Chiếc chân phải bị gãy, nỗi tuyệ.t vọn.g và câu nói lãng mạn nhất của chồng
Đến khi tôi bị ta.i nạ.n, lúc nhìn tôi bị đưa vào phòng cấp cứu, anh ngồi bên ngoài chỉ khẩn cầu ông trời rằng anh sẽ đối xử tốt với tôi suốt đời, chỉ xin ông trời đừng mang tôi đi.
Năm 26 tuổ.i, tôi bước vào cuộc sống hôn nhân. Anh là nhân viên IT kiệm lời và không thích hoa mỹ, còn tôi là giáo viên dạy văn thích mơ mộng. Chúng tôi có đến bốn năm yêu nhau mới tính chuyện về chung một nhà.
Thực lòng mà nói bốn năm dài đằng đẵng ấy, bạn bè đều nói tôi có sức chịu đựng cao trước người bạn trai khô khan và chưa bao giờ biết nói những điều lãng mạn. Thậm chí đến ngày sinh nhật ban gái hay valentine mà anh còn quên và nhầm với nhau thì cũng thật đáng để tôi giận dỗi. Biết vậy nhưng tôi cũng phải chấp nhận đáp trả lại đám bạn rằng đó là luật bù trừ của tạo hóa. Bởi hai người yêu nhau mà đều thích bay bướm và lãng mạn thì còn gọi gì là gia vị của tình yêu nữa.
Đến khi kết hôn, chồng tôi mải lao đầu vào công việc không mệt mỏi. Suốt ngày, anh ôm khư khư cái máy tính với phần mềm khiến tôi cũng buồn lắm. Tôi nấu một bữa cơm với bao nhiêu món ngon trên bàn, anh chỉ cắm đầu ăn rồi nhìn vào điện thoại. Lúc ấy ức quá, tôi giả vờ hỏi: “Hôm nay, em nấu thịt kho tàu và canh chua cá lóc có ngon không anh?”. Anh không hề ngẩng lên mà nói ngắn gọn: “Ừ, ăn cũng được!”.
Đám cưới đồng nghiệp, tôi xúng xính đứng trước gương xem mình thế nào trong chiếc váy mới mua. Tôi phải hỏi chồng mãi mới thấy anh quay qua liếc nhìn rồi nói lẹ: “Ừ,cũng đẹp!”. Nghe chồng buông một câu cụt lủn mà khiến tôi vừa buồn cười vừa giận lắm.
Suốt ngày, anh ôm khư khư cái máy tính với phần mềm khiến tôi cũng buồn lắm. (Ảnh minh họa)
Biết tính anh kiệm lời và không thích hoa mỹ, lãng mạn nên tôi cũng tự động viên bản thân cần phải tập bằng lòng với thực tế. Vì dù sao anh cũng là người hiền lành và hiểu chuyện chứ không khua môi múa mép như những người khác.
Và rồi mọi chuyện bắt đầu xảy đến với tôi. Hơn một năm sau ngày kết hôn, tôi bị ta.i nạ.n giao thông khi trên đường đi dạy về. Chân phải của tôi bị thương nặng phải ngồi xe lăn mấy tháng. Bác sỹ còn kết luận sau này tôi cũng khó có thể đi lại bình thường được vì di chứng sau ta.i nạ.n. Lúc ấy, tôi cảm giác như mọi thứ bắt đầu sụp đổ trước mắt mình. Tôi mất hoàn toàn niềm tin vào cuộc sống và không dám đối mặt với sự thật.
Những ngày nằm viện, tôi chỉ âm thầm khóc ướt gối. Thấy vợ buồn và tuyệ.t vọn.g, anh chỉ biết động viên rồi lấy khăn thấm nước cho tôi. Trông anh trở nên gầy sọp hẳn đi vì thức đêm chăm rồi còn phải đẩy xe đưa tôi đi khắp các phòng chức năng kiểm tra chân cho vợ. Nhiều đêm tỉnh giấc thấy anh vẫn còn ngồi bên giường, mắt muốn díu lại nhưng tay vẫn phẩy phẩy tờ báo cho tôi vì sợ quạt trong bệnh viện không đủ mát.
