Kim và sau này là Mông Cổ.
Nội bộ triều đình nhà Tống khi đó không thống nhất được xem nên hòa hay nên đánh. Tống Khâm Tông và tể tướng Lý Bang Ngạn, Trương Bang Xương, chủ trương chịu nhục cầu hoà, đồng ý cắt đất cho Kim. Phái chủ chiến của Lý Cương cho rằng cần phải đánh lại vì vua mới lên ngôi.
Không cần chờ vua tôi nhà Tống suy nghĩ. Đầu năm 1126, quân Kim đã đánh đến kinh đô Biện Kinh (nay là Khai Phong). Lúc này, phong trào Cần vương ở các địa phương sôi nổi, người dân đồng loạt đứng lên cứu viện.
Quân Kim thấy vậy liền chủ động lui quân về phía bắc để củng cố lực lượng, đem theo một lượng lớn vàng bạc, châu báu mà nhà Tống giao nộp. Nhà Tống khi đó tưởng mọi chuyện đã xong, chủ quan không phòng bị.
Video đang HOT
Tháng 8 năm 1126, sau một mùa hạ chỉnh đốn lực lượng, quân Kim lại vây thành Biện Kinh. Vua tôi nhà Tống dũng mãnh chiến đấu, nhưng cũng chỉ cầm chân được quân Kim trong vòng 4 tháng thì đầu hàng, thành Biện Kinh thất thủ.
Tháng 1.1127, quân Kim lần lượt đem Tống Huy Tông, Tống Khâm Tông về kinh đô nước Kim, vĩnh viễn không bao giờ được trở lại Trung Hoa. Bị bắt theo hai vua Tống còn có tông thất hơn 3.000 người, của cải triều đình nhà Tống bị cướp sạch. Sử sách gọi đây là sự kiện Tĩnh Khang, là mối hận to lớn chưa từng thấy khi một triều đại Trung Hoa bị chiếm kinh đô, vua tôi bị bắt sống. Các sử gia sau này đánh giá đây là nỗi nhục hiếm thấy đối với một triều đại trong lịch sử Trung Hoa
Vua Tống hèn nhát, giang sơn chia cắt
Con trai thứ 9 của Tống Huy Tông là Triệu Cát may mắn trốn được xuống phía nam, lập nên triều Nam Tống, gọi là Tống Cao Tông.
Lúc Tống Cao Tông mới xuống phía nam, lãnh thổ Đại Tống vẫn còn nhiều. Nhưng vì lo sợ quân Kim kéo đến, Tống Cao Tông cho lui binh hẳn xuống thành Lâm An, (nay là Hàng Châu, Triết Giang). Quân Kim chiếm được Thiểm Tây, Sơn Đông và Hà Nam thì tạm yên, dù từng có lúc kéo đến sát bên ngoài thành Lâm An.
Nhạc Phi là điểm sáng hiếm hoi dưới thời nhà Nam Tống.
Dưới thời Tống Cao Tông, nhà Nam Tống chủ trương cầu hòa, không muốn kháng chiến. Nhưng do áp lực trong triều và từ người dân, Tống Cao Tống miễn cưỡng tổ chức các chiến dịch Bắc phạt, tuy không thành công nhưng cũng chặn được thế tiến công của quân Kim.
Nhà Nam Tống thời bấy giờ xuất hiện nhiều nhân vật kiệt xuất, chủ trương khôi phục giang sơn Đại Tống như xưa, nổi bật nhất trong số đó là danh tướng Nhạc Phi.
Ông là người duy nhất đánh sâu vào lãnh thổ Bắc Tống năm xưa, khiến quân Kim khiếp đảm. Nhưng đúng lúc sắp tiến đánh đến thành Biện Kinh, Nhạc Phi bị tể tướng Tần Cối triệu về kinh.
Người Kim vốn ôm hận Nhạc Phi sâu sắc, bắt triều đình nhà Tống phải giết hại Nhạc Phi để làm điều kiện hoà nghị. Năm 1141, Nhạc Phi và con trai Nhạc Vân, bị tể tướng Tần Cối hạ độc chết. Các văn quan võ tướng hết lòng ủng hộ Nhạc Phi, kiên quyết chống Kim đều bị giáng chức hàng loạt.
