Chiếc nhẫn cưới và vết hằn trắng trên ngón áp út của người vợ
Hầu như, một cuộc hôn nhân sống đầy đủ trách nhiệm hay không người ta tinh ý một chút là có thể nhận ra trên đôi bàn tay của hai vợ chồng…
ảnh minh họa
Cô bạn tôi là một người khá triết lý và hay suy ngẫm về cuộc sống, tình yêu và cách đối xử giữa con người với nhau. Có lần ngồi café cô bảo tôi tháo nhẫn cưới ra để cô xem bói. Thấy tay tôi có một vệt trắng khi tháo nhẫn ra, cô cười bảo “ít ra thì cậu vẫn chưa ngoại tình kể từ khi lấy chồng nhỉ?”. Tôi hỏi “ sao biết?” thì cô lấy lý sự rằng “những kẻ ngoại tình thường có xu hướng tháo nhẫn cưới khi đi chim chuột, vì thế cái vệt lằn trắng kia sẽ không thể trắng tinh hơn so với nước da vì nó đã được nắng chiếu đều rồi”.
Tôi không phản bác, cũng chưa hẳn đồng tình, nhưng bỗng dưng ngẫm thấy cái vấn đề cô đưa ra hẳn là có cái lý riêng của nó.
Về nhà, tôi nửa đùa nửa thật bảo chồng tháo nhẫn ra để coi bói, anh cũng làm theo. Thấy cái vệt trắng hằn một vòng ở ngón áp út, khá rõ rệt giống của tôi, điều đó khiến tôi bật cười. Cho dù thực tế thì tôi cũng chẳng biết, ngoài tôi ra đã bao giờ anh say nắng người đàn bà khác, đã bao giờ anh tháo nhẫn để sống đời tự do? Nhưng tôi biết, đàn ông khi ngoại tình đa phần là muốn đổi gió, kể cả vợ anh ấy có là hoa hậu đi chăng nữa. (cái này không phải tôi nói hàm hồ, mà là sự thật tôi đã được chứng kiến, nhưng trong phạm vi câu chuyện này xin phép không lan man).
Tôi chỉ muốn nói đến sức chịu đựng quá tài tình của phụ nữ Việt mình. Con gái khi lấy chồng, đeo vào tay cái nhẫn cưới là coi như cuộc đời sang một trang khác, một sống cho mình, một sống vì vô vàn những thứ khác (mà đôi khi những thứ phải sống ấy, chán chết!).
Con gái lúc này được gọi là phụ nữ, đàn bà. Bắt đầu học cách làm vợ, làm dâu, làm mẹ, bắt đầu học thêm nhiều chữ lạ mà trước kia chưa bao giờ thử qua dù có nghe qua: chữ nhẫn, chữ hi sinh, chữ chịu đựng… đáng buồn là, mấy cái chữ ấy toàn là cái thua thiệt cho đàn bà.
Cô nào lấy được anh chồng không có tính gia trưởng, bê tha, vì bạn quên vợ, chí thú làm ăn thì coi như số hưởng. Cô nào lấy phải anh chồng chả được cái nước gì thì vẫn phải nhịn, phải chịu đựng, cắn răng vào mà chịu (mẹ các cô dạy thế) để cho yên cửa ấm nhà, cho gia đình không tan vỡ.
Mà…gia đình tan vỡ có khi nào phải lỗi của phụ nữ? Tôi biết đầy người phụ nữ vừa xây nhà vừa xây tổ ấm, vừa làm cha vừa làm mẹ, trong khi đức lang quân vẫn ì ra như cái t.hi t.hể trong nhà, ăn tàn phá hại, ngoại tình như chảo chớp, mang cả t.iền của vợ đi cho gái, liêm sỉ không còn lấy một milligram…Cô vợ nhịn thối cả ruột, chịu không nổi nên đ.âm đơn ly hôn. Ra tòa, nhà chồng cô vẫn không thôi chì chiết cô là loại đàn bà ghê gớm, coi thường chồng nên chồng mới đi cặp bồ cơ đấy! Mà tại cô hết cả, ai bảo cô không san sẻ việc nhà cho chồng, ai bảo cô chiều chồng? Tựu chung lại, lỗi sai luôn thuộc về phụ nữ nếu như gia đình có lục đục, chồng có ngoại tình thì sẽ có một số ý kiến thế này “mình phải thế nào thì chồng mới ngoại tình chứ?” cho dù “mình” là hoa hậu chứ không phải nhan sắc tầm thường đâu, cho dù mình vừa đẹp vừa khôn, k.iếm t.iền như nước thì vẫn là tại “mình” nếu chồng ngoại tình.
