Chia tay thật sao
Em à! Đã lâu rồi anh câm lặng để chịu đựng và có lẽ anh sẽ chịu đựng suốt cuộc đời để em hạnh phúc. Anh đã gắng gượng giả vờ rằng mình là người dũng cảm. Nhưng hôm nay tình cờ anh đọc một lời tâm sự, anh thấy giống như chuyện tình chúng mình, anh đã viết những dòng này để vơi đi những đau khổ mà mình chịu đựng.
Em biết không? Khi em nói lời chia tay, đó là lúc anh mất đi người con gái mình yêu nhất trên đời này, đến bây giờ và mãi mãi sau này, nếu thượng đế cho anh đánh đổi được điều gì để em là vợ anh, anh cũng sẵn sàng đánh đổi, anh sẵn sàng mất tất cả, chỉ cần có em ở bên. Không biết bao đêm ngồi ngắm hình em trong căn phòng nhỏ và ao ước rằng, giá như……..! Anh đã sai lầm, với cái sai của cả cuộc đời nên anh phải chịu đựng, anh biết điều đó. Em biết không……những ngày sau khi em nói lời chia tay với anh, không biết bao nhiêu đêm anh đã âm thầm đau đớn và vật vã trong căn phòng nhỏ, đau lịm đi hằng đêm em ạ! Nhưng để em được yên ổn và hạnh phúc, anh sẵn sàng chấp nhận em a! Anh yêu em nhiều lắm chứ, nhưng anh cũng biết em không đủ can đảm cùng anh đi đến hết cuộc đời, nên chúng mình mới bị chia ly…
Nhiều lúc anh nghĩ rằng mình không còn đủ sức để chịu đựng nỗi đau mất em nữa, anh đã làm đủ mọi cách – lao đầu vào làm việc như một thằng điên- để quên đi ác mộng hằng đêm. Anh gống như 2 con người cùng tồn tại trong một thể xác, ban ngày là kẻ bình thường, nhưng đêm xuống giống như người mộng du với nỗi đau kinh hoàng. Em biết không? Từ lúc nhận thức làm người, với những khó khăn đã trải qua trong quá khứ – có những lúc anh tưởng mình là kẻ đau khổ nhất trên cõi đời này, nhưng khi đối mặt với nỗi đau mất em thì qủa thực nó kinh hoàng hơn rất nhiều lần. Đến bây giờ anh cũng không thể hiểu được tại sao anh vẫn sống, anh hoàn toàn không hiểu được, nhưng anh biết rằng mình cần phải sống hết quãng đời còn lại, sống với nỗi đau âm ỉ trong tim, với nỗi nhớ em hằng đêm. Nhưng anh vẫn phải sống em à! Không biết rằng anh sẽ phải sống với nỗi đau này đến bao giờ, nhưng anh sẽ chịu đựng! Anh sẽ phải đồng hành cùng nó suốt cuộc đời này. Dù ở đâu anh cũng mong em hạnh phúc, em ạ.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh đã sai khi để mất em
Giờ đây khi viết những dòng thư này anh đang ở một đất nước xa lạ, cô đơn và thất vọng tràn ngập trong tim anh, hơn thế nữa em nói rằng em sắp cưới chồng.
Anh và em đã đến với nhau qua giới thiệu của một người bạn, anh đã có cảm tình với em ngay cái nhìn đầu tiên. Một cô gái mà anh bấy lâu tìm kiếm và anh đã nghĩ mình xứng đáng với những gì mình đã cố gắng. Em một cô gái ngoan ngoãn và giỏi giang còn anh cũng có chút gọi là thành công trong công việc. Mình thật xứng đôi và có những thời gian hạnh phúc bên nhau tưởng chừng như không có gì có thể tách rời chúng ta. Những nụ hôn ngọt ngào say đắm, những kế hoạch cho gia đình nhỏ bé của chúng mình trong tương lai. Anh và em đã tưởng tượng ra những đứa con của chúng ta sẽ thế nào, giống ai, là con gái sẽ phải giống em mới xinh và anh nói anh thích con gái hơn vì giống em sẽ đáng yêu hơn và còn nhiều dự định khác nữa cho cuộc sống riêng của chúng mình.
Nhưng rồi khoảng cách về địa lý và những hiểu lầm đã làm anh và em xa cách nhau dần dần, khoảng cách ngày một lớn hơn, mình không còn liên lạc với nhau thường xuyên nữa. Cho đến tết vừa qua, lúc anh nhận ra rằng em quan trọng với anh nhường nào và muốn chúng mình đi đến một "happy ending" thì cũng là lúc em nói với anh rằng em đã có người khác. Anh không tin vào những dòng chữ oan nghiệt trên điện thoại, thực sự anh đã không tin đó là sự thực và anh đã tìm mọi cách để kéo em lại với mình nhưng tất cả chỉ là vô vọng. Anh đã suy sụp và lần đầu tiên anh đã khóc... khóc cho những sai lầm bản thân, cho sự trớ trêu của cuộc sống, trò đùa của số phận.
Anh sẽ phải quên em để bước tiếp trên đường đời một mình thiếu vắng em... (Ảnh minh họa)
Giờ đây khi viết những dòng thư này anh đang ở một đất nước xa lạ, cô đơn và thất vọng tràn ngập trong tim anh, hơn thế nữa em nói rằng em sắp cưới chồng. Đó là một điều làm anh rất sốc nhưng anh cũng chẳng làm được gì hơn khi anh không còn quan trọng với em nữa, không can thiệp được vào cuộc sống của em nữa. Sẽ không có những đứa con của 2 chúng mình nữa, chúng sẽ không bao giờ được sinh ra như những tưởng tượng của chúng mình trước kia.
Sẽ không có cảnh em đi làm về đau lưng nhờ anh mátxa cho nữa, rồi mình phân công ai sẽ làm gì và chồng sẽ phải giúp vợ ra sao... đến nhà nội ngoại thế nào. Sẽ không còn gì nữa ngoài tình yêu anh dành cho em vẫn không thay đổi. Anh đang ở trong 2 tâm trạng đối nghịch nhau, vừa muốn thời gian trôi nhanh để kết thúc chuyến công tác để về gặp em dù chỉ là lần cuối cùng, lại vừa muốn thời gian trôi chậm lại để ngày cưới của em cũng chậm lại, để cho anh vẫn còn cảm giác có hy vọng le lói dù vẫn biết là rất nhỏ nhoi. Anh thật sự phức tạp phải không em?
Anh đã gửi thư chúc em hạnh phúc, nhưng sao thấy không thật với chính mình chút nào. Có lẽ anh phải đối diện với sự thật và tìm ra con đường cho chính mình và chắc chắn anh sẽ biết trân trọng những gì mình đang có hơn và không phạm sai lầm một lần nào nữa, anh sẽ phải sống tốt để cho em thấy yên tâm. Anh sẽ phải quên em để bước tiếp trên đường đời một mình thiếu vắng em. Hãy gọi thầm tên nhau trong mơ em nhé!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Em vẫn nhớ và em sẽ quên Anh...! Em rất hận anh! Em hận anh... vì anh đã để mất em em hận anh bởi anh đã từng vì 1 người con gái khác mà nhất định rời xa em em hận anh vì chưa 1 lần anh nắm tay em trước mặt bạn bè, vì anh chỉ nói lời "xin lỗi" sau những sai lầm, vì anh cho em...