Chiếc váy ngủ bố chồng tặng
Câu chuyện của tôi khác với câu chuyện của chị HA, nhưng nói chung cũng do sự phức tạp của mối quan hệ bố chồng – nàng dâu mang lại. Được bố chồng đối xử quá tốt, quá cưng chiều, phận làm dâu như tôi cũng chẳng hề yên ổn.
Có lẽ câu chuyện của tôi khiến nhiều người không khỏi thấy lạ lẫm nhưng sự thật này đang khiến tôi “sống dở chết dở”. Trong khi nhiều chị em khác cằn nhằn vì bố mẹ chồng hay làm khó dễ, bố chồng “dê xồm”, mẹ chồng xét nét, riêng tôi thì bắt đầu thấy phiền vì được bố chồng quá cưng chiều. Vì bố quá thương và ưu ái tôi nên mẹ chồng từ quý mến chuyển sang ghen ghét, đố kỵ, thậm chí lắm lúc còn bóng gió tôi và ông “cặp kè” với nhau.
Tôi lấy chồng được gần 2 năm. Gia đình chồng tôi rất gia giáo và sống tình cảm, đặc biệt là bố chồng. Ông vốn là một nhà giáo có tiếng tại một trường cấp ba ở thành phố, nay đã về hưu. Chồng tôi được thừa hưởng rất nhiều tính cách của ông vì vậy anh luôn chiều tôi hết mực, bạn bè nhìn thấy ai cũng ghen tỵ với hạnh phúc ngập tràn của tôi.
Trong nhà, chỉ duy nhất mẹ chồng là người ít nói. Bà vốn sống khép kín, không thích giao lưu với hàng xóm láng giềng, không thích hội họp, văn nghệ hay sinh hoạt hưu trí, cả ngày bà chỉ quanh quẩn ở nhà và cần mẫn dọn dẹp, và chăm sóc thằng cu Tý (con trai tôi). Bà tuyệt nhiên không bao giờ nói chuyện thân mật với tôi, có chăng chỉ là những câu hỏi đáp hằng ngày “có, không” mỗi khi tôi hỏi chuyện gì.
Nhiều lần tôi cố gắng gợi chuyện để bà cho ý kiến, mẹ con gần gũi nhau hơn nhưng tình hình cũng không mấy khả quan. Mẹ chồng tôi chỉ trả lời vừa đủ thông tin tôi cần, không bình luận hay nói lan man gì thêm. Sau nhiều lần như vậy, tôi đâm nản chí và không muốn cố gắng “cải tạo” mẹ chồng nữa. Tuy nhiên, tôi cũng tự nhận mình là người sống biết điều nên mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu chưa bao giờ phải xảy ra điều tiếng không hay nào cả.
Dù mẹ chồng không mấy thân thiện nhưng bà vẫn khá chu đáo với con cháu, mọi việc lặt vặt trong nhà bà đều giúp đỡ tôi, chứ không quá khắt khe và dữ dằn như một số bà mẹ chồng khác. Phải nói rằng, tôi rất may mắn khi được về làm dâu trong một gia đình kiểu mẫu như thế này.
Video đang HOT
Chuyện sẽ chẳng có gì để nói nếu như bố chồng tôi không quá…hiểu và chiều con dâu. Nhiều khi tôi còn thân thiết với ông hơn cả bố đẻ. Có bất cứ chuyện gì tôi cũng tâm sự với ông đầu tiên để mong nhận được góp ý. Đôi khi, chuyện vợ chồng chúng tôi gặp trục trặc hay vướng mắc chỗ nào, bố chồng luôn là người đầu tiên tôi xin ý kiến.
Ngày lễ 8.3 hay 20.10, quà cáp được bố chồng tôi chuẩn bị đầy đủ cho hai người phụ nữ trong nhà là tôi và mẹ. Càng nghĩ về ông, tôi lại càng thấy tự hào. Có một thời gian, tôi và chồng có đôi chút hiểu lầm nên giận nhau. Bố chồng là người thường xuyên an ủi, động viên và bày cách cho tôi làm lành với con trai ông. Bố chồng kín đáo tặng riêng tôi một món quà để tôi làm lành với chồng. Tôi khá bất ngờ khi biết món quà đó là bộ váy ngủ cực kỳ quyến rũ. Tôi rất vui nhưng trong thâm tâm vẫn có chút gì đó ngài ngại.
