Chiếc nhẫn cưới rơi ra từ túi quần chồng đã kết thúc những chuỗi ngày sai lầm của tôi
Chiếc nhẫn cưới rơi ra từ túi quần Tài, lăn lông lốc dưới sàn nhà. Nhìn chiếc nhẫn cưới mà lòng Lan nghẹn đắng lại. Lý do Tài bỏ nhẫn cưới ra là gì, Lan thừa hiểu.
Đưa Tài về ra mắt mà mẹ Lan tỏ ý không hài lòng. Mấy chục năm sống trên đời đã cho bà cách nhìn người tinh tế nên bà sớm nhận ra được Tài là kẻ đào hoa, con gái bà lấy Tài sẽ không được hưởng hạnh phúc. Nhưng đã yêu vào rồi thì còn lo nghĩ được gì hơn nữa. Bỏ ngoài tai lời khuyên can của mẹ, Lan vẫn quyết tâm yêu và lấy Tài. Để rồi bây giờ sống trong những tháng ngày không hạnh phúc, Lan mới thấy thấm thía và hối hận vì khi xưa đã không nghe lời mẹ mình.
Tài là nhân viên văn phòng như Lan, công việc cũng không có gì là quá bận rộn nhưng ngày nào cũng sát bữa cơm tài mới về. Thậm chí có hôm còn tới nửa đêm, và lý do đưa ra là bận tiếp đối tác, tiếp bạn, liên hoan… Được hôm nào đưa Lan đi chơi thì Tài cũng đâu có chú tâm vào việc của mình, hết cuộc gọi lại đến tin nhắn, mà chỉ toàn là tin nhắn rủ Tài đi ăn nhâu. Mà Tài còn có cái tật vô cùng xấu, đi đường cứ thấy có cô nào xinh xắn, quyến rũ một chút là y như rằng quay tra nhìn ngó, thậm chí còn buông lời trêu trọc ngay trước mặt Lan.
Đã không ít lần Lan tỏ thái độ, đề nghị Tài không nên có cách ứng xử như thế nhưng Tài cũng chỉ hứa hẹn được vài ngày rồi đâu lại đóng đấy. Lan có nói nhiều quá thì Tài lại sửng cồ lên mà cãi rằng:
- Anh chỉ nhìn thôi chứ có làm gì đâu mà em phải dữ vậy. Anh còn hơn khối gã đàn ông khác, không nhìn mà xơi luôn ấy.
Bỏ ngoài tai lời khuyên can của mẹ, Lan vẫn quyết tâm yêu và lấy Tài. (Ảnh minh họa)
Nhưng cho dù thế nào thì việc làm đó của Tài cũng không thể chấp nhận được. Đúng lúc không khí giữa hai vợ chồng căng thẳng thì Lan phát hiện ra mình mang thai. Lan cứ nghĩ rằng đứa con sẽ khiến Tài thay đổi, sống có trách nhiệm với gia đình hơn nhưng không. Tài còn bê tha, vô trách nhiệm hơn trước và thậm chí là…
Video đang HOT
Người ta đồn đến tai Lan Tài vào nhà nghỉ cùng gái lạ. Lan đã muốn không tin nhưng không có lửa thì làm sao có khói. Tối đó, đợi Tài về, Lan lôi Tài ra hỏi cho rõ ngọn ngành mọi chuyện. Tài tất nhiên một mực phủ nhận. Còn bố mẹ chồng Lan đã không dạy dỗ con trai mình còn lớn tiếng bênh vực Tài:
- Vợ bầu bí, bắt nó nhịn làm sao được. Nó ra ngoài giải tỏa thì đã sao? Miễn rằng nó vẫn về nhà, vẫn có trách nhiệm với gia đình là được.
Lan không ngờ bố mẹ chồng mình vốn là người có học thức mà lại có thể thốt lên những lời nói thiếu suy nghĩ như vậy. Nhưng phận dâu con, Lan sao dám cãi lại. Lan nói với Tài rằng nếu chuyện như thế này còn đến tai Lan một lần nữa thì Tài và Lan sẽ ly hôn ngay lập tức. Tài gật đầu đồng ý, ra vẻ đã thông hiểu mọi chuyện, vậy mà.
Nhìn chiếc nhẫn cưới mà lòng Lan nghẹn đắng lại. (Ảnh minh họa)
Lan trở dạ sinh con trong bệnh viện mà Tài thì không có mặt lại với lý do công việc. Mà cái lý do công việc thì có ai trác móc được bao giờ. Sinh con mệt mỏi, con lại hay quấy khóc vào ban đêm mà gia đình nhà chồng cũng chẳng ai mảy may giúp đỡ lan bất cứ việc gì. Đồ dùng của con Lan không giặt cũng để bốc mùi trong phòng. Con ốm cũng một mình Lan chăm sóc. Cưc chẳng đã, Lan đành đưa con về nhà ngoại ở tới khi con đầy tháng, cứng cáp thì về lại nhà chồng. Mẹ Lan chẳng nói gì, nét mặt bà chỉ thoáng buồn, có lẽ lúc này, bà thương Lan nhiều hơn là giận.
Con được 3 tháng thì Lan gửi con về bên ngoại để trở lại công việc. Bởi ở nhàm bà nội nhất định không chịu chăm cháu. Việc nhà giờ cũng đến tay Lan. Còn Tài thì cứ tan làm là nhậu nhẹt đến tối muộn mới về, chẳng quan tâm gì đến mẹ con Lan. Nhiều lúc mệt mỏi, Lan chỉ muốn buông xuôi tất cả nhưng nghĩ cho con phải có cha, Lan nuốt hết uất ức xuống. Nhưng sự chịu đựng cũng chỉ có giới hạn của nó thôi.
