Chiếc áo ngực tuột dây, dính đầy máu tố cáo tội lỗi tày trời của cô vợ ngoan hiền tân hôn
Vợ vừa trút bỏ chiếc váy trên người xuống thì tôi chết sững khi thấy chiếc áo ngực của cô ấy bị tuột mất một quai, lại còn dính máu trên áo. Tôi điên quá lao vào cho cô ta một cái tát rồi quát…
Tôi và vợ kết hôn sau hơn 1 năm yêu nhau. Ngày đưa thiếp mời tới mọi người tôi vẫn tự hào về người vợ sắp cưới của mình: một cô gái ngoan hiền, nết na và khá xinh xắn. Bạn bè tôi nhiều người vẫn trêu: “Bạn gái xinh thế liệu có còn nguyên vẹn không?”. Tôi chẳng giận mà lại cười đầy kiêu hãnh. Tất nhiên vợ tôi phải là gái trinh thực sự rồi, dù trước tôi cô ấy đã yêu một người nhưng không bao giờ có chuyện cô ấy chơi bời đến mức đó.
Sau buổi tiệc chiều hôm cưới, chúng tôi về chung cư mới mua của hai vợ chồng. Lúc đó là 8 giờ tối, tôi vẫn còn thấm rượu nên chưa muốn động phòng. Vợ đã giúp tôi tắm rửa sơ qua và nằm cạnh tôi trong khi tôi ngủ. Khoảng 9 rưỡi thì điện thoại cô ấy reo. Lúc đó tôi có biết nhưng chỉ nghĩ vợ ra ngoài nghe điện thoại ai đó gọi thôi. Không ngờ cô ấy quay vào bảo em đi có tí việc rồi về ngay nhé. Tôi vẫn say nên vẫy tay ra hiệu bảo vợ đi nhanh rồi lại thiếp đi. Ai ngờ vợ tôi bỏ đi đâu đó luôn tới tận 12 giờ đêm.
Khi vợ về đến nhà thì tôi cũng đã tỉnh hẳn. Tôi hỏi vợ đi đâu thì vợ chỉ nói là có người bạn hẹn gặp nên cô ấy ra ngoài. Tôi nhớ lúc đi cô ấy cột tóc nhưng về lại xõa ra, tóc rối bời, mực kẻ mắt cũng lem đi, môi nhạt không còn màu, cúc đằng sau váy còn chưa cài hết, thần sắc của cô ấy trông không được tự nhiên, lúc trả lời tôi thì bị lạc giọng.
Tôi thấy vợ không thành thật trả lời câu hỏi của mình, đi gặp bạn tại sao bộ dạng lại nhếch nhác như vậy mà lại tới tận khuya mới trở về. (Ảnh minh họa)
Tôi thấy vợ không thành thật trả lời câu hỏi của mình, đi gặp bạn tại sao bộ dạng lại nhếch nhác như vậy mà lại tới tận khuya mới trở về. Tôi nhìn vợ hoài nghi, nên khi cô ấy vào nhà tắm thay quần áo tôi đã vào theo. Vợ vừa trút bỏ chiếc váy trên người xuống thì tôi chết sững khi thấy chiếc áo ngực của cô ấy bị tuột mất một quai, lại còn dính máu trên áo. Tôi điên quá lao vào cho cô ta một cái tát rồi quát:
- Cô giải thích đi, lại còn cãi à. Cô vừa đi với thằng nào về? Cô đi trao thân cho nó rồi mới về với tôi đúng không?
- Không phải. Anh bình tĩnh đã…
Lúc này trong đầu tôi chỉ hiện lên hình ảnh tên người yêu cũ của vợ xuất hiện trong đám cưới buổi sáng. Hắn nhìn tôi với ánh mắt giễu cợt và đầy khinh bỉ. Chắc chắn là vợ tôi vừa đi với hắn về rồi.
- Là thằng Thành đúng không? Nó đâu, nó đang ở đâu?
