Chiếc cầu in sâu trong miền nhớ
Chiếc cầu là cầu nối giữa hai bên bờ sông, nơi nối tình người xích lại gần nhau bằng tình cảm chất phác, mộc mạc, đậm tình.
Chiều hôm nay cuối tuần mình lật đật chạy xe về nhà đi trên con đường làng quen thuộc ấy, bắt gặp chiếc cầu khỉ lòng thấy xốn xang vô cùng, một nỗi nhớ ùa về bất chợt.
Tuổi thơ lớn lên trong êm đềm nhưng đầy nghịch ngợm của đứa con nít, nào là đá bóng, thả diều, bắt chim như bao đứa con trai khác. Muốn tụ tập lũ bạn thì phải qua sông, chiếc cầu khỉ là phương tiện qua sông duy nhất và hàng ngày trên chiếc cầu khỉ ấy không biết đi bao nhiêu lần rồi. Chiếc cầu khỉ được làm từ cây tre, tuy chốn quê nhưng được thiết kế tinh tế có tay vịn, uốn cong nhưng phải vừa với tầm đi của mọi người. Chốn quê là thế, để làm nên tác phẩm nào cũng cần có sự giúp sức của nhau, người một tay một chân như bà con mình hay nói.
Hình ảnh chiếc cầu vẫn hiện hữu như thước phim quay chậm (Ảnh minh họa)
Chiếc cầu là cầu nối giữa hai bên bờ sông, nơi nối tình người xích lại gần nhau bằng tình cảm chất phác, mộc mạc, đậm tình. Với tôi, nó quá quen thuộc, gần gũi và có lần đi không vịn nên té đùng xuống sông làm uống một bụng nước vậy mà còn bị mẹ đánh đòn một trận nhớ đời chả thèm ăn cơm khóc bụp cả mắt. Bỗng nhiên nhớ lại thấy vui lạ thường, mỉm cười một mình, nhớ buổi chiều từ bên chân cầu bên đây réo bên kia đi chơi với bọn trẻ sớm dưới, cả bọn núp ló sợ bị cha mẹ la. Cái thời bé ấy sao vui thế, sao có quá nhiều kỉ niệm, cũng chiếc cầu ấy chị Hai đã được anh Hai đón về trong cái đám cưới xứ miệt vườn bình dị mà hạnh phúc.
Bây giờ ngẫm lại nhớ mấy đứa bạn thời trẻ trâu, nhớ con Hồng xóm bên cứ chiều chiều là bắt thằng Điều dắt qua cầu vì cái tội con nhỏ lùn không vớ được tay vịn. Nhớ cây xu đũa, hàng dâm bụt cạnh cây cầu khỉ của nhà bà Ba sau một trận chơi cất nhà chòi thì toàn để lại hiện trường bà Ba dọn dẹp và sau đó là bị mắng vốn đến tặng nhà.
Video đang HOT
Đến đời cháu con tôi không biết có còn chiếc cầu khỉ bắt ngang sông, con đường làng uốn éo ấy không nhưng hình ảnh ấy vẫn hiện hữu như thước phim quay chậm. Hi vọng ở quê tôi và những làng quê khác vẫn giữ được cái nét của làng quê bằng hình ảnh chiếc cầu khỉ bắc ngang sông bằng vật liệu quen thuộc chốn thôn quê. Yêu lắm chiếc cầu in sâu trong miền nhớ.
Theo 24h
Không lẽ chồng tôi có bồ?
Tôi không tin nổi vào tai mình khi chồng nói "anh có vợ hai đấy, em không chấp nhận được thì viết đơn đi".
Tôi năm nay 34 tuổi, chồng hơn tôi 3 tuổi và chúng tôi cưới nhau cũng đã được gần 12 năm. Hai đứa con một trai 8 tuổi và một gái năm nay vào lớp một.
Tôi làm dược sĩ ở một bệnh viện huyện, còn chồng làm kỹ sư xây dựng cho một công ty liên doanh với nước ngoài. Bạn bè và ngay cả người thân trong gia đình luôn xuýt xoa về sự đầm ấm, hạnh phúc và cuộc sống khá ổn định về kinh tế của gia đình tôi, thậm chí có đứa em chưa lập gia đình còn lấy gia đình tôi làm "hình mẫu" để "sau này em cũng cố gắng xây dựng được một cuộc sống như anh chị".
Cuộc sống cứ đều đặn trôi đi nhẹ nhàng và khá yên bình, dù công việc của chồng tôi thường xuyên phải xa nhà, thậm chí có khi anh đi công trường đến cả tháng, đôi lần một vài người bạn thân rỉ tai tôi chuyện "giữ chồng" nhưng thật lòng mà nói chưa khi nào tôi lại lăn tăn suy nghĩ về việc chồng mình có chuyện này nọ ngoài luồng.
