Chiêm ngưỡng những đám mây kì quái từng xuất hiện ở Việt Nam
Người dân từng được chiêm ngưỡng những đám mây khổng lồ, đám mây hình vảy rồng, mây ngũ sắc… xuất hiện trên bầu trời Việt Nam.
Đám mây khổng lồ “nuốt chửng” bãi biển Sầm Sơn
Ngày 5/8 trên mạng xã hội xôn xao và chia sẻ “chóng mặt” những hình ảnh, clip về một đám mây khổng lồ xuất hiện trên bờ biển Sầm Sơn (Thanh Hóa) với hình dạng kỳ quái. Đám mây cuộn tròn dạng xoắn ốc, có nhiều tầng tựa như cảnh tượng thường thấy khi UFO (vật thể bay không xác định) xuất hiện trong các bộ phim khoa học viễn tưởng.
Nhiều du khách thích thú ghi lại cảnh tượng thiên nhiên kỳ thú. Ảnh: Đình Ban
Chiều 6/8, Đài KTTV tỉnh Thanh Hóa cho biết, vào lúc 18h ngày 3/8, trên bầu trời khu vực thành phố Sầm Sơn đã xuất hiện một đám mây đen, lạ, khổng lồ. Đám mây xuất hiện ở phía Đông Nam thành phố Sầm Sơn và di chuyển nhanh về phía Tây Bắc. Nó chỉ tồn tại khoảng từ 7 – 10 phút rồi tan rã, rồi phát triển thành mây tầng trung.
Đây là đám mây vũ tích tầng thấp, hình thành và tan rất nhanh, không cùng thời điểm quan trắc nên các trạm khí tượng và radar thời tiết không phát hiện được. Song qua điều tra, thu thập ảnh mây do người dân và du khách cung cấp, Đài KTTV tỉnh Thanh Hóa nhận định: “Đây là hiện tượng lạ, hiếm thấy về hoạt động của mây trên địa bàn tỉnh Thanh Hóa”.
Đám mây dần “biến hình” từ bềnh bồng đẹp mắt sang dạng hình lốc xoáy. Ảnh: Nguyễn Cường
Đám mây khổng lồ xuất hiện bãi biển Cửa Lò
Vào ngày 5/9/2013, du khách đang tắm biển ở khu vực bãi biển Cửa Lò (Nghệ An) bỗng thấy một hiện tượng lạ trên bầu trời. Một đám mây khổng lồ bất ngờ xuất hiện bao phủ cả bầu trời Cửa Lò. Ít phút sau đó, đám mây chuyển sang màu đen.
Anh Xuân Chương cho biết, anh ghi lại những bức ảnh này vào chiều tối 5/9. Tại thời điểm này, nhiều du khách có mặt tại bãi biển khá ngạc nhiên, thích thú trước hiện tượng thiên nhiên hiếm có này. Sau khoảng hơn 10 phút, đám mây khổng lồ dần biến mất.
Du khách ngạc nhiên trước đám mây khổng lồ bao phủ bầu trời Cửa Lò (Nghệ An). Ảnh: Xuân Chương.
Khoảnh khắc kỳ vĩ hiếm có của thiên nhiên được ghi lại. Ảnh: Xuân Chương
Đám mây kỳ lạ trên bầu trời Hà Nội
Vào chiều 8/12/2016, người dân Hà Nội không khỏi sửng sốt và thích thú khi được chiêm ngưỡng cảnh hoàng hôn vô cùng đẹp mắt. Bầu trời đột ngột chuyển đỏ rực, có thời điểm còn ngả sang màu ánh tím cùng những đám mây có hình thù kỳ lạ.
