Chiến thắng trong hiện tại và thất bại mãi mãi trong cuộc đời của những người thứ ba chen vào một hạnh phúc trọn vẹn
Phá vỡ một tổ ấm hạnh phúc, tranh giành một người chồng, cướp đi một người cha. Tưởng thế là chiến thắng, nhưng thật ra người thứ ba đã mất đi thứ quan trọng nhất trong cuộc đời mình.
Trên mạng xã hội đã từng xôn xao về một nhóm kín tên là “Góc khuất người thứ ba”, nơi những người không phải người thứ nhất, chẳng phải người thứ hai, cùng vào đó an ủi nhau, trút bầu tâm sự cùng nhau, và đôi khi… bức xúc trong nỗi ghen tuông cùng nhau. Chấp nhận làm người thứ ba, thế nhưng lại không chấp nhận được những “thiệt thòi” của kẻ làm sai, thế là thế nào các anh các chị hỡi?
“Người ta đến với nhau vì điều gì sẽ ra đi vì điều ấy”. Chị đến với chồng người khác vì tiền, anh đến với vợ người kia vì tình, vì cái gì đi chăng nữa, anh chị vẫn sai, đừng có chối! Tình yêu không có lỗi nghe nó mới nực cười làm sao! Gia đình người ta đang trọn vẹn ấm êm, chị từ đâu nhảy vào nhân danh “tình yêu” đòi cướp đi người chồng, người cha của họ, vậy thì oan ức nỗi gì, than vãn nỗi gì? Nếu anh chị biện hộ gia đình kia không còn hạnh phúc như vẻ bề ngoài mà họ thể hiện ra, nhưng ai chắc được rằng nếu chị không phải là “dầu” đổ thêm vào ngọn lửa đang cháy bùng bùng, nó sẽ được dập tắt và hạnh phúc lại trở lại với những đứa trẻ vô tội.
Ảnh minh họa.
Quyết định chấp nhận làm người thứ ba của một người con gái, tức là chấp nhận buông bỏ tất cả, bố mẹ, bạn bè, sự nghiệp, thậm chí cả tôn nghiêm và danh dự. “May mắn” thì người ta bỏ vợ bỏ con danh chính ngôn thuận cưới chị làm vợ. Nhưng “người vợ hai”, chị có chắc chồng mình sẽ không bỏ mình mà đến với “người vợ ba” nữa hay không? Bỏ vợ bỏ con dễ quá mà, chị còn làm cho người ta bỏ được, thì ngoài kia cũng có đầy người phụ nữ đẹp hơn chị, khéo hơn chị làm được.
Video đang HOT
Chị không may mắn, người ta có lúc “chán cơm thèm phở”, nhưng chung quy lại chỉ có ăn cơm mới sống được dài lâu. Sau những “chuyến du lịch mạo hiểm” bên các chị, người ta lại trở về bên gia đình nơi có cơm ngon canh ngọt vợ đẹp con xinh chờ đợi. Thế là người ta “khôn”, nhưng các chị lại hóa “dại”. Hi sinh tất cả cho cái thứ gọi là tình yêu, cuối cùng lại bị người đời chửi một tiếng “đáng đời” khi không tranh được chồng người.
Ảnh minh họa.
Có thể sau khi chấm dứt cái “nghiệp” người thứ ba, các chị sẽ quay đầu là bờ mà đi kiếm tìm hạnh phúc chân chính cho mình, nhưng có người đàn ông nào “dám” chấp nhận một quá khứ lừng lẫy của chị hay không? Còn lại gì cho người thứ ba khi cả đời phải sống trong sự miệt thị của xã hội, thậm chí sự coi thường của chính những người xung quanh. Mất hết rồi, còn lại gì đâu! Thế mà bao nhiêu người vẫn đâm đầu vào, đến là khó hiểu…
Theo Afamily
Gửi người thứ ba: Hạnh phúc ấy nếu không phải là của người ta, thì cũng không phải của em
Bấy lâu chị im lặng, không phải bởi chị không biết em, không biết chuyện của em và chồng chị. Mà bởi suy cho cùng, cái tình yêu "ngang trái" này, suy cho cùng cũng lỗi bởi chồng chị mà nên.
Nếu nói chị chưa từng quan tâm đến sự tồn tại của em thì là nói dối. Phụ nữ mà, hơn nữa trong chuyện tình cảm, cái cụm từ "phản bội" nó đa nghĩa và khiến người ta nhạy cảm thế nào, chắc em cũng biết, đúng không?