Đàn ông khi đã ngoại tình thì có nhiều lý do để bao biện và anh ta cũng chẳng nhất thiết phải tháo nhẫn ra để lừa tình ai đó.
Nhưng đàn bà, nhất là đàn bà tử tế, một khi đã đeo chiếc nhẫn cưới vào, lập tức cô ấy sẽ nghĩ đến trách nhiệm của bản thân trước khi nghĩ đến quyền lợi mà lẽ ra mình nên được hưởng. Cái quyền ấy cũng chẳng có gì to tát, quyền yêu và được yêu, hiểu nhau hơn nữa và chung thủy một lòng, đi với nhau hết con đường đời bằng chữ tình và chữ nghĩa, nào có cần chồng cô ấy hái sao trên trời, rời non lấp bể?
Video đang HOT
Tất nhiên, phụ nữ không tháo nhẫn không có nghĩa là cô ấy không ngoại tình, và trong một cuộc hôn nhân không phải người đàn bà nào cũng đúng, cũng thiệt thòi và cần nhận được sự cảm thông. Nhưng điều cần có để có một cuộc hôn nhân hạnh phúc (trên đời này vẫn có rất nhiều cuộc hôn nhân hạnh phúc thực sự) chính là sự trân trọng người mà mình đã thề nguyền, tôn trọng hiện tại và sống với nhau bằng tình yêu song hành với trách nhiệm.
Hầu như, một cuộc hôn nhân sống đầy đủ tình yêu và trách nhiệm hay không, người ta tinh ý một chút là có thể nhận ra trên đôi bàn tay của hai vợ chồng. Ngón tay áp út của họ luôn có vệt hằn màu trắng giống hệt nhau, với một số người đã bước vào cuộc sống hôn nhân, chỉ có người vợ là có vệt hằn trắng đó, chồng cô ấy có thể tăng cân nên không đeo vừa chiếc nhẫn thề nguyền đó nữa. Với đàn bà, chiếc nhẫn cưới thể hiện tình yêu, trách nhiệm, sự chung thủy và cả sự chịu đựng của cô ấy…
Điều ấy chẳng rõ là vui hay buồn với đời người phụ nữ…
Theo blogtamsu
Mẹ chồng tròn mắt thấy tôi sánh bước bên người đàn ông giàu có
Cái loại như cô ra ngoài thì cũng chỉ có nước bán trôn nuôi miệng thôi. Nghèo rớt mồng tơi, người ta cưới về cho ăn sung mặc sướng lại còn không biết điều à. Xem ra khỏi cái nhà này, cô sống như thế nào?
Khi ngồi kể lại câu chuyện này với mọi người thì tôi đã có cậu con trai kháu khỉnh 4 t.uổi với người đàn ông giàu có kia. Anh yêu tôi bằng cả tấm chân tình chứ không hề lừa dối tôi. Tôi thấy mình thật may mắn vì đã gặp được anh, nhưng cũng phải cảm ơn mẹ chồng cũ vì bà đã đuổi tôi. Nếu hôm ấy bà không đuổi, chắc là tôi vẫn cắn răng ở lại căn nhà đó và số phận ngày hôm nay thế nào chắc là tôi cũng không dám hình dung.
