Chiếc áo lót dưới gầm giường và lời thú nhận của vợ sau 7 năm chung sống
Trong lúc chờ chị đi tắm, anh ngồi đọc báo trên giường. Chợt thấy dưới gầm giường thò ra sợi dây áo lót, anh chép miệng, vợ anh từ bao giờ lại luộm thuộm thế này, áo rơi xuống gầm giường…
Anh và chị lấy nhau đến nay đã được 7 năm, không dài đối với một cuộc hôn nhân nhưng là không tưởng với mối quan hệ của 2 người. Cuộc sống vợ chồng hoàn toàn không bắt đầu từ tình yêu mà chỉ qua những lời mối lái của bố mẹ, họ hàng. Chị đến với anh ở cái tuổi 31, quá lứa nhỡ thì còn anh cũng mới chỉ quyết định kết hôn sau tàn dư nỗi đau lòng 3 năm bị vợ cũ phản bội. Họ tìm đến nhau một cách chắp vá, mong manh, thế mà lại bền chặt.
Giữa 2 anh chị hầu như không có xích mích, việc ai người đó làm, đối xử với nhau từ khách sáo đến thân thiết. Đôi lúc chị thấy anh như một người bạn chứ chẳng phải người chồng, anh chị không có kiểu yêu thương nồng nàn, đắm đuối mà quý trọng nhau chân thành. Đứa con gái bé bỏng sinh ra càng khiến gia đình nhỏ thêm phần ấm cúng.
Với anh, lấy được chị anh coi đó là niềm may mắn. Dù khi cùng nhau bước lên xe hoa, anh chẳng có chút rung động nhưng sau 7 năm sống với nhau, anh hoàn toàn bị chị chinh phục. Chị thông minh, quyết đoán nhưng không kém phần dịu dàng, đặc biệt là cách chị ở bên anh lúc anh buồn bã, chật vật. Một con người mất hoàn toàn niềm tin vào hôn nhân và phụ nữ như anh lại tìm thấy ở chị chút hy vọng le lói. Anh yêu chị, anh yêu gia đình này. Chỉ có điều, không rõ chị có yêu lại anh hay không.
Họ tìm đến nhau một cách chắp vá, mong manh, thế mà lại bền chặt (ảnh minh họa)
Chị có một người bạn thân lâu năm tên là Cẩm. Về phong cách, Cẩm giống chị hoàn toàn, thậm chí còn khéo léo và tháo vát hơn. Không giống chị, Cẩm đã lập gia đình từ lâu, có 3 đứa con đều ngoan ngoãn, đáng yêu. Gia đình Cẩm như một gia đình kiểu mẫu, chồng tài vợ giỏi các con thì vâng lời. Cẩm còn rất đẹp nữa, cái đẹp của người phụ nữ trưởng thành và thành đạt.
Chị hay kể với anh về Cẩm, về cách 2 người quen nhau, làm bạn và thân thiết đến bây giờ. Cuộc đời chị gặp bao sóng gió luôn có Cẩm ở bên đồng hành, nếu không chắc chị chẳng trụ vững nổi. Anh ôm lấy chị, vỗ về: “Từ giờ có anh ở bên em rồi!”.
Rồi một ngày, anh thấy đau đầu nên tan làm sớm hơn thường lệ. Thấy xe chị dựng trong sân, anh mỉm cười, không ngờ vợ chồng trùng hợp thế này. Anh đi thẳng lên phòng nhưng phòng khóa trái. Anh gõ cửa, mất hồi lâu chị mới ra, vẻ mặt hơi bối rối, hỏi anh sao về sớm thế. Anh cười bảo hôm nay thấy mệt, chị cũng phụ họa theo rồi rủ anh cùng đi đón con, hôm nay cả nhà mình đi ăn tiệm.
Tối về nhà, trong lúc chờ chị đi tắm, anh ngồi đọc báo trên giường. Chợt anh thấy dưới gầm giường thò ra sợi dây áo lót, anh chép miệng, vợ anh từ bao giờ lại luộm thuộm thế này, áo rơi xuống gầm giường cũng không biết. Kéo chiếc áo ra mãi không được, anh mới cúi hẳn xuống thì thấy nó đang bị đè lên bởi một quyển sổ to bản, bìa đen. Thấy lạ, anh lôi ra, chưa bao giờ anh thấy quyển sổ này.
Video đang HOT
Lật giở từng trang, anh không thể tin vào mắt mình, đó là những trang nhật ký yêu thương giữa chị và Cẩm được viết từ cách đây đến chục năm. Những bông hoa ép khô, bức ảnh chụp chung đều được đính kèm trong đó. Có những trang bị hoen ố, nhăn lại có lẽ vì nước mắt. Tay anh run lên không ngừng. Bí mật mà vợ anh giấu suốt 7 năm chung sống là đây.
Thấy anh cầm quyển sổ trên tay, chị nhắm mắt lại thở ra một tiếng, chị biết bí mật này sẽ không giấu được lâu, chỉ có điều chị vẫn chưa đủ sẵn sàng.