Thế nhưng cái chị quan tâm chỉ dừng lại ở nhiêu đó. Không phải vì để cân đong so sánh hoặc xét nét tính toán xem em có gì hơn, càng không phải vì để hậm hực ghen tuông vô cớ hay tự dằn vặt bản thân mình những chuyện tầm phào vớ vẩn mà đáng ra nên vứt khỏi đầu.
Em à, chị chưa từng coi em là tình địch hay đối thủ, đơn giản vì chị chẳng phải ở vị trí muốn cướp cái gì đó trong tay người khác, càng không coi tình yêu là thứ tranh giành là sẽ ra thua thiệt. Chị vốn cho rằng, những gì của mình sẽ mãi thuộc về mình, còn những gì chẳng phải của mình, mình có giữ, nó cũng dứt khỏi mình chạy đi. Thế nên chồng chị vốn dĩ là chồng chị, dù em có cố giành giật thì chồng chị cũng vẫn là người yêu chị chứ không thể thành người yêu em.
Chị biết em đang có nhiều thứ nhưng vẫn thiếu một thứ đó là lương tâm. Chị em mình đều là phụ nữ, có đáng không khi hai người phụ nữ làm đau lòng nhau vì một người đàn ông, có vui không khi em là người lớn lại giành bố của hai đứa nhỏ.
Người ta vẫn nói "Tình yêu không có lỗi", chị cũng nghĩ vậy nhưng nếu chỉ ôm khư khư cái suy nghĩ ấy để ra đường cứ thích ai là yêu, yêu hết mình, bất chấp mọi thứ xung quanh thì mình lại đang có lỗi với tình yêu.
Chị tin là em biết rất rõ anh vẫn yêu chị, yêu tổ ấm gia đình, bằng chứng cho tình yêu ấy là anh luôn quan tâm, chia sẻ và chăm sóc vợ con, chưa một lần nói gì dù một câu vô ý để chị phải buồn, cuộc sống gia đình luôn hạnh phúc và đầy ắp tiếng cười.
Về phần chị, dù không phải là người phụ nữ quá xinh đẹp, giỏi giang, khéo léo nhưng chị nghĩ mình cũng đạt được mức độ đủ tốt để chưa làm người thân hay những xung quanh phiền lòng. Có lẽ chị mới dừng lại ở việc "đủ tốt" thôi chứ chưa phải hoàn hảo, bởi nếu hoàn hảo thì chắc chắn không bao giờ có người chồng ngoại tình.
Chị biết, nếu trách em thì em sẽ cho rằng làm vợ mà không biết giữ chồng thì trách cứ gì. Chị đang có lỗi khi để chồng ra ngoài kiếm thêm người tình, để một người bố phải đi kiếm thêm đứa con bên ngoài. Liệu em có đủ tự tin khẳng định nếu chị ly hôn anh rồi cưới em làm vợ, anh sẽ không phản bội em?
Vì người đã từng bỏ chị để đến với em, rất có thể sẽ bỏ em để theo rất nhiều người phụ nữ khác. Sự phản bội nó có giới hạn đâu em? Nó như là một cái tật, một thói quen, chẳng khác nào con ngựa thích đi đường cũ, chẳng khác nào kẻ tội phạm quen gây án. Em nghĩ mình có thể giữ chân người đàn ông như thế được dài lâu ư?
Chỉ mong rằng em hãy tỉnh táo lại. Đừng cần những thứ quá dễ dãi có được, đừng cần những thứ đồ tồi tệ của người khác, cũng đừng cho rằng mình là kẻ chiến thắng. Có thể chị sẽ là người bị mất, nhưng chưa chắc chị đã là kẻ thua cuộc. Từ bỏ một kẻ dễ dàng bội phản, bao giờ cũng là sớm. Nếu em có thể cướp đi, chị sẽ không nài kéo. Nhưng nếu em không thể, đừng tìm cách bám đuổi cuộc sống của người khác, bởi vì đó vĩnh viễn không phải là hạnh phúc thuộc về em.
Người ta sẽ dễ dàng ghen tị với hạnh phúc của người khác, để rồi tìm cách phá hoại và giành lấy. Thế nhưng cuối cùng mới phát hiện, hạnh phúc ấy nếu không phải của người ta, thì cũng chẳng phải của em!
Theo Phunutoday
Chị "Dâng" chồng cho em đó, Em ko có "Giật" Trong hoàn cảnh nào thì người ta cũng lên án người thứ ba, nhưng đâu phải lúc nào người thứ ba cũng có lỗi. Tôi quen anh khi cuộc hôn nhân của anh đã ở giai đoạn đỉnh điểm của khủng hoảng. Đó là khi tôi gặp lại anh sau 5 năm kể từ ngày tôi đi du học. Anh đã đổi khác...