Chia tay vì vợ quá bẩn
Đồ nhạy cảm nhất của người phụ nữ đó là quần chíp và áo hai dây vợ bạn cũng có thể ngang nhiên thả tự do ở phòng khách thì quả là hết thuốc chữa rồi…
Đọc xong những dòng tâm sự trong bài viết “Quá mệt mỏi vì vợ đoảng” của bạn Quân tôi có một vài lời chia sẻ như thế này. Một người vợ đoảng, vô ý, vô tứ đến nỗi bày bừa quần áo, giày dép mỗi chỗ một tí, khắp nhà chỗ nào cũng thấy tanh bành, rác rưởi… Sống với một người vợ bừa bộn đến mức ấy thì không sớm thì muộn cũng sinh chuyện mà thôi.
Vẫn vô tư coi nhà chỗ nào cũng như cái bãi rác thì lúc này ta nên đóng gói, chuyển thẳng bảo vệ
Thậm chí cả những món đồ nhạy cảm nhất của người phụ nữ đó là quần chíp và áo hai dây vợ bạn cũng có thể ngang nhiên thả tự do ở phòng khách thì quả là hết thuốc chữa rồi.
Chính vì thế bạn phải có phương pháp dạy dỗ, điều chỉnh cách suy nghĩ, lối sống của vợ bạn một cách hợp lý nếu không muốn đẩy gia đình mình vào ngõ cụt, đứng trên bờ vực thẳm của hạnh phúc.
Video đang HOT
Tôi nghĩ để xảy ra sự việc như ngày hôm này chắc cũng tại bạn nhu nhược, hoặc dành quá nhiều thời gian cho công việc mà quên mất một điều rằng bên cạnh mình còn có một người vợ cần được bảo ban, uấn nắn từng ngày. Nên giờ đây mới thế chứ còn một người đàn ông biết dạy vợ ngay từ những ngày đầu mới bước chân về nhà chồng thì đâu để chuyện tệ thế diễn ra được.
Nhưng thôi chuyện cũ ta cho qua, không truy cứu thêm nữa. Vấn đề bây giờ cần giải quyết đó là ở chỗ làm thế nào để từ nay vợ bạn thay đổi được tật xấu mà ngăn nắp hơn, gọn gàng hơn đó mới là vấn đề.
Theo tôi thì cũng không thể nóng vội mà muốn giải quyết ngay được. Cái này yêu cầu chắc cũng phải có thời gian để thực hiện, thử nghiệm. Ban đầu bạn hãy thông báo cho vợ mình biết rằng bạn muốn mời bố vợ, anh em đằng nhà vợ đến nhà bạn ăn nhậu một bữa tơi bời. Thử thế một vài lần để kiểm tra cô ấy có dọn dẹp ngăn nắp nữa không có chuyển biến gì so với trước không?
Kế đến nữa là thỉnh thoảng bạn lấy cớ tiếp bạn bè, đối tác làm ăn mà mời họ về nhà một vài lần ăn uống tưng bừng. Kết hợp với việc nhẹ nhàng góp ý kiến của mình về nỗi khổ tâm bạn phải chịu đựng trong suốt thời gian qua. Đến nước này rồi mà vợ bạn vẫn cứ trây ì, vẫn cứ vô tư không biết thứ gì thi ta nên xem lại. Có lẽ sẽ phải cho một vài cái bạt tai sẽ làm cho vợ bạn ngoan ngoãn, biết nghe lời hơn.
Làm tất cả mọi điều như thế mà vợ bạn vẫn không thể tiếp thu được nhiều hơn, vẫn vô tư coi nhà chỗ nào cũng như cái bãi rác thì lúc này ta nên đóng gói, chuyển thẳng về nơi sản xuất yêu cầu duy tu bảo dưỡng lại cho nó lành. Khi nào cảm thấy tốt, ngon lành thì đón về nhà chăm sóc.
Theo Nguoiduatin
Quen cô ấy tôi quên mất là mình đã có vợ
Tôi đã tự tát vào mặt mình nhiều lần rất đau để mình không mơ tưởng lung tung nữa. Nhưng chỉ được một lúc thì tôi lại tự đưa tâm trí mình hướng đến nơi đó... với em, cô gái có tà áo mỏng.
