Chiến dịch xâm lược đẫm máu nhất mọi thời đại của Hitler
Cuộc tấn công tổng lực vào Liên Xô khiến hàng chục triệu người thiệt mạng năm 1941 của phát xít Đức được xem là cuộc xâm lược ác liệt nhất trong lịch sử.
Trận Stalingrad đánh dấu sự thất bại của quân Đức ở mặt trận phía Đông. Ảnh: Wikipedia.
Sau khi đánh chiếm Pháp và nhận thấy việc tấn công Anh không hề dễ dàng, phát xít Đức chuyển sự chú ý trở lại mặt trận phía Đông với tham vọng thôn tính Liên Xô vào mùa xuân năm 1941. Đây được đánh giá là chiến dịch đẫm máu nhất trong lịch sử và cũng là nguyên nhân đẩy phát xít Đức vào tình cảnh diệt vong, theo National Interest.
Cuộc chiến trên bộ
Ngày 22/6/1941, lục quân và không quân Đức tràn vào biên giới Liên Xô. Cùng ngày, quân đội Romania cũng tấn công khu vực Bessarabia do Liên Xô kiểm soát. Phần Lan tham chiến sau đó một tuần, trong khi máy bay và bộ binh Hungary mãi tới đầu tháng 7 mới tham gia.
Ở thời điểm đó, lượng lớn quân Italy đang trên đường tới mặt trận phía Đông. Một sư đoàn quân tình nguyện Tây Ban Nha cũng tham gia chiến đấu.
Trong 5 tháng đầu cuộc chiến, Đức chiếm thế áp đảo, trước khi vấp phải mùa đông khắc nghiệt cùng sự chống cự kiên cường của Hồng quân Liên Xô ở ngoại ô Moscow, khiến quân Đức sa lầy và chịu thất bại nặng nề ở Stalingrad.
Kursh là trận đấu tăng lớn nhất trong lịch sử. Ảnh: Wikipedia.
Trận Kursk năm 1943 đặt dấu chấm hết cho tham vọng tấn công Liên Xô của Đức. Giai đoạn 1943-1945 chứng kiến đà phản công từ Liên Xô với những trận đánh phi thường khiến Đức choáng váng. Đức và Liên Xô rơi vào cuộc chiến tiêu hao sinh lực, trong đó cả hai bên đều tổn thất về vũ khí trang bị và con người. Liên Xô nhận được sự hỗ trợ của phương Tây trong khi Đức dựa vào nguồn lực ở khu vực châu Âu bị chiếm đóng.
Video đang HOT
Cuộc chiến trên không
Cuộc chiến không cho phép sử dụng lực lượng ném bom chiến lược ở cả hai phía. Liên Xô phát động không kích vào các thành phố Đức trong những ngày đầu của cuộc chiến và hứng chịu tổn thất nặng nề. Ngược lại, không quân Đức tập trung cho nhiệm vụ hỗ trợ bộ binh. Đức cũng phát động tập kích đường không quy mô lớn vào các thành phố Liên Xô, nhưng không đạt được mục tiêu chiến lược.
Liên Xô có bước phát triển trong chiến tranh nhưng sự hiệu quả, đặc biệt trong chiến đấu cơ, vẫn không thể bằng Đức. Điều này diễn ra ngay cả khi ngành công nghiệp hàng không Liên Xô vượt xa Đức, cũng như các đợt ném bom hiệp đồng của quân Đồng minh kéo sự chú ý của không quân Đức về mặt trận phía Tây.
Cuộc chiến trên biển
Chiến tranh trên biển hiếm xảy ra ở mặt trận phía Đông. Tuy nhiên, Liên Xô và phe Trục vẫn giao tranh ở khu vực Bắc Cực, biển Baltic và Biển Đen trong suốt cuộc chiến.
Hải quân Liên Xô không có quá nhiều vai trò trong cuộc chiến. Ảnh: Wikipedia.
Ở phía bắc, lực lượng không quân và hải quân Liên Xô hỗ trợ biên đội tàu hộ tống phe Đồng minh đến cảng Murmansk, quấy rối các căn cứ Đức ở Na Uy. Ở Biển Đen, tàu chiến Đức và Romania giao tranh với Hạm đội Biển Đen của Liên Xô, giành được những thắng lợi quan trọng cho đến khi cục diện trên bộ đảo chiều.
Ở biển Baltic, tàu ngầm Nga và xuồng nhỏ phát động chiến tranh du kích chống Đức và Phần Lan trong ba năm đầu, dù Đức giành ưu thế hải quân mặt nước để hỗ trợ các cuộc lui binh trong năm cuối chiến tranh.
Cái giá phải trả
Thống kê sơ bộ cho thấy Liên Xô có khoảng 7 triệu quân nhân thiệt mạng trong chiến đấu, 3,6 triệu người khác chết trong trại tù binh Đức. Phía Đức mất 4 triệu quân và 370.000 tù binh thiệt mạng. Khoảng 600.000 binh sĩ từ các nước Đông Âu cũng bỏ mạng trong chiến dịch xâm lược Liên Xô của Hitler. Con số này chưa tính đến những người thiệt mạng trong cuộc chiến Đức – Ba Lan hay Nga – Phần Lan.
Người dân mắc kẹt trong vùng chiến sự bị ảnh hưởng nặng nề do chính sách chiếm đóng đáng sợ của Đức. Khoảng 15 triệu người dân Liên Xô được cho đã bị sát hại, 3 triệu người Ba Lan chết và khoảng 3 triệu người Do Thái ở Ba Lan cũng chung số phận. Phía Đức chịu thiệt hại khoảng 500.000 đến 2 triệu cư dân sau chiến tranh.
