Chia tay lần nữa
Chị đến tìm tôi với khuôn mặt đầy lo lắng. Vẻ mặt này khiến tôi nhớ cách đây 10 năm chị đã đến tìm tôi trong bộ dạng tiều tụy, nét mặt buồn bã, có phần u ám.
ảnh minh họa
Khi đó, chị đang trong thời gian chờ li dị với anh. Mâu thuẫn giữa họ kéo dài cũng khá lâu mới đi đến quyết định cuối cùng. Lần đó, chị kể với tôi nhiều chuyện với giọng điệu cay đắng và chua chát của người thua cuộc, bị thiệt thòi về mặt tình cảm lẫn tiền bạc (bởi khi ấy anh là người làm kinh tế chính trong gia đình). Tôi còn chưa quên giọng quyết tâm của chị khi nói về tương lai: “Chị sẽ làm lại, chị sẽ lo cho con chị chu đáo không để ai khinh khi!”.
Và chị đã làm được. Mười năm sau, từ số vốn ít ỏi chia được sau ly hôn, chị kinh doanh, gặp thời, thêm tính kỹ càng, thận trọng, biết tính toán chị gầy lại đủ đầy: nhà cửa, xe cộ, con cái có điều kiện tốt để học hành . Cái được nhất về mặt tinh thần là hai con chị học rất giỏi. Con gái đầu của chị vừa tốt nghiệp đại học đã có nơi mời đi làm ngay. Cháu trai thứ hai mới học lớp 10, nhưng đã nhận được cùng lúc đến hai học bổng đi học nước ngoài. Và đó cũng chính là nỗi lo lắng của chị hôm nay.
Chị tâm sự, nhờ tôi “tư vấn”: “Nếu học ở Singapore thì cháu được học bổng toàn phần nhưng phải học lại hai năm trung học nữa, vị chi cháu sẽ mất đến 9 năm mới xong đại học, còn nếu học ở Mỹ thì học tiếp lớp 10 nhưng chỉ là học bổng bán phần, “tiềm lực” của chị chưa đủ mạnh để lo cho cháu hai năm trung học và năm năm đại học. Việc làm ăn nay thế này, mai thế khác biết đâu mà lần. Giờ thì mình có, mai mình mất, thương trường chẳng dễ chịu chút nào. Làm người phụ nữ đơn thân khổ lắm em, chuyện gì chị cũng phải quyết định một mình, mà đâu phải lúc nào mình cũng tính đúng”. Rồi chị chép miệng: “Phải chi gia đình đủ đầy, có ông bố bên cạnh thì mẹ con đâu đến nỗi lo lắng quá như vầy!”.
Chị kể, hai năm rồi anh không một lần gọi điện thăm hỏi các cháu. Nghe nói mấy năm nay anh làm ăn thua lỗ liên tiếp, bán nhà lớn, mua nhà nhỏ rồi bán cả nhà nhỏ. Gia đình mới của anh hình như không hạnh phúc bởi người phụ nữ ấy không cam chịu cảnh lên bờ xuống ruộng theo anh. Cách đây 6 tháng chị gọi điện cho anh báo là con gái được một công ty nước ngoài nhận vào làm việc, con trai đang thi lấy học bổng, anh chỉ im lặng, không có ý kiến gì, kể cả lời chúc mừng. Chị thở ra với câu nói buồn: “Thì hồi đó ổng chọn như vậy, chị cũng cay đắng quá chừng. Chuyện quá khứ nói ra chỉ thấy buồn, thấy toàn nước mắt! Giờ hoàn cảnh vậy, chắc ổng mặc cảm! Mọi chuyện qua rồi, mình cũng nguôi ngoai dần, không dám lên mặt tài giỏi hơn ổng. Vậy mà buồn em ạ, buồn vì con có cha mà chẳng ai chỉ lối. Chị thật đâu muốn như vầy!”.
Chơi với nhau nhiều năm tôi biết chị là người giàu lòng vị tha và khoan dung, độ lượng. Chưa bao giờ kể từ sau khi chia tay với anh tôi nghe chị nói xấu về anh. Và giờ đây tôi hiểu, trong cái được của một người mẹ, chị lại bị hẫng vì tiếc nuối đã không cố gắng giữ cho trọn vẹn một gia đình. Chị nói với tôi : “Phải xác định làm người phụ nữ là khổ, là thiệt thòi. Cố gắng mà giữ lấy và nếu bỏ qua được thì bỏ”.
