Chiếc giường đơn
Em hiểu, sẽ đau khổ thế nào nếu chiếc giường đó là giường đôi. Hàng đêm, em sẽ không ngủ nổi vì sự rộng quá mức cần thiết cho một người nằm…
Em quen cách tự nắm lấy tay mình, tự nhìn ngắm mình trong gương, tự nói và tự nghe, tự hát và tự cười, tự buồn rồi tự vui, tự khóc rồi tự khô. Em quen với cách sống một mình, quen với chiếc giường chỉ lăn 1 vòng, quen với hai chữ đơn côi.
Ngày em bước về nhà anh làm dâu theo sự sắp đặt của bố mẹ anh, anh vùng vằng bỏ đi để em ê chề trước bà con làng xóm. Mẹ bảo em:
- Con hãy gắng chịu. Thực tình tính nó rất tốt nhưng đôi khi cũng hay buồn bực vô lý.
Bố thì mặt đỏ gay gắt:
- Nó mà bước chân vào cổng thì đừng có trách tao. Thằng này hỗn quá rồi!
Em im lặng không buồn. Biết buồn làm sao khi mà thực tình lỗi cũng không phải tại anh. Chúng ta đâu có yêu nhau, đâu đã gặp nhau được mấy lần. Em chỉ nghe bố mẹ anh kể về anh như một chàng trai ngoan hiền đến mức thường bị các cô gái chèo kéo. Anh làm xây dựng và thường xuyên phải đi công trình, thường xuyên phải sống trong cảnh cô đơn và buồn chán.
Anh cũng chỉ biết em là một cô giáo làng mồ côi, chịu thương chịu khó. Em chưa từng yêu ai. Ngày đến xin em về làm dâu, mẹ anh đã quỳ xuống bên em mà nức nở:
- Cháu thương bác thì về làm dâu bác…
Video đang HOT
Đám cưới được tổ chức khi cả hai đứa mới gặp nhau được đôi ba lần.
Sau ngày cưới, anh xin phép bố mẹ đưa em lên thành phố sống. Anh bảo:
- Tôi không yêu cô. Lấy cô để vừa lòng bố mẹ thôi.
Anh đi đặt một chiếc giường đơn, đủ để em có thể nằm thoải mái trong sự đơn côi thường nhật. Nhưng em không oán trách anh. Em hiểu, sẽ đau khổ thế nào nếu chiếc giường đó là giường đôi. Hàng đêm, em sẽ không ngủ nổi vì sự rộng quá mức cần thiết cho một người nằm.
Ngày anh đi, em trang trí cho chiếc giường thật đẹp. Những cánh hồng đỏ thắm được dính lần lượt vào thành giường. Em khâu một túi thơm thật dễ chịu để dưới gối. Em cũng tự tìm một lớp dạy mới gần khu trọ để tự nuôi sống bản thân. Quan trọng hơn, em ngại sự cô đơn.
Qua mùa thu, anh lại trở về và mang theo nhiều ưu phiền khó nói. Anh đưa cho em một chút tiền và ngắm ngía mãi căn phòng không thôi. Rồi anh ngủ liền một mạch, ngủ như chưa bao giờ có một giấc ngủ ngon thế.
Từ hôm đó, đều đặn anh trở về đúng 5 giờ chiều và dắt xe đi khi chưa quá 8 giờ. Căn phòng bỗng có sự thay đổi kì lạ.
Anh trải chiếu nằm dưới đất, không đòi hỏi, không kêu ca. Sáng sáng, anh chạy thể dục lòng vòng quanh khu phố rồi trở về ăn cơm em nấu. Anh mang phin và cafe về nhờ em:
- Em biết pha cafe thì hôm sau pha cho tôi.
Em lắc đầu. Sớm hôm sau anh dậy thật sớm cùng em pha cafe. Anh bảo:
- Em thực tình rất khéo tay.
Không hiểu vì sao nhưng em rất vui vì câu nói đó. Dù chúng ta đã trở thành vợ chồng nhưng đó là lần đầu tiên em thấy hạnh phúc.
Nhiều lần tan dạy trở về thấy anh mải mê với giấc ngủ vụng trộm trên giường, em không cầm được cảm xúc. Có lẽ, anh thích mùi hương, thích cách bài trí, thích chiếc giường đó đến mức chỉ cần đặt lưng xuống là chìm đắm trong giấc ngủ.
Cho đến một ngày mưa bão, em ngấm nước mưa trên đường từ trường về nhà rồi đổ bệnh. Em ốm, được tận hưởng sự chăm sóc ân cần, được người khác lo lắng. Chiếc giường đơn không còn trống trải.