- Em xin anh anh bình tĩnh đã… – thái độ lo sợ của vợ khi tôi nhắc tên người cũ càng khiến tôi tin rằng suy luận của mình hoàn toàn đúng.
Video đang HOT
- Cô đi với thằng đó thì đi luôn đi, đi khỏi nhà tôi…
Không thể chấp nhận được nữa, tôi đuổi ngay vợ về nhà mẹ đẻ trong đêm tân hôn. Tôi lúc đó như một con thú bị điên mà vợ tôi thì có lẽ bị chạm tự ái ghê gớm lắm nên cô ấy đã bỏ đi ngay lập tức.
Tôi không thể ngờ được cô vợ nức tiếng ngoan hiền của mình lại làm cái chuyện động trời như vậy. Sau khi vợ tôi về đến nhà mẹ đẻ thì có lẽ mẹ vợ gọi điện sang cho mẹ tôi nên mẹ tôi gọi điện mắng cho tôi một trận. Tôi chẳng buồn nghe mà vứt điện thoại một góc để bà nói một mình.
Tôi còn mặt mũi nào bước chân ra đường nữa khi ngay đêm tân hôn đã bị vợ cắm sừng thế nào. Chán nản tôi vớ lấy chai rượu tu ừng ực rồi nằm thiếp đi lúc nào không hay. Lúc tỉnh dậy thì thấy 50 cuộc gọi nhỡ từ một số máy lạ, tôi gọi lại:
A lô, ai vậy? (Ảnh minh họa)
- A lô, ai vậy?
- Tôi là Thành đây, anh Hùng phải không?
Tôi đã định cúp máy nhưng đầu dây bên kia người đàn ông nài nỉ: “Xin anh hãy nghe tôi nói vài câu đã. Anh và Mai (tên vợ tôi) cãi nhau phải không? Vì tôi gọi không thấy Mai nghe máy. Tôi biết đêm qua Mai về muộn nên chắc chắn đã làm anh giận. Tôi xin lỗi, lỗi là tại tôi chứ không phải tại Mai.
Đúng là tôi đã muốn chiếm đoạt cô ấy tối qua nên đã gọi điện nói mình bị đau bụng quằn quại mà không gọi được taxi đi viện. Tôi sống 1 mình, Mai lại không nghĩ tôi là người như vậy nên cô ấy đã tới xem tôi thế nào mà không hay tôi đã gài bẫy sẵn. Tôi đã ép cô ấy phải quan hệ với mình, nhưng khi tôi vừa mới cởi được chiếc váy trên người cô ấy ra thì cô ấy đã phản kháng kịch liệt. Cô ấy không muốn trao thân cho ai khác ngoài chồng cô ấy.
Chính Mai đã lấy con dao hoa quả để tự vệ và cô ấy sẵn sàng đâm tôi khi tôi vẫn tiến gần tới cô ấy. Giờ thì tôi đang trong bệnh viện, tôi lừa cô ấy nhưng cuối cùng tôi phải vào viện thực sự. Một vết đâm đã làm tôi thức tỉnh, tôi hối hận vô cùng vì đã làm ảnh hưởng tới Mai. Mai thực sự yêu anh và còn nguyên vẹn đến bên anh. Tôi chỉ muốn nói để anh hiểu và đừng trách lầm cô ấy”.
Tôi sững sờ thì ra mọi chuyện là như vậy sao? Hóa ra quần áo xộc xệch, quai áo mất một dây và vết máu trên áo lót là do vợ tôi đã chống cự với tình cũ để bảo vệ trinh tiết của mình. Tôi lấy xe phi vội sang nhà vợ, tôi sai rồi tôi phải làm gì để vợ và gia đình nhà vợ tha thứ cho tôi đây.
Theo PNVN
Chiếc áo ngực tuột dây và dính đầy máu tố cáo tội lỗi tày trời của cô vợ ngoan hiền đêm tân hôn
Vợ vừa trút bỏ chiếc váy trên người xuống thì tôi chết sững khi thấy chiếc áo ngực của cô ấy bị tuột mất một quai, lại còn dính máu trên áo. Tôi điên quá lao vào cho cô ta một cái tát rồi quát...