Tôi chẳng biết “tư vấn” chị điều gì, chỉ gợi ý liệu con gái lớn của chị đã đi làm rồi có thể phụ chị nuôi em mấy năm học ở Mỹ không? Chị im lặng trầm ngâm suy nghĩ.
Video đang HOT
Cuối cùng thì con trai chị đi học ở Singapore. Cái lý của chị đưa ra cũng hết sức thuyết phục: mỗi người có một đời riêng, con gái chị không thể vì em mà hy sinh những năm tháng đẹp nhất và sung sướng của đời nó. Chị thì không biết khi nào được, khi nào mất. Thôi thì cứ chọn phương án dễ thở nhất, có thể đứa con trai sẽ bị thiệt thòi, nhưng ai biết trước được phương án nào là phương án tối ưu!
Tôi gặp lại anh ngày đưa cháu ra phi trường. Không còn một thời hào hoa, phong độ của người thành đạt. Có lẽ cái mặc cảm không tròn trách nhiệm với con khiến anh có vẻ bọc ngoài vừa xa cách vừa hờ hững. Lúc cháu chia tay gia đình vào khu cách ly. Tôi thấy anh bước đến bắt tay cháu như hai người đàn ông đã từng là bạn của nhau. Tôi thấy chị quay đi, nước mắt lưng tròng. Nhìn kỹ gương mặt anh, tôi thấy hai mắt anh đỏ hoe, buồn bã.
Tôi hiểu, họ chia tay nhau một lần nữa trong tâm trạng ngổn ngang của sự chia ly và mất mát với ít nhiều nuối tiếc!
Theo VNE
Tôi làm ngơ để chồng ngoại tình
Tôi biết tất cả những mối quan hệ của chồng tôi, nhưng tôi cũng chỉ biết và làm ngơ cho qua chuyện...
Thi thoảng tôi lại lén lấy điện thoại của chồng để ghi lại những số điện thoại gọi đến và gọi đi của anh ta. Tôi ghi cẩn thận ra tờ giấy, nhét ở trong ví và lúc nào tiện thì gọi lại. Tôi cũng dùng số máy chồng tôi để gọi. Chẳng phải đánh ghen, tôi chỉ gọi để biết chồng mình đang đi lại với loại gái như thế nào thôi.
Tôi biết, việc tôi làm chẳng có tác dụng gì, đôi khi chẳng có ý nghĩa ngoài điều duy nhất là tôi không nhớ nổi chồng tôi đã đi với bao nhiêu gái, tôi đã nói chuyện với bao nhiều cô cave giọng tỉnh lẻ từ Bắc tới Nam.
Có lẽ hàng ngàn người đàn bà sẽ chửi rủa tôi ngu, tôi dốt, tôi điên, tôi thế này, tôi thế kia khi tôi kể ra câu chuyện của đời tôi, một đời người vợ chung chồng với hàng trăm cô cave và rất nhiều phụ nữ đơn côi, góa chồng. Tôi biết, tôi biết tất cả những mối quan hệ của chồng tôi, nhưng tôi cũng chỉ biết và làm ngơ cho qua chuyện.
Ngày đầu tiên tôi biết chồng tôi có bồ, với một phụ nữ góa chồng ở phố bên kia đường. Tôi đau đớn lắm vì lúc đó mình đang mang thai đứa con thứ 2, lại là con trai, niềm kiêu hãnh của cả nhà chồng. Vậy mà, hàng xóm thủ thỉ với tôi nhìn thấy chồng tôi hay ra vào nhà người góa phụ kia, ở đó rất lâu. Tôi cũng đi rình rập thì quả là thấy chồng tôi thường sang đó lúc bọn trẻ con nhà đó đi học. Nhưng, kín cổng cao tường làm sao tôi dòm được gì.
