Chìa tay ra cho anh nắm

Theo dõi VGT trên

Tôi quay lưng bước đi, bàn chân như đeo chì. Rõ ràng anh ấy đã buông tay, vì lí gì mà tôi cứ cố chấp tin rằng anh ấy vẫn ở một chỗ và chờ tôi ngoảnh đầu lại?

Một cô gái ngây thơ có đôi mắt trong sáng không gợn chút sầu lo, một cô gái anh có thể dang tay bảo vệ chứ không phải một cô gái muốn gánh trên lưng một đống trách nhiệm mới là sự lựa chọn tốt nhất dành cho anh ấy. Những yêu thương xưa cũ, người ấy đã buông tay, cớ sao tôi còn lưu luyến níu giữ. Những giọt nước mắt bất chợt rơi xuống, quay đi và bắt đầu buông lơi đi một thời đã qua. Hắn mỉm cười trước những giọt nước mắt ấy, chìa tay ra và nắm chặt bàn tay tôi…

Hai bàn tay tôi đan vào nhau đặt nhẹ lên bụng. Tôi khẽ dựa mình vào một cái ghế tựa không chân đặt sát sàn nhà còn nửa người nằm trong bàn Kotatsu. Đôi mắt tôi nhìn hai vật để ngay trên bàn mà như nhìn vào rừng rậm âm u không lối ra.

(Kotatsu: Kiểu bàn ngồi có gắn máy sưởi và phủ chăn của người Nhật.)

Một thứ là tờ siêu âm màu. Cái vết sần trên hình ảnh siêu âm ấy là bào thai hai tháng t.uổi.

Thứ còn lại trên bàn là chiếc điện thoại.

Gọi hay không gọi?

Nếu tôi gọi, anh ấy sẽ lập tức quay trở lại Osaka và đưa tôi về Hà Nội bởi anh ấy yêu tôi và anh ấy rất có trách nhiệm. Là tôi bỏ rơi anh ấy chứ anh ấy nhất định không bỏ rơi tôi. Nhưng sau đó thì sao? Một đám cưới? Nếu muốn điều đó thì tôi đã không bỏ lại anh mà tới vùng đất Osaka lạnh lẽo này, nơi tới một người thân quen cũng không có và một ngày phải làm việc tới mười hai tiếng đồng hồ.

Nếu không gọi? Tôi phải làm gì với đứa con đang thành hình đây?

Chìa tay ra cho anh nắm - Hình 1

“Này, chuẩn bị đón nhận quà sinh nhật bất ngờ tui đóng gói bưu kiện gửi sang đấy.”

Tôi cười, nhắn lại một cái icon “rất háo hức” cho con bạn thân đang ở Hà Nội.

Tám t.uổi, tôi có nhứng tháng ngày của t.uổi thơ dữ dội.

Tôi luôn muốn được giống như nhỏ bạn này, được một lần nhìn thế giới màu hồng phấn. Nhỏ kể khi tám t.uổi, nhỏ mất t.uổi thơ vui chơi hồn nhiên vì bị mẹ ép buộc đưa tới các lớp học thêm. Còn tôi chưa bao giờ kể, tám t.uổi, dành cả mùa hè để làm việc vặt cho một bà Tây mà tôi tình cờ quen để bà ấy dạy tôi tiếng Anh mỗi ngày một giờ đồng hồ. Tám t.uổi tôi đã đi bán đồ lưu niệm lang thang từ bãi biển tới những địa điểm mà người nước ngoài hay lui tới. Tám t.uổi tôi đã biết, học ngoại ngữ sẽ bán được nhiều đồ lưu niệm hơn. Và tám t.uổi tôi đã biết, không có t.iền khi mùa thu tới tôi sẽ không được tới trường.

Ngày ra Hà Nội, tôi mới mười lăm t.uổi. Chị gái cùng cha khác mẹ với ba tôi không có con cái, còn ba tôi một nách bốn đứa con. Đáng lí một đứa nhỏ ở làng chài ven biển, sinh ra trong một gia đình nghèo, đông anh em và làm chị cả như tôi, biết đọc, biết viết là phải nghỉ để phụ giúp gia đình. Nhưng tôi đã ích kỉ, khóc lóc đòi được đi học. Vì thế ba tôi đã gửi tôi ra Hà Nội. Ông nói, coi như cho chị gái một đứa con. Nhưng tôi biết, ông vì muốn tôi được đi học nên mới dứt ruột gửi tôi đi.

Mười sáu t.uổi tôi gặp anh ấy.

Ngày hôm đó tôi đi tìm một người bạn bên lớp chuyên Lý vì nghe nói ba mới gửi cho tôi chút quà quê. Tôi tìm thấy khi cậu ta đang làm thủ môn trong một trận banh với mấy cậu con trai cùng lớp. Tôi đi về phía cầu môn, khẽ giơ tay chào khi cậu ta nhìn về phía tôi. Tôi biết cậu bạn này thích tôi nhưng tôi không ưa gì cậu ấy. Có điều tôi lại không thể tỏ thái độ được vì cứ hai tháng cậu ấy lại về quê một lần, và mỗi lần như thế tôi sẽ nhận được một chút gì đó của ba, để nhắc nhở tôi rằng, tôi còn được nhớ tới, còn được yêu thương.