Tôi và vợ kết hôn sau hơn 1 năm yêu nhau. Ngày đưa thiếp mời tới mọi người tôi vẫn tự hào về người vợ sắp cưới của mình: một cô gái ngoan hiền, nết na và khá xinh xắn. Bạn bè tôi nhiều người vẫn trêu: "Bạn gái xinh thế liệu có còn nguyên vẹn không?". Tôi chẳng giận mà lại cười đầy kiêu hãnh. Tất nhiên vợ tôi phải là gái trinh thực sự rồi, dù trước tôi cô ấy đã yêu một người nhưng không bao giờ có chuyện cô ấy chơi bời đến mức đó.
Sau buổi tiệc chiều hôm cưới, chúng tôi về chung cư mới mua của hai vợ chồng. Lúc đó là 8 giờ tối, tôi vẫn còn thấm rượu nên chưa muốn động phòng. Vợ đã giúp tôi tắm rửa sơ qua và nằm cạnh tôi trong khi tôi ngủ. Khoảng 9 rưỡi thì điện thoại cô ấy reo. Lúc đó tôi có biết nhưng chỉ nghĩ vợ ra ngoài nghe điện thoại ai đó gọi thôi. Không ngờ cô ấy quay vào bảo em đi có tí việc rồi về ngay nhé. Tôi vẫn say nên vẫy tay ra hiệu bảo vợ đi nhanh rồi lại thiếp đi. Ai ngờ vợ tôi bỏ đi đâu đó luôn tới tận 12 giờ đêm.
Khi vợ về đến nhà thì tôi cũng đã tỉnh hẳn. Tôi hỏi vợ đi đâu thì vợ chỉ nói là có người bạn hẹn gặp nên cô ấy ra ngoài. Tôi nhớ lúc đi cô ấy cột tóc nhưng về lại xõa ra, tóc rối bời, mực kẻ mắt cũng lem đi, môi nhạt không còn màu, cúc đằng sau váy còn chưa cài hết, thần sắc của cô ấy trông không được tự nhiên, lúc trả lời tôi thì bị lạc giọng.
Tôi thấy vợ không thành thật trả lời câu hỏi của mình, đi gặp bạn tại sao bộ dạng lại nhếch nhác như vậy mà lại tới tận khuya mới trở về. (Ảnh minh họa)
Tôi thấy vợ không thành thật trả lời câu hỏi của mình, đi gặp bạn tại sao bộ dạng lại nhếch nhác như vậy mà lại tới tận khuya mới trở về. Tôi nhìn vợ hoài nghi, nên khi cô ấy vào nhà tắm thay quần áo tôi đã vào theo. Vợ vừa trút bỏ chiếc váy trên người xuống thì tôi chết sững khi thấy chiếc áo ngực của cô ấy bị tuột mất một quai, lại còn dính máu trên áo. Tôi điên quá lao vào cho cô ta một cái tát rồi quát:
- Cô giải thích đi, lại còn cãi à. Cô vừa đi với thằng nào về? Cô đi trao thân cho nó rồi mới về với tôi đúng không?
- Không phải. Anh bình tĩnh đã...
Lúc này trong đầu tôi chỉ hiện lên hình ảnh tên người yêu cũ của vợ xuất hiện trong đám cưới buổi sáng. Hắn nhìn tôi với ánh mắt giễu cợt và đầy khinh bỉ. Chắc chắn là vợ tôi vừa đi với hắn về rồi.
- Là thằng Thành đúng không? Nó đâu, nó đang ở đâu?
- Em xin anh anh bình tĩnh đã... - thái độ lo sợ của vợ khi tôi nhắc tên người cũ càng khiến tôi tin rằng suy luận của mình hoàn toàn đúng.
- Cô đi với thằng đó thì đi luôn đi, đi khỏi nhà tôi...