Có lần tôi bắt chồng tôi ngay tại cửa, anh ta bảo là anh ta đến sửa bếp ga giúp chị ta, nhà không có đàn ông nên thương tình. Anh ta còn nói, hai người ngày xưa là bạn cùng đi học, nên giờ giúp đỡ nhau là chuyện thường tình. Lúc gần sinh con, tôi đi rình thấy chồng tôi khoác vai người phụ nữ đó đi ra, tôi điên lên, nghĩ mình bầu bí khốn khổ sinh con cho chồng mà chồng thi đi bồ bịch, tôi vác dao sang đòi đánh ghen. Nhưng, con dao chưa kịp giơ lên đã bị chồng tôi chặn lại với câu nói: "Không được động đến cô ấy, động đến là tao đuổi ra khỏi nhà". Câu nói đó cũng không bằng cảnh ngay chiều hôm đó, "tập thể" nhà người phụ nữ kéo sang hẳn nhà tôi dằn mặt tôi, nói tôi dám động đến cô ta thì cứ liệu hồn. Tôi vừa sợ vừa đau đớn. Sự căng thẳng làm tôi sinh sớm mất ngày.
Cản trở lớn nhất của tôi là nếu buông nhà chồng ra thì tôi trắng tay, con tôi sống bằng gì?! (Ảnh minh họa)
Rồi bẵng đi thời gian bận bịu với con cái, tôi cũng không nhiều quan tâm đến chồng. Tôi lại nghe hàng xóm xì xào, chồng tôi giờ còn qua lại với cô ta ngang nhiên hơn ngày xưa, cũng có thể là bởi thời gian tôi ở cữ đã không ra ngoài nhòm ngó, xem xét được mọi việc. Tôi bắt đầu làm loạn lên, đòi họp cả gia đình để bắt chồng bỏ mối quan hệ kia, nhưng trước mặt gia đình, anh ta chối phăng. Tan cuộc họp, anh ta nhốt tôi vào phòng, bật đài lên và đánh tôi tơi tả. Anh ta bảo, anh ta làm việc gì là việc của anh ta, vì tôi không đáp ứng được anh ta nên anh ta đi ra ngoài là tất nhiên.
Tôi biết mình thua rồi, vì nếu chồng tôi có chút ăn năn hối cải, tôi còn có đường để kêu gọi chồng quay lại, nhưng chồng tôi bênh chằm chặp cô ta và thách thức tôi như vậy, tôi biết phải làm sao? Tôi đã nhiều lần muốn tự tử vì thấy mình không còn sự sống nữa, gia đình coi như đã đổ vỡ. Nhưng nhìn thấy đứa con còn đỏ hỏn nằm đó, nó mới xinh làm sao, tóc vàng nâu, mắt lúc nào cũng như muốn cười.
Một buổi sáng tỉnh dậy, tôi thấy hai đứa con bé bỏng của mình đang nằm ngủ cạnh nhau, chúng ôm nhau ngủ thật dễ thương. Tôi đã xác định, từ nay cuộc sống của mình phải dành cho con, chồng chỉ là thứ yếu. Tôi nghĩ, nếu tôi ôm con bỏ đi, tôi sẽ không biết nuôi con cách nào, ở đâu? Tôi sinh ra là nhà nông, lấy chồng phố thị, chỉ còn căn nhà chồng này là nơi tôi nương tựa. Bắt đầu từ lúc ấy, tôi đã chấp nhận tất cả, sẵn sàng sống khổ để cho con được trưởng thành. Tôi cũng quyết tâm không ghen tuông, không hờn giận, sống bình thản, dĩ hòa vi quý vì con. Tôi cũng chuyển ra phòng riêng để ở.
Nhưng, nỗi hậm hực với người đàn bà cướp chồng tôi thì vẫn luôn đau đớn trong tôi. Tôi biết không chống trả được cái gia đình ghê gớm của cô ta. Tôi vẫn phải nghĩ là phải làm sao để trả thù được, thế mới làm lòng tôi thanh thản. Làm gì có người đàn bà nào cao nghĩa đến mức có thể cười khi thấy người đàn bà khác cướp chồng mình. Tôi nghĩ tới nghĩ lui mới nghĩ ra một cách là đi... bôi nhọ cô ta. Tôi bèn dùng hạ sách đi kể lung tung khắp xóm là chồng tôi ngủ với cô ta về nhà kể chuyện với tôi là cô ta thế này, cô ta thế kia, rồi nêu những nhược điểm này kia của cô ta ra.
Tất nhiên là tôi bịa, chồng tôi có bao giờ kể gì đâu. Lời của những bà hàng nước, của những phụ nữ rỗi hơi lan nhanh với tốc độ tên lửa. Tôi nhìn thấy cô ta tống cổ chồng tôi ra khỏi nhà mà cười thầm. Cách bôi xấu chính tình địch của mình như vậy thật hữu hiệu. Tôi đã nghĩ chồng tôi sẽ quay về.