Chị biết bí mật này sẽ không giấu được lâu, chỉ có điều chị vẫn chưa đủ sẵn sàng để nói thật với anh điều đó (ảnh minh họa)
Chị ngồi xuống, chậm rãi kể lại mọi chuyện với anh, rằng chị và Cẩm yêu nhau, thứ tình yêu chưa bao giờ được chấp nhận. Ngày Cẩm lấy chồng, chị đã khóc đến tê dại, đau đớn đến thấu xương, còn rời khỏi thành phố đến một nơi khác sống nhưng vẫn không thể quên được nhau. Hai người cứ lén lút, vụng trộm như thế đến tận bây giờ. Hôm nay, chị và Cẩm cũng ở bên nhau, lúc anh về, Cẩm phải chui vào trong nhà tắm đứng rồi đi về lúc 2 anh chị đi đón con.
Chị nắm lấy tay anh, mong anh hiểu và tha thứ cho chị. Chị không cần gì trên đời này hết, chỉ cần một mái ấm hạnh phúc như 7 năm qua, cần bé Mít ở bên chị.
Anh chết lặng, tim như lại một lần nữa vỡ ra ngàn mảnh. Anh hiểu nỗi khổ tâm của chị, hiểu sư đau khổ và áy náy chị phải chịu đựng bao năm qua. Anh thương chị, anh thương Cẩm, tình yêu của họ chẳng có tội nhưng vì là 2 người phụ nữ nên họ phải che giấu, phải lén lút như thế. Nhưng còn anh? Còn trái tim anh? Anh cũng như con người đã chết, nhờ có chị mà bám lại được chút hy vọng. Giờ hóa ra chị chưa từng rung động trước anh, lại vẫn luôn có người tình khác ở bên như thế. Anh phải làm sao đây? Tại sao cuộc đời lại dày vò anh mãi thế này? Anh không có can đảm từ bỏ chị và gia đình nhỏ này nhưng anh phải đối mặt làm sao khi biết được chuyện của chị và Cẩm?
Anh tìm đến quán rượu, uống và khóc như một đứa trẻ con. Cuộc đời này đối xử với anh tệ quá…
Theo ST/phununews
Dù có giàu lấy trúng chồng không ra gì thì vẫn là con ăn bám trong nhà
Dù tôi là người hàng tháng làm ra tiền không thua kém ai nhưng trong mắt mọi người trong gia đình chồng, tôi vẫn là con ăn bám.
Chào độc giả của mục tâm sự , tôi là độc giả thường xuyên của mục tâm sự, tuy nhiên đây là lần đầu tiên tôi chia sẻ những chuyện khó nói của mình với hy vọng sẽ nhận được sự góp ý chân thành của mọi người.
Tôi kết hôn được 8 năm, có hai bé trai ngoan ngoãn, khỏe khoắn. Tôi mới 26 tuổi, còn chồng tôi 32 nhưng chúng tôi đã có nhà riêng, xe hơi và đời sống vật chất tương đối đủ đầy.
Nhìn nhà tôi ai cũng khen rằng tôi tốt số lấy được người chồng không chỉ đẹp trai mà còn kiếm tiền tốt (mọi người nghĩ vậy vì chồng tôi làm ở một cơ quan lớn). Tuy nhiên, ít ai biết rằng phần lớn tiền xây nhà, mua xe và sắm sửa trang thiết bị trong nhà đều một tay do tôi làm ra chứ lương anh chỉ đủ nuôi bản thân anh và dư ra chút ít là cùng.
Tôi tốt nghiệp đại học ngoại thương và ra trường đi làm được 2 năm với số lương cũng không kém bạn bè cùng trang lứa. Tuy nhiên, do nhận thấy rằng việc làm công ăn lương rất vất vả và tốn quá nhiều thời gian nên sau khi kết hôn xong, tôi quyết định mày mò học làm xôi nấm và ở nhà mở một cửa hàng bán xôi.
Vì luôn quan niệm nấu cho nhà mình ăn sạch sẽ và ngon như thế nào thì sẽ phục vụ khách tương tự vậy nên cửa hàng của tôi khá đông khách và ngày càng đông hơn. Khách nào đã đến nhà tôi một lần thì hẳn sẽ quay lại lần sau. Thậm chí có người nếu ăn xôi thì nhất định chỉ qua nhà tôi.
Vì lẽ đó nên chỉ sau khoảng 2 năm mở cửa hàng, tôi đã ăn nên làm ra và có đủ tiền để xây nhà rồi sau này là mua xe. Hiện tại, cửa hàng chỉ rộng chưa đầy 25 mét vuông này cho tôi lợi nhuận trung bình tháng lên tới 40 triệu đồng.
Không chỉ mang lại thu nhập cao mà công việc này còn giúp tôi thuận lợi trong việc sinh con và nuôi con. Vì kể từ khi có bầu, tôi có thuê thêm 3 người làm nên công việc hàng ngày của tôi chỉ là ngồi thu tiền, chuyện trò với khách và chỉ đạo bán hàng. Tôi chỉ đến cửa hàng vào giờ cao điểm khách nên có nhiều thời gian ở nhà chăm con, nội trợ. Chồng tôi chưa bao giờ chê tôi lấy nổi một lời vì việc chăm con và nội trợ.