Hiện tượng kỳ lạ này dàn trải thành một khu vực khá rộng trên bầu trời, rõ nhất ở các khu vực Ba Đình, Đống Đa, Tây Hồ…
Ở ngã tư Hai Bà Trưng – Nguyễn Khuyến, người đi đường cũng có thể chiêm ngưỡng cảnh hoàng hôn đẹp như thế này. Ảnh: Loan Lê
Bầu trời ngả sang ánh tím ở Hồ Tây. Ảnh: Hoa Tạ
Trước cảnh tượng đẹp hiếm gặp này, nhiều người đã nhanh tay lấy điện thoại, máy ảnh chụp lại và chia sẻ trên mạng xã hội. Theo các chuyên gia thời tiết, hiện tượng này còn được gọi “mây vảy rồng” (hay còn gọi là đám mây mammatus). Những đám mây này được hình thành sau khi có sự thay đổi mạnh về nhiệt độ hoặc độ ẩm, đôi khi có thể là dấu hiệu của một cơn bão đang đến gần hoặc một cơn lốc xoáy.
Video đang HOT
Mây ngũ sắc xuất hiện ở Thủ đô
Khoảng 17h 11/7/2012, quầng mây ngũ sắc rực rỡ đã xuất hiện trên bầu trời Hà Nội. Hiện tượng này đã khiến cho người dân vô cùng ngạc nhiên và thích thú. Rất nhiều người đã tranh thủ ghi lại những hình ảnh mây ngũ sắc tuyệt đẹp này. Đám mây ngũ sắc xuất hiện với các gam màu vàng, xanh, đỏ…. uốn theo các đám mây đen.
Các nhà khoa học cho biết, những đám mây có nhiều màu sắc xuất hiện do ánh sáng mặt trời khúc xạ và phản xạ sau khi gặp các tinh thể băng trong mây. Đây là hiện tượng thiên vô cùng hiếm gặp. Trước đây, mây ngũ sắc cũng từng xuất hiện tại Sài Gòn và Quy Nhơn.
Hình ảnh mây ngũ sắc xuất hiện lúc 17h. Ảnh Thu Hoài
Mây tán sắc và luồng ánh nắng trên bầu trời đen. Ảnh Thu Hoài.
Theo Danviet
Vùng trời ở lại
Trong mắt mỗi người thì vùng trời mỗi lúc mỗi khác, mỗi nơi mỗi khác. Chỉ có vùng trời ở lại là mãi mãi vẹn nguyên...
***
- Ăn gì đấy?
- Lá cây.
- Lá cây ăn được hả? sao không giống
- Không tin mày ra ngoài kia bẻ lá mà ăn thử xem ...
Đó là cuộc đối thoại của 15 năm về trước, giữa một đứa nhóc 11 tuổi và một con bé 10 tuổi. Nhà sát vách, cách nhau con hẻm bé tí hin. Cứ chiều chiều đi học về, người ta lại thấy hai đứa nhóc mở hé cánh cửa chớp, chí chóe nhau đủ thứ. Cũng có khi chán, chúng xé tập viết thư nhét qua khe cửa. Gọi là thư cho nó oách, chứ thực chất là những mảnh giấy xé nham nhở, nguệch ngoạc đầy những hình vẽ xấu đau đớn của những đứa trẻ con. Thế mà chúng say sưa vẽ, ném qua ném lại coi bộ thích chí lắm. Bố mẹ chúng thì chửi mãi, cái tội "vứt rác sang nhà nhau"...
À trở lại vấn đề ăn lá cây lúc nãy. Con bé ngây thơ cũng tưởng lá cây ăn được thật, le te chạy ra đầu ngõ vặt lá cây ăn. Chưa kịp đưa vào miệng thì thằng nhóc nhà bên cười sặc sụa, con bé nheo mắt nhìn
- Cười gì đấy?
- Mày ngu, ăn thật à?
Thằng nhóc cười đến chảy cả nước mắt phải đưa tay chùi - Nè ăn đi, lá đâu mà lá
Con bé cầm, đứa lên mắt ngắm nghía cái miếng mỏng mỏng màu xanh lá nhạt, có mùi thơm thơm của lá dứa. Nếm thử có vị ngọt ngọt, béo béo...