Chẳng hiểu bằng cách nào mà chuyện đến tai mẹ chồng tôi, bà tỏ thái độ không mấy vui vẻ. Trước kia, mẹ chồng tôi tuy ít nói nhưng vẫn có trao đổi chuyện nhà cửa với con dâu. Đến giờ, có khi cả ngày bà lẳng lặng chẳng nói với tôi câu nào. Nhiều khi bà còn nói bóng gió việc bố chồng chiều chuộng con dâu hơn cả vợ khiến tôi cảm thấy áy náy với chồng.
Đỉnh điểm của quan hệ mẹ chồng – nàng dâu nhà tôi là vào hôm trước, bố vào tận phòng tôi vỗ về con dâu khi biết chồng tôi tối qua say rượu, có tát tôi một cái sau khi bị tôi cằn nhằn. Tôi gục vào vai bố chồng khóc nức nở. Bố chồng vừa ôm tôi vào lòng, vừa cưng nựng, vỗ về như con gái ông vậy. Ông phân tích phải trái rất rõ ràng khiến tôi phần nào bớt giận chồng và cảm thấy thoải mái hơn.
Bất ngờ, mẹ chồng tôi đẩy cửa vào và bắt gặp bố đang ôm tôi trong lòng. Gương mặt bà chuyển sắc, đỏ phừng phừng. Trong khi cả tôi và bố chưa ai kịp nói câu nào thì mẹ chồng tôi tiến thẳng đến chỗ hai bố con, “tặng” tôi một cái tát như trời giáng kèm câu nói điếng người: “Đồ mất dạy, đồ lăng loàn. Làng nước ơi! Đến mà xem con dâu nó ve vãn bố chồng này”.
Bố tôi là người điềm tĩnh và xử lý mọi tình huống khá khéo léo. Bố nói với mẹ rằng ông chỉ muốn con trai và con dâu hạnh phúc. Đêm qua, con trai ông say rượu, nôn ọe khắp phòng khiến con dâu vất vả lại còn thẳng tay tát vợ nên ông muốn an ủi, động viên tôi. Ông nói với bà vì ông không có con gái nên ông quý tôi như con và xem tôi như con đẻ của ông vậy. Lần đầu tiên ông cảnh cáo bà không được nghi ngờ linh tinh, vì tình cảm ông dành cho tôi là tình cảm cha con. Ông khẳng định, trên thế gian này, bà là người duy nhất ông yêu quý.
Mặc dù mẹ chồng tôi không lu loa lên nữa, và lẳng lặng cùng bố chồng trở về phòng nhưng từ sau hôm đó, mẹ luôn nhìn tôi bằng con mắt “sắc lẹm như lưỡi dao”.
Tôi cảm thấy rất khó xử và muốn được thanh minh với bà nhưng chưa biết nên mở lời thế nào, và liệu tình hình có trở nên khả quan hơn hay càng giải thích lại càng rối? Mong mọi người cho tôi xin lời khuyên.
Theo VNE
Bạn trai ở xa, tôi đã quan hệ với người có vợ
Bây giờ tôi nên chờ đợi bạn trai hay chấp nhận lấy người đàn ông đã một đời vợ?
Bạn trai tôi đi du học được 2 năm rồi. Chúng tôi yêu nhau hơn 3 năm, gần cưới thì anh lại đi. Thực ra nói gần cưới đó là mong muốn của chúng tôi chứ không phải là ý nguyện của hai bên gia đình. Gia đình anh không đồng ý vì cho rằng tôi không xứng đáng với anh, họ ép anh đi du học, anh nghe theo và nói với tôi rằng trở về sẽ trưởng thành và có tiếng nói hơn với gia đình, khi đó anh sẽ thuyết phục được bố mẹ đồng ý.
Lúc anh đi, tôi đã trao cho anh tất cả rồi. Anh bảo đó là cách chứng minh tình yêu của tôi và là động lực để tôi chờ anh. Tôi ngu dại nên cũng làm theo mà không nghĩ rằng điều đó chỉ làm khổ mình vì lấy gì đảm bảo là khi anh về, anh sẽ cưới tôi. Nhưng lúc đó tôi ngu ngơ nên vẫn đồng ý. Chỉ tới khi anh đi rồi, tôi mới cảm thấy sự bấp bênh quá lớn thuộc về mình.
Hàng tháng ở bên đó anh vẫn gửi tiền về cho tôi. Tôi dần yên tâm hơn về tình cảm của anh vì tôi nghĩ nếu anh không thật lòng làm sao phải cung cấp tiền khi anh đi xa như thế. Cũng nhờ vậy mà tôi tin tưởng anh hơn, tin vào tương lai mình có thể làm vợ anh. Nhưng rồi tôi nghe tin ở bên đó anh có người khác. Tôi điện thoại hỏi và anh thản nhiên thừa nhận. Anh nói rằng ở bên này ai cũng vậy nhưng anh không có ý định cưới cô ta vì quê cô ta quá xa. Chẳng qua là vì ở bên đó buồn quá nên anh phải tìm một người lấp chỗ trống mà thôi.