Video đang HOT
Có hôm, anh nhễ nhại mồ hôi leo cầu thang bộ lên để tôi kịp ăn bát cháo nóng do chính tay mình tự nấu. Lần đầu tiên trong đời, tôi ăn một bát cháo vừa mặn mà thịt bò lại dai đến như vậy. Thấy anh cứ hướng mắt về phía vợ xem nhận xét thế nào. Sau đó, anh lại cười hô hố bảo: “Đấy chồng đã bảo là ngon mà bác hàng xóm nói là chồng nấu cháo mặn quá, sợ vợ nuốt không trôi”.
Nhìn anh hài lòng về thành quả do chính mình làm ra mà tôi thấy thương và cảm động vô cùng. Nhiều lúc nằm nghĩ ngợi, tôi buồn bã muốn l.y hô.n để giải thoát cho anh vì dù sao cả hai vẫn chưa có con cái ràng buộc. Nghe tôi chưa nói hết câu, anh chỉ giúi tay vào đầu bảo tôi thật ngốc nghếch khi nói những điều dại dột ấy.
Tôi nghĩ rằng, đây chính là lời nói lãng mạn, ngọt ngào nhất của chồng dành cho tôi. (Ảnh minh họa)
Đã hơn ba tháng kể từ ngày bị ta.i nạ.n. Bao nhiêu lần anh cố dìu tôi đứng dậy để tập đi lại bình thường nhưng tôi không thể làm được. Nhiều khi thấy anh động viên, kiên trì giúp tôi tập, tôi lại thấy bản thân thật tệ.
Ngày hôm sau mãi đến tận chiều tối mới thấy anh trở lại bệnh viện. Anh thở hồng hộc, mồ hôi nhễ nhại rồi anh hào hứng khoe rằng đã tìm được phòng tập phục hồi chức năng để giúp tôi đi lại bình thường.
Tối hôm đó, anh cầm tay tôi và nói rằng, anh hối hận vì lúc trước không quan tâm nhiều tới tôi. Đến khi tôi bị ta.i nạ.n, lúc nhìn tôi bị đưa vào phòng cấp cứu, anh ngồi bên ngoài chỉ khẩn cầu ông trời rằng anh sẽ đối xử tốt với tôi suốt đời, chỉ xin ông trời đừng mang tôi đi. Tôi nghĩ rằng, đây chính là lời nói lãng mạn, ngọt ngào nhất của chồng dành cho tôi.
Theo Afamily
Mẹ chồng đuổi con dâu ra khỏi nhà ngay đêm tân hôn
'Nhà tôi không lấy cave về làm con dâu, chỉ có thứ cave, trộm cắp mới xăm trổ đầy người. Cô làm tôi xấu hổ với anh em họ hàng, cô cút khỏi nhà tôi'.
Đó là câu chuyện có thật của Mai (Bắc Giang). Mai là cô gái xinh đẹp, lại thông minh sắc sảo, nhiều chàng trai đem lòng yêu mến, cũng trải qua nhiều mối tình. Cuối cùng Mai quyết định dừng bến đỗ cuộc đời mình bên cạnh Linh. Người đàn ông mà Mai tin rằng cho dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, anh cũng sẽ đứng ra bảo vệ cô. Ấy vậy mà không, Mai đã lầm.
Mai và Linh yêu nhau 6 tháng, trước khi quyết định tiến tới hôn nhân. Linh là con một, gia đình rất khá giả. Mẹ Linh có niềm tự hào to lớn, rằng gia đình của bà là gia đình dòng dõi trâm anh quý tộc. Một gia đình có văn hoá, đạo đức và lễ nghĩa.
Khi Linh dẫn Mai về nhà ra mắt, mẹ Linh cũng khá ưng ý. Bà vốn là người trọng hình thức, thấy Mai xinh sắn, lại có tướng sang trọng, quyền quý, bà gật gù, 'phải thế mới xứng làm con dâu nhà bà'. Tuy nhiên Mai lại xuất thân trong gia đình bình thường ở dưới quê, bố mẹ Mai chỉ là những người nông dân. Điều này cũng khiến cho mẹ Linh không vui, bà hay tỏ ra soi xét.