Sau này, quan hệ Tống-Kim tạm thời bước vào giai đoạn ổn định. Nhà Nước Kim cũng có mấy lần xâm phạm phía nam, nhưng không thành công. Nam Tống cũng mấy lần Bắc phạt nhưng không giành thêm được một tấc đất nào.
Lịch sử Trung Hoa hình thành cục diện Nam-Bắc đối nghịch, giữa Nam Tống và nhà Kim, đến khi quân Mông Cổ do Thành Cát Tư Hãn chỉ huy xuất hiện mới chấm dứt được cục diện này.
Theo Danviet
"Người trời" dấy binh khởi nghĩa, lập vương quốc trong lòng Trung Hoa, khiến 20 triệu người chết
Trong giai đoạn cuối thời nhà Thanh, Trung Hoa rơi vào bất ổn với sự xuất hiện của người phương Tây, một phong trào nông dân nổ ra lập nên vương quốc riêng với quy mô đến hàng triệu người.
Thái Bình Thiên Quốc là cuộc khởi nghĩa có số người chết lên tới 20-30 triệu người.
Năm 1843, Hồng Tú Toàn, một nho sĩ bất mãn với xã hội phong kiến, lấy quan điểm của Thiên chúa giáo, tập hợp những người ủng hộ để chống lại nhà Thanh. Hồng Tú Toàn tự nhận mình là người được Thượng đế phong Vương cử xuống trần thế thiên hành đạo, giúp người dân chống lại nhà Thanh.
Thế lực của quân Hồng Tú Toàn rất mạnh, chỉ trong vòng chưa đầy nửa năm họ đã chiếm được hết hơn 16 tỉnh, 600 thị trấn..., làm triều đình nhà Thanh lung lay.
Lịch sử Trung Quốc coi đây là một trong những cuộc khởi nghĩa nông dân đẫm máu nhất, làm suy yếu nhà Thanh, tạo cơ hội để các nước phương Tây tùy ý kiểm soát các vùng duyên hải và áp đặt các đặc quyền thương mại trên đất Trung Hoa.
Thành lập vương quốc trong lòng Trung Hoa
Khởi nghĩa Thái Bình Thiên Quốc bắt đầu năm 1850 ở Quảng Tây. Ngày 11.1.1851, Hồng Tú Toàn tự phong mình là Thiên Vương của Thái Bình Thiên Quốc, lập ra vương quốc riêng. Cuộc khởi nghĩa được mở rộng khi 10.000 người đánh bại quân Mãn Thanh Kim Điền, một thị trấn ở Quảng Tây, Trung Quốc.
Năm 1853, quân nổi dậy chiếm được thành phố lớn là Nam Kinh, đổi tên thành Thiên Kinh, coi đây là kinh đô. Hồng Tú Toàn đã thay đổi căn phòng của đại thần Lương Giang thành Cung điện của Thiên vương.
Hồng Tú Toàn coi sứ mệnh của mình là tiêu diệt những "con quỷ", nên quân nổi dậy thừa cơ điên cuồng thiêu rụi, giết hại những người Mãn sống trong thành phố. Sử sách chép rằng có 40.000 người bị giết hại. Đàn ông bị giết trước, phụ nữ bị đưa ra ngoài thiêu sống.
Khởi nghĩa Thái Bình Thiên Quốc chỉ kéo dài 15 năm.
Ở thời điểm cao trào, Thái Bình Thiên Quốc kiểm soát khu vực miền trung và nam Trung Quốc, kiểm soát con sông Trường Giang rộng lớn, dễ dàng vận chuyển lương thực đến Nam Kinh. Từ đây, quân nổi dậy muốn vượt lên đầu nguồn, chiếm thành phố Bắc Kinh, kinh đô của nhà Thanh, nhưng thất bại.
Năm 1853, cuộc nổi dậy chững lại bởi bên trong nội bộ Thái Bình Thiên Quốc có những mâu thuẫn, các thành viên thanh trừng lẫn nhau. Xuất thân là cuộc khởi nghĩa nông dân, Thái Bình Thiên Quốc muốn tìm kiếm sự ủng hộ của tầng lớp trung lưu Trung Quốc và các thế lực phương Tây, nhưng đều thất bại.
