Chiến lược thâm hiểm ‘không đánh mà thắng’ của Trung Quốc trên biển Đông
Thiếu tướng Lê Văn Cương – nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu chiến lược (Bộ Công an) nhận định nước cờ hiện nay của Trung Quốc rất thâm hiểm, có thể gọi đó là chiến lược &’không đánh mà thắng’.
Ảnh minh họa.
Trung Quốc đang tiến hành cải tạo, mở rộng việc xây dựng trên đảo Gạc Ma để dần biến hòn đảo này thành căn cứ quân sự. Theo Thiếu tướng, Trung Quốc đang đi nước cờ nào trên bàn cờ biển Đông hiện nay?
Sau động thái xây dựng sân bay nhân tạo ở đảo Gạc Ma, Trung Quốc tiếp tục xây dựng sân bay nhân tạo tại đảo Chữ Thập. Đây thực sự sẽ là mối lo ngại của hệ thống phòng thủ quốc phòng của Việt Nam. Nó sẽ thành một cụm từ Gạc Ma-Phú Lâm-Chữ Thập, từ đây Trung Quốc có thể triển khai các máy bay tân tiến như Su-30, J-11 và J-10 mà không phải tiếp dầu ở trên không.
Nhìn xa hơn nữa, hành động cải tạo Gạc Ma và Chữ Thập khi tiến hành xong Trung Quốc sẽ thiết lập Vùng nhận dạng phòng không trên biển Đông (ADIZ).
Chúng ta nên nhớ rằng, trong bố trí địa điểm, địa lý ở Trường Sa, 21 đảo chìm đảo nổi mà Việt Nam đang nắm giữ đều nằm phía ngoài Gạc Ma. Một khi Gạc Ma bị biến thành căn cứ quân sự thì ngay việc ra những hòn đảo của chúng ta cũng đã khó khăn. Và một khi Trung Quốc thiết lập ADIZ ở biển Đông, việc chúng ta đi lại trên không, trên bộ càng khó khăn hơn.
Chúng ta nhắc lại sự kiện giàn khoan Hải Dương 981 để thấy, đó chỉ là hành động thử phản ứng của Việt Nam và cộng đồng quốc tế, không có ý nghĩa gì trong bàn cờ lớn của Trung Quốc. Trung Quốc đã dùng sự kiện giàn khoan để tập trung sự chú ý của cả quốc tế và Việt Nam để họ làm những việc nguy hiểm hơn, đó là cải tạo hai hòn đảo Gạc Ma và Chữ Thập.
Tôi cho rằng, sắp tới đây, những hành động của Trung Quốc trên biển Đông còn căng thẳng và nguy hiểm hơn nữa. Cái nguy ở đây là Trung Quốc âm thầm cải tạo Gạc Ma và để tiến tới lập ADIZ ở biển Đông. Khi ấy trên thực tế Trung Quốc đã chiếm được biển Đông mà không cần đánh.
Trong quá trình như vậy, Trung Quốc đưa những giàn khoan đến thăm dò dầu khí, không nhất thiết phải là giàn khoan lớn, rất nhiều giàn khoan nhỏ, hàng trăm, hàng ngàn tàu cá khai thác hải sản trên vùng biển của Việt Nam. Tất cả những điều này đều nằm trong chiến lược “không đánh mà thắng” Trung Quốc vạch ra. Phương thức này cực kỳ khó đối phó.
Video đang HOT
Chủ quyền lãnh thổ của quốc gia đang bị đe dọa nghiêm trọng như vậy, chúng ta kỳ vọng gì ở nghị trường Quốc hội trong khóa họp lần này?
Được biết, Quốc hội kỳ này sẽ bàn đến biển Đông thông qua các báo cáo của Bộ Ngoại giao, Bộ Quốc phòng, Ủy ban Biên giới… báo cáo về tình hình trên bộ, trên biển. Tôi cho rằng, vấn đề biển Đông phải giải quyết lâu dài, chỉ một kỳ họp Quốc hội không giải quyết được vấn đề đó, song chúng ta cần những tiếng nói, hành động mạnh mẽ hơn về vấn đề biển Đông.
Sự kiện Trung Quốc hạ đặt giàn khoan về bản chất không nguy hiểm bằng việc Trung Quốc cải tạo Gạc Ma. Giàn khoan không ở trong vùng biển Việt Nam vĩnh viễn nhưng cải tạo Gạc Ma là vĩnh viễn, nó án ngữ giữa quần đảo Trường Sa và tiếp tục những hành động phục vụ cho căn cứ quân sự này bằng việc lập ADIZ, bằng việc đưa ra những lệnh cấm đánh bắt cá phi lý, lệnh cấm tàu chiến không được đi gần Gạc Ma 20-30 hải lý…
Tất cả những trò này đều có thể xảy ra.
