Chiếc gạt tàn khó hiểu xuất hiện trong phòng làm việc của chồng đã giúp tôi nhận ra “bộ mặt thật” của anh
Ngay trên bàn làm việc của chồng là chiếc gạt tàn có hình thù khá lạ và khá to. Tôi nhớ là chồng tôi không hút thuốc, vậy anh để chiếc gạt tàn ở đây làm gì nhỉ? Tôi tiến lại cầm lên xem thì thấy phía trong đựng toàn vỏ thuốc và kim tiêm.
Người ta bảo có chồng làm giám đốc sung sướng lắm, vì nghiễm nhiên mình trở thành phu nhân, làm gì cũng có kẻ hầu người hạ. Thế nhưng tôi lại thấy mình chẳng có tí sung sướng nào. Chồng tôi làm giám đốc của một công ty chuyên về nội thất. Kinh tế của chúng tôi rất ổn, con cái cũng ngoan, học giỏi.
Nhưng 1 ngày, khoảng thời gian mà vợ chồng tôi dành cho nhau chỉ được khoảng 6 tiếng, nhưng chỉ là để ngủ. Anh đi làm về, tắm rửa qua loa rồi leo lên giường đánh một giấc đến sáng dậy lại xách cặp đi. Tôi chả hiểu tiền anh làm nhiều thế để làm gì trong khi thời gian dành cho gia đình là không có.
Vợ chồng tôi có những cuộc đấu khẩu tưởng chừng như không thể cứu vãn nổi mỗi khi anh đi làm về muộn. Tôi không chấp nhận được cái kiểu chồng cứ đi làm tít mít rồi chẳng quan tâm gì đến vợ con. Tôi cảm tưởng như anh ấy chỉ xem gia đình là quán trọ mà thôi. Có đợt vì chuyện này mà tôi ôm gối sang phòng con ngủ và tuyên chiến với chồng 1 tháng trời.
(Ảnh minh họa)
Chồng tôi trách tôi không thông cảm cho anh, cứ suốt ngày chì chiết này nọ. Anh điều hành một công ty lớn, thời gian hạn hẹp là dĩ nhiên. Nhưng tôi thì nghĩ khác, chả nhẽ cứ điều hành công ty lớn là không cần quan tâm đến gia đình. Nói như anh thì các tỷ phú trên thế giới chắc phải sống độc thân hết.
Hôm ấy là sinh nhật tôi, sau rất nhiều cuộc thương thuyết, chồng tôi đã đồng ý gác lại công việc để về nhà sớm đón sinh nhật cùng vợ. Thế nhưng đã 10 giờ đêm mà chồng tôi vẫn biệt tăm biệt tích. Lúc ấy, nước mắt tôi đã ứa ra. Ngay cả lời hứa đối với vợ anh cũng không cần giữ. Kinh khủng hơn, tối đó chồng tôi không về nhà.
Video đang HOT
Sáng hôm sau, tôi lên công ty chồng. Tôi hỏi thư ký thì nghe cô ấy bảo chồng tôi đã rời văn phòng từ chiều hôm qua. Nghe thế, tôi càng nghi ngờ, chả biết chồng tôi đi đâu, làm gì, điện thoại cũng không hề liên lạc được. Tôi định đi về thì lúc đó, một vật lạ đã đập vào mắt tôi.
Ngay trên bàn làm việc của chồng là chiếc gạt tàn có hình thù khá lạ và khá to. Tôi nhớ là chồng tôi không hút thuốc, vậy anh để chiếc gạt tàn ở đây làm gì nhỉ? Tôi tiến lại cầm lên xem thì thấy phía trong đựng toàn vỏ thuốc và kim tiêm, còn có cả một ống xi lanh nữa. Mặt tôi tái mét, chả nhẽ chồng tôi nghiện và giấu tôi.