Bất ngờ trái banh đáng lý phải rơi vào cầu môn thì lại nhằm thẳng vào mặt tôi mà hạ cánh. Khi tôi bớt choáng váng và hé mắt ra nhìn thì người đang đỡ tôi là anh ấy, cũng chính là người vừa sút trái banh vào tôi. Sau này anh ấy nói:

- Nhìn em khi đó, mặt mày nhăn nhó, ra m.áu cam ròng ròng mà chẳng biết thế nào, anh lại thích, lại yêu.

Ai bảo anh yêu một cô gái có mặt mày nhăn nhó làm gì? Để tình yêu của chúng ta rồi cũng nhăn nhó, đau đớn như lần đầu gặp mặt ấy?

Bác tôi rất nghiêm khắc, bà nuôi tôi vì bà muốn có một suất bảo hiểm cho t.uổi già, tôi không nhận ra được một chút yêu thương nào từ bác. Bác nhiều t.uổi, lại sống cô độc bao năm vì thế vô cùng khó tính. Tôi không bao giờ dám trái ý bác, không dám yêu đương và chơi bời với bạn bè, chỉ biết học và học. Tôi sợ bác biết tôi không ngoan sẽ đuổi tôi về quê, mặc dù luôn nhớ bố và thương các em nhưng tôi phải học, phải có điều kiện tốt hơn thì tôi mới giúp bố và các em được. Ấy vậy mà anh và cả con bạn với cuộc sống toàn màu hồng của anh lại nhảy bổ vào cuộc sống của tôi, bất ngờ hệt như trái banh đ.ập vào mặt tôi.

Con bạn thân của anh vì giúp anh mà tiếp cận tôi, nó nói về anh nhiều tới mức tôi muốn đau đầu. Còn anh thì “mặt dày” theo đuổi tới mức tôi phát sợ. Thế rồi chẳng biết cuộc sống quá thiếu thốn tình thươngsự cô đơn nơi đất Hà Thành hay sự kiên trì của anh mà cuối cùng đã giúp tôi thắng được nỗi sợ hãi bị bác phát hiện để có một anh chàng người yêu và một cô nàng bạn thân.

***

Đêm qua trận tuyết đầu tiên đã tới, bận rộn khiến tôi không nhận ra điều đó cho đến sáng nay mở cửa, nhìn thấy một lớp tuyết dày tôi mới bật cười, chụp ngay một bức ảnh gửi qua facebook cho con bạn thân vì tôi biết, nó sẽ tức điên lên khi nhìn thấy tuyết. Nó luôn thao thao bất tuyệt với tôi về giấc mơ được ra nước ngoài, nhưng ba mẹ nó không cho phép nó đi, họ chỉ có một cô con gái duy nhất sao dám mạo hiểm để nó đi quá xa. Nó nói nó ghen tỵ với tôi, nào biết tôi đâu có muốn phải đ.ánh đổi tình yêu của mình vì chuyến đi này.

Chìa tay ra cho anh nắm - Hình 2

Kết thúc giờ giảng tôi lại tất tả với công việc làm thêm ở một tiệm tạp hóa. Tiếng Nhật của tôi không tốt lắm nên chỉ có thể làm việc sắp xếp các món đồ lên giá và nhận hàng được giao tới. Lương chỉ bằng đứng quầy thanh toán nhưng vất vả hơn nhiều. Có điều công việc này sẽ không còn kéo dài nữa bởi tôi mới kí được hợp đồng cho công việc sau khi tốt nghiệp. Điều kiện làm và đãi ngộ cuộc sống sau đó sẽ tốt hơn nhiều. Cả buổi chiều hùng hục làm việc trong kho hàng, tôi quên xừ mất là mình muốn ngắm tuyết rơi. Ông chủ cho tôi về sớm vì biết hôm đó sinh nhật tôi nhưng lúc trở về kí túc xá thì sắc trời cũng đã sâm sẩm tối.

Tuyết rơi lất phất như mưa phùn mỗi đợt tết về ở Hà Nội. Tôi nhớ mưa phùn. Tôi nhớ anh da diết. Một đứa con gái làng chài có cái đáng tự hào nhất là sức khỏe như tôi, bị anh giữ lại, kéo cái áo khoác rộng và phủ lên đầu tôi vì sợ mưa phùn làm tôi ốm. Tôi như con chim nhỏ nép vào cánh tay đang dang rộng của anh. Bóng dáng cao lớn và tà áo khoác của anh khi đó, tôi đã nghĩ rằng đủ sức để che chở suốt cuộc đời tôi. Nhưng tôi đã nhanh chóng nhận ra, mình đã nhầm. Anh có thể che chở cho tôi nếu tôi chỉ là tôi mà thôi.

Bác gái ngày một già, ba mẹ tôi cũng vậy, những đứa em thơ của tôi ngày một lớn. Tôi ao ước có người che chở cho tôi, nhưng tôi còn có trách nhiệm phải che chở cho người khác.

