Chia tay sau bốn lần phá thai
Lần này, Tuấn cũng đi, anh không còn tâm trạng để ở lại thêm phút giây nào trong căn phòng ấy nữa.
Sóng gió chỉ bắt đầu khi Phương thông báo mình mang thai ở tuần thứ 8. (Ảnh minh họa).
Hai đứa yêu nhau từ thời còn học chung trường ở quê, nhà lại gần nên cả hai càng quấn quýt nhau hơn. Lên đại học, rồi ra trường đi làm, công ty của Tuấn và Phương cách nhau khá xa. Thời gian đầu, cứ mỗi cuối tuần Tuấn lại lặn lội đến thăm Phương. Xa xôi, vất vả là thế nhưng chỉ cần được gặp nhau, ở bên nhau cho trọn ngày chủ nhật, hai người lại thấy nồng nàn yêu như ngày đầu. Tuấn bàn với Linh thuê chung một phòng trọ ở khoảng giữa chỗ làm của cả hai, vừa tiện đi làm, lại được gần gũi nhau. Phương đồng ý và họ bắt đầu nếm trải cuộc sống vợ chồng.
Mặn nồng, ngọt ngào… ấy là cảm giác đầu tiên trong những ngày mới dọn về ở cùng. Hàng ngày, Phương về sớm vội vã cơm nước đợi “chồng”, hôm Tuấn được nghỉ thì anh lại đóng vai “người đàn ông nội trợ”. Dịp cuối tuần hay nghỉ lễ, thay vì đến thăm nhau, giờ họ ríu rít rủ nhau đi chơi, xem phim, du lịch… Sóng gió chỉ bắt đầu khi Phương thông báo mình mang thai ở tuần thứ 8.
Hai đứa hốt hoảng, ôm nhau khóc dấm dứt không biết giải quyết ra sao. Tuấn ôm Phương thủ thỉ: “ Phải bỏ thôi em ạ, mình chưa thể kết hôn”. Ngoan ngoãn nghe lời Tuấn, hai người lòng vòng đưa nhau đi tìm một phòng khám phụ khoa tư nhân. Vừa xấu hổ, vừa lo lắng, ngập ngừng mãi Tuấn mới dám dắt Phương vào. Nửa tiếng sau, mọi việc được giải quyết êm xuôi. Dù hơi mệt mỏi và đau đớn nhưng Phương nhẹ nhõm cả người vì vừa trút được gánh nặng lớn.
Video đang HOT
Đã bốn lần có con nhưng Tuấn và Phương vẫn không thể ở lại bên nhau
Thương người yêu, Tuấn không cho Phương động tay chân vào bất cứ việc gì. Cơm nước, giặt giũ, chợ búa… một mình Tuấn lo trọn đủ việc. Trải qua biến cố đầu tiên từ khi chính thức yêu nhau, hai người lại càng thương nhau nhiều hơn, tự nhủ sẽ cẩn thận để không gặp phải tình trạng này lần nữa.
Nhưng rồi lần thứ hai Tuấn và Phương phải dắt díu nhau tới căn phòng trắng toát quen thuộc đó. Họ mạnh dạn bước vào, không ngại ngùng, xấu hổ như trước, chỉ mong nhanh chóng “tống khứ” cho thật nhanh. Có điều sau lần thứ hai mang thai ngoài ý muốn thì những cuộc cãi vã gay gắt ngày một nhiều lên. Tuấn trách Phương không biết cách phòng vệ, Phương té tát: “Anh chỉ biết nghĩ cho bản thân mình“. Đỉnh điểm của mỗi lần tranh luận nảy lửa, Phương bỏ nhà ra đi. Nhưng Tuấn biết, Phương chỉ quanh quẩn ở phòng trọ của mấy cô bạn trước đây sống cùng. Lần thì Phương tự trở về, lần Tuấn đến tận nơi đón, rồi đâu lại vào đấy.
Đột nhiên lần này thì khác. Phương đi đã 5 ngày, không một lời nhắn nhủ, gọi điện hay bất cứ tin nhắn nào. Cô không tá túc ở chỗ mọi khi, Tuấn cuống cuồng tìm kiếm. Điện thoại khi đổ chuông thì không nhấc máy, khi thì không liên lạc được. Cả ngày lang thang ở cổng công ty Phương, đang lúc tuyệt vọng nhất định quay trở về thì Tuấn thấy Phương. Phương không đi một mình mà đang tay trong tay với người đàn ông lạ đi vào nhà nghỉ. Không kiềm chế được tức giận, Tuấn xông vào giữa hai người, lôi thốc Phương lên xe trong sự ngỡ ngàng của những người xung quanh.
Quá mệt mỏi với việc phá thai liên tục, trong khi đó Tuấn còn nặng lời trách móc, Phương đã gặp người đàn ông trước kia từng theo đuổi cô. Căn phòng trọ khép hờ nên ai cũng nghe rõ mồn một tiếng quát tháo của Tuấn, tiếng nức nở của Phương từ trong vọng ra. Cuối cùng hai người cũng hòa giải được mọi chuyện, Phương lại trở về sống cùng Tuấn như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Yêu Phương, nghĩ vì mình mà Phương phải nhiều lần bỏ đi giọt máu của hai người, Tuấn đã cho qua tất cả và tha thứ cho cô. Nhưng từ đó, trong lòng Tuấn không khỏi nghi ngờ, liệu rằng những đứa con kia có phải của Tuấn? “ Một lần như thế thì những lần sau dễ dàng lắm“, Tuấn nhủ thầm.