Sau sự kiện giàn khoan Hải Dương 981, nhìn bề ngoài, nay tình hình trên biển Đông có vẻ như bình lặng, nhưng thực chất đó là sự bình lặng vô cùng nguy hiểm. Nếu phản ứng và dư luận của chúng ta cũng bình lặng, liệu có phải chúng ta sẽ mắc bẫy chiến lược &’không đánh mà thắng’ do Trung Quốc đang đặt ra?
Tôi đồng ý với nhận xét rằng tình hình biển Đông đang “bình lặng một cách vô cùng nguy hiểm”. Chúng ta đã có những động thái ngoại giao rất tích cực cho vấn đề biển Đông. Ngay như chuyến công du châu Âu và dự diễn đàn ASEM của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, tại các cuộc tiếp xúc bên lề, người đứng đầu chính phủ của chúng ta cũng đã gửi đến thông điệp rõ ràng về việc Việt Nam kiên quyết bảo vệ chủ quyền, nhưng vẫn duy trì các mối quan hệ với bạn bè quốc tế.
Việt Nam duy trì các phương thức hòa bình để giải quyết tranh chấp và quan điểm này của chúng ta cũng được cộng đồng quốc tế ủng hộ rộng rãi. Tôi cho rằng, về mặt ngoại giao, chúng ta đã rất tích cực và mang lại hiệu quả, làm cho quốc tế hiểu rằng quan điểm của Việt Nam là quang minh chính đại, chúng tôi có chủ quyền, tuân thủ luật pháp, tôn trọng pháp lý và đạo lý để từ đó quốc tế ủng hộ Việt Nam hơn nữa.
Tuy nhiên, chúng ta phải nhìn thẳng vào vấn đề rằng, ngoài việc chú ý đến động thái của Việt Nam, hiện quốc tế quan tâm hơn cả là hành động và phản ứng của Mỹ về vấn đề biển Đông. Sự kiện Trung Quốc đưa giàn khoan Hải Dương 981 vào vùng biển của Việt Nam, Mỹ đã có những phản ứng gay gắt, từ đó dư luận quốc tế cũng phản ứng và chỉ trích động thái vi phạm luật pháp quốc tế của Trung Quốc.
Mọi hành động của Trung Quốc trên biển Đông bao giờ cũng vừa làm, vừa nghe ngóng phản ứng cộng đồng quốc tế, đặc biệt là Mỹ.
Tuy nhiên, để giải quyết vấn đề biển Đông, chỉ dựa vào sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế không thôi là chưa đủ?
Đúng vậy. Nếu chúng ta không mạnh mẽ, Trung Quốc sẽ lấn tới. Lịch sử quan hệ Việt – Trung đã cho thấy, nếu Việt Nam lùi, Trung Quốc sẽ lấn tới.
Quan điểm của tôi vẫn cho rằng, chúng ta không có gì phải sợ Trung Quốc. Họ có nhiều tiền của, nhiều súng đạn hơn Việt Nam hàng chục, hàng trăm lần, nhưng trong vấn đề biển Đông, Trung Quốc không có đạo lý, không có pháp lý và không có sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế.
Truyền cảm hứng sức mạnh về lòng tự hào dân tộc và chủ quyền lãnh thổ thiêng liêng đến 90 triệu người Việt Nam – đó là khối sắt thép khổng lồ “nhất hô bá ứng” chứ không hề đơn giản.
Theo Dân Việt
Trung Quốc sẽ đối đầu với Indonesia ở Biển Đông?
Phải chăng do tham vọng lãnh thổ mà Trung Quốc đã biến một số nước trong khu vực Đông Nam Á, vốn vẫn tìm mọi cách tránh xung đột, giờ đây trở thành đối thủ và buộc phải có những biện pháp phòng vệ phù hợp? Đài Quốc tế Pháp (RFI) vừa đặt ra câu hỏi này.
Công trình xây dựng một nhà ga hành khách dân sự tại căn cứ không quân Ranai trên đảo Natuna (Indonesia). Ảnh Reuters.
Theo phiên bản online của tờ The Doplomat, có thể sắp tới, Trung Quốc đưa ra đòi hỏi chủ quyền đối với quần đảo Natuna cho dù vùng lãnh thổ này là của Indonesia, xét trên mọi phương diện, lịch sử, pháp luật và quản lý thực tế.
Biểu hiện cụ thể là Trung Quốc đã phát hành một bản đồ về các vùng đòi hỏi chủ quyền lãnh thổ, trong đó có quần đảo Natuna, ở Biển Đông.
Trong hai năm qua, Bắc Kinh đã củng cố các tham vọng lãnh thổ của mình qua việc hù dọa sử dụng bạo lực, tăng cường tuần tra, phong tỏa, đặt dàn khoan, xây dựng các công trình kiên cố trên các đảo có tranh chấp, cải tạo, bồi đắp các bãi đá thành đảo, thậm chí còn có những hành động thù địch chống lại những nước đang có tranh chấp với Trung Quốc tại Biển Đông.