Sáng hôm sau nằm trọn trong tay anh, áp đôi môi nóng bừng vào má anh, nghe anh thở đều đều, nhìn ngắm từng đường nét gương mặt khắc khổ của anh, em tin mình có thể vượt qua những ngày mưa bão.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vỡ mộng
Cuộc sống của Công và Linh bình yên đến đáng sợ. Không có những lời cãi vã, những tiếng vùng vằng, họ im lặng, có thể để chờ ngày ra tòa ly dị.
Công nằm vật ra giường. Một thứ mùi ẩm mốc, bụi bặm sộc lên tận mũi. Chiếc giường của hai vợ chồng bỗng chốc trở nên cô quạnh vì bị bỏ xó. Đã mấy tháng nay nó không được bàn tay của Linh giặt giũ. Và người đàn ông bất lực với hôn nhân của chính mình như Công cũng không dám nằm lên chiếc giường nhiều kỉ niệm đó. Anh chọn nằm trên ghế sofa.
Linh về nhà mẹ đẻ sống đã hai tháng nay. Chẳng ai trong hai vợ chồng hiểu được lí do khiến hôn nhân của họ đi đến cơ sự ngày hôm nay. Lấy nhau vì quá yêu nhau và có lẽ ngày hôm nay bỏ nhau cũng vì vậy.
Công và Linh cưới nhau như một kết thúc có hậu của một tình yêu tuyệt đẹp. Họ bước vào hôn nhân với những ảo mộng về cuộc sống tràn ngập tình yêu. Nhưng tất cả đều không như đôi vợ chồng son từng nghĩ.
Những ngày đầu của cuộc sống chồng vợ, trong mắt của cả hai, nửa còn lại thật tuyệt vời. Mỗi ngày qua đi, bản tính trái ngược nhau trong họ dần bộc lộ. Nhưng vì cái gọi là tình yêu dành cho nhau khiến họ ngần ngại không dám tỏ bày. Và sự chịu đựng nào cũng chỉ có giới hạn.
Linh có thói quen nghe nhạc về đêm để ru mình vào những giấc ngủ dù chỉ là những âm thanh rất nhẹ. Còn Công, trước những khối công việc khổng lồ, anh cần sự yên tĩnh đến tuyệt đối để hoàn thành hết được chúng. Linh muốn tự tay nấu nướng cho chồng những bữa ăn thịnh soạn, nhưng Công phần không muốn vợ vất vả lại không muốn mất quá nhiều thời gian cho việc ăn uống nên lần nào anh cũng đề xuất ý tưởng đi ăn hàng. Anh không nhận ra rằng Linh buồn vì điều đó.
Công vốn ăn rất nhạt còn Linh thì đậm đà hơn. Bữa cơm nào Công cũng cố ăn trong sự chịu đựng mà không hề dám mở lời. Anh cố làm ra vui vẻ để vợ hài lòng. Trái tim của một người phụ nữ đủ nhạy cảm để Linh hiểu chồng mình không ngon miệng. Cô muốn hỏi chồng, nhưng rồi lại sợ anh không thích. Vì thế cô cứ thỏa sức đoán định để biết chồng muốn gì.
Công không bao giờ tâm sự với vợ chuyện công việc. Anh sợ phải nói về những thất bại của mình. Anh sợ vợ lo lắng, muộn phiền. Ngay cả trong chuyện "chăn gối" có những điều hai vợ chồng chưa thực sự hiểu ý nhau nhưng chẳng ai dám nói. Chỉ sợ đối phương tự ái hoặc buồn. Thành thử cả hai người cố gắng chấp nhận những điều không tốt mà lẽ ra cần phải thay đổi nó bằng sự chân thành và thiện ý mà hai vợ chồng dành cho nhau.
Linh và Công cảm thấy vỡ mộng với cuộc hôn nhân tưởng chừng sẽ hạnh phúc của mình. Họ thấy mình không hiểu người bạn đời mà họ yêu thương tha thiết. Linh thấy xa lạ với chính chồng của mình.
Đã hơn 2 tháng từ khi Linh về nhà mẹ để sau khi nói những lời bộc bạch: "Mình cần xa nhau một thời gian để hiểu nhau hơn. Nếu vẫn không được, mình nên giải thoát cho nhau". Lần đó Công đã muốn giữ vợ lại, nhưng anh lại thôi vì nghĩ có thể đó là mong muốn của Linh và anh thản nhiên nhìn vợ xách vali rời khỏi căn nhà mà họ đã đặt rât nhiêu mơ ước vào đó...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Lady Gaga thiết kế giường hình quả trứng Sau khi nằm trong quả trứng khổng lồ suốt 3 ngày tại giải Grammy, nữ ca sĩ quái chiêu kết luôn "chiếc giường" đặc biệt này. Bởi vậy, cô đang nhờ thiết kế một chiếc tương tự với giá 2 triệu USD để đặt trong nhà ở New York. Lady Gaga muốn có chiếc giường trứng giống như ở giải Grammy. Một nguồn...