Trí nhớ của tôi bắt đầu tua lại. Dạo gần đây chồng tôi rất hay mệt mỏi và lờ đờ. Có lẽ nào lại như vậy cơ chứ. Tôi vội quơ lấy cái túi, chạy ngay đến n hà anh bạn thân nhất của chồng, nước mắt ngắn dài. Nhưng khi tôi vừa bước vào nhà thì thấy chồng tôi nằm dài trên sofa, gương mặt mệt mỏi. Tôi lao tới ôm lấy chồng, miệng hỏi liên tục: “Anh bị thế từ bao giờ? Sao lại giấu em?”.
(Ảnh minh họa)
Chồng tôi mở mắt, lúc đó, tôi mới nhận ra đôi mắt thâm quầng của anh. Chồng tôi có vẻ rất ngạc nhiên. Thì ra chồng tôi bị bệnh nặng và phải điều trị một thời gian dài rồi. Do công việc quá bận rộn nên anh thuê luôn một y tá lên công ty để tiêm thuốc cho mình. Chồng tôi bảo phải cố gắng làm việc, lỡ như mình có mệnh hệ gì thì vợ con đỡ cực. Chiều qua vì quá mệt nên anh không dám về nhà, sợ tôi phát hiện ra…
Nghe đến đó, tôi khóc ngất. Thì ra chồng tôi cao thượng và sâu sắc hơn tôi nghĩ rất nhiều. Vậy mà bấy lâu nay, việc tôi làm chỉ là trách móc anh ấy. Tôi ôm chồng vào lòng rồi nghẹn ngào nói câu xin lỗi.
Theo Một Thế Giới
Lặng người khi nhận ra gương mặt người làm chủ hôn trong đám cưới của chồng cũ
Đúng lúc đó, tôi nghe tin Thành tái hôn. Tôi cười khẩy, bởi tôi nghĩ rằng nghèo như anh thì ai yêu, ai lấy? Tôi định đến xem đám cưới của chồng cũ như thế nào.
Cuối cùng sau 5 năm sống chung, tôi đã không thể nào chịu nổi tất cả những gì thuộc về ông chồng mà tôi đã cưới. Tôi cần một ông chồng hoạt bát, biết kiếm tiền, biết ngoại giao, biết làm cho vợ hạnh phúc. Thế mà tôi lại cưới một ông chồng cục mịch, suốt ngày chỉ biết cắp cặp đi làm, tháng nào cũng nhận về 6 triệu tiền lương. Bạn bè tôi đã ở chung cư, nhà riêng hết nhưng tôi vẫn còn ở nhà thuê. Khi còn yêu nhau, tôi cứ nghĩ sau khi cưới chồng tôi sẽ vì tôi mà đổi khác, nhưng anh vẫn cứ giữ thái độ sống "giậm chân tại chỗ" như vậy.
Bố mẹ tôi ủng hộ chuyện tình của tôi với anh vì ông bà bảo rằng, chồng tôi thật thà và thương vợ hết mực. Thời buổi này kiếm được một người như vậy rất khó. Vợ chồng sống với nhau cả đời, có lúc này lúc khác, quan trọng là cách họ đối xử với mình như thế nào. Và bố mẹ tôi nói rằng, Thành (chồng tôi) có đầy đủ phẩm chất đó.
Tôi yêu Thành được 2 năm thì làm đám cưới, thú thật tôi cũng tin lời bố mẹ mà nhận lời lấy anh chứ tình yêu chưa đủ nhiều. Thế nên khi cưới về, thấy anh như vậy tôi càng chán. Tôi cứ nghĩ Thành sẽ vì tôi mà làm được nhiều thứ. Ấy vậy mà anh cứ đủng đỉnh. Vợ người ta có tiền đi làm đẹp, đi mua sắm, được ở nhà cao cửa rộng, còn tôi vẫn phải chịu cảnh ở nhà thuê, đồng nghiệp có muốn đến thăm tôi cũng phải từ chối vì ngại.