- Bánh sữa lá dứa đó - thằng nhóc bảo- mẹ tao cho, mày đúng là chúa ngốc.
Con bé bị chửi ngốc nhưng lại toe toét cười "à thì ra lá cây không ăn được"
...
Ảnh minh họa
- Cô ơi cho con tô bún - nó gọi lớn.
- Lam đấy hả con, đợi cô một chút
Cô Nguyệt bưng ra cho nó tô bún riêu nóng hổi. Từ ngày cô bán bún, nó thành khách quen, mà bao giờ nó mua cô cũng cho thêm thật nhiều chả cho nó. Mẹ nó đùa "cô chấm mày làm con dâu đấy!". Nó cười hì hì chẳng quan tâm. Với nó, chỉ cần được ăn là được. Và mặc dù nó đã 15 tuổi nhưng nó vẫn chẳng bớt "ngây thơ" hơn hồi nhỏ là bao. Vẫn bị thằng hàng xóm gạt miết như hồi nhỏ.
Hắn bây giờ đã là học sinh cấp 3, người lớn hơn một chút, nhưng vẫn chẳng bỏ được cái thói bắt nạt nó. Thỉnh thoảng ngứa tay, hắn lấy đạn giấy bắn nó đau điếng. Nó hậm hực gào lên - Cái đồ đầu gấu kia, không biết thương hoa tiếc ngọc à - Hoa với ngọc thì tui tiếc - Hắn cười hề hề - Mà bà có phải hoa với ngọc gì cho cam, có mà hoa cứt lợn.
Máu lên tới não, nó hắm hè xông vào định quyết ăn thua đủ, mẹ nó mà không kịp thời can ngăn thì sẽ có cảnh "máu chảy đầu rơi". Mẹ nó lúc nào cũng bảo - Con gái phải thùy mị nết na, mày như vậy chả ma nào nó chịu rước đâu con ạ. Nó uất ức nghĩ bụng "với ai thì thùy mị chứ với cái tên kẻ thù truyền kiếp đó thì không bao giờ". Và lúc nghĩ như vậy bao giờ nó cũng hằm hè trông sang để thấy hắn ta đang cười nhăn nhở...
Thời gian cứ thế trôi đi, mang theo hai con người có lẽ còn chưa kịp lớn. Một người theo lời mời gọi của Tổ quốc đến nơi hải đảo xa xôi. Một người theo ý nguyện gia đình bước vào giảng đường sư phạm. Cánh cửa chớp chẳng bao giờ mở nữa vì nhà kế bên đổi chủ tự bao giờ. Chỉ có hai người mẹ vẫn thường xuyên thăm hỏi như những người cố hữu. Liệu rằng những người bạn từ tấm bé lớn lên có gặp lại nhau, như những con đường ngoằn nghoèo ngang dọc, liệu có cắt nhau ở một điểm dừng?...
....
- A lô!
Đầu dây bên kia im lặng
- A lô! ai vậy?
- Lam phải không?- Một giọng nam trầm và ấm
- À...ừm...Lam đây, cho hỏi ai vậy?
- Haha đúng Lam rồi
Nó nhíu mày "thằng cha vô duyên này là ai vậy?". Đầu dây bên kia lại tiếp tục
- Biết ai không?
- Tất nhiên là...không
- Trí nhớ tồi quá, mà cũng đúng, từ nhỏ đã không thông minh rồi m
- Ê...- Nó bực mình tính quạt một tràng, nhưng chợt như nhớ ra cái gì, nó hỏi lại- ê...có phải...anh Hải à?
- Chà, hôm nay lễ phép kêu bằng anh luôn, tưởng không nhận ra chứ- Có tiếng cười khe khẽ
- Sao anh có số em?
- Mẹ anh lấy từ mẹ em. Có thế mà cũng hỏi haha
Bất giác, nó nhớ lại chiều hôm trước đi học về có gặp cô Nguyệt đang ngồi nói chuyện với mẹ trước cửa. Thấy nó, tự dưng cô nở một nụ cười kỳ lạ. Nó đâm chột dạ "mẹ lại nói xấu gì mình vậy". Giờ thì nó hiểu ra là xin số điện thoại nó.