Nhưng không, anh ta cũng chẳng hề hấn gì sau cuộc chia tay đó với bồ. Anh ta bắt đầu có dấu hiệu đi đêm và hôm nào cũng về nhà với trạng thái mệt rũ rồi ngủ như chết. Mặc tôi với đứa con mới sinh, chẳng đả động gì. Tôi buồn cho kiếp làm phụ nữ của mình. Biết bao người khuyên tôi làm đơn li dị, tự giải thoát cho mình. Nhưng, cản trở lớn nhất của tôi là nếu buông nhà chồng ra thì tôi trắng tay, con tôi sống bằng gì?!
Nỗi đau cùng những ý nghĩ quẩn quanh về con cái cứ bám riết lấy tôi hàng ngày. Nhưng, thú thực là ngoài chuyện không chung chăn gối, gã chồng tôi cũng không có nhiều điều đáng để trách móc, lão vẫn làm những gì tôi sai bảo và tận tụy đưa con lớn tôi đi học, đón về. Anh ta vẫn nộp tiền tháng nuôi con cho tôi đầy đủ. Giữa vợ và chồng, đó cũng chính là những "việc chính" rồi còn gì. Thực ra là tôi tự an ủi mình thế chứ làm sao người vợ nào chịu được cảnh đi chung chồng với hàng đàn, hàng lũ đàn bà khác như thế.
Điều tôi chán ngán hơn, chua chát hơn là không hiểu chồng tôi đi cave mà còn làm thành khách quen, còn hứa hẹn ngọt ngào với các cô gái qua đêm ấy những gì mà thi thoảng tôi lại thấy có dăm cô gái mặc quần sooc ngắn cũn cỡn, áo óng ánh các màu, mặt trát phấn trắng bóc lượn qua lượn lại trước cửa nhà tôi. Để có thêm tiền nuôi con, buổi chiều tôi mở hàng trà đá trước cửa nhà, buôn bán vặt để có đồng ra đồng vào. Và tôi thường gặp các "tình địch" của tôi lúc đấy.
Có khi họ vào uống trà đá và quan sát tôi, có khi chỉ dưỡn dẹo đi qua. Có những gương mặt tôi nhớ vì họ tới vài lần, nhìn tôi rất kĩ và ngó nghiêng ngôi nhà của tôi rất cẩn thận. Tôi nghi là chồng tôi hứa hẹ với họ sẽ bỏ tôi, lấy họ làm vợ và sẽ cho họ ngôi nhà mà tôi đang sống nên họ mới đến lượn lờ như thế. Chứ nếu không, gái qua đêm đến đây nhìn mặt vợ khách làm gì?
Tôi lại quyết định dùng chiêu độc của mình để "trừ khử" những cô gái đến nhìn mặt, nhìn nhà tôi. Mỗi một cô gái đến tôi nhìn đúng kiểu "hàng" là gọi lại giả vờ thì thầm kể chuyện gia đình đau khổ. Tôi thường kể rất chân tình rằng tôi khổ vì có người chồng bội bạc, chuyên đi gái. Nhưng, tôi nhấn mạnh rằng anh ta đã đi hàng trăm, hàng ngàn cô và giờ mới đi xét nghiệm, bị HIV, tôi giờ chỉ chờ anh ta chết để lấy căn nhà này cho mẹ con tôi sống. Mà, vì tôi là người duy nhất trong nhà sinh quý tử nên bố mẹ chồng tôi đã cho tôi căn nhà này rồi.
Câu chuyện cứ như thế đã làm tái mặt hầu hết các cô gái, tôi nhìn thấy nhiều gương mặt chuyển sắc và họ vội vàng bỏ đi. Thế nhưng, có nói mỏi miệng thì cũng không hết được các cô gái đến và đi, người đã đi với gái làng chơi như chồng tôi thì có bao giờ neo đậu ở chốn nào đâu. Cứ vài ngày lại có người mới, nhưng người mới cũng thành khách quen ít ngày thì mới đổi. Tôi đã nhiều lần nói chuyện thẳng với chồng rằng: Có phải vì anh chán tôi nên anh sống buông thả như vậy không? Anh ta bảo, đàn ông ai chẳng thích cái mới, 5 thê 7 thiếp là chuyện thường. Và chúng tôi quyết định việc ai người đấy làm miễn là kín kẽ để con cái không biết.
