Chia tay, hãy dành cho nhau sự tử tế nhất có thể!
Đã có thể có một bữa tiệc để đến với nhau, tại sao không thể có một bữa tiệc chia tay nho nhỏ đầy vui vẻ và không thể nói là không vì nhau, không thể nói là không ấm cúng?
Nếu đã cạn kiệt tình dành cho nhau….nếu cái nghĩa cũng chưa đủ dầy dặn để níu kéo cái tinh….nếu sống bên nhau chỉ là gượng ép nặng nề….nếu đã nhận ra sự bất công khủng khiếp khi bắt con cái cũng phải thở hít bầu không khí gia đình ngột ngạt…nếu đã cân nhắc mọi vẻ mà trong lòng vẫn dửng dưng nguội lạnh, tại sao không chọn cách chia tay nhau một cách vui vẻ?
Ảnh internet.
Tại sao khi đến với nhau, ta có thể có một tiệc cưới hoặc đông vui lịch sự, hoặc bày vẽ rình rang tốn kém mà khi chia tay nhau ta lại không thể có một bữa chia tay trong thân ái rồi mời bạn bè và một vài người thân trong gia đình? Bữa tiệc chia tay này được coi như một sự thông báo, như một sự chia sẻ, như một sự bày tỏ rằng chúng tôi đã rất đúng khi có nhau trong một đoạn đường đời thì bây giờ chúng tôi cũng không sai khi quyết định chia tay nhau. Chia tay nhau trong vui vẻ hòa thuận là để khẳng định sự không nóng vội khi đưa ra một quyết định quan trọng của một đời người, một sự tỉnh táo thừa nhận những sai lầm của cả hai để dẫn đến sự bế tắc, không còn tiếp tục tìm được tiếng nói chung trong hôn nhân. Quan trọng hơn hết thảy, sự chia tay trong hòa bình, vui vẻ của bố mẹ đem đến cho những đứa con sự khẳng định chắc chắn hơn mọi lời nói rằng chia tay chỉ có nghĩa là cha mẹ không còn sống chung dưới một mái nhà chứ không phải chia tay là không còn tiếp tục yêu thương và không còn có trách nhiệm với các con nữa.
Mở một bữa Tiệc Ly hôn cũng có nghĩa tạo một cơ hội đầy nhân văn cho người đàn ông và người đàn bà bày tỏ sự cám ơn một người đã từng là nửa kia của mình: cám ơn về những xúc cảm mãnh liệt đã từng dành cho nhau, cám ơn vì những bữa tiệc ái ân đầy lãng mạn mà chỉ hai người trong cuộc mới hiểu nó mê say đắm đuối đến cỡ nào. Cám ơn vì đã chia sẻ những khoảnh khắc thiêng liêng khi người đàn bà biết mình có mang, khi vượt cạn để sinh đứa con thứ nhất rồi đứa con thứ hai…Cám ơn cả những lúc bên nhau khi khó khăn về tài chính, khi bấp bênh trong công việc, khi bị bè bạn hiểu lầm…Cám ơn vì đã từng nâng giấc nhau khi ốm đau bệnh tật-khi đó không ai chăm sóc tận tình như chồng vợ chăm sóc nhau, không ai bạc mặt vì lo cho nhau như là chồng là vợ…
Sau cám ơn là những lời xin lỗi tận đáy lòng rằng vì nóng giận mất khôn hay vì ích kỷ hẹp hòi mà đã gây cho nhau những thương tổn không bao giờ có thể hàn gắn. Xin lỗi vì đã không thực hiện được lời hứa hẹn sẽ đi cùng nhau đến cùng kiệt cuộc đời. Xin lỗi vì đã nặng lòng yêu thương người khác để dẫn đến kết cục là cuộc hôn nhân của chúng ta gãy đổ… Cứ chân thành như thế để tuyệt đối không biến thành thù hận của nhau. Vì sao ư? Vì chỉ khi không có ngùn ngụt căm ghét và thù hận người này mới tạo điều kiện cho người kia có thể đến thăm nom chăm sóc con cái bất cứ khi nào có thể. Vì khi không coi nhau là thù địch mới có thể tiếp tục mang đến cho các con những chăm chút ngọt ngào và mới có thể ngồi cùng bàn bạc đến những chuyện liên quan đến tương lai của các con-điều mà những người đến sau của cả cha và mẹ đều không thể làm tốt bằng cha mẹ ruột.