Tôi học Y tế công cộng, còn anh học Bách khoa, vì thế tôi ra trường trước anh một năm. Anh nói:

- Chờ anh ra trường rồi mình kết hôn.

Ngày anh ra trường cũng là ngày đứa em sau tôi vào đại học, hai đứa còn lại đều vào cấp ba. Mẹ anh có thể chấp nhận một đứa con dâu ngoại tỉnh, trong tay không có gì hết nhưng sao có thể chấp nhận việc nuôi báo cô ba đứa em của con dâu và để nó phụng dưỡng ba mẹ cùng một người bác? Cho dù chấp nhận thì lòng tự trọng của tôi cũng không cho phép. Vấn đề này sớm muộn cũng là lí do khiến tình cảm của chúng tôi r.ạn n.ứt. Tôi đã nhìn ra điều ấy từ rất sớm vì tôi vốn là một con bé làng chài nghèo khổ, luôn biết suy tính trước sau.

Lễ tốt nghiệp của tôi, anh và nhỏ bạn thân đã không thể tin được khi tôi nói tôi nhận được học bổng của Nhật và tôi chắc chắn sẽ đi.

Tôi nhìn thấy nét kinh ngạc và hoảng hốt trong mắt anh nhưng tôi lựa chọn im lặng. Anh biết tôi đủ rõ để hiểu vì sao tôi làm vậy. Khi tôi lấy được Visa sang Nhật, anh đưa tôi tới đại sứ quán để nhận nó. Anh đã nói “ Anh chờ em!”, ba từ ấy khiến tôi run rẩy vì anh đã nói cho tôi sự lựa chọn của anh. Tôi ích kỉ nhưng anh vẫn lựa chọn sẽ yêu thương tôi. Có điều tình yêu ấy có thể kiên trì đến khi tôi có thể đáp lại được không? Tôi bảo anh rằng:

- Đừng chờ em!

Tôi biết ba chữ ấy tổn thương anh sâu sắc đến mức nào nhưng tôi không còn cách nào khác. Trách nhiệm mà tôi phải gánh vác không biết chừng nào mới buông bỏ được, và tôi không muốn níu giữ anh để rồi mất anh. Thà tôi làm anh đau chứ nhất định tôi không muốn một ngày người bị bỏ rơi là tôi. Là tôi hèn nhát và sợ bị tổn thương.

Chìa tay ra cho anh nắm - Hình 3

Tôi đi bộ độ mười lăm phút từ chỗ làm thêm về đến kí túc xá. Từ xa, tôi nhìn thấy dưới ánh đèn cao áp lối vào kí túc xá là một anh chàng trong bộ đồ xám màu, đứng co ro trong tuyết lạnh, hai chân cứ chốc chốc lại co lên, chắc vì đi giày đế mỏng bị tuyết lạnh thấm vào. Anh chàng ấy bị mọi người chú ý vì đang quàng một chiếc khăn màu nõn chuối, quấn hai vòng trên cổ mà vạt khăn buông xuống còn chạm gối.

Hóa ra đây chính là “món quà” sinh nhật mà con bạn thân nói tới hay sao? Tôi bật khóc và bật cười cùng một lúc. Khi tôi đan chiếc khăn ấy, đã cố tình chọn cái mày sắc chói mắt này là vì muốn trách anh bắt tôi phải làm một việc vô vị. Còn con bạn tôi lần đầu nhìn thấy cái khăn kinh khủng ấy đã phán rằng:

- Nếu anh ấy dám quàng cái khăn này, đứng trước cổng trường đợi mày thì đời này kiếp này mày không cần thử thách tình yêu của anh ấy nữa.

Rõ ràng là anh ấy đứng ở cổng kí túc xá chứ không phải cổng trường mà sao tình yêu của anh ấy tôi vẫn cảm nhận chân thực và rõ ràng thế này? Tôi biết anh ấy yêu tôi, luôn vì tôi mà theo đuổi, từ lớp Lý sang lớp Toán, từ trường Bách khoa sang trường Y tế cộng công, và bây giờ từ Hà Nội sang Osaka. Nhưng đuổi theo như thế để làm gì khi mà cả hai chúng tôi không thể đi trên cùng một con đường?

Đáng lí tôi không nên khóc, chẳng nên cười mà nên lạnh lùng bước qua anh. Nhưng tôi đã khóc, cười và nhào mình vào vòng ôm của anh. Giây phút đó tôi đã yếu lòng, đã quên đi mất hợp đồng làm việc năm năm vừa được kí kết sáng nay.

Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy thấy anh nằm sấp trên giường, một cánh tay cứ cố chấp đặt trên ngực tôi dù tôi đã hai lần nhẹ nhàng gạt nó ra, tôi đưa tay chạm nhẹ má anh, trái tim muốn nở một nụ cười hạnh phúc nhưng lí trí lại lắc đầu nói không thể. Tôi rời giường trước khi anh tỉnh lại và trở về khi đã mệt nhoài. “Món quà” này không được thông báo trước vì thế tôi không sắp xếp được lịch học và làm việc. Tôi nhìn thấy sự thất vọng trong mắt anh mỗi khi tôi trở về từ chỗ làm thêm nhưng tôi dằn lòng lẩn tránh ánh mắt đó và âm thầm hối hận vì giây phút yếu lòng của mình.