Không thể chấp nhận được nữa, tôi đuổi ngay vợ về nhà mẹ đẻ trong đêm tân hôn. Tôi lúc đó như một con thú bị điên mà vợ tôi thì có lẽ bị chạm tự ái ghê gớm lắm nên cô ấy đã bỏ đi ngay lập tức.
Tôi không thể ngờ được cô vợ nức tiếng ngoan hiền của mình lại làm cái chuyện động trời như vậy. Sau khi vợ tôi về đến nhà mẹ đẻ thì có lẽ mẹ vợ gọi điện sang cho mẹ tôi nên mẹ tôi gọi điện mắng cho tôi một trận. Tôi chẳng buồn nghe mà vứt điện thoại một góc để bà nói một mình.
Tôi còn mặt mũi nào bước chân ra đường nữa khi ngay đêm tân hôn đã bị vợ cắm sừng thế nào. Chán nản tôi vớ lấy chai rượu tu ừng ực rồi nằm thiếp đi lúc nào không hay. Lúc tỉnh dậy thì thấy 50 cuộc gọi nhỡ từ một số máy lạ, tôi gọi lại:
A lô, ai vậy? (Ảnh minh họa)
- A lô, ai vậy?
- Tôi là Thành đây, anh Hùng phải không?
Tôi đã định cúp máy nhưng đầu dây bên kia người đàn ông nài nỉ: "Xin anh hãy nghe tôi nói vài câu đã. Anh và Mai (tên vợ tôi) cãi nhau phải không? Vì tôi gọi không thấy Mai nghe máy. Tôi biết đêm qua Mai về muộn nên chắc chắn đã làm anh giận. Tôi xin lỗi, lỗi là tại tôi chứ không phải tại Mai.
Đúng là tôi đã muốn chiếm đoạt cô ấy tối qua nên đã gọi điện nói mình bị đau bụng quằn quại mà không gọi được taxi đi viện. Tôi sống 1 mình, Mai lại không nghĩ tôi là người như vậy nên cô ấy đã tới xem tôi thế nào mà không hay tôi đã gài bẫy sẵn. Tôi đã ép cô ấy phải quan hệ với mình, nhưng khi tôi vừa mới cởi được chiếc váy trên người cô ấy ra thì cô ấy đã phản kháng kịch liệt. Cô ấy không muốn trao thân cho ai khác ngoài chồng cô ấy.
Chính Mai đã lấy con dao hoa quả để tự vệ và cô ấy sẵn sàng đâm tôi khi tôi vẫn tiến gần tới cô ấy. Giờ thì tôi đang trong bệnh viện, tôi lừa cô ấy nhưng cuối cùng tôi phải vào viện thực sự. Một vết đâm đã làm tôi thức tỉnh, tôi hối hận vô cùng vì đã làm ảnh hưởng tới Mai. Mai thực sự yêu anh và còn nguyên vẹn đến bên anh. Tôi chỉ muốn nói để anh hiểu và đừng trách lầm cô ấy".
Tôi sững sờ thì ra mọi chuyện là như vậy sao? Hóa ra quần áo xộc xệch, quai áo mất một dây và vết máu trên áo lót là do vợ tôi đã chống cự với tình cũ để bảo vệ trinh tiết của mình. Tôi lấy xe phi vội sang nhà vợ, tôi sai rồi tôi phải làm gì để vợ và gia đình nhà vợ tha thứ cho tôi đây.
Theo Một thế giới
Vừa tân hôn xong, tôi đã phải gạt nước mắt phục vụ bố chồng cho tới sáng "Bố... bố... bố đừng bắt con làm thế. Con xin bố đấy, hôm nay là đêm tân hôn của con bố đừng khiến con khủng hoảng". Tôi yêu và cưới anh qua lời mai mối của 1 người họ hàng thân thiết. Lấy anh là cách duy nhất giúp tôi đổi đời, thoát khỏi cảnh chân lấm tay buồn ở vùng quê hẻo...