Lúc đó tôi đau khổ lắm, tưởng chết đi sống lại vì bao năm qua tôi lúc nào cũng chỉ biết có mình anh vậy mà anh lại lỡ làm vậy với tôi. Nhưng vì biết lỗi nên anh gửi tiền về cho tôi nhiều hơn. Anh nói coi đó như bù đắp vì sự chờ đợi của tôi. Dần dần tôi cũng học được cách chấp nhận điều đó. Tôi chỉ cần khi anh về, anh cưới tôi là được.
Nếu lấy người đàn ông bỏ vợ tôi sợ tương lai sẽ không đảm bảo (Ảnh minh họa)
Rồi tôi gặp và quan hệ với người đàn ông hiện tại. Anh ấy hơn tôi 7 tuổi, có một vợ và một con gái. Lúc gặp tôi, gia đình anh cũng vẫn bình thường nhưng anh phải xa vợ. Vợ anh ở quê, còn anh công tác trên thành phố, chỉ thi thoảng mới về nhà. Tôi thấy anh rất tình cảm, lại bảnh bao nên cũng thích. Anh ấy cũng gạ gẫm khi biết tôi đang chờ bạn trai về nước. Cuối cùng tôi đồng ý vì rõ ràng ở bên nước ngoài bạn trai cũng đâu có chung thủy với tôi.
Tôi và người đàn ông này đã quan hệ với nhau được hơn nửa năm nay. Vợ anh ấy phát hiện và ly hôn. Anh không trách tôi vì nói rằng chuyện này là cả tôi và anh đều tự nguyện chứ không phải anh mồi chài tôi. Đó là lỗi của anh với vợ. Họ ly hôn, anh thuyết phục tôi cưới anh. Điều này làm tôi suy nghĩ rất nhiều.
Còn khoảng gần 3 năm nữa bạn trai tôi mới ở nước ngoài về. Đó thực sự không phải là một thời gian dễ dàng gì với cô gái đến tuổi lập gia đình như tôi. Tất nhiên, bạn trai tôi không hề hay biết chuyện tôi với người đàn ông vừa bỏ vợ này. Mà tôi tin, nếu anh có biết anh cũng sẽ tha thứ cho tôi thôi vì anh cũng đâu có hơn gì tôi. Nhưng điều quan trọng là liệu khi anh về, gia đình anh có chịu cho anh cưới tôi không? Nếu lúc đó anh không cưới tôi thì cuộc đời tôi coi như nhỡ nhàng. 3 năm nữa người đàn ông này cũng đi lấy vợ rồi, làm sao họ chờ đợi tôi cơ chứ.
Tôi cũng tính tới khả năng cưới người đàn ông này làm chồng. Dù sao cũng vì chuyện chúng tôi cặp kè với nhau mà vợ chồng anh ly hôn. Nhưng khốn nỗi công việc của anh lương tháng ba cọc, ba đồng. Từ ngày cặp với nhau, tôi thấy anh chẳng giúp gì được vợ con. Có lẽ đó cũng là một phần lí do mà người vợ quyết định chấm dứt với anh ấy chứ không hẳn chỉ vì chúng tôi ngoại tình. Nếu lấy anh, tôi sợ tương lai sẽ không đảm bảo. Ngoại trừ việc anh cũng thật lòng với tôi thì tôi nghĩ anh khó lòng mà lo cho tôi và những đứa con sau này một cuộc sống tốt đẹp được.
Bây giờ tôi phải làm sao, chờ đợi bạn trai - người có tiềm lực kinh tế tốt hơn nhưng quá nhiều chông gai hay chấp nhận lấy người đàn ông hiện tại, nghèo một chút nhưng chắc chắn cưới mình?
Theo VNE
Ám ảnh hàng đêm khi 'lên giường' với chồng Tây Đọc bài tâm sự "Đừng bao giờ lấy đàn ông Việt làm chồng" tôi rất đồng cảm với nỗi khổ tâm của những người phụ nữ Việt. Thế nhưng tôi lại không đồng tình với quan điểm tẩy chay đàn ông Việt của người viết. Ông bà ta nói rất đúng "Ta về ta tắm ao ta, dù trong dù đục ao nhà...