Visa du lịch của anh hết hạn, anh phải trở về. Đứng ở sân bay anh vẫn nói câu mà hai năm trước anh nói với tôi.

- Anh chờ em!

Còn hai tháng nữa là tôi tốt nghiệp. Anh ấy chờ được hai tháng nhưng năm năm thì sao? Tôi cần năm năm đó, gia đình tôi cần nó. Tôi ấp úng giải thích:

- Em… sau khi tốt nghiệp, em… có một bản hợp đồng năm năm.

- Em đã kí nó?

Giọng nói của anh bất chợt cao và đanh lại. Tôi níu tay anh, cúi đầu không đáp.

Tôi biết tôi ích kỉ và sự chịu đựng của anh đã đi tới giới hạn. Phút cuối cùng tôi mới để anh biết về bản hợp đồng hệt như cái lần tôi nói sẽ đi Nhật, cả hai lần đều là tôi thông báo với anh chứ không phải hỏi ý kiến hay thảo luận cùng anh. Tôi luôn quyết định con đường cho mình mà không đếm xỉa gì đến cảm xúc của anh. Khi anh gỡ những ngón tay mà tôi đang níu chặt áo anh ra, tôi đã hiểu. Con đường tôi đã đi luôn có anh mải miết đuổi theo nhưng bây giờ anh không thể đi trên con đường ấy cùng tôi nữa.

Anh im lặng cho tới khi đi vào làm thủ tục xuất cảnh mới quay đầu lại nhìn tôi và nói:

- Giữ gìn sức khỏe.

Anh nói bốn từ “ Giữ gìn sức khỏe” chứ không phải ba từ “ Anh chờ em” nữa. Tôi nhìn theo bóng lưng thẳng tắp của anh cho đến khi nó bị che khuất bởi các lớp cửa. Một lần ngoảnh đầu lại anh cũng không. Rõ ràng tôi nói anh đừng chờ tôi vậy mà khi anh quyết định không chờ tôi nữa, trái tim tôi lại đau đớn đến vậy?

Chìa tay ra cho anh nắm - Hình 4

Hana nghĩa là hoa. Hồi còn yêu nhau, anh hay bảo:

- Con gái sẽ đặt tên là Hoa.

Tôi nghĩ cái tên ấy thật quê mùa, thô thiển. Nhưng rồi khi con gái chào đời, cô nữ hộ sinh hỏi đặt tên con là gì, tôi đã như phản xạ mà nói:

- Hana Hoàng.

Kể từ lần chia tay ở sân bay ấy, ba năm rồi, tôi vẫn chưa liên lạc với anh. Ban đầu tôi rất sợ anh biết chuyện, sợ anh lôi tôi về Việt Nam, bắt tôi làm một cô vợ, một bà mẹ ngoan ngoãn vì thế đến con bạn thân tôi cũng cắt đứt liên lạc. Nhưng tôi lo lắng quá nhiều thì phải, con bạn thân vẫn đều đều nhắn tin thăm hỏi và không hề đả động một chữ nào đến anh, điều này thật lạ với tính cách của nó. Chỉ có một cách để lí giải cho việc này, anh đã thực sự buông tay. Suy nghĩ này ngày càng ám ảnh tôi khiến tôi không có dũng khí để liên lạc với anh. Tôi luôn hèn nhát và sợ bị tổn thương.

Hana hai t.uổi, gã người Nhật đó cũng làm hàng xóm với mẹ con tôi được ba năm. Hana rất thích gã và gã đã lợi dụng lúc tôi không để ý để mà dạy con tôi gọi gã là ba. Tôi giận lắm nhưng nhìn nụ cười ngọt ngào của con gái lại không nỡ bắt nó sửa miệng. Nhưng tôi đã lặng người đi khi nó ngây ngô hỏi:

- Vì sao các bạn khác có ba và mẹ ở chung một chỗ, còn nhà mình mẹ toàn đuổi ba ra khỏi nhà vào buổi tối?

Câu hỏi này chắc chắn là gã người Nhật trời đ.ánh đã dạy con tôi nói. Tôi lườm gã một cái và trốn tránh việc trả lời con gái. Tôi viện cớ rằng nó quá bé bỏng, tôi có giải thích nó cũng không hiểu thay vì đổ lỗi tại sự ích kỉ của bản thân mà ba nó còn chưa biết đến sự tồn tại của nó. Tối đó khi tôi đẩy gã người Nhật ra khỏi phòng như mọi khi, gã đã lừa mà ôm chặt lấy tôi, gã khỏe nên tôi giãy giụa thế nào cũng không thoát. Gã bảo:

- Anh mệt mỏi vì chờ đợi rồi. Em về Việt Nam đi, nếu người đó còn chờ em, thì em ở lại, nếu không em quay trở về với anh.

Chìa tay ra cho anh nắm - Hình 5

Miệng gã bảo tôi là ở Nhật chờ tôi, vậy mà lúc rời Nhật, ghế bên cạnh mẹ con tôi trên máy bay lại là gã. Nhưng thật may vì gã đã theo tôi bởi đau đớn gặm nhấm một mình mùi vị chẳng dễ chịu chút nào.