ảnh minh họa
Tôi đang ở một căn phòng làm việc trong một cao ốc lớn nơi thành phố. Điều hòa vẫn lạnh ngắt, đồng hồ trên tường vẫn quay chầm chậm. Điện thoại của tôi vừa báo một tin nhắn mới từ vợ. Vẫn còn một đống công văn trên bàn cần tôi xem và giải quyết, thế nhưng tôi vẫn mơ tới em...
Tôi gặp em khi đi công tác. Em được giao là người chăm lo chỗ ăn và chỗ ở của tôi. Bữa đầu tiên gặp em, tôi đã bị giật mình. Một cô gái có khuôn mặt hao hao một cô á hậu nổi tiếng trong cuộc thi hoa hậu vừa qua. Em mặc chiếc quần thô màu đỏ lại vén cao để lộ bắp chân tròn lẳn. Em mặc một chiếc áo hoa, tà áo mỏng và bắt mắt. Em ăn nói rất mạnh bạo: Chào đón anh đến với cái ổ em xếp cho anh... Bên trong có nước nóng, anh mới đến vùng này phải tắm nước nóng nhé. Hi vọng anh không bị ngã nước như bao nhiêu thanh niên, trai tráng đã tới vùng này...
Ban đầu tôi cũng hơi bị sốc vì cách nói chuyện của em. Nhưng dần dần, tôi nhận thấy rằng, cách nói ấy cũng khiến tôi cảm thấy thoải mái, vui vẻ trong những ngày làm việc cao độ và mệt nhọc.
Tuần đầu tôi đến nơi em ở công tác, tôi còn bị ngã nước, mặt mũi nổi đầy những vết mụn phồng rộp... Em ấy cười và bảo: Ai đến vùng này cũng vậy, tôi bị thế là còn nhẹ.
Em đã dịu dàng dùng tuýp thuốc bôi đều lên những vết thương hở của tôi. Bàn tay dịu dàng xoa xoa. Em có thể chủ động đến bên tôi, nhưng tôi lại chẳng thể chủ động với em. Hễ tôi chủ động, là em lại lảng xa...
Em lo cho tôi từng bữa cơm. Những bữa cơm em nấu món nào cũng lạ miệng. Tôi ăn rồi lại muốn ăn nữa. Em rủ tôi đi chơi, đi theo những nơi em dẫn chỗ nào cũng đẹp. Thế nhưng tôi rủ em đi chơi thì em lại từ chối.
Tôi bảo em, tôi thích em... Em lại nói tôi là "dê già", "sở khanh". Thế nhưng đôi mắt em nhìn tôi, thì tôi thấy rõ ràng là em thích tôi rồi.
Những ngày ở bên cạnh em thật sự là những ngày đáng nhớ trong cuộc đời tôi. Tôi như quên mất việc mình có vợ. Tôi như quên mất mình có trách nhiệm với gia đình...
Chuyến công tác của tôi diễn ra thành công. 4 xã của Huyện H đã nhận kí hợp đồng mua máy móc của công ty tôi. Thành công hơn cả mong đợi, tôi nghĩ em cứ như là "thiên thần hộ mệnh" của mình. Gần em vừa vui lại vừa may mắn.
Vì công việc tôi sẽ còn quay lại nơi này nhiều lần nữa, tôi sợ mình không vượt qua được cám dỗ này. Tôi vẫn yêu vợ con nhưng lại luôn bị ám ảnh bởi cô gái đó. Tôi sẽ gặp lại cô ấy và không biết chuyện gì sẽ xảy tới khi mà chúng tôi ở cạnh nhau.
Theo Vietnamnet
Bồ làm chuyện ấy giỏi hơn chồng nên không dứt ra nổi Anh lam chuyên ây gioi gấp mấy lầy chồng tôi, khiên tôi như con thiêu thân quên mất mình đã có gia đình. Tôi dọn hẳn tới căn hộ của anh. ảnh minh họa Cách đây 3 tháng, công ty cử tôi đi tham gia lớp tập huấn nhân sự ở thành phố Hồ Chí Minh, thời gian khá dài và nhàn rỗi...