Chia tay thời học sinh, tôi thú nhận yêu thầm cô giáo
Tôi có thể dám chắc là cô cũng thầm yêu tôi. Và nhận ra mình cũng thích và yêu cô ấy lúc nào không hay.
Tôi chỉ là một học sinh. Năm nay tôi đang học lớp 12, đang chuẩn bị thi tốt nghiệp và Đại học. Tôi không thuộc dạng học sinh chăm chỉ, ngoan ngoãn, nhưng tôi được cái thông minh hơn mọi người một chút nên tiếp thu bài nhanh, vì thế nên các bài thi của tôi đều đạt điểm cao. Cũng xin nói thật (không phải khoe) là ở trường, tôi được khá nhiều bạn gái chú ý vì có vẻ ngoài trắng trẻo, thư sinh. Mà đặc biệt hơn, tôi còn là thằng con trai duy nhất trong cái lớp xã hội này nên càng nổi bật và được nhiều người chú ý, kể cả là các bạn khác lớp và các em khóa dưới.
Trước đây, hồi lớp 11, tôi có từng yêu một cô gái khóa dưới, nhưng đến cuối năm học thì tôi chia tay vì cảm thấy không hợp nữa. Đầu lớp 12, thực tình tôi không nghĩ gì tới chuyện yêu đương tiếp mà lúc đó cũng muốn tập trung vào học vì dù sao năm nay cũng thi Đại học rồi. Thi xong rồi yêu đương cũng chưa muộn vì tôi vốn tự tin vào khả năng “sát gái” của mình lắm. Với lại bố mẹ tôi cũng suốt ngày ca cẩm, dọa dẫm. Thế nhưng, thật không ngờ là mọi chuyện lại đi theo một hướng hoàn toàn khác.
Đúng năm nay, chúng tôi có cô giáo dạy Vật lý mới về trường. Cô ấy trẻ lắm, mới ra trường đã được phân về trường tôi dạy vì cô học rất giỏi. Mà nghe nói là trước đây cô cũng từng là học sinh của trường và cũng có nhiều thành tích học tập nên được các thầy cô ở trường quý mến lắm. Tuy nhiên, cũng vì là giáo viên trẻ, lại mới về nên cô không được phân dạy ôn luyện gì cho bọn thi khối A mà chỉ dạy mấy lớp xã hội và bọn lớp 10. Chính nhờ thế mà tôi mới được học cô.
Hôm đầu tiên cô bước vào lớp, cả lũ con gái lớp tôi hú hét ầm ĩ vì cô xinh quá, lại ăn mặc rất đẹp, rất lịch sự nhưng vẫn trẻ trung. Nói thật, lúc ấy, tôi nghĩ cô chỉ hơn bọn tôi 1, 2 t.uổi gì thôi chứ bảo là đã học Đại học 4 năm ra trường rồi thì không giống cho lắm. Mà cô ấy nói chuyện cũng rất xì-tin, tâm lý nên bọn con gái lớp tôi thích lắm, suốt ngày còn lên nhờ cô ấy làm quân sư cho mấy chuyện tình cảm, rồi cả quần áo các kiểu hầm bà lằng…
Video đang HOT
Thật ra lúc đầu, tôi chỉ thấy hơi quý cô ấy một chút vì tính cũng hay hay, mà được cái không khó tính với học sinh. Thế nhưng dần dần, tôi nhận ra là cô giáo Vật lý của tôi hình như có chút quan tâm đặc biệt hơn với mình. Đầu tiên, cô tỏ ra rất ngạc nhiên và có phần thích thú khi trong lớp chỉ có mình tôi là con trai. Hôm ấy, cô còn kể lại chuyện lớp cấp 3 hồi trước của cô như nào, các bạn nam cùng lớp như nào…
Thế rồi, trong các tiết học, cô cũng hay gọi tôi đứng lên trả lời câu hỏi. Hôm nào tôi không trả lời được, không tập trung vào bài hay có thái độ học tập thất thường là cô ấy lại gặp riêng rồi hỏi thăm, động viên tôi học hành. Có mấy lần lên trả lời miệng tôi không trả lời được nhưng cô không hề cho tôi điểm kém lần nào mà chỉ nói tôi về nhà học kỹ lại để lần sau kiểm tra. Cô còn cho tôi mượn cả tài liệu để học ở nhà nữa.