Dù còn nhiều tranh cãi về tổn thất trong cuộc chiến, rõ ràng mặt trận phía Đông vẫn là cuộc xung đột ác liệt nhất trong lịch sử loài người, đồng thời là đòn quyết định của Liên Xô nhằm vào Đức, khiến quân Đức hứng chịu thương vong nặng nhất trong Thế chiến II, chuyên gia quân sự Robert Farley nhận định.
Duy Sơn
Theo VNE
Oanh tạc cơ tàng hình suýt giúp Hitler xoay chuyển cuộc chiến
Nếu được chế tạo sớm hơn, oanh tạc cơ tàng hình Horten Ho 2-29 có thể gây thiệt hại nặng nề cho phe Đồng minh, góp phần xoay chuyển cục diện chiến trường.
Mô hình oanh tạc cơ thiết kế dạng cánh bằng Horten Ho 2-29 của phát xít Đức. Ảnh: Telegraph
Năm 1943, trước đà thất bại chóng vánh trên chiến trường, Bộ Tư lệnh tối cao phát xít Đức quyết định phải phát triển các vũ khí giúp đảo ngược tình thế, trong đó có oanh tạc cơ tàng hình Horten Ho 2-29.
Các oanh tạc cơ Đức luôn bị thiệt hại nặng khi phải đối đầu với tiêm kích Spitfire có tốc độ và linh hoạt của Anh. Để đáp ứng yêu cầu về một oanh tạc cơ uy lực có tầm vươn tới nước Mỹ của ông trùm Adolf Hitler, Tư lệnh không quân Đức Herman Goering yêu cầu các kỹ sư chế tạo một máy bay ném bom có trọng tải trên 1000 kg, tầm hoạt động hơn 1000 km với tốc độ 1000 km/h, theo Telegraph.
Hai anh em phi công Reimar và Walter Horten đề xuất một mẫu thiết kế dạng "cánh bay" mà họ tin rằng sẽ đáp ứng được các thông số kỹ thuật Goering đưa ra.
Phần thân của máy bay được làm từ thép cán, trang bị động cơ BMW 003. Ý tưởng quan trọng nhất của Reimar Horten là phủ một lớp hỗn hợp gồm bột than và keo dán gỗ mà anh ta tin rằng sẽ hấp thụ sóng radar lên thân máy bay.
Horten cho rằng kết hợp với bề mặt góc cạnh, lớp phủ đặc biệt này sẽ giúp chiếc oanh tạc cơ gần như vô hình trước radar. Đây chính là ý tưởng mà các kỹ sư quân sự Mỹ đã áp dụng để chế tạo chiếc máy bay tàng hình đầu tiên F-117A Nighthawk vào đầu thập niên 1980.
Tháng 3/1944, nguyên mẫu đầu tiên được chế tạo và bay thử nghiệm. Horten Ho 2-29 được thiết kế với phạm vi hoạt động và tốc độ lớn hơn bất kỳ máy bay nào được chế tạo trước đó và là máy bay đầu tiên sử dụng công nghệ tàng hình hiện đại.
Tuy nhiên, do ngành công nghiệp quốc phòng bị thiệt hại trước các cuộc không kích phá hoại của phe Đồng minh, Đức chỉ chế tạo được ba nguyên mẫu và thử nghiệm chúng bằng cách kéo sau một chiếc tàu lượn. Ý tưởng về oanh tạc cơ tàng hình có thể xoay chuyển cục diện chiến trường của phát xít Đức trở nên dở dang khi quân Đồng minh tràn vào.
Dựa trên bản thiết kế của anh em nhà Horten và nguyên mẫu duy nhất còn sót lại, nhà thầu quốc phòng Mỹ Northrop Grumman đã chế tạo một oanh tạc cơ Horten Ho 2-29 sử dụng vật liệu và công nghệ thời thế chiến II với chi phí 154.000 USD, sau đó thử nghiệm khả năng tàng hình của oanh tạc cơ này trước công nghệ radar khi đó.
Anh em kỹ sư Đức Reimar và Walter Horten. Ảnh: History
Kết quả cho thấy, oanh tạc cơ này không hoàn toàn vô hình trước radar, nhưng có đủ độ tàng hình và đủ nhanh để bay đến London trước khi các tiêm kích Spitfire kịp đánh chặn.
"Nếu người Đức có thời gian phát triển máy bay này, họ hoàn toàn có thể gây thiệt hại rất lớn cho nước Anh. Trên lý thuyết, thiết kế kiểu cánh bay rất hiệu quả giúp hạn chế lực cản ở mức thấp nhất, giúp nó đạt vận tốc rất lớn trong các động tác bổ nhào và bay lượn với tầm hoạt động xa đến khó tin", Peter Murton, chuyên gia hàng không từ Bảo tàng Chiến tranh Đế quốc ở Duxford, Cambridgeshire nói.
"Dù người Đức hiểu được các nguyên lý tàng hình, họ vẫn còn một chặng đường dài mới phát triển được một oanh tạc cơ tàng hình hiệu quả. Tuy nhiên, nếu phát xít Đức thành công trong việc phát triển hơn nữa mẫu máy bay ném bom này, đó sẽ là nhân tố thay đổi cuộc chơi", chuyên gia quân sự Orverlin Valle nhấn mạnh.
Duy Sơn
Theo VNE
Ảnh cực độc: Hitler ném bom dữ dội Anh 1940 - 1941 Từ tháng 9 1940 5 1941, không quân Đức theo lệnh trùm phát xít Hitler ném bom dữ dội Anh suốt ngày đêm nhằm phá hoại nền kinh tế xứ sở sương mù. Theo lệnh trùm phát xít Đức Hitler ném bom dữ dội Anh , không quân Đức đã dội bom nhiều thành phố của Anh suốt nhiều ngày đêm từ tháng...