Tôi hẹn gặp con bạn thân vì muốn hỏi một chút tình hình của anh. Nó ngập ngừng mãi mới nói với tôi rằng, anh có bạn gái rồi. Dù đã chuẩn bị cho tình huống ấy mà sao trái tim vẫn đau đớn quặn thắt đến vậy? Tôi tới quán café manga mà tôi thích nhất hồi sinh viên, nơi anh ấy vẫn luôn bị tôi ép buộc đi cùng. Chị chủ quán không nhớ ra tôi, cũng phải thôi, đã năm năm rồi mà. Tôi quay lại đây vì muốn một chút hoài niệm để vỗ về con tim và cũng để suy nghĩ thật kĩ nên gặp anh hay không?

Nhưng chưa kịp nghĩ thì ở đó tôi gặp lại anh. Nói đúng hơn là tôi nhìn thấy anh bởi anh không hề biết tôi ở đó. Chỗ anh ngồi vẫn là chỗ khi xưa chúng tôi thường chọn, nhưng người ngồi kế bên anh không còn là tôi nữa.

Anh ngồi cùng một cô gái ít t.uổi, có lẽ còn là sinh viên. Cô ấy ôm chặt hông anh, mặt vùi vào lồng ngực anh khóc lóc, chốc chốc lại ngước mắt nhìn anh nghẹn ngào nói gì đó. Thứ biểu cảm ngây thơ, hồn nhiên của cô gái ấy luôn là thứ khiến tôi bĩu môi chê bai nhưng tận sâu trong lòng là thèm khát. Có lẽ họ vừa cãi nhau. Ánh mắt anh ấy khi đối diện với cô gái đầy vẻ bất đắc dĩ nhưng cũng tràn đầy yêu thương. Trước đây mỗi lần tôi thẳng thừng từ chối sự theo đuổi bám dính của anh, anh cũng nhìn tôi bằng ánh mắt ấy.

Tôi quay lưng bước đi, bàn chân như đeo chì. Rõ ràng anh ấy đã buông tay, vì lí gì mà tôi cứ cố chấp tin rằng anh ấy vẫn ở một chỗ và chờ tôi ngoảnh đầu lại? Một cô gái ngây thơ có đôi mắt trong sáng không gợn chút sầu lo, một cô gái anh có thể dang tay bảo vệ chứ không phải một cô gái muốn gánh trên lưng một đống trách nhiệm mới là sự lựa chọn tốt nhất dành cho anh ấy.

Chìa tay ra cho anh nắm - Hình 6

Tôi trở về khách sạn, gã người Nhật đang bế Hana chờ tôi ở sảnh lớn. Hana bi bô nói:

- Con và ba chờ mẹ mãi.

Tôi kéo con bé vào lòng để nó không nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của tôi. Gã người Nhật cười. Tôi biết gã đang cười trên sự đau khổ của tôi, nhưng sao tôi trách gã được, tôi đã hứa với gã nếu anh ấy không chờ tôi thì tôi sẽ đồng ý để gã đi bên tôi.

Theo blogradio.vn

Vì cô đơn nên mạnh mẽ hay vì mạnh mẽ nên phải cô đơn?

Dù nói thế nào đi nữa thì hai việc này cũng chẳng có gì khác nhau vì đến cuối cùng nỗi đau cũng chẳng thể khiến họ sợ hãi.

Có những người không phải họ muốn mạnh mẽ cũng chẳng hề muốn cô đơn. Hơn bất cứ ai họ luôn mong có một bờ vai để tựa vào, khao khát có một người để yêu thương đến hơi thở cuối cùng. Thế nhưng họ lại chọn một mình sau quá nhiều tổn thương chẳng phải họ sợ hãi mà không muốn bản thân mình thêm một lần gục ngã.

Chuyến du lịch một mình đầu tiên trong đời là khi cô 23 t.uổi, cái thời điểm mà người ta chông chênh giữa những năm tháng cuộc đời. Và chuyến đi đó một phần là để cô chạy trốn còn lại là muốn đối diện với chính bản thân mình.

Vì cô đơn nên mạnh mẽ hay vì mạnh mẽ nên phải cô đơn? - Hình 1

Người ta thấy một cô gái lặng lẽ khóc giữa phố động người rồi lại cười ngây dại khi bắt gặp một đôi tình nhân. Người ta thấy một cô gái đi bộ hàng giờ đồng hồ chỉ để nhặt những cánh hoa rồi kẹp cẩn thận chúng vào tờ giấy mang về. Người ta còn thấy một cô gái tay kéo chặt áo để tránh cái se lạnh của nơi đây. Một cô gái lạc lõng giữa thế giới đầy nhộn nhịp.

Trước lúc lên máy bay, cô đã nghĩ rằng mục đích của chuyến đi này là để quên được anh, quên tất cả những nỗi đau và sự giả dối anh đã dành cho cô. Song, càng đi cô càng nhận ra quên cũng chỉ là một khái niệm và mọi thứ chỉ là ảo giác cho đến khi cô rời đi.