Tôi và chồng cũ yêu nhau gần 1 năm thì đi đến hôn nhân. Lúc gia đình anh xin cưới tôi cũng chưa nhận lời ngay nhưng bố mẹ giục: "Người ta là gia đình khá giả, lại thương yêu mình, về đấy con sẽ sướng. Con gái chỉ cần có thế thôi". Vậy là tôi gật đầu.
Những tưởng khi đã về sống bên nhau tôi sẽ được hưởng một cuộc sống hạnh phúc bên chồng và gia đình nhà chồng. Nhưng sự đời thật trớ trêu, người mà tôi hết mực yêu thương và lấy làm chồng lại là một người đàn ông khéo che đậy đến mức tôi không thể ngờ.
Sau khi cưới chưa đầy 1 tháng, tôi phát hiện chồng ngoại tình. (Ảnh minh hoạ)
Sau khi cưới chưa đầy 1 tháng, tôi phát hiện chồng ngoại tình. Sự uất nghẹn dâng lên trong lòng khi tận mắt tôi chứng kiến cảnh chồng và nhân tình quấn lấy nhau trong nhà nghỉ. Tôi định lao vào người đàn bà l.ăng l.oàn kia để dạy cho ả ta một bài học thì ngay lập tức bị chồng chặn lại. Anh ta còn định tặng cho tôi một cái bạt tai, may mà tôi kịp thời né được.
- Anh đi gái mà còn định đ.ánh v.ợ đấy à.
- Tôi đi gái đấy, thì đã sao, cô biến về ngay lập tức.
Nhục nhã ê chề, tôi khóc như mưa rồi phi vội về nhà. Lúc này mẹ chồng tôi đang ngồi ở phòng khách, sẵn cơn giận trong lòng, tôi xả hết cho mẹ chồng nghe. Tôi đã tưởng sau đó bà sẽ an ủi tôi, rồi tìm cách dạy bảo con trai, ai ngờ bà buông thõng một câu khiến tôi điếng người. "Có chồng không biết giữ, kêu ca nỗi gì".
Tôi sốc nặng trước câu nói của mẹ chồng, người mà hàng ngày tôi vẫn coi như mẹ đẻ, một mực kính trọng bà. Thất vọng hoàn toàn, tôi bỏ lên phòng nằm khóc.
Cũng kể từ hôm đó vợ chồng tôi chiến tranh lạnh với nhau. Chồng tôi có lẽ cũng ra ngoài quá đủ nên cũng chẳng màng gì đến vợ. Cuộc sống của tôi thật chẳng khác gì địa ngục, nhưng vì nghĩ tới bố mẹ ở quê, nghĩ tới gia đình mình, tôi vẫn chưa dám rời bỏ cái gia đình ấy.
Chính vì không đụng chạm gì đến nhau, nên dù cưới đã 3 tháng tôi vẫn chưa có dấu hiệu bầu bí gì. Mẹ chồng tôi bắt đầu dò hỏi:
- Sao cưới nhau mấy tháng rồi mà vẫn chưa thấy anh chị bầu bí gì thế?
- Chồng con cứ lang chạ bên ngoài như vậy thì con cũng chẳng dám gần mẹ ạ.
- Cô được lắm. Đàn ông thì làm sao tránh khỏi chuyện đó được, còn làm dâu nhà này thì cô phải có bổn phận sinh con đẻ cháu cho nhà tôi. Nếu không làm được việc đó thì mời cô đi cho.
Bà nói xong, vào buồng vơ hết quần áo của tôi ném xuống nhà. Mẹ chồng đã tống cổ tôi ra khỏi nhà một cách không thương tiếc. Tôi lặng lẽ dọn đồ đạc ra khỏi căn nhà đó ngay trong ngày trời có bão.
Những ngày sau đó nằm trong căn nhà trọ của cô bạn cùng quê tôi chỉ biết khóc. Chồng chẳng một lời hỏi han. Có lúc tôi đã định quay về căn nhà ấy để cầu xin sự tha thứ nhưng cứ nghĩ đến cảnh chồng ngày đêm gái gú chẳng thiết tha đến vợ, mẹ chồng lại một mực bênh chằm chặp con trai, bà ta chỉ coi mình là cái máy đẻ, không đẻ được thì đuổi đi tôi lại xoá ý nghĩ trở về ngay lập tức.
