Chia tay vì không chịu được nỗi nhớ nhung?
Đến hôm nay thì bạn ấy nói lời chia tay, và lý do là hoàn cảnh không còn hợp nhau nữa, bạn ấy không thể chịu đựng được nỗi nhớ nhung khi xa nhau.
ảnh minh họa
Bọn em yêu nhau từ hồi cấp 3, chính xác là vào giữa năm bọn em học lớp 10. 3 năm học cùng nhau, 3 năm 2 đứa gắn bó với nhau có rất nhiều kỉ niệm mà có lẽ chẳng bao giờ em quên được, tình yêu trẻ con nhưng đẹp lắm.
Thời gian đó em thực sự hạnh phúc. Sống trong tình yêu, sự chiều chuộng, quan tâm của bạn ấy, em đã từng nghĩ rằng trên đời này chẳng có ai được như bạn ấy cả. Tuy cũng có những giận hờn, ghen tuông, cũng lãng mạn như những tình yêu khác nhưng có lẽ đối với em đây sẽ là mối tình đẹp nhất cuộc đời em. Sau 3 năm học cấp 3, bạn ấy ra Hà Nội học còn em vẫn tiếp tục học tập tại Thanh Hoá. 3 năm nên nhau, bây giờ bỗng nhiên không còn được bên cạnh nhau nữa làm chúng em thấy hụt hẫng nhiều lắm, nhất là với đứa con gái yếu đuối như em. Nhưng bọn em vẫn quyết tâm chờ nhau, trong 1 năm xa nhau vừa qua chúng em vẫn yêu nhau và chưa bao giờ lăng nhăng hay nghĩ về người khác.
Thời gian đầu xa cách, nhớ nhau nhiều lắm vì thế bạn ấy cũng thường xuyên về thăm em, 1 tháng về 2 lần liền. Nhưng sau đó càng ngày bọn em không có nhiều thời gian gặp nhau nhiều nữa, có lẽ chính vì thế mà càng ngày càng không hiểu nhau. Em viết dòng tâm sự này khi trong em đang rối bời lắm, em chẳng biết phải giải quyết thế nào nữa. Em biết chấp nhận cho bạn ấy đi học xa là chấp nhận tất cả những sự thay đổi vì hoàn cảnh của bạn ấy, em sẽ chấp nhận hết. Nhưng đến một ngày, em và bạn ấy đã có một cuộc cãi nhau to mà em cũng chẳng hiểu lý do là gì nữa. Giận nhau, lạnh lùng, vô tâm với nhau… bạn ấy nói sẽ tạm chia tay một thời gian rồi sau đó làm lại từ đâu. Nhưng một thời gian dài rồi, đến lúc này em không thể chịu đcượcsự lạnh nhạt đó nữa và nói với bạn ấy, vậy mà thứ em nhận được vẫn chỉ là sự im lặng.
Video đang HOT
Em chán nản lắm, đến hôm nay thì bạn ấy nói lời chia tay, và lý do là hoàn cảnh không còn hợp nhau nữa, bạn ấy không thể chịu đựng được nỗi nhớ nhung khi xa nhau. Mặc dù bạn ấy nói với em là 1 năm qua, dù 2 đứa xa nhau nhưng tình yêu mà bạn ấy dành cho em chưa bao giờ thay đổi. Chia tay vì hoàn cảnh sao?? Điều đó em khó có thể chấp nhận được, vì thế em đã cho bạn ấy thêm thời gian suy nghĩ rồi chờ đợi quyết định của bạn ấy. Em nghĩ, thời gian vừa qua 2 đứa lạnh nhạt với nhau nên bạn ấy mới như thế. Vì vậy mấy ngày qua em đã quan tâm tới bạn ấy rất nhiều nhưng cái mà em nhận lại vẫn là sự vô tâm đó, nhiều lúc em chán lắm. Bây giờ thực sự em rất bế tắc, chẳng biết giải quyết thế nào cả…
Theo VNE
Nuôi báo cô chồng sắp cưới thất nghiệp
Tôi chán lắm, tôi không muốn cưới nữa vì quá mệt mỏi phải lấy một người thất nghiệp như anh.
Theo như kế hoạch, tầm tháng tư năm nay chúng tôi sẽ cưới. Nhưng giờ đây có một chuyện bất ngờ xảy ra khiến tôi băn khoăn quá. Tôi lo lắng không biết mình có nên hoãn cưới lại hay không bởi nếu lấy anh ấy tôi sẽ rất khổ. Mà nhà tôi chẳng khá giả gì.
Hiện tại tôi đang đi làm cho một công ty, lương tháng khá tốt. Còn chồng sắp cưới của tôi trước đây cũng đi làm, lương cũng tầm tầm như tôi. Chúng tôi cũng yêu nhau được hơn 1 năm rồi. Tình cảm nói chung là êm đềm, không có gì sứt mẻ xảy ra cả. Chúng tôi yêu nhau khi cả hai đã trưởng thành, cái cảm giác yêu đương mãnh liệt không nhiều như những bạn trẻ mới lớn nhưng đổi lại hai người rất hiểu và thông cảm cho nhau.