Một lần giặt quần áo cho Tài, Lan thấy chiếc nhẫn cưới rơi ra từ túi quần Tài, lăn lông lốc dưới sàn nhà. Nhìn chiếc nhẫn cưới mà lòng Lan nghẹn đắng lại. Lý do Tài bỏ nhẫn cưới ra là gì, Lan thừa hiểu. Lan lén điều tra thêm thì đúng như Lan nghĩ, Tài đang bao nuôi một cô gái trẻ đẹp bên ngoài. Có lẽ đã đến lúc Lan nên chấm dứt những chuỗi ngày hôn nhân cay đắng của mình rồi. Tài đã còn thuộc về mẹ con Lan nữa thì có níu kéo cũng được gì nữa, chỉ càng làm Lan thêm đau khổ mà thôi.
Theo Một Thế Giới
"Gói kẹo lạ" trong túi quần tố người chồng phản bội
Phát hiện ra gói "kẹo" trên tay con trai, tôi choáng váng không tin nổi vào mắt mình nữa.
Vợ chồng tôi kết hôn được 4 năm, có một con trai vừa tròn 3 tuổi. Cuộc hôn nhân của vợ chồng tôi cũng bình lặng như nhiều gia đình khác.
Chồng tôi công tác trong ngành xây dựng, còn tôi là giáo viên cấp 3. Chúng tôi có gần 1 năm yêu đương, tìm hiểu trước khi tiến đến hôn nhân.
Cuộc sống vợ chồng tôi rất ít xảy ra cãi vã. Bởi tôi là người tính ôn hòa, dù chồng có nóng nảy thế nào, tôi cũng không đấu khẩu lại, chính vì thế, dù có chuyện gì xảy ra, chúng tôi cũng luôn giữ được thái độ bình tĩnh với nhau.
Trước khi lấy tôi, chồng tôi là người khá trang trải tình trường. Anh nổi tiếng chơi bời trong khu tôi sống, thấy bảo anh cũng đưa mấy cô về ra mắt nhưng mẹ anh không đồng ý nên chia tay. Đến khi yêu tôi, mẹ anh quý tôi lắm, còn bảo thích tôi vì tôi có nết, nhìn tướng tôi lại "mắn đẻ", rất hợp ý bà.
Đúng là tôi cao to, nhưng so với chồng thì có phần kém sắc hơn. Chồng tôi to cao, đẹp trai, trắng trẻo. Còn tôi da ngăm đen, lại có tàn nhang nên trông già hơn chồng. Nhất là từ khi sinh con, tôi càng lệch so với chồng. Nhiều khi đi với chồng, tôi cảm tưởng mình hơn anh 5 tuổi chứ không phải chồng hơn tôi.
Cũng may là chồng tôi khá yêu chiều vợ con, đặc biệt là con trai, 2 bố con quấn nhau lắm, thằng bé lại giống bố như đúc khiến anh càng yêu thương.
Do đặc thù công việc nên chồng tôi rất hay phải đi công tác. Có lần đi đến cả tuần trời, vì công trình ở đâu, anh phải đến đấy.
Một lần, chồng tôi trở về nhà sau chuyến công tác kéo dài 3 ngày. Nhìn chồng vất vả, tôi thấy thương lắm. Vội chuẩn bị nước tắm cho chồng, sau đó xuống bếp làm chút đồ ăn nhẹ cho anh. Trong khi tôi đang lúi húi nấu ăn thì con trai chạy từ trên tầng xuống. Tay cầm thứ gì đó, liên mồm gọi: "Mẹ ơi, bóc kẹo cho con ăn". Tôi hỏi: "Con lấy ở đâu đấy?", "Ở trong túi quần áo của bố mẹ ạ" - thằng bé vô tư nói.
Tôi dừng tay, trong đầu vừa nghĩ sao lần này chồng tôi chu đáo thế, đi công tác còn mua kẹo cho con. Thế nhưng, khi vừa đón tay con, tôi choáng váng khi nhận ra, đấy không phải kẹo mà là 1 chiếc bao cao su chưa dùng.
Tôi sốc nặng, vợ chồng tôi trước giờ không hề dùng đến thứ này. Chồng tôi đi công tác sao phải mang thứ này đi. Chẳng lẽ, anh tranh thủ vụng trộm sao. Bao câu hỏi như tơ vò quay mòng mòng trong đầu tôi. Cảm giác bàng hoàng khiến tôi chóng mặt, chân tay bỗng dưng run lẩy bẩy.
"Mẹ bóc cho con đi", tiếng con trai phá tan sự bàng hoàng của tôi khi đó. Tôi vội cất chiếc bao cao su vào túi rồi nói: "Đây không phải kẹo đâu, là thuốc đắng đấy con. Để lát mẹ lấy kẹo cho con ăn nhé". Thằng bé nghe thế thì vui vẻ vâng dạ, rồi chạy đi chơi.
Chỉ còn lại tôi với nỗi hoang mang vô cùng. Chắc chắn chồng tôi phản bội lại tôi rồi. Tôi có nên hỏi thẳng anh không, nhỡ anh chối thì sao, anh lại bảo tôi không tin tưởng chồng. Tôi nên làm gì lúc này đây? Xin cho tôi lời khuyên.
Theo Khỏe & Đẹp
Bí mật động trời sau những lần đánh mất nhẫn cưới của vợ Cô ấy bảo rằng gã đàn ông kia dọa sẽ hại gia đình cô ấy nếu cô chia tay. Vì lẽ đó nên trong suốt thời gian yêu và lấy tôi, cô ấy vẫn phải âm thầm đáp ứng nhu cầu cho gã trai kia. Vậy là tôi đã trở lại với cuộc sống một mình, cui cút trong căn nhà rộng trống...