- Này đi đâu rồi?- Đầu dây bên kia lên tiếng hỏi khi nhận ra một quãng im lặng
- Đi ngủ rồi- Nó nói trỏng- Mà sao anh rảnh rỗi quá vậy hả?
- Rảnh mà, gác biển đêm buồn lắm nên mới kêu mẹ xin số Lam. Đang bận à?
- Ừ, đang soạn bài, sắp thi rồi
- Vậy thôi soạn đi, đừng có ngủ gục chảy cả nước miếng lên vở đấy haha
Nói đoạn, hắn cúp máy, cô hậm hực "cái đồ..." nhưng bất giác cô nở nụ cười. Hai năm rồi chẳng gặp hắn ta, giờ chắc hắn lớn lắm rồi. Nó cẩn thận lưu số hắn lại bằng cái tên "Đầu gấu" rồi lại cặm cụi học bài. Nếu hé mắt nhìn qua khe cửa, bạn sẽ thấy thỉnh thoảng nó lại ngồi thần ra và mỉm cười.
Hằng ngày đều đặn cứ tối đến nó lại ngóng trông một cuộc gọi để nói những câu chuyện vô thưởng vô phạt. Những câu chuyện đôi khi kéo dài cả tiếng chỉ xoay quanh chủ đề biển và...cãi nhau. Đôi khi hắn hỏi nó học hành như thế nào, có hay gặp mẹ hắn không. Chỉ loanh quanh như thế mà chẳng hôm nào nó quên không nhìn trân chối cái điện thoại, và vồ lấy ngay khi hồi chuông đầu tiên cất lên. Cũng có bữa hắn không gọi, nó thấy nhớ nhớ nhưng không dám bấm số. Bởi nếu bị phát hiện xài điện thoại thế nào hắn cũng bị phạt.
...
- Mấy nay không gọi cho Lam, nhớ anh không?
- Nhớ gì mà nhớ- Cô cười tủm tỉm
- Ừ, không nhớ mà bắt máy nhanh thế- hắn cười- thôi không chọc Lam nữa, hát cho anh nghe đi
- Em hát dở lắm
- Cứ hát đi, anh nghe, ngoài này chán lắm
Và thế là nó hát, những bài hát về biển. Giọng nó không hay nhưng không hiểu sao hắn thích nghe đến thế. Cứ lâu lâu hắn lại bảo nó hát. Rồi đến một hôm hắn bảo
- Một tháng nữa anh về, Lam chờ anh nhé
Như một lời mặc định ngầm, nó chờ hắn, chờ ngày gặp lại. Nó từ chối mọi lời yêu thương đến với nó, chỉ chăm chăm, hồi hộp nghĩ đến chàng "hải quân" sắp hoàn thành nghĩa vụ trở về.
Một ngày hanh hao nắng, hắn về, đem theo món quà của người lính biển- một chậu cây làm từ vỏ ốc - Anh tự làm tặng Lam đó, thích không? Nó xúc động không nói lên lời, trước giờ chưa người con trai nào tự làm quà tặng nó. Chậu cây bé bé xinh xinh làm bằng hàng chục vỏ ốc to nhỏ đủ màu. Nó nâng niu chậu cây, nghe thoang thoảng vi vu hương gió biển.
...
Họ chưa từng có một cái hẹn đúng nghĩa, họ chưa từng nói yêu. Chỉ là họ ngầm hiểu thế và gia đình họ ngầm hiểu thế. Có lẽ là hạnh phúc trọn vẹn chăng? Đáng lẽ là như thế, đáng lẽ đã có một đám cưới diễn ra trong sự phấn khởi hân hoan của hai nhà. Đúng, đám cưới vẫn diễn ra, chỉ là...
...