Có điều bà cũng không thể vì thế mà ngăn cản chuyện Linh quyết định cưới Mai. Bởi Linh xưa nay quen được nuông chiều, anh muốn gì cũng phải muốn cho bằng được. Chưa kể Mai cũng chỉ có mỗi nhược điểm là hoàn cảnh xuất thân không tốt. Còn lại thì bà đều thấy Mai xứng đáng trở thành con dâu của nhà bà.
Ảnh minh họa
Ngày ăn hỏi, Mai vận áo dài màu đỏ, xinh xắn sang trọng. Ai cũng khen cô dâu xinh, mẹ Linh cũng mở mày mở mặt, bà vốn là người trọng hình thức. Thế nhưng mọi sự việc liền thay đổi, khi ngày cưới, Mai xuất hiện trong một chiếc váy khoét lưng. Khi Linh dắt tay Mai vào trong khán phòng, rất nhiều quan khách, đều tỏ ra xì xào khi nhìn thấy hình xăm con sư tử ở ngay sau bả vai của Mai.
Mẹ Linh nhìn thấy, bà xây xẩm mặt mày. Khi MC giới thiệu bố mẹ của cô dâu và chú rể lên chào quan khách. Mẹ Linh không thèm lên, bà đùng đùng bỏ về ngay trong lễ cưới của con trai. Lúc đó mọi người cũng tỏ ra nhốn nháo, cô dâu chú rể thì cố gắng cười để lịch sự tiếp đãi khách. Nhưng quan khách trong bữa tiệc cưới hôm đó, chẳng ai còn có thể ăn nổi, vì cảm thấy không khí đã quá ư là ngột ngạt.
Lúc tiễn bạn bè quan khách ra về, mấy đứa bạn thân của Mai đã cầm tay Mai nói, cố gắng nhé, giông bão chắc đang chờ mày ở nhà. Về thì liệu đường mà xin lỗi, mà nín nhịn. Mai cố gắng ngăn để nước mắt mình không rơi, ấy vậy mà nước mắt vẫn tèm lem trên mặt, Mai biết điều gì đang chờ đón mình ở nhà, nhưng cô không thể ngờ nó lại tồi tệ hơn những gì cô nghĩ.
Từ nhà hàng trở về nhà, ngồi trong xe, tay Mai đã run cầm cập. Linh chẳng những không động viên, lại tỏ ra trách móc, sao cô lại chọn cái váy hở lưng như thế để mẹ nhìn thấy. Mai bảo, hôm đi chọn váy cưới, chính anh đồng ý cái váy này còn gì. Linh cáu, anh chỉ nhìn đằng trước, ai nhìn sau lưng: 'Em có quá khứ ăn chơi thế nào, không lo mà cất giấu đi, lại khoe ra cho thiên hạ nhìn'.
Mai cãi lại Linh: 'Ai nói trước đây em ăn chơi? Lúc này anh không bảo vệ em, còn trách em sao'. Linh thở dài nói: 'Ai mà biết được em trước kia thế nào, gái nhà lành chẳng ai xăm hình như em cả'. Mai khóc: 'Anh đã nhìn thấy hình xăm của em rồi, sao anh trước đây không nói, mà giờ anh lại trở mặt nhanh như vậy, anh đúng là đàn ông núp váy mẹ'. Linh nghe Mai trách móc, đã định quay ra cho Mai một cái bạt tai, nhưng vì ngại với anh tài xế taxi nên đành nhẫn nhịn. Linh biết tính mẹ anh, bà sẽ không dễ dàng gì bỏ qua chuyện này.
Hai người vừa về tới nhà, vì ăn tiệc chiều nên khi đó trời cũng đã tối. Nếu đúng ra đó phải là đêm tân hôn hạnh phúc nhất đời Linh. Tuy vậy, về đến nhà đã thấy mẹ của Linh ngồi ở phòng khách, cùng với vali quần áo của Mai. Bà lạnh lùng nói: 'Bác không đồng ý cho loại như cháu bước chân vào nhà bác'. Mai khóc, cô quỳ sụp xuống xin lỗi.