Gần chục năm tôi đã sống như thế, nín chịu và câm lặng, cốt để yên thân mình... (Ảnh minh họa)
Có lẽ mọi người sẽ thấy đây là chuyện gia đình lạ đời nhất trên cái thế gian này: vợ đồng ý cho chồng đi gái dù không phải cô ta bất lực, không có khả năng. Tôi chỉ kín đáo "dặn dò" chồng bằng cách mua những tài liệu về việc quan hệ tình dục an toàn để tránh những bệnh xã hội không đáng có.
Đàn ông cũng kì lạ, đi ra ngoài "thả phanh" như thế nhưng lại ghen kinh khủng. Tôi không phải phụ nữ không có nhan sắc, chỉ không ăn diện vì công việc bán ốc của tôi cũng chẳng cần điệu đà làm gì. Nhưng, những ngày ở nhà, chồng tôi thường xuyên ngồi kè kè bên cạnh để xem tôi có lả lơi với ai không. Đôi khi tôi đùa, tôi đang cần "chuyện ấy", vì tôi vẫn còn xuân sắc, thi thoảng tôi ăn diện, trang điểm phóng xe máy đi, trông cũng chẳng kém gì những người đàn bà có nhan sắc, chồng tôi nhìn thấy là buồn rầu, đau khổ, nhưng không dám nói gì, chỉ đá thúng đụng nia, mắng con, quát tháo này kia.
Gần chục năm tôi đã sống như thế, nín chịu và câm lặng, cốt để yên thân mình. Sở dĩ, bấy lâu nay tôi cố tình né tránh cái ý nghĩ ly dị cũng vì nhìn thấy cảnh gia đình nhiều người bạn mình li dị, con cái không được chăm sóc đầy đủ, hoặc là bị bố dượng hoặc bị dì ghẻ bỏ rơi. Cậu con trai của tôi giờ cũng gần chục tuổi rồi, nó đã thành chàng trai đáng yêu và thông minh. Ơn trời, nó không giống bố mà giống mẹ.
10 năm sống trong cảnh gia đình như thế, có một người đàn ông luôn đi bên cạnh tôi chứng kiến những thăng trầm trong cuộc sống của tôi. Đó là người bạn từ thời cấp 2. Anh đã hiểu hết tận cùng đời sống tôi và làm chỗ dựa những lúc tôi cần tâm sự. Tất nhiên, chúng tôi chẳng bao giờ vượt qua bất cứ giới hạn nào. Tôi luôn e ngại các con mình sẽ tủi hổ, xấu hổ nếu biết bố thì theo gái, còn mẹ cũng có bồ.
Mới đây, người bạn tôi đã đề nghị chúng tôi đi đến hôn nhân. Chẳng hiểu sao bấy lâu nay anh chưa lấy vợ. Anh hay nói đùa là anh đợi tôi bỏ chồng. Tôi không tin điều ấy nhưng đến giờ, khi anh đề nghị tôi li dị và đến với anh, tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Thực tâm, tôi muốn thoát khỏi cuộc sống hiện tại, nhưng tôi vẫn sợ cảnh gia đình các bạn bè tôi li dị, các con rất khổ do không được chăm sóc tử tế. Hỏi ý kiến nhiều người, 70% thì khuyên tôi nên li dị, vì nếu tôi cứ tiếp tục cuộc sống như hiện tại, gia đình tôi không gọi là Gia đình. Tôi nghĩ tôi yếu đuối nên không dám vượt qua bản thân mình...
Theo VNE
"người thứ 3" Vỏ quýt dày có móng tay nhọn Nhiều chị em chẳng may gặp phải "người thứ 3" trơ tráo và ghê gớm. Nhưng vỏ quýt dày có móng tay nhọn, nhờ bản lĩnh cao cường của mình, các chị đã "tống cổ" được kẻ phá hoại ấy ra khỏi cuộc sống của mình. "Mình nói thẳng luôn, mình không sợ người thứ 3. Nhiều bà vợ nghe thấy chữ &'người...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Bỏ bạn trai đại gia để yêu chàng tiến sĩ, tôi hoảng sợ sau 40 ngày hẹn hò

