Chia tay xong rồi thì lau nước mắt và đứng lên đi tìm hạnh phúc mới thôi
Cuộc sống này vốn dĩ còn rất nhiều điều mới mẻ đang chờ cô khám phá, tình yêu chỉ là một phần nhỏ bé trong cuộc sống thú vị này. Nếu chia tay xong rồi thì thì tự lau nước mắt và đứng lên đi tìm hạnh phúc mới thôi!
Nếu cô đau khổ thì hãy tìm một nơi tĩnh lặng nào đó mà khóc cho thỏa thích đi. (Ảnh minh họa)
Cô gái à, có phải chia tay rồi cô đang buồn lắm không? Tôi biết cô đang rơi vào bế tắc và tuyệt vọng. Trái tim bị tổn thương của cô đang rỉ máu từng giọt, chậm rãi và cay đắng. Từ khi chia tay, chẳng có ngày nào là cô không khóc. Ừ thì cô cứ khóc đi, khóc cho vơi nhẹ lòng. Giọt nước mắt của cô có thể sẽ khiến ai đó khó chịu nhưng ít nhất trong lúc này đây, khi khóc xong rồi, cô sẽ thấy lòng nhẹ nhàng, thanh thản hơn.
Tôi biết rằng trong tình yêu chia tay là điều không ai muốn, đau khổ là điều chẳng ai mong nhưng biết sao được khi cô và người đó chỉ có duyên gặp mặt mà không có phận. Cô nên nhớ tuổi thanh xuân này ngắn ngủi lắm. Cha mẹ đã phải vất vả lắm mới cho cô được một hình hài trọn vẹn vậy thì tại sao cô lại tự tàn phá nó bằng những cảm xúc nhất thời do đổ vỡ trong tình yêu. Đó chẳng phải là cô đang bất hiếu với cha mẹ hay sao. Nếu sau này về già, khi nhìn lại, cô sẽ thấy nuối tiếc vô cùng vì mình đã lãng phí thời gian để dau khổ vào những điều không đáng, và lúc ấy có tiếc nuối, có hối hận, cô cũng không lấy lại được thời gian đã mất.
Video đang HOT
Cô gái à, nếu cô đau khổ thì hãy tìm một nơi tĩnh lặng nào đó mà khóc cho thỏa thích đi rồi sau đó lau khô nước mắt và đứng dậy đi tìm một bờ vai vững chắc cùng mình khám phá cuộc sống thú vị này thôi. Thời gian chẳng đợi cô và cũng sẽ không bao giờ trả lời giúp cô câu hỏi tại sao cô và người ấy lại chia tay đâu. Bớt đau khổ đi vì tình yêu chỉ là một phần nhỏ trong cuộc sống rộng lớn của cô thôi. Cô biết không, chẳng thiếu gì cách để hai người sau khi chia tay vẫn cảm thấy thoải mái, vượt qua được sự đau khổ và vươn đến những niềm vui mới. Có thể cô đang nghĩ rằng tôi nói thì đễ lắm, cứ thử làm như cho cô xem. Đúng như vậy, làm được hay không là tùy thuộc vào mỗi người nhưng tôi tin rằng người con gái nào cũng rất bản lĩnh và can đảm. Tôi chỉ mong các cô hiểu một điều: Chia tay nghĩa là hết rồi, đừng cố ngồi lại để níu kéo thêm nữa mà hãy đứng đậy và đi thôi.
Cô gái à, tôi nghĩ cô cần học cách yêu thương bản thân mình trước đi thì khi yêu người khác, tình yêu của cô mới có thể trọn vẹn. Hãy mở rộng lòng mình để đón nhận những yêu thương đang đến. Cô cứ tự khép chặt cánh cửa trái tim rồi ngồi lại ngồi than vãn yêu thương tại sao không tìm đến cô. Cái gì đã qua nếu đau khổ thì quên đi, nếu đẹp thì giữ lại làm kỉ niệm thôi chứ đừng ôm ấp nó.
Cô gái à, chỉ cần đứng lên đi tìm, cô sẽ thấy được hạnh phúc. (Ảnh minh họa)
Tôi nghĩ, ông trời không quá bất công với ai điều gì. Cô đã từng đau khổ một lần thì ít nhất bản thân cô cũng đã trở lên vững vàng và cô mạnh mẽ lên nhiều rồi đấy. Cuộc sống này vốn dĩ còn rất nhiều điều mới mẻ đang chờ cô khám phá, đâu thể chỉ vì một lần chia tay mà cô từ bỏ tất cả quyền lợi của mình. Hãy coi những đau khổ và tổn thương cô đang chịu là cái phí mà cô phải trả để có được một bài học cho cuộc sống riêng của cô sau này.
Con gái vốn yếu mềm và có trái tim mong manh nhưng khi lý trí tỉnh giấc thì họ sẽ rất mạnh mẽ và bản lĩnh để vượt qua những sóng gió phía trước. Cô gái à, chỉ cần đứng lên đi tìm, cô sẽ thấy được hạnh phúc.
Theo blogtamsu
Kiếm tìm hạnh phúc thêm lần nữa
Duyên không ưa, phận không đẹp khiến cuộc sống của người phụ nữ trở nên khó khăn. Có nên chăng đi tìm hạnh phúc thêm lần nữa ?