Ảnh minh họa
Mai nói: 'Con xin lỗi mẹ, con còn trẻ người non dạ, có gì không nên không phải, mẹ dạy bảo con, mẹ đừng đuổi con đi, giờ con là con cái trong nhà rồi'. Mẹ chồng đứng dậy, bà đạp vào đầu gối Mai, lớn tiếng quát: 'Nhà tôi không lấy cave về làm con dâu, chỉ có thứ cave, trộm cắp mới xăm trổ đầy người. Cô làm tôi xấu hổ với anh em họ hàng, với biết bao nhiêu quan khách. Danh dự của gia đình tôi đã mất hết trong tay cô rồi, cô cút khỏi nhà tôi'.
Nói rồi bà quay ra chỉ vào mặt Linh: 'Nếu con không nghe lời mẹ, con vẫn quyết định rước cái thứ cave này về làm dâu, mẹ sẽ từ mặt con, và không cho con bất cứ thứ gì của nhà này hết, con chọn đi'.
Linh nhìn cơn giận giữ của mẹ, rồi nhìn hình ảnh Mai ngồi khóc lóc, anh thực tình không biết xử trí ra sao. Anh đành bảo Mai, thôi em ra tạm khách sạn mà ngủ đi, rồi anh sẽ tính sau. Mẹ chồng nghe thế thì lại quát: 'Không có tính toán gì hết, con đừng hòng thuyết phục được mẹ, nó sẽ không bao giờ được làm dâu nhà này. Cho dù nó có đi xoá hình xăm trên người nó, thì vết nhơ trong quá khứ của nó không bao giờ xóa được'.
Mai lúc này cô không kìm chế được nữa, đã cãi lại: 'Con có vết nhơ gì trong quá khứ, sao mẹ nói con như thế?'. 'Cô không có vết nhơ, mà cô lại xăm cái hình khủng khiếp như thế kia à'. Đó chỉ là hình xăm theo cung của con, con cung sư tử... Mẹ Linh bỏ mặc Mai giải thích, bà đi về phòng, kèm theo lời dằn mặt cuối cùng dành cho Linh: 'Con chỉ có thế chọn hoặc là nó hoặc là mẹ'.
Mẹ Linh đi khỏi rồi, chỉ hai người đối diện với nhau. Mai nghĩ Linh sẽ chạy lại an ủi cô. Nhưng không, Linh là kẻ nhu nhược, Mai đã quá sai lầm khi chọn Linh làm chồng. Linh quay ngoắt 180 độ, Linh nói: 'Chúng ta may chưa kết hôn, nên thủ tục cũng không có gì khó khăn. Em xách vali đi khỏi nhà anh đi, mặc dù anh cũng yêu em, nhưng mẹ anh không chấp nhận em, cả nhà anh không chấp nhận em, chúng ta lấy nhau không hạnh phúc. Mình chia tay đi nhé, chưa kết hôn, thì cũng coi như là em chưa chồng, anh chưa vợ'.
Nghe tới đây, thì Mai không còn muốn nói thêm điều gì nữa. Cô uất ức, kéo vali ra khỏi nhà. Thôi thì cũng may mắn, cô chưa bước chân vào ngôi nhà này. Cô không khóc vì những điều tồi tệ hôm nay nữa, thay vào đó cô sẽ mỉm cười và biết ơn, vì nó đã qua. Cô là một cô gái cung Sư Tử, cô rất mạnh mẽ, chẳng có điều gì khiến cô gục ngã cả.
Theo Dương Thụy/Netnews
Anh muốn làm gì em thì cứ làm tới đi, sao tay chân cứ nhấp nhổm thế kia Vừa đóng cửa phòng lại cô kia ôm lấy anh hôn tới tấp. Đang có men rượu lâng lâng, lại thích cô ta sẵn nên anh cũng hôn đáp trả nhiệt tình. Nhưng tay anh cứ lúc thì đặt lên ngực đối phương lúc lại bỏ xuống khiến cô ta bực lên... Cô ta thì quá cáo già còn anh thì hiền lành...