Gần một năm trở lại đây, công việc của chồng tôi không còn được xuôi chèo mát mái như trước. Công ty của chồng thi công các công trình nhưng tiến độ bị chậm hẳn lại vì đối tác nợ tiền. Thu nhập của anh em trong công ty vì thế cũng bị giảm đi rõ rệt.
Chồng tôi chia sẻ với vợ về điều ấy nhưng tôi cũng không quá lo lắng bởi nền tảng kinh tế của gia đình, cộng thêm công việc của tôi có thu nhập khá từ cơ quan và một quầy thuốc mở thêm bên ngoài. Tôi động viên chồng và không hiểu sao lại cảm thấy vui vẻ hơn với suy nghĩ công việc chững lại như thế, anh sẽ có thời gian ở nhà với ba mẹ con tôi nhiều hơn, có thời gian để chăm sóc gia đình.
Thế nhưng dù công việc chững lại vì không có tiền để thi công tiếp các công trình, chồng tôi vẫn vắng nhà liên miên. Nay thì anh bảo anh đi tỉnh nọ, mai thì anh nói đi tỉnh kia để tìm đối tác làm ăn, ký hợp đồng. Những chuyến đi có khi dăm ba ngày, có khi tới nửa tháng.
Tôi nghĩ chắc do áp lực công việc, đi lại nhiều mệt mỏi nên chồng tôi không mặn mà chuyện "yêu" vợ (Ảnh minh họa)
Tôi thắc mắc từ trước tới nay anh chỉ làm cho công ty, có khi nào phải đơn thương độc mã đi tìm khách hàng để tự ký hợp đồng như thế này đâu, anh bảo giờ thời buổi khó khăn, phải tự "linh động", bươn chải để sống.
Tôn trọng và tin chồng, tôi yên tâm không hỏi gì về công việc và những chuyến đi của chồng mình nữa. Hai tháng trở lại đây, anh đi nhiều hơn, khi về nhà thái độ và biểu hiện cũng rất lạ. Anh vẫn chơi với con, vẫn giúp tôi công việc nhà nhưng chuyện vợ chồng thì thưa thớt hẳn. Tôi nghĩ chắc do áp lực công việc, đi lại nhiều mệt mỏi nên chồng tôi không mặn mà chuyện "yêu" vợ.
Rồi những cuộc điện thoại anh không ngồi trong nhà nghe gọi như trước, mà mang máy ra tận ngoài sân. Hoặc có những khi đã 11 giờ đêm, tôi vẫn thấy máy anh nhấp nháy sáng báo có tin nhắn.
Trước anh đi công trường, thường ăn mặc rất xuề xòa bởi anh bảo đến nơi chỉ toàn đực rựa và gạch ngói xi măng, mặc đẹp cũng phí, thì nay mỗi lần ra khỏi nhà, anh cẩn thận từ bộ quần áo là phằng phiu đến đôi giầy lúc nào cũng được đánh xi bóng loáng, không vấy một vết bụi.
Thế rồi tối hôm ấy, khi tôi đưa các con từ nhà ngoại trở về, thấy chồng đang nói chuyện điện thoại lại đột ngột tắt ngay khi nhìn thấy mẹ con tôi.
Như một phản xạ tự nhiên, tôi đưa tay giật phắt chiếc điện thoại của chồng và bấm nút gọi lại ngay cuộc gọi gần nhất (một hành động trước nay chưa từng có của tôi bởi tôi chưa bao giờ kiểm tra điện thoại hay máy tính cá nhân của chồng).
Chồng tôi trợn mắt lên trước hành động ấy của tôi, cũng giật lại điện thoại và không nói một lời nào, ra nổ máy xe, đi một mạch đến nửa đêm mới về nhà.
Suốt mấy tiếng chồng vắng nhà, lòng tôi như có lửa đốt, anh vừa dắt xe vào nhà, tôi vội vàng hỏi anh đi đâu, làm gì, tại sao lại phải tắt máy đột ngột khi thấy mẹ con tôi về nhà như thế?
Nghe xong những câu hỏi dồn dập của tôi, anh nói chậm rãi "anh có vợ hai đấy, em không chấp nhận được thì viết đơn đi". Nói xong anh bỏ về phòng ngủ.
Tôi quay cuồng không tin nổi vào tai mình. Không lẽ chồng tôi có bồ thật, hay anh vì mệt mỏi áp lực công việc quá, tôi không biết cảm thông với chồng lại có hành vi như thế nên anh giận mà nói vậy thôi. Tôi phải làm thế nào bây giờ?
Theo 24h
Phương trời này em sẽ đợi chờ anh Ở nơi ấy bình yên anh nhé, phương trời này em sẽ đợi chờ anh. Này anh, em chắc chắn anh đang ở đâu đó trên trái đất này, trong một nửa thế giới còn lại, trong số những người đàn ông đang yêu, đã yêu và xứng đáng được yêu. Không biết anh là ai... nhưng chắc chắn là anh đang ở...