Cho đến lần thứ tư biết tin mang thai, Phương vừa thông báo với Tuấn, anh đã nổi giận đùng đùng: “Có chắc của tôi không hay của thẳng kia?”. Được đà, Phương nhấc máy gọi điện cho người đàn ông cũ đến đưa cô đi. Lần này, cuộc ra đi của Phương đã không còn ngày trở về. Tuấn cũng trả phòng, thu vội vài bộ quần áo nhét vào ba lô bước ra khỏi cửa.
Theo TTVH
Tội lỗi sau đêm quấn quýt với đàn ông... bất lực
Tôi lao vào người đàn ông ấy như lao vào người yêu của tôi, tôi thèm trải nghiệm mới lạ. Chúng tôi cứ quấn lấy nhau như thế, tôi nói mình còn con gái nhưng người đàn ông kia nhìn tôi với ánh mắt lạ lùng, không tin. Điều đó làm tôi càng muốn chứng tỏ...
Tôi viết những dòng này như là đang vò lại kí ức của những ngày yêu thương trong sáng của tôi. Tôi quen và yêu anh được ba năm. Ba năm dài kiên trì chúng tôi không để chuyện ấy xảy ra vì anh là người đàn ông nhân hậu, điềm tĩnh, thật thà và yêu thương tôi đúng mực.
Tôi làm nhân viên trong một công ty liên doanh, còn anh là một nghệ sĩ nhỏ trong một nhà hát. Tiếng là nghệ sĩ nhưng anh luôn cư xử nhã nhặn, đúng mực và không liếc ngang, liếc dọc bất cứ một cô gái nào. Anh am tường về nhiều lĩnh vực nhưng cư xử khờ trong chuyện tình cảm. Tôi bảo anh giữ cho tôi, anh cũng giữ không hoài nghi.
Yêu nhau 3 năm, hai lần đi du lịch cùng nhau nhưng tôi chưa vượt qua giới hạn. Trong lòng người phụ nữ như tôi, vừa mang cảm giác rất tự hào, chiến thắng vừa ngờ ngợ về người yêu của mình. Thế nhưng hơn hết, tôi vẫn tự hào về anh, hiểu rằng anh đang yêu mình thực sự. Nhiều khi anh ôm tôi vào lòng, thủ thỉ rằng anh chẳng chịu nổi nữa thế nhưng khi tôi "thả" cho tất cả "buông" thì anh lại biết dừng đúng lúc.
Bạn bè của tôi thường nghi ngại, nghĩ rằng chúng tôi đang trải qua một sự trong sáng dối lừa... Thế nhưng thực tế, anh vẫn trong sáng như một tờ giấy, còn tôi cái đêm hoen úa hôm nào khiến tôi đến giờ vẫn cúi mặt.
Tôi đi công tác cùng Ban giám đốc ở một khu du lịch cách Hà Nội hơn 100 km. Đoàn công ty tôi cùng một đối tác khác họp bàn những điều khoản trong một hợp đồng rất quan trọng. Tôi được phó giám đốc công ty bên chú ý và đối xử đặc biệt. Đêm ấy, tôi thả mình...
Tôi lao vào người đàn ông ấy như lao vào người yêu của tôi, tôi thèm trải nghiệm mới lạ. Chúng tôi cứ quấn lấy nhau như thế, tôi nói mình còn con gái nhưng người đàn ông kia nhìn tôi với ánh mắt lạ lùng, không tin. Điều đó làm tôi càng muốn chứng tỏ... Chỉ có điều kiềm anh ấy lại đó là sức khỏe anh ấy không tốt, anh ấy xin lỗi và hẹn dịp khác với tôi, tôi mới dừng lại.
Cảm giác sau đêm ấy ám ảnh tôi rất mạnh. Tôi cảm thấy mình vừa tội lỗi vừa may mắn. Tội lỗi vì tôi đã lao vào trải nghiệm với một người tôi không yêu, may mắn vì tôi còn nguyên sau bao trải nghiệm.
Tôi biết trong thâm tâm mình rất thoáng trong chuyện giới tính, nhưng thoáng với một người lạ là điều tôi chưa bao giờ nghĩ tới. Trong sâu thẳm, tôi đang suy nghĩ về sự bắt đầu, tôi có nên bắt đầu trước tiên với người yêu mình thực sự... người yêu 3 năm mà vẫn giữ nguyên mọi thứ cho tôi? Tôi cũng e ngại rằng, nếu anh biết rằng tôi đã qua đêm với một người đàn ông lạ mặt, anh sẽ bỏ tôi mất.
Chẳng lời lẽ nào có thể giải thích lúc này, tôi đang rối bời tâm can...
Theo Bưu Điện Việt Nam
Quấn quýt "người tình" đồng giới, anh sẵn sàng bỏ vợ con Anh coi người đàn ông đó còn quan trọng hơn cả vợ, con và gia đình anh? Tôi vô cùng hoang mang. Giờ ngồi nghĩ lại những gì đã qua mà lòng tôi đắng lại. Tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy chứ? Phải chăng tôi đã sai? Giá như tôi đừng làm những chuyện ngốc nghếch đó, đừng chấp nhận...