Bởi lẽ khi trở về hai người có thể gặp lại cũng có thể không gặp lại nữa nhưng cô không thể thay đổi được việc anh vẫn tồn tại và đã từng là một phần trong cuộc sống của cô, chỉ tiếc rằng anh cũng là cả sự sống của một người khác nữa.

Vì cô đơn nên mạnh mẽ hay vì mạnh mẽ nên phải cô đơn? - Hình 2

Cô khẽ ngân nga một vài câu hát: "Làm gì có ai thương em như vậy, có ai cần em đến thế"... Đúng là cô vẫn chưa tìm ra được người đó, bởi lẽ anh đã từng nói với cô những điều tương tự và anh cũng nói với người khác điều đó mà thôi. Cô đã từng nghĩ rằng mình sẽ giành lấy tình yêu bằng mọi giá, sẽ giữ anh bên mình thay vì để anh trở về với người trước đây.

Nhưng cô bật khóc nức nở khi thấy anh và người đó đang từng ngày tìm cách quay về bên nhau. Cô cũng chỉ có một phần vì đau còn lại là vì bản thân đã quá ngu ngốc, đã tin rằng anh cũng sẽ yêu cô như cái cách cô yêu anh. Hóa ra trước giờ mối quan hệ này thật sự chưa từng đặt tên.

Cô an tâm khi anh quay lại bên người đó, họ đã trải qua sóng gió là cô để có thể quay trở về bên nhau. Còn cô trước khi đi cũng đã để anh thấy mình được hạnh phúc, để anh càng dễ buông tay và quên đi quãng thời gian mà hai người họ đã phạm đủ sai lầm.

Vì cô đơn nên mạnh mẽ hay vì mạnh mẽ nên phải cô đơn? - Hình 3

"Em yêu người khác rồi, anh ấy không để em phải lo lắng như khi bên cạnh anh và quan trọng là anh ấy chỉ có một mình em thôi", những lời đó cô cũng chẳng biết mình lấy ở đâu ra để nói nhưng nếu có thể làm cho anh dễ dàng ra đi thì cô sẵn sàng. Anh nở nụ cười dễ chịu như chỉ chờ cô nói vậy rồi quay đi anh cũng không quên chúc cô hạnh phúc.

Người ta thường bảo mạnh mẽ quá nên sẽ phải cô đơn, đúng là cô mạnh mẽ tới mức có thể buông tay để anh đi dù cô biết rằng sau đó mình sẽ phải đối mặt với sự cô đơn, đối mặt với những đau đớn. Nhưng cũng chính sự cô đơn đó đã trở thành động lực giúp cô mạnh mẽ hơn rất nhiều vì cô biết điều gì là tốt nhất cho cả ba người.

Theo ilike.vn

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Thấy bố mẹ chồng đưa nhân tình của chồng đang mang bầu con trai về để chăm, tôi chẳng chút khó chịu lại cười tươi đưa ông bà tờ giấy lạ
18:04:57 30/06/2024
Chồng đòi lấy 5 tỷ mua nhà cho nhân tình, tôi vẫn vui vẻ đồng ý nhưng kèm theo điều kiện khiến anh 'khóc thét'
18:28:25 01/07/2024
Cãi nhau với chồng tôi bỏ đi và tắt cả điện thoại, sáng mở lên đã thấy 23 cuộc gọi nhỡ, về nhà thì thấy phông rạp đã dựng, một cái đám tang trong hối hận
17:46:13 30/06/2024
Vừa ly hôn, tôi nhận ra mình mắc sai lầm nghiêm trọng nhưng không thể cứu vãn
23:27:16 01/07/2024
Đêm về, chồng lại đem 1 quả mướp đặt ở đầu giường rồi mới chịu tắt đèn đi ngủ, tôi hoang mang hỏi anh thì nhận được câu trả lời khó ngờ
17:24:40 30/06/2024
Ly hôn 4 năm trời, vừa gặp mẹ chồng đã kêu 'Hôm nào đưa con tới chơi, tôi cho phép đấy', tôi chỉ cười rồi nói một câu nhưng mặt bà tái nhợt mặt mũi
17:52:00 30/06/2024
Đêm nọ, sau khi gần gũi với chồng, tôi ngủ chập chờn nhưng ai ngờ gần sáng lại nghe tiếng chồng khóc nức nở, miệng còn liên tục nói xin lỗi
17:59:55 30/06/2024
Sau 1 đêm say sưa cùng sếp, còn được anh chuyển khoản 200 triệu, tôi ngỡ bắt được mồi ngon nhưng lại 'ngồi trên đống lửa' nghe anh thú nhận điều chấn động
09:21:57 01/07/2024