ảnh minh họa
Năm nay tôi 33 tuổi. Gia đình tôi có 4 người là bố mẹ, tôi và em trai. Nhưng năm tôi 8 tuổi thì bố tôi không may lâm bệnh nặng rồi qua đời. Từ đó, 1 mình mẹ phải tần tảo, vất vả nuôi 2 chị em tôi khôn lớn. Dù mẹ tôi đã cố gắng hết sức nhưng hoàn cảnh gia đình tôi vẫn thật khó khăn. Vậy là, sau khi học hết lớp 6, tôi nghỉ học để đi làm đỡ mẹ.
Năm 2004, khi 22 tuổi, tôi quen với chồng tôi. Sau 1 thời gian tìm hiểu, chúng tôi quyết định thưa chuyện với 2 bên gia đình và xin phép làm đám cưới. Chồng tôi là con trai cả trong nhà. Dưới chồng tôi còn 2 cô em gái. Chúng tôi ở chung với bố mẹ chồng. Lấy nhau 1 năm mà chúng tôi vẫn chưa có con, tôi lại hay ốm đau nên mẹ chồng thường đổ tội cho tôi là không sinh được con. Tôi biết mẹ chồng cũng chỉ vì quá mong ngóng cháu nên mới nói thế. Có điều, những lời của bà vẫn khiến tôi đau lòng. Tôi cũng sốt ruột vì mãi mà vợ chồng vẫn chưa có con. Thế nên tôi bàn với chồng đi bệnh viện khám xem lý do làm sao. Kết quả là tôi hoàn toàn bình thường, còn chồng tôi bị yếu tinh trùng, cần phải uống thuốc để điều trị. Chúng tôi mừng lắm vì bác sỹ đã cam đoan chỉ cần chồng tôi chịu khó uống thuốc là vợ chồng tôi sẽ có thể có con. Sau khi chồng tôi uống thuốc được 1 tháng thì tôi có thai. Vợ chồng tôi vui mừng vô cùng vì cuối cùng, chúng tôi cũng sắp được làm cha, làm mẹ. Gia đình chồng cũng đối xử với tôi tốt hơn.
Thế nhưng, ngày vui ngắn chẳng tày gang. Khi tôi mang bầu đến tháng thứ 6 thì chồng tôi gặp tai nạn giao thông và chẳng thể qua khỏi. Lúc đó, tôi rất buồn và đau lòng. Nếu không phải vì có đứa con trong bụng thì chắc tôi đã suy sụp rồi. 3 tháng sau ngày chồng mất, tôi sinh được 1 bé gái. Mỗi khi nhìn đứa con xinh xắn, trắng trẻo và khỏe mạnh, tôi cảm thấy được an ủi rất nhiều.
Dù chồng đã không may qua đời thì phận làm dâu con, tôi nghĩ mình vẫn nên ở lại để chăm sóc bố mẹ chồng. Có điều, tôi thấy chỉ có 1 đứa con thì ít quá nên đã xin bố mẹ chồng để tôi sinh thêm 1 đứa nữa. Có chị, có em thì con của tôi sẽ vui vẻ hơn nhiều. Thế nhưng, bố mẹ chồng tôi không đồng ý. Năm ngoái, không hiểu vì lý do gì, bố mẹ chồng tôi quyết định phân chia tài sản. Có điều là chỉ có phần cho 2 cô con gái. Còn tôi và con thì chẳng có gì. Lúc đó, tôi mới hiểu hóa ra tôi chẳng là gì trong gia đình ấy cả, và con của tôi cũng thế. Vậy là tôi xin phép bố mẹ chồng cho tôi và con trở về nhà mẹ đẻ. Bố mẹ chồng tôi đồng ý.
Đầu năm nay, tôi gặp 1 người đàn ông kém tôi 3 tuổi. Dù biết mối tình chị em sẽ khiến nhiều người chỉ trỏ nhưng không biết ông trời run rủi thế nào mà tôi vẫn yêu người đó. Chồng tôi mất đến nay cũng đã gần 9 năm, tôi cũng muốn có được 1 gia đình như người ta chứ? Tôi đã rất vui mừng khi anh ấy nói sẵn sàng coi con tôi như con đẻ. Thế nhưng, khi tôi nói chuyện này với con gái thì cháu không đồng ý mà còn bảo: "Mẹ đừng lấy chồng".
Nói thật, mấy năm nay, tuy có con cái, người thân bên cạnh nhưng tôi vẫn thấy cô đơn, trống trải. Tôi cũng muốn có người bầu bạn cạnh bên. Thế nhưng, bây giờ tôi đang phải đứng trước 2 sự lựa chọn mà cả 2 đều khiến tôi cảm thấy khó xử. Nếu quyết định tái hôn mà con gái tôi không đi theo thì tôi sẽ phải gửi cháu lại cho ông bà ngoại. Có điều, tôi không nỡ rời xa con. Con tôi đã thiếu thốn tình cảm của cha, nay lại phải xa mẹ thì cháu sẽ thế nào đây? Còn nếu quyết định không tái hôn thì ước mong 1 mái ấm gia đình, ước mong có bờ vai chở che, cho tôi tựa vào những lúc khó khăn, mệt mỏi sẽ tan thành mây khói. Tôi không biết phải quyết định như thế nào nữa
Theo VOV
Lấy chồng đại gia, sao phải xoắn! Lấy chồng đại gia chẳng có gì là xấu. Không phải cô gái nào cũng mong lấy được một chàng trai tốt để trao gửi cả cuộc đời mình đó hay sao? Bấy lâu nay, người ta vẫn mặc định rằng chỉ có chân dài mới cặp với đại gia, và đại gia cũng chỉ mở mắt xanh để nhìn những cô nàng...