Tuy nhiên, nhà chồng tôi, tất cả mọi người đều đi làm nhà nước hoặc công sở nên rất xem thường những việc như bán hàng. Kể từ khi tôi nghỉ việc ở nhà bán xôi, phía nhà chồng tôi tỏ ra rất coi thường. Hồi tôi mới mở quán, bố mẹ chồng tôi cứ luôn bảo: Saokhông làm được ở đâu nữa mà lại đi bán xôi. Rồi sau đó, cứ mỗi lần gặp là ông bà lại giục tôi đi kiếm việc. Bố chồng tôi xa gần rằng: Chồng con đi làm như vậy, con chỉ ở nhà trông thật không xứng tí nào.
Nhưng mãi sau này vẫn thấy tôi say mê với cái quán mới mở, ông bà tỏ ý giận lắm. Cứ mỗi lần có ai hỏi thăm về tôi là bố mẹ chồng lại tỏ ra buồn bã, lại gạt chuyện của tôi đi như thể tôi làm xấu danh thế nhà chồng. Nhiều lần mẹ chồng tôi chép miệng bảo: "Học đại học cho phí công phí gạo, học xong mà chỉ đi bán xôi thì chả bằng đứa thất học". Nghe mà buồn nhưng tôi vẫn cố chịu. Tính tôi không thích đôi co.
Rồi mỗi khi bên gia đình chồng tụ họp hay có việc cưới hỏi gì, tôi chỉ được phân công làm những việc dọn dẹp này nọ còn tiếp khách hay giao dịch này nọ phải để cho các chị em trong nhà đang làm việc ở nơi này nơi nọ vì theo như bố chồng tôi nói là "Có giới thiệu với ai đó thì cũng đỡ ngại".
Nhiều lần gia đình tụ họp, nhiều người trong họ còn bảo chồng tôi là anh làm cơ quan lớn vậy sao không cưới ai khá hơn mà lại lấy cô vợ bán xôi. Nghe mà buồn ghê gớm.
Còn chồng tôi dù miệng nói không câu nệ việc vợ làm nghề gì nhưng thú thực, tôi cảm nhận thấy rõ rằng anh ngại khi nói về nghề của tôi. Hồi tôi còn làm cho công ty liên doanh, hè nào đi nghỉ mát với cơ quan, anh cũng rủ tôi đi vì lý do "đi phải có đôi có cặp".
Nhưng từ khi tôi chuyển sang nghề bán xôi thì anh kiếm đủ mọi lý do để không rủ tôi đi cùng anh mỗi dịp nghỉ hè. Nào là cơ quan phức tạp, cả nhà bìu ríu nhau đi chỉ tổ làm trò chọc ngoáy cho mấy người ở cơ quan. Nào là gia đình tổ chức đi riêng là đủ rồi.
Tuy nhiên, chỉ cần nhìn thái độ lúng túng và sự phóng đại của chồng khi giới thiệu với mấy anh bạn về nghề của tôi rằng: "Vợ em kinh doanh chuỗi nhà hàng" là tôi hiểu anh đề cao chuyện công việc thế nào.
Nhiều khi tôi cũng không thể tin nổi giữa Hà Nội mà sao vẫn còn người coi trọng vỏ bọc công việc như vậy chứ. Tôi nhiều khi cứ băn khoăn nếu tôi cũng đi làm như chồng tôi với mức lương vài triệu đồng thì gia đình tôi giờ sẽ khó khăn như thế nào.
Chồng tôi cũng từng nhiều lần thừa nhận rằng kinh tế gia đình tôi chủ yếu đến từ cửa hàng xôi. Vậy nhưng trước bố mẹ anh ấy và họ hàng anh ấy vẫn sĩ diện bảo rằng nhà này không có anh ấy thì có mà chết đói, rằng tôi không nghề không ngỗng vậy sao gánh nổi gia đình.
Đặc biệt, hôm kia, tôi còn nghe mẹ chồng nói với hàng xóm rằng: Nhà có mấy cô con dâu thì chỉ có tôi là không nghề ngỗng, phải ăn bám chồng, đi đâu cũng phải ngửa tay xin tiền chồng.
Nghe mẹ chồng nói mà tôi rất chán nản. Tôi có nên từ bỏ công việc kinh doanh của mình để xin vào các công ty lớn, sáng mặc váy đẹp đẽ đi làm, hè được đi nghỉ mát, cuối tuần cả gia đình lại tung tăng đi chơi cho mọi người nể nang hay không? Rất mong nhận được sự góp ý chân thành của quý độc giả.
Theo (T/h)/Phununews
Hủy luôn tuần trăng mật với bồ khi thấy 'thứ đó' sau lớp áo của vợ Nhưng rồi mắt anh tối xầm lại khi chị bước ra khỏi phòng tắm với chiếc áo voan mỏng tang. Vòng hai của chị hình như hơi nhô lên, lấp la lấp ló sau lớp áo mỏng. Mặt chị xanh lét như tàu lá. Anh và chị kết hôn cũng đã được chừng 5 năm. Năm năm chung lưng đấu cật anh chị...