Trong những năm gần đây, dường như Trung Quốc chưa công khai dòm ngó tới lãnh thổ Indonesia. Do vậy, chính quyền Jakarta đã tỏ ra tích cực đóng vai trò trung gian trong các cuộc xung đột giữa Bắc Kinh và các nước láng giềng.
Thế nhưng, việc Bắc Kinh đưa quần đảo Natuna vào bản đồ các đòi hỏi lãnh thổ và bản đồ này được in lên cả hộ chiếu của công dân Trung Quốc, thì Tổng thống vừa đắc cử của Indonesia, ông Joko Widodo, sẽ buộc phải có chính sách đối phó với Trung Quốc để giữ gìn toàn vẹn lãnh thổ quốc gia.
Hồi tháng Ba 2014, lần đầu tiên, chính quyền Jakarta thừa nhận là Bắc Kinh đơn phương đưa ra các đòi hỏi lãnh thổ ở Biển Đông trong đó có một phần tỉnh Riau. Quần đảo Natuna và một số quần đảo khác nằm trong tỉnh này. Cho dù cố tránh xung đột, nhưng có nhiều khả năng Indonesia là nạn nhân sắp tới trong tham vọng lãnh thổ của Trung Quốc.
Natuna đã từng là đối tượng xung đột giữa Indonsia và Trung Quốc. Cho đến tận những năm 1970, đa số cư dân trên quần đảo này là người gốc Hoa. Các vụ nổi dậy bài Hoa đẫm máu đã diễn ra liên tục từ những năm 1960 đến 1980. Trước đây, còn có tin đồn về một cuộc gặp bí mật giữa Đặng Tiểu Bình và những cư dân gốc Hoa trên đảo và trong cuộc gặp này, họ đã đề nghị Đặng giúp để Natuna độc lập với Indonesia, hoặc coi đây là một phần lãnh thổ của Trung Quốc. Thế nhưng, cả hai giả thuyết này đều không xảy ra.
Từ những năm 1980, chính quyền Jakarta đưa nhiều người Mã Lai Indonesia tới định cư ở Natuna. Cư dân gốc Hoa tố cáo chính sách này nhằm làm giảm bớt ảnh hưởng của cộng đồng gốc Hoa tại đây.
Năm 1996, khi nhận thấy Trung Quốc đưa ra các đòi hỏi lãnh thổ ở vùng biển gần Natuna, Indonesia đã tổ chức ngay một cuộc tập trận hải quân trên quy mô lớn và triển khai gần 20 ngàn binh sĩ trong vùng biển quần đảo này.
Phản ứng của Jakarta đi cùng với các nỗ lực hiện đại hóa quân đội đã phần nào làm giảm bớt tham vọng của Bắc Kinh. Theo ông Dewi Fortuna Anwar, chuyên gia thuộc Viện Khoa học Indonesia, được báo The Independant, Singapore, trích dẫn, Trung Quốc tôn trọng sức mạnh. Nếu họ thấy bạn yếu, họ sẽ ăn sống nuốt tươi bạn . Khi nói về các tranh chấp ở Biển Đông và biển Hoa Đông, Đặng Tiểu Bình đã từng than thở là thế hệ của ông ta không đủ mạnh để giải quyết một vấn đề khó khăn như vậy, phải chăng nên dựa vào sự khôn ngoan của thế hệ tương lai.
Quả thực là sau gần hai thập niên phát triển bộ máy quân sự, giờ đây, Trung Quốc tỏ ra không ngán ngại Indonesia nữa và dường như lãnh đạo Trung Quốc Tập Cận Bình thực hiện phương châm của Mao Trạch Đông : Quyền lực chính trị xuất phát từ nòng súng.
Theo báo trên mạng wantchinatimes, Tổng thống sắp mãn nhiệm Indonesia Bambang Yudhoyonos đã quyết định cho triển khai trực thăng tấn công AH-64 trên quần đảo Natuna, cách quần đảo Trường Sa khoảng 200 km. Mặc dù không có đòi hỏi về chủ quyền, lãnh thổ đối với Trường Sa, Indonesia cho rằng do gần gũi về địa lý, Natuna có thể trở thành điểm nóng, do Trung Quốc đã đưa ra bản đồ đòi hỏi chủ quyền với quần đảo này.
Theo Bizlive
Báo Nga: Trung Quốc biến đảo Phú Lâm thành căn cứ quân sự hỗn hợp Các phương tiện truyền thông Trung Quốc đã công bố bức ảnh đường băng mới xây dựng trên hòn đảo Phú Lâm (tên Trung Quốc là Vĩnh Hưng) thuộc quần đảo Hoàng Sa. Tại đó, Trung Quốc giờ có thể bố trí các máy bay, nâng cao khả năng quốc phòng của nước này trong khu vực, theo Tiếng nói nước Nga. Đảo...