Cứ thế, rồi tôi thích cô ấy và yêu lúc nào không hay. Tất nhiên, tôi vẫn không thể hiện điều gì làm lộ ra là tôi yêu cô ấy cả. Từ lúc cảm thấy cô giáo có sự quan tâm đặc biệt hơn dành cho mình, tôi cũng để ý hơn và càng ngày càng cảm nhận rõ những điều đó. Cho đến lúc này thì tôi có thể dám chắc là cô cũng thầm yêu tôi bởi cách nói chuyện của cô với tôi, ánh mắt cô nhìn tôi đều đã nói lên điều đó.
Chuyện này cũng chẳng trách được bởi cô vẫn còn trẻ, có rung động như vậy là điều hết sức bình thường, nhất là tôi cũng khá là ưa nhìn, học hành tuy hơi lười nhưng tôi cũng có chút thông minh. So với các lớp khác, cô thân hơn với lớp tôi rất nhiều, có lẽ là vì cô ấy muốn tiếp xúc nhiều hơn với tôi.
Trong mắt tôi, cô ấy rất xinh, rất dễ thương, trẻ trung… Tất cả những điều này đều rất hợp với tôi. Nếu chúng tôi đi cùng nhau thì chắc chắn sẽ là một cặp đôi rất đẹp. Tôi biết, tình yêu thì không phân biệt t.uổi tác, nhất là khi cả tôi và cô ấy đều có tình cảm với nhau. Vấn đề chỉ là sự ngăn cách của thời gian (năm nay tôi mới thi Đại học), rồi của mọi người xung quanh nữa…
Hôm học tiết Vật lý cuối cùng, tôi đã quyết định gửi cho cô ấy một bức thư, nói hết những tình cảm mà tôi dành cho cô ấy. Tôi cũng nói tôi biết rõ là cô ấy cũng có tình cảm đối với tôi, và tôi hoàn toàn có thể hiểu nếu cô lo lắng sẽ bị ngăn cản. Tôi chỉ mong cô sẽ chờ tôi. Tôi tin rằng sau khi tôi ra trường, đi làm, là một chàng trai trưởng thành thì sẽ không có điều gì có thể ngăn cản chúng tôi được nữa. Tôi chỉ mong cô ấy sẽ cùng tôi cố gắng vì tương lai.
Từ hôm gửi bức thư đó đến nay, tôi vẫn không lơ là chuyện học hành và ôn thi. Thế nhưng tôi chỉ thắc mắc một điều là tại sao cô ấy không có phản ứng gì. Ít ra thì cũng sẽ nhắn cho tôi một tin nhắn chứ, vì tôi cũng đã để lại số điện thoại trong bức thư đó rồi mà. Thật sự là tôi cũng có hơi mất tập trung một chút mỗi khi nghĩ về chuyện này. Tôi vẫn băn khoăn không hiểu cô ấy đang nghĩ gì và tại sao chưa có phản hồi cho tôi…
Theo VNE
Giá tôi có thể gặp em trước khi lấy vợ
Giá mà tôi gặp em trước khi lấy vợ, giá mà có thể ích kỉ giữ em lại cả đời, thì tôi đã không phải vượt qua lựa chọn khó khăn này?
Tôi gặp em khi đã bước sang t.uổi 35, khi đã có vợ và một cậu con trai 5 t.uổi. Còn em mới 25 t.uổi và vẫn còn độc thân. Công ty tôi và công ty em là đối tác, em và tôi là đại diện cho hai công ty làm việc trực tiếp với nhau. Hàng ngày chúng tôi chủ yếu làm việc qua điện thoại, email, skype, tháng chỉ gặp mặt đôi lần vào những dịp họp của hai công ty. Mới đầu chỉ là những câu chuyện xung quanh công việc, dần dần là những câu đùa tếu táo rồi chúng tôi tâm sự cuộc sống hàng ngày cho nhau từ lúc nào chính tôi cũng không nhớ.