Tin đang nóng

Diện mạo chồng sắp cưới hơn 17 t.uổi của Hoa hậu Khánh Vân
07:56:34 02/07/2024
Mỹ nam bị đuổi khỏi showbiz vì cả gan làm điều cấm kỵ, hết thời vẫn sống ung dung với gần 400 tỷ
06:45:15 02/07/2024
Diễn viên Thanh Trúc đã sinh con gái đầu lòng
11:37:16 02/07/2024
Sao Việt 2/7: Con trai Lệ Quyên gặp gỡ Mr.Đàm, Bảo Thanh khoe tủ g.iải t.hưởng
07:38:24 02/07/2024
Vợ cũ Bằng Kiều bỏ 10 nghìn đô đi du lịch với 3 con trai: Tiết lộ lý do 4 mẹ con ở chung một phòng
07:59:17 02/07/2024
Nữ NSƯT kỳ cựu nhất nhì làng hài phía Bắc: U70 không lấy chồng sinh con, t.uổi xế chiều cô đơn nhưng lạc quan không ai bằng
08:02:07 02/07/2024
Diva Hà Trần và Tùng Dương "gương vỡ lại lành"
08:03:01 02/07/2024
Mỹ nam ghét Lưu Diệc Phi ra mặt
11:20:59 02/07/2024

Tin mới nhất

Bỏ vợ mới sinh ở bệnh viện, chồng chạy vội về nhà để cùng ả nhân tình có những phút giây mặn nồng, nào ngờ gặp phải tình huống trớ trêu

10:56:46 02/07/2024
Tôi muốn ép anh phải nói ra sự thật nên nói có người chụp được hình của anh và nhân tình, anh có muốn tôi up lên mạng không? Chồng tôi nghe thế thì hoảng hồn, đành phải nói hết sự thật.

Để con riêng ở nhà với chồng đi công tác, về nhà chị 'thót tim' khi không thấy con gái đâu chỉ thấy thứ kinh khủng này trên giường

10:50:23 02/07/2024
Sau khi bị tôi tra hỏi ráo riết, chồng tôi không thể giấu được nữa. Anh cúi đầu thú nhận hết mọi tội lỗi. Tôi từng ly hôn, có với chồng cũ 2 đứa con chung.

Chồng mất nhưng đêm nào cũng có người đàn ông lạ mò lên giường, tôi run cầm cập cho đến khi thấy gương mặt của người đàn ông này

10:45:24 02/07/2024
Người lạ bí ẩn kia bước chân vào phòng tôi. Nói thật là tôi cực kỳ hoảng hốt, nước mắt chảy ra vì sợ mà chẳng dám nhúc nhích.

Vừa về đến nhà tôi điếng hồn khi thấy cảnh tượng nóng mắt của vợ cùng người đàn ông lạ trên sofa

10:37:05 02/07/2024
Tôi thấy mình ở đây thêm vài phút thì càng khiến cả ba người căng thẳng, nên tôi nhanh chóng tìm đồ đạc rồi lấy cớ đi ra ngoài.

Thương chị hàng xóm một mình nuôi con, hôm nọ sang thăm tôi thất kinh khi thấy người đàn ông này xuất hiện

10:28:18 02/07/2024
Tôi quá mức căm phẫn, lao vào anh ta để hỏi cho ra lẽ. Nhưng anh rể lại kéo tay tôi nói rằng muốn gặp riêng tôi để nói chuyện.

Sau 5 năm tôi đến tìm con thì bắt gặp ánh mắt thảng thốt của vợ cũ, chưa hết bàng hoàng cô còn tiết lộ bí mật tày trời

10:23:10 02/07/2024
Tôi c.hết sững, không thể nào tưởng tượng được điều vợ tôi vừa mới nói lại là sự thật. Sống với vợ cũ hai năm thì chúng tôi ly hôn.

Nghi ngờ có uẩn khúc khi mẹ chồng thương tôi như con đẻ, ngày biết được nguyên do tôi bàng hoàng không thể tả

10:17:25 02/07/2024
Lòng tôi rối như tơ vò. Tôi lờ mờ hiểu chuyện thì bà nói Mẹ xin con hãy để cho mẹ có cơ hội làm trách nhiệm của một người mẹ mà bấy lâu nay mẹ không làm được.

Mẹ chồng độc ác dàn cảnh bắt con dâu ngoại tình, nghe được lí do mà ai cũng kinh ngạc, sở da gà

10:13:10 02/07/2024
Không ngờ chỉ vì ghét tôi mà bà mang hạnh phúc của con trai mình ra để đ.ánh đổi. Lần đầu về ra mắt bạn trai tôi đã nhận được cái thái độ ghẻ lạnh của bà vì chê tôi nhà quê không xứng với gia đình bà.

Háo hức trở về nhà sau chuyến công tác, vừa mở cửa tôi 'đỏ mắt' khi nhìn cảnh tượng 'nóng ran người' bày ra trước mắt

10:06:41 02/07/2024
Tôi quá thất vọng và đau lòng, tiếp tục lao vào đ.ánh n.gười bạn kia của vợ. Nhưng vợ tôi đã ôm lấy tôi để anh ta chạy ra ngoài.

Vợ tôi đêm nào cũng gọi người đàn ông lạ có tên "Anh Sinh", nhìn cô ấy làm trò ngớ ngẩn mỗi tối trước khi ngủ mà tôi "phát điên"

09:13:48 02/07/2024
Vợ tôi rất giỏi nghĩ ra mấy trò điên rồ. Vợ tôi năm nay đã 33 t.uổi, tức là U40 đấy ạ. Thế mà tính cách cô ấy chẳng khác gì mấy thanh niên Gen-Z.

