Chiếc ghế xoay
Khi gặp khó khăn, thất bại, tôi đều về nhà chia sẻ với cha. Những câu chuyện tếu táo của ông khiến tôi tìm được sự cân bằng trong tâm hồn.
ảnh minh họa
Nhà có năm chị em. Trong khi các chị lớn xinh đẹp thì tôi có ngoại hình khá kém cỏi. Nét khác rõ rệt với các chị là mũi tôi thấp, hay tấy đỏ khi trời nắng nóng. Tôi luôn mặc cảm vì chiếc mũi đỏ này. Một buổi chiều, năm học lớp 6, tôi trở về nhà, hai hàng nước mắt ngắn dài. Tôi mách cha chuyện các bạn chọc ghẹo tôi là “mũi cà chua”. Cha cười khề khà: “không cần trồng cũng có cà chua ăn”. Tôi òa khóc lớn hơn, giậm chân thình thịch khi thấy cha không ủng hộ mà còn chọc ghẹo thêm. Cha cười xuề xòa: “Ba đùa đó. Con có cái mũi lớn như ba. Gái giống cha giàu ba họ à nghen”. Sau này, tôi biết lúc đó cha phịa ra nhiều điều, nghe xong, tôi thấy được an ủi phần nào. Tôi tin những người có mũi cà chua sẽ có được cuộc sống sung túc, hạnh phúc. Từ đó, tôi không còn mặc cảm vì cái mũi to bự của mình.
Video đang HOT
Mẹ tôi vốn ít nói, tính lại nóng nảy nên ngay từ nhỏ, các chị em tôi ít ai gần mẹ. Thường có chuyện gì, chúng tôi cũng rù rì tâm sự với cha. Ngày ấy, nhà nghèo, bữa cơm nào cũng quanh đi quẩn lại các món rau, hết luộc đến xào. Để các cô con gái không phải ngán ăn canh rau, cha hài hước: “Giờ chúng ta ăn những món ngon nhé! Món đầu tiên: Gà luộc muối tiêu chanh…; món thứ hai là sườn ram…”. Cứ vậy suốt bữa ăn, cha kể một loạt những món ngon. Thấy đứa nào ăn nhanh, cha nhắc nhở: “Mới đưa cái đầu heo ra mà ăn lẹ vậy bây”. Nhờ vậy, không khí bữa cơm luôn ấm áp, vui vẻ.
Còn nhớ, khi thi rớt đại học, tôi buồn bã vật vã cả tuần, bỏ ăn bỏ uống, trách bản thân kém cỏi. Cha âm thầm đạp xe hàng chục cây số, lên tận thị xã tìm mua cho tôi một cái ghế nệm, có thể chỉnh xoay tròn được. Cha khệ nệ rinh cái ghế xoay, đặt ở bàn học của tôi, bảo: “Chỉ có giám đốc mới được ngồi ghế xoay. Từ nay, con phải chăm chỉ ngồi vào đó ôn thi đại học để sau này làm giám đốc cho cha mẹ nhờ”. Mỗi lần ngồi vào cái ghế, xoay tròn, tôi lại nhớ đến câu nói của cha mà chăm chỉ học tập. Năm sau, tôi thi đậu đại học. Dù bây giờ, tôi vẫn chưa làm được giám đốc như lời cha, nhưng tôi luôn nhớ đến chiếc ghế xoay mà cha mua tặng như một món quà tinh thần đặc biệt.
Năm tháng qua đi, cứ vậy cha luôn là chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất của chị em tôi. Mỗi lần gặp chuyện buồn, tôi thường gọi điện về trò chuyện, tâm sự với cha.
Tuổi già, bệnh tật làm cha mệt mỏi, đau đớn, cha không hề cằn nhằn, cau có. Cha không muốn vì bệnh tật của cha mà chúng tôi lo lắng, buồn phiền.
Theo VNE
Anh không đáng mặt làm chồng?
Cha mẹ sinh ra anh vốn thế. Gầy gò, nhỏ con, chẳng được sáng sủa, đẹp trai bằng anh bằng em.
Anh cũng không được thừa kế nhà cao cửa rộng của mẹ cha; cũng không giỏi giang để làm kỹ sư, bác sĩ; anh càng không biết cách làm giàu... Anh chỉ là một người thợ bình thường nhưng có một tình yêu sâu sắc dành cho vợ và các con. Anh có thể nhịn ăn, nhịn mặc, bỏ thuốc lá để bữa cơm của vợ con có thêm thịt cá, để con mình có áo mới ngày tựu trường tươm tất. Anh có thể mặc quần áo cũ dể dành tiền mua tặng vợ một đôi giày, một thỏi son để em thêm rạng rỡ mỗi khi bước ra đường. Anh có thể thay em nấu cơm, giặt quần áo để em có thời giờ học hành, tiến bộ bằng chị bằng em...
Anh có thể làm rất nhiều thứ bình thường như thế. Nhưng anh không thể giống như anh A. nào đó chiều nào cũng lái xe hơi đến công ty đón vợ. Anh không thể như chồng chị B. kia tháng nào cũng đưa vợ con đi Vũng Tàu, Long Hải đổi gió. Anh cũng không thể như chồng chị C. nọ tối tối lại đưa vợ đến những quán cà phê sang trọng... Trong mắt em, đó mới là những người chồng "đáng mặt làm chồng"; còn người ở bên cạnh em sao lôi thôi, nhếch nhác; sao chẳng giống chồng của người ta...
Đừng bắt anh phải giống người này, người nọ. Bởi anh sinh ra vốn đã thế và sẽ mãi là thế... (ảnh minh họa)
Mỗi lần nghe em vô tư nói vậy, anh lại thấy buồn. Dù em chẳng có ý này ý nọ nhưng để cho vợ con mình kém chị, thua em thì với một người đàn ông như anh, thật đáng hổ thẹn. Anh đã nỗ lực hết mình, đã làm việc siêng năng chăm chỉ; đã tận tụy vì vợ, vì con... Anh đáng được nhận những lời tốt đẹp hơn là sự chê bai, so sánh.
Đừng bắt anh phải giống người này, người nọ. Bởi anh sinh ra vốn đã thế và sẽ mãi là thế...
Theo VNE
Lấy nhau 6 năm, chồng vẫn gọi tên tình cũ khi ngủ Trong giấc ngủ, anh ú ớ gọi tên một người. Một cái tên rất lạ và mềm mại nên em biết đó là tên con gái. Khi bị em đánh thức, anh bật dậy ngơ ngác rồi nằm úp mặt xuống gối. Giá mà em có thể biết được anh đang nghĩ gì... Trong cơn say, anh lè nhè một âm thanh rất...