Thú thực khi yêu anh tôi cũng đắn đo nhiều phần. Nhà anh và nhà tôi rất xa. Chúng tôi đều là dân tỉnh lẻ lên thành phố lập nghiệp nên cuộc sống khá khó khăn. Bố mẹ tôi ở quê nghèo lắm. Hồi tôi đi học, bố mẹ đã phải vay chạy cho tôi để có tiền ăn học. Thế nên khi ra trường, mặc dù kiếm được chút tiền nhưng tôi vẫn phải dành dụm để gửi về cho bố mẹ ở quê. Nhà anh còn túng thiếu hơn cả nhà tôi. Yêu nhau, nhưng chúng tôi rất độc lập về kinh tế vì ai cũng có trách nhiệm với gia đình của mình.
Tôi lo lắng cho tương lai của mình quá khi lấy anh - một người đàn ông thất nghiệp (Ảnh minh họa)
Thời điểm đó cũng có một anh nữa theo đuổi tôi. Anh ấy tuy không phải là người thành phố nhưng nhà ở ngoại ô. Anh ấy cũng có nhà riêng ở gần chỗ tôi làm. Tôi không phải người tham lam, hay nghĩ lợi dụng gì nên tôi quyết định chọn bạn trai tôi bây giờ vì tôi thấy mình hợp với anh hơn. Tôi đã từ chối người thanh niên kia mặc dù so về mọi mặt anh ấy đều hơn bạn trai hiện tại của tôi. Khi tôi từ chối tình cảm, anh ấy còn nói rằng chừng nào tôi chưa lấy chồng anh ấy vẫn còn theo đuổi tôi. Tôi cũng chỉ cười xòa khi nghe câu đó vì với tôi khi đã lựa chọn ai thì sẽ gắn bó với người đó.
Mọi chuyện cứ êm đềm diễn ra như vậy. Tôi nghĩ với đồng lương của hai vợ chồng tôi, khi lấy nhau giàu có thì không nhưng cũng đủ sinh sống ở cái nơi đắt đỏ này. Nếu biết chi tiêu chắc cũng dành dụm được một ít làm cái phòng thân. Mọi kế hoạch, tính toán của chúng tôi đã hòm hòm, vậy mà đùng một cái bỗng dưng bị xáo trộn vì anh ấy bị đuổi việc.
Tôi cũng không rõ vì lí do gì anh ấy bị đuổi việc. Nhưng quả thực khi bị đuổi đó là một áp lực lớn với không chỉ anh mà cả tôi nữa. Công việc của anh rất khó để xin việc nhất là khi lại bị mang cái tiếng là bị đuổi. Từ trước tết anh bị cho sa thải. Tôi hỏi lí do thì anh không nói. Anh có vẻ rất đau khổ dù tôi không biết nguyên nhân vì sao anh bị đuổi.
Tôi không khao khát được nhờ chồng sống sung sướng nhưng ít nhất anh ấy cũng phải chia sẻ được với tôi chuyện gia đình. Đằng này tôi đang phải đèo bồng thêm anh ấy và những chuyện không đâu của nhà anh ấy nữa. (Ảnh minh họa)
Từ đó tới nay đã hơn 2 tháng anh thất nghiệp rồi. Tôi đang phải đèo bồng thêm anh nữa trong khi gia đình tôi còn rất khó khăn, còn đang chờ tôi giúp đỡ từng ngày một. Tôi không giúp anh không được nhưng quả thật cưu mang anh xong thì tôi và gia đình tôi rất cơ cực. Bố mẹ anh chưa biết anh thất nghiệp, tháng nào cũng điện thoại nhờ vả mua hết cái này đến cái kia. Anh vẫn vờ vịt mình đi làm rồi vay mượn của tôi để mua gửi về cho gia đình với lí do bố mẹ anh ở quê cũng khổ.
Tôi biết chắc anh sẽ rất khó khăn để xin được việc trong thời gian tới, nhất là vào thời buổi khó khăn này. Mà dù cho có xin được công việc mới đi chăng nữa thì lương tháng cũng chỉ 3 cọc, 3 đồng. Nếu như thế thì đến ăn còn chả đủ chứ đừng nói là anh giúp tôi chăm lo tổ ẩm mới của hai đứa.
Giờ đây tôi chán lắm. Mỗi ngày tôi phải gồng mình lên để làm vì ngoài gia đình lại còn phải lo thêm cho anh. Nghĩ tới cảnh cưới nhau về, chồng thất nghiệp, tối ngày ở nhà đợi vợ đi làm về, hàng tháng ngửa tay xin vợ tôi lại ngán ngẩm. Tôi đã vất vả quá rồi. Tôi không khao khát được nhờ chồng sống sung sướng nhưng ít nhất anh ấy cũng phải chia sẻ được với tôi chuyện gia đình. Đằng này tôi đang phải đèo bồng thêm anh ấy và những chuyện không đâu của nhà anh ấy nữa.
Liệu tôi có nên hoãn cưới hay không?
Theo VNE
Những ngày mưa đầy thương nhớ... Mùa đông lúc nào cũng vậy. Nó thổi vào lòng người những khắc khoải mà dù đã muốn quên đi nhưng không thể. Nằm co ro trong căn phòng nhỏ, tiếng mưa rơi tí tách làm em nhớ anh khôn nguôi. Cái lạnh Hà Nội lúc này tê tái lắm. Mùa đông lúc nào cũng vậy. Nó thổi vào lòng người những khắc...