Không nhận được sự ủng hộ sâu rộng là một trong những nguyên nhân chính khiến cuộc khởi nghĩa rơi vào bế tắc. Năm 1859, Hồng Nhân Can - một người họ hàng của Hồng Tú Toàn, được trao quyền lực, với tham vọng mở rộng vương quốc. Năm 1860, quân nổi dậy chiếm được Hàng Châu và Tô Châu, nhưng không đến được Thượng Hải. Đây là thời điểm Thái Bình Thiên Quốc bắt đầu sụp đổ.
Thế lực phương Tây bắt đầu trực tiếp can thiệp, đánh bại quân Thái Bình Thiên Quốc ở Thượng Hải. Quân Thanh sau nhiều năm tăng cường lực lượng, củng cố hàng ngũ, bắt đầu phản công mạnh mẽ, đến năm 1864 thì chiếm lại được phần lớn lãnh thổ bị mất.
Thất thủ vì sự hoang tưởng của người đứng đầu
Từ năm 1862, 10 vạn quân Thanh đã bao vây thủ phủ Thiên Kinh của Thái Bình Thiên Quốc. Đến cuối năm 1863, quân Thanh đã chiếm được hầu hết những vị trí chiến lược bên ngoài, việc Thiên Kinh thất thủ chỉ còn là vấn đề thời gian.
Nhưng Hồng Tú Toàn đến cuối cùng không chấp nhận sự thật, còn cho rằng sẽ có thiên binh từ trên trời xuống cứu mình.
Phác họa chân dung Hồng Tú Toàn.
Trong bối cảnh cạn kiệt lương thảo, Trung Vương Lý Tú Thành đưa ra đề nghị trao lại thành cho quân Thanh tìm đến một vùng đất hẻo lánh để xây dựng lại lực lượng.
Hồng Tú Toàn nghe xong nổi trận lôi đình, để lại câu nói huyền thoại trong lịch sử Trung Quốc. "Trẫm phụng chỉ của Thượng đế cùng Thiên huynh Gia Tô xuống trần, là chân chúa độc nhất của thiên hạ vạn quốc, thì có sợ gì ai? Không cần ngươi phải tấu, việc chính sự cũng không cần ngươi để ý. Ngươi muốn ra khỏi thành hay ở lại kinh sư là tùy ngươi", theo Best China News.
Nửa năm sau, chờ mãi không thấy có thiên binh xuống giúp, Hồng Tú Toàn rơi vào tình trạng ốm nặng, lựa chọn con đường tự vẫn. Đến lúc chết, Hồng Tú Toàn nói: "Dân chúng an tâm, trẫm lên thiên đường ngay, xin thiên phụ, thiên huynh sai thiên binh bảo vệ Thiên Kinh", theo Best China News.
Đương nhiên sau khi Hồng Tú Toàn quy tiên, không có thiên binh thiên tướng nào xuống cứu Thiên Kinh. Quân Thanh nhanh chóng đánh hạ thành.
Các nhà sử học, triết học Trung Quốc sau này đánh giá, Thái Bình Thiên Quốc nếu có thành công cũng kéo Trung Hoa rơi vào giai đoạn tăm tối như thời kỳ Trung Cổ. Người lãnh đạo phong trào, Hồng Tú Toàn lại là người thích an phận, hưởng lạc, không phải nhân vật có chí tiến thủ để làm nên nghiệp lớn.
Hậu quả của năm 15 năm loạn lạc gây ảnh hưởng sâu rộng. Nhiều tỉnh Trung Hoa không thể khôi phục sự phát triển cho đến đầu thế kỷ 20. Ước tính 20-30 triệu người thiệt mạng trong 15 năm nổ ra khởi nghĩa.
Theo Danviet
Triều đại Trung Hoa yếu kém nhất lịch sử không thể phục hưng vì một câu nói Nhà Tống được các sử gia sau này đánh giá là triều đại xưa nay hiếm trong lịch sử Trung Hoa, tuy phát triển vượt bậc, nhưng lại không đạt được bất kì một thành tích nào trên chiến trường. Quân đội nhà Tống hầu như đánh đâu thua đó. Sau khi Nhà Tống được thành lập năm 960, Tống Thái Tổ Triệu...