Nhờ sự động viên của bạn tôi đã lấy lại tinh thần và viết đơn ly hôn mang đến cho chồng tôi ký. Nhìn thấy tôi quay trở về, mẹ chồng tôi đã vênh mặt lên quát.
Không có chỗ nào chứa nên phải quay đầu về à? (Ảnh minh hoạ)
- Không có chỗ nào chứa nên phải quay đầu về à?
- Con không về lại đây đâu mẹ ạ, con chỉ mang cái đơn cho chồng con ký thôi.
Chồng tôi giậy lấy lá đơn rồi ký ngay lập tức. Tôi dù đã biết trước sự việc nhưng cũng không ngờ anh ta có thể làm cái việc đó nhanh đến vậy. Vất lá đơn vào mặt tôi, mẹ chồng không quên ném cho tôi những câu xỉ vả.
- Cái loại như cô ra ngoài thì cũng chỉ có nước bán thân nuôi miệng thôi. Nghèo rớt mồng tơi, người ta cưới về cho ăn sung mặc sướng lại còn không biết điều à. Xem ra khỏi cái nhà này, cô sống như thế nào?
Tôi nước mắt lưng tròng rời khỏi nhà chồng, hứa với bản thân mình sẽ làm cho cả nhà họ sáng mắt ra.
Những ngày sau đó tôi bắt đầu đi tìm việc làm trở lại. Trước khi lấy chồng tôi đã từng có việc làm nhưng chồng bắt tôi nghỉ để ở nhà lo nội trợ vì gia đình anh ta khá giả có xưởng sản xuất riêng.
Nhờ có kinh nghiệm làm việc tôi nhanh chóng xin được công việc cho một công ty tư nhân với mức lương tốt. Công việc cuốn tôi đi, tôi đã không còn nghĩ tới người đàn ông phụ bạc kia nữa. Chỉ có điều, tôi vẫn giấu bố mẹ về cuộc hôn nhân của mình.
Rồi tôi gặp anh trong bữa tiệc sinh nhật của người bạn. Một người đàn ông đứng t.uổi điềm đạm, giàu có và thực lòng quý mến tôi. Khi biết được hoàn cảnh của tôi, anh lại càng thương tôi hơn. Sau một năm yêu nhau, anh đã tỏ tình nhưng tôi chưa dám nhận lời ngay, bởi thực sự tôi vẫn rất sợ hôn nhân. Anh không hối thúc mà bảo sẽ chờ cho tới khi tôi ưng thuận.
Một hôm khi anh đưa tôi đi ăn nhà hàng cùng đối tác, tình cờ tôi và mẹ chồng cũ đã giáp mặt nhau. Thì ra anh là đối tác làm ăn mới của mẹ chồng tôi. Nhìn thấy tôi đi bên người đàn ông giàu có, mẹ chồng tôi đã tròn mắt ngạc nhiên đến suýt làm rơi cái túi xách.
Nghĩ đến cái ngày bà ấy đuổi tôi ra khỏi nhà, tôi vẫn giận lắm nhưng hôm nay tôi đã có thể ngẩng cao đầu và đến chào bà ấy: "Con chào mẹ, mẹ vẫn khoẻ chứ ạ". Mẹ chồng cũ chẳng nói được lời nào, cả buổi ấy bà không dám nhìn vào mắt tôi.
Theo Một Thế Giới
Lấy chồng là con của người ta... Chiếc đồng hồ báo thức ré lên khiến con giật mình, lồm cồm bò dậy. "Chủ nhật mà, ngủ chút nữa đi em" - chồng con nhẹ nhàng bảo. Nhưng mà con không dám, mẹ ơi! Ngoài kia là ba mẹ chồng, em chồng đang chờ con dọn dẹp nhà cửa, nấu bữa sáng, giặt quần áo, đi chợ... Con có cảm giác...