(Ảnh minh họa)
Công việc của tôi phải đi ra ngoài nhiều, vì thế, tôi cũng được tiếp xúc với nhiều người. Những buổi đi tiếp khách, được nói chuyện với nhiều đàn ông thành đạt càng khiến cho cảm xúc của tôi với chồng bị tuột dốc. Nhất là khi tôi gặp Nam, một doanh nhân trẻ thành đạt. Ngay từ lần gặp đầu tiên, Nam đã nhìn tôi chằm chằm. Đến cuối buổi, Nam tiến lại gần tôi rồi không ngần ngại đưa cho tôi một mẩu giấy. Anh nói rằng, anh chưa bao giờ nhìn thấy người phụ nữ nào xinh đẹp và tự tin như tôi. Nam nhỏ hơn chồng tôi 2 tuổi nhưng giờ đã có trong tay hàng chục tỷ đồng, còn chồng tôi vẫn đi làm lương tháng 6 triệu.
Kể từ ngày gặp Nam, tôi cứ tơ tưởng mãi về anh. Nam cũng hay gửi cho tôi những tin nhắn tình cảm, chúng tôi nói chuyện hợp lắm, nhất là về ý chí làm giàu của người đàn ông. Càng nói, tôi càng chán chồng, khi Nam hỏi về chồng tôi, tôi cứ ậm ờ cho có chuyện chứ không dám nói rằng, mình lấy một người đàn ông lương tháng 6 triệu, còn thấp thua cả lương vợ.
(Ảnh minh họa)
Rồi cứ thế, khi tình cảm của tôi dành cho Nam nhiều lên thì cũng là lúc tôi chán chồng. Rồi mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm, tôi đâm đơn ly hôn. Tôi chạy theo mối tình với Nam, chúng tôi đi du lịch thường xuyên, tôi được Nam mua cho một căn hộ chung cư, được tiêu tiền thoải mái. Tôi nghĩ rằng cuộc sống của mình thế là ổn, nào ngờ một ngày nọ, Nam ngang nhiên đưa thêm một cô bồ khác về ân ái ngay tại ngôi nhà của anh mua cho tôi và đá tôi ra đường.
Tôi thất thểu, đau khổ vô cùng. Đúng lúc đó, tôi nghe tin Thành tái hôn. Tôi cười khẩy, bởi tôi nghĩ rằng nghèo như anh thì ai yêu, ai lấy? Tôi định đến xem đám cưới của chồng cũ như thế nào.
Ngày hôm đó, tôi mượn một bộ tóc giả, hóa trang khác đi một chút rồi đàng hoàng đến dự đám cưới chồng cũ. Nhưng khi tôi vừa bước vào thì mặt tôi đã biến sắc khi thấy gương mặt của người đứng ra làm chủ hôn cho chồng. Người đó không phải là bố mẹ Thành (vì bố mẹ anh đã mất) mà chính là bố của tôi. Ông nói rằng, Thành là một người tốt thực sự, đáng tiếc là con gái ông lại không nhận ra điều đó.
(Ảnh minh họa)
Bố tôi nói rất dài, cả hội trường ai cũng im phăng phắc. Có lẽ lần đầu tiên họ thấy bố vợ đi làm chủ hôn cho con rể cũ, lại hết lời ca ngợi con rể cũ như thế. Tôi cứ đứng bất động như thế một lúc lâu, rồi tôi tự hỏi, có phải mình đã làm điều gì đó sai hay không? Nghe nói, Thành đã mua được nhà nhờ tham gia mấy dự án làm thêm. Tôi bước ra khỏi đám cưới của chồng cũ mà thấy lòng nặng trĩu.
Theo Một Thế Giới
Quá bất ngờ khi nhận ra bộ mặt thật của người yêu khi... Định thần hơn một chút, tôi hốt hoảng khi nhận ra bàn tay ai đó đang sờ soạng khắp người, quần áo của tôi thì đã bị cởi ra từ lúc nào Tôi và bạn trai bằng tuổi, chúng tôi yêu nhau đến nay đã gần 4 năm. Cùng từ quê lên thành phố học nên chúng tôi càng thêm thấu hiểu khó...