Chỉ biết tôi cứ bị cuốn dần vào những câu chuyện của em, trong đầu luôn nghĩ đến em. Có khi đang làm việc trời đổ mưa, tôi lại nghĩ không biết em đi làm có mang áo mưa hay không mà lẽ ra sự quan tâm đó tôi phải dành cho vợ mình. Tôi biết mình đã say nắng em, nhiều lần muốn thử lơ em đi nhưng mỗi khi bật máy tính, thấy nick em sáng tôi lại không kìm lòng được và vào trò chuyện với em. Trò chuyện dường như không đủ, chúng tôi hẹn hò gặp nhiều hơn. Cũng chỉ là những buổi cơm trưa công sở, những lần ngồi trà đá sau khi tan làm hay những sáng chủ nhật ngồi café. Trước đó, cứ sáng chủ nhật tôi hay đưa con trai đi ngồi café với bạn bè, thế nhưng giờ đây tôi dành thời gian đó đưa con trai đi café với em. Em rất khéo léo khi nói chuyện với con trẻ, chả thế mà con trai tôi rất quý em, và tất nhiên em là bí mật riêng của hai bố con tôi.
Ở bên cạnh em, tôi thấy mình được là chính mình, đôi khi lại giống như cậu trai mới lớn. Ở bên cạnh em tôi không phải cố gồng mình lên, tôi có những cảm xúc rất khác lạ mà chưa từng thấy được khi ở bên cạnh vợ. Vợ tôi là người phụ nữ đảm đang, biết săn sóc gia đình, tuy hay cằn nhằn nhưng cô ấy vẫn được xếp vào hàng vợ hiền dâu thảo. Vậy mà giờ đây khi sống với vợ tôi chỉ có cảm giác như sống cùng thằng bạn thân lâu năm, không có cảm xúc yêu đương gì nữa.
Đôi lúc tôi chợt nghĩ hay mình từ bỏ tất cả để đến với em, tôi sợ mình không thể thoát ra khỏi mối quan hệ này nữa bởi đã quá yêu em rồi. (ảnh minh họa)
Rồi một lần tôi thổ lộ tình cảm với em, em không từ chối cũng không đồng ý tôi. Em khóc, nói rằng cũng rất thích tôi nhưng em không có quyền tranh cướp với vợ con tôi. Lần đầu thấy em khóc mà tim tôi như bị ai đó xé ra, đ.au đ.ớn nhưng không biết làm sao. Em vốn là cô gái rất thông minh và mạnh mẽ, tôi chưa từng nghĩ em sẽ khóc khi nghe tôi thổ lộ lòng mình. Em nói chúng tôi hãy cứ như bây giờ, em chỉ xin ăn trộm một chút tình cảm của vợ con tôi, hàng ngày chỉ cần được nói chuyện dăm ba phút với tôi là đủ rồi. Em không muốn phá vỡ một gia đình bình yên và cũng mong tôi đừng phá vỡ nó, hãy cứ để như bây giờ thôi.
Tôi đã nghĩ có phải mình tu 7 kiếp không, mà kiếp này vừa có được vợ hiền vừa có được tri kỷ như em. Và thế chúng tôi cứ duy trì quan hệ như vậy được hơn 1 năm, giữa chúng tôi chỉ là những buổi đi chơi, xem phim, café hay những cái nắm tay, những cái ôm. Em không cho phép chúng tôi đi quá giới hạn vì em sợ mình sẽ không dứt ra được khi đi xa hơn. Em nói rồi sẽ có ngày cả em và tôi phải quay về với trật tự cuộc sống, em đi lấy chồng còn tôi trở về là người chồng toàn tâm toàn ý với vợ con. Cứ nghĩ đến ngày đó mà tôi thấy đ.au đ.ớn mất mát quá, cảm giác khó chịu đó gặm nhấm tim gan tôi.
Đôi lúc tôi chợt nghĩ hay mình từ bỏ tất cả để đến với em, tôi sợ mình không thể thoát ra khỏi mối quan hệ này nữa bởi đã quá yêu em rồi. Nhưng nếu bỏ gia đình, con trai tôi sẽ khổ, cả vợ tôi nữa, tuy không còn tình cảm yêu đương nhưng tôi vẫn thương cô ấy. Giá mà tôi gặp em trước khi lấy vợ, giá mà có thể ích kỉ giữ em lại cả đời, làm sao tôi có thể vượt qua lựa chọn khó khăn này?
Theo VNE
Nợ anh quá nhiều, giờ làm sao hủy cưới Tôi mắc nợ anh quá nhiều nhưng tôi không yêu anh, giờ đây làm sao để hủy hôn với anh? Bước sang t.uổi 25, áp lực về việc cần phải lập gia đình càng làm tôi khổ tâm hơn gấp bội. Tôi đã cố gắng trì hoãn việc này thật lâu để anh ấy chán và yêu người khác. Nhưng không được, người...