Nửa đêm nghe tiếng chị dâu nói chuyện với chồng trong phòng ngủ mà cả nhà tá hỏa, vội đưa chị đến bệnh viện gấp

08:59:53 02/07/2024
Bởi vì anh trai tôi đã mất 2 năm trước rồi. Chị dâu tôi được mọi người nhận xét là hiền lành, chịu thương chịu khó và biết điều hiểu chuyện.

Ngày tôi bị u não, người mẹ chồng mà tôi ghét cay ghét đắng nhiều năm nay lại dốc hết hầu bao cứu con dâu

08:53:39 02/07/2024
Lòng tốt của mẹ chồng đến quá bất ngờ làm tôi không dám nhận. Ngay từ ngày đầu về làm dâu, tôi đã không thấy hợp với mẹ chồng một chút nào.

Có thể bạn quan tâm

Mbappe chế giễu cầu thủ Bỉ đốt lưới nhà

Sao thể thao

13:33:53 02/07/2024
Kylian Mbappe chế nhạo Jan Vertonghen sau khi hậu vệ người Bỉ phản lưới nhà vào phút chót, đưa tuyển Pháp vào tứ kết EURO 2024.

Xây "chuồng cọp" để mua bán m.a t.úy

Pháp luật

13:03:48 02/07/2024
Để đối phó với lực lượng Công an trong quá trình mua bán m.a t.úy, Trần Văn Thân gia cố nhà theo kiểu chuồng cọp . Tuy nhiên, hành vi của đối tượng không qua mắt được Công an huyện Quỳ Châu.

Thăm hỏi các nạn nhân vụ xe khách lao xuống vực ven Quốc lộ 28

Tin nổi bật

13:00:14 02/07/2024
Vào thời điểm xảy ra tai nạn, trên xe có 45 hành khách và tài xế, phụ xe. Rất may, vụ tai nạn chỉ khiến một số hành khách bị thương.

Lịch âm 2/7 - Âm lịch hôm nay 2/7 chính xác nhất - lịch vạn niên 2/7/2024

Trắc nghiệm

12:46:58 02/07/2024
Xem lịch âm hôm nay ngày 2 tháng 7; theo dõi âm lịch hôm nay, thứ Ba ngày 2 tháng 7 năm 2024 nhanh nhất và chính xác nhất.

Trạm cứu hộ trái tim: Cuối phim mới lộ diện "trùm cuối" tuồn thông tin của con gái Nghĩa lên MXH

Phim việt

12:45:17 02/07/2024
Tập 49 Trạm cứu hộ trái tim đã lên sóng VTV3 tối 1/7. Nghĩa chính thức được minh oan , khiến cái nhìn của khán giả về nhân vật này được vớt vát phần nào.

"Mỹ nam 1 thời" Lee Min Ho lộ gương mặt căng tròn mất nét ở t.uổi 37

Sao châu á

12:39:45 02/07/2024
Sau thời gian ở ẩn không nhận dự án phim mới, Lee Min Ho có vẻ như đã ăn uống nghỉ ngơi khá thả ga nên khó kiểm soát cân nặng.

Lái xe ốm vặt liên miên, hãy kiểm tra ngay bộ phận này trên ô tô

Sức khỏe

12:37:38 02/07/2024
Một số các triệu chứng bệnh vặt bắt nguồn từ chính chiếc xe mà bạn sử dụng hàng ngày. Tuy nhiên, rất ít người để ý và thường không quan tâm tới điều này.

Sự hết thời của một sao hạng A: Phim không bán được vé nào, bị tẩy chay vì thái độ xấc xược

Hậu trường phim

12:37:33 02/07/2024
Đóng phim nào cũng flop, tính cách kênh kiệu là những nguyên nhân khiến địa vị của sao nữ này xuống dốc nhanh chóng.

Bùi Anh Tuấn tái xuất, ngoại hình mũm mĩm, tiết lộ lí do tạm ngưng ca hát thời gian dài

Nhạc việt

12:37:10 02/07/2024
Là một vocalist trẻ rất được yêu mến nhưng Bùi Anh Tuấn đã ở ẩn khá lâu và gần như không xuất hiện tại bất kỳ sân khấu nào suốt thời gian qua.

4 nữ idol được khen mặc đẹp, toả vibe tài phiệt: Jennie có lấn át được tiểu thư "hàng thật giá thật"?

Phong cách sao

12:01:09 02/07/2024
Làng nhạc Hàn Quốc từ bao lâu đã được biết đến như cái nôi sản sinh ra vô số thế hệ mỹ nhân tài sắc vẹn toàn, combo mặt đẹp dáng xinh không thiếu.

Thạch Trang cứ lên đồ là dân tình lại xin info: Outfit nào cũng có điểm nhấn đẹp thấy mê

Thời trang

11:45:07 02/07/2024
Không cần drama, content màu mè hay chiêu trò, cô nàng vẫn siêu bánh cuốn nhờ năng lượng vui vẻ, hạnh phúc mọi lúc mọi nơi.