Nó ngồi thẫn thờ bên cửa sổ, nhớ lại lời cô Nguyệt kể với mẹ nó. "Nó quen con nhỏ được 5 tháng rồi mà em có biết đâu. Tới lúc con nhỏ có bầu, nó mới đem về nhà. Mà con nhỏ đó xa lạ gì cho cam, nó ở phòng trọ nhà em đây này. Lúc nó đem con nhỏ về, con nhỏ có bầu được một tháng rồi. Đấy chị bảo không cho cưới em biết làm sao". Nó nhớ lại ánh mắt cô Nguyệt nhìn nó - buồn, và có lỗi. Cô có lỗi gì đâu có chăng là do lòng người. Chẳng ai sống mà không thay đổi, chỉ là nó không ngờ hắn lại là người đổi thay nhanh đến thế. Không, cũng không đúng, nó và hắn đã là gì của nhau đâu mà trách lòng người thay đổi. Con người ta ai cũng có quyền đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Nhưng, trong lòng nó đau nhói, nỗi đau của một niềm tin bị phản bội, của mối tình đầu đắng chát. Nếu không yêu nó sao hắn bắt nó chờ, nếu không yêu nó sao hắn lại làm nó ngộ nhận, để làm nó đứng lại nơi sân ga hoang vắng mà con tàu cứ đi mãi chẳng về...
Ngày cưới hắn, nó cũng được mời. Ngày cưới hắn, mắt nó ráo hoảnh, nhưng chẳng còn long lanh cái vẻ thuần khiết lúc đầu. Ngày cưới hắn, nó dậy thật sớm chuẩn bị đến chúc mừng một người con gái xa lạ- một người là vợ hắn. Phải, cô ấy chẳng có lỗi gì cả, bởi ai chẳng có quyền đi tìm hạnh phúc cho riêng mình. Người đến trước chưa chắc là người thắng cuộc, người đến trước chỉ là người đón nhận dư vị vinh quang trước dù đôi khi nó chỉ là những thứ nhất thời. Nó chua chát nghĩ rồi dắt xe ra cửa. Mẹ nó thấy vậy, giật lấy tấm thiệp trên tay nó, xé tan tành.
- Cái thằng như nó, mày còn đến dự lễ cưới làm gì?
Nó chẳng nói gì, chỉ thấy một khoảng kí ức bềnh bồng trôi đi như một đám mây nhẹ nhàng nhưng làm rơi xuống lòng người vô số những giọt mưa... Lạnh.
...
Khi kể cho tôi nghe những dòng này, chị đã trở thành mẹ của một sinh linh bé nhỏ. Chồng chị là một người xa lạ đến với chị trong đời, nhưng lại rất mực yêu thương chị. Có lẽ người ta không thể chọn cho mình quá khứ nhưng có thể chọn cho mình hiện tại và tương lai. Người ta không thể chọn cho mình người yêu đầu tiên, nhưng có thể chọn cho mình người yêu cuối cùng. Con người, ai rồi cũng phải lớn lên, để lại sau lưng vùng trời ở lại- vùng trời của tuổi thơ rộng lớn. Mây vẫn bay, gió vẫn thổi, con người vẫn đổi thay. Trong mắt mỗi người thì vùng trời mỗi lúc mỗi khác, mỗi nơi mỗi khác. Chỉ có vùng trời ở lại là mãi mãi vẹn nguyên...
Theo Iblog
Chuyên gia lý giải đám mây kỳ quái "nuốt chửng" biển Sầm Sơn Nhiều người dân tò mò về đám mây có hình thù kỳ lạ giống một cơn "cuồng phong" hay trận "siêu bão" xuất hiện trên bãi biển Sầm Sơn. Clip đám mây đen có hình thù kỳ lạ được du khách Đình Ban ghi lại ở biển Sầm Sơn chiều ngày 3/8 Ông Nguyễn Văn Lượng, Giám đốc Đài Khí tượng thuỷ văn...