Nuôi con riêng như con ruột suốt 4 năm, tôi vẫn bị chồng xem là người dưng

Yêu 3 năm, chưa một lần ra mắt, tôi còn phải bỏ thai vì bố mẹ anh không đồng ý cưới

Chồng quản tiền sinh hoạt hàng tháng còn muốn vợ làm việc này như 'vợ người ta'

Con tôi 5 tuổi tự ăn, chồng 42 tuổi vẫn chờ vợ bóc tôm, gỡ xương cá

Phát hiện 2 con trai 7 tuổi không phải con ruột, chồng giả vờ không biết, vợ báo tin mang thai con thứ 3 và cái kết (P1)

Vợ đi học cao học trở về với bụng bầu, tôi viết đơn ly hôn nhưng lời cô ấy nói khiến tôi chết lặng

Thư gửi thầy giáo dạy văn: Đừng ngại cưới "gái ngành" nhưng biết quay đầu

Không tiền bạc, không địa vị, chỉ có học hành mới giúp con cái chiến thắng số phận

Bị người mới của chồng cũ "tặng quà mắm tôm" hậu ly hôn, lời nhắn nhủ của cô vợ thu hút gần 20k like trên mxh

Bạn trai thích chia đôi kỳ lạ, tôi nên yêu tiếp hay "chạy mất dép"?

Bạn trai cũ bất ngờ tìm gặp, tôi sợ bí mật mình giấu chồng bị bại lộ
Có thể bạn quan tâm

Tổng thống Donald Trump tuyên bố không cho phép Israel sáp nhập Bờ Tây
Thế giới
11:28:14 26/09/2025
Bão số 10 sẽ gây mưa cực lớn cho các tỉnh Bắc Trung Bộ
Tin nổi bật
11:24:50 26/09/2025
Những người tố cáo Michael Jackson yêu cầu khoản bồi thường khổng lồ
Sao âu mỹ
11:22:31 26/09/2025
Đúng 20h30 hôm nay, thứ Sáu 26/9/2025, 3 con giáp may mắn sau như nhặt được vàng, phúc khí tràn đầy
Trắc nghiệm
11:18:09 26/09/2025
Có anh, nơi ấy bình yên - Tập 34: Bằng tiếp tục "rung cây dọa khỉ" lãnh đạo xã Tiên Phong
Phim việt
11:01:44 26/09/2025
Chàng trai ăn chuột 70 ngày trong thử thách sinh tồn, tiết lộ điều gây sốc
Netizen
10:53:51 26/09/2025
Tư thế yoga đơn giản nhưng đặc biệt tốt cho nam giới
Sức khỏe
10:49:00 26/09/2025
Vụ đột kích nhiều tụ điểm ăn chơi ở Gia Lai: Khởi tố 84 đối tượng
Pháp luật
10:33:38 26/09/2025
Khám phá du lịch Hong Kong: Thiên đường lễ hội và những điểm đến đầy trải nghiệm
Du lịch
10:29:56 26/09/2025
Toyota Corolla Cross Hybrid: Khi công nghệ hybrid không chỉ là trải nghiệm nhất thời
Ôtô
10:28:37 26/09/2025