Video đang HOT
Nếu vẫn luôn nói rằng cha mẹ có thể làm mọi sự vì con cái, thì đây chính là lúc cha mẹ thể hiện mình có thể dẹp cái “tôi” cá nhân của mình đi vì con. Chúng ta làm tất cả mọi điều để minh chúng với các con rằng hôn nhân muôn thuở là điều thiêng liêng giữa hai người đàn ông và đàn bà, rằng các con là kết quả của tình yêu, của sự mê đắm thăng hoa của bố mẹ. Ai khi kết hôn cũng mong được sống với người mình yêu thời gian dài nhất có thể. Nhưng… đúng như thế….nhưng ly hôn cũng không phải là một điều xấu xa đáng nguyền rủa và chê trách. Ly hôn, trong rất nhiều trường hợp, không phải là điều nặng nề.
Trong rất nhiều trường hợp, ly hôn lại là sự giải thoát đúng lúc và cần thiết cho cả một gia đình, là sự tào điều kiện cho hai người có thể tìm được hạnh phúc mới. Ly hôn hoàn toàn không phải là điều xấu khi người trong cuộc đã nỗ lực hết mình mà vẫn không cứu vãn nổi cuộc hôn nhân. Bằng vào việc ly hôn một cách thật văn minh và êm thấm, chúng ta đã cho những đứa con của mình có cái nhìn thật nhân văn về tình yêu và hôn nhân, về sự tồn tại hay chia tay của một mối quan hệ đặc biệt giữa người đàn ông và người đàn bà.
Những đứa trẻ sẽ rất hạnh phúc khi chúng biết sự ra đời của chúng không phải là một sai lầm của cha mẹ. Chúng sẽ càng hạnh phúc và thanh thản hơn khi biết chúng không phải là lý do để cha mẹ chịu đựng trì chiết nhau dai dẳng thậm chí độc địa mà bề ngoài vẫn phải cố níu kéo để có một cái vỏ của một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Hơn ai hết, những đứa con có quyền được sống trong bầu không khí không giả dối, không nặng nề. Chính là như thế, sự yêu thương các con mới là sự yêu thương có giá trị.
Đã có thể có một bữa tiệc để đến với nhau, tại sao không thể có một bữa tiệc chia tay nho nhỏ đầy vui vẻ và không thể nói là không vì nhau, không thể nói là không ấm cúng? Một bữa tiệc ly hôn của hai người cùng đồng lòng tổ chức, tại sao lại không? Tại sao không thể dành cho nhau sự tử tế nhất có thể, ít ra thì cũng vì con để có những nghĩa cử đẹp như thế?
Saomai Pham.
Suốt 20 năm chồng lấy tôi ra so sánh với vợ cũ
Sống cùng nhau nhưng tôi hiểu nhiều lúc chồng vẫn nghĩ về vợ cũ.
ảnh minh họa
Thưa chị Thanh Tâm!
Tôi lấy chồng khi đã 31. Chồng tôi từng ly hôn vì vợ ngoại tình và có con với người khác. Tôi gặp anh ấy qua giới thiệu của một người bạn, sau mười tháng thì làm đám cưới.
Cuộc sống vợ chồng của chúng tôi sớm mâu thuẫn. Lí do là trước Tết, sau hơn hai tháng lấy nhau, chồng tôi đã đến ăn cơm cùng vợ cũ và hai đứa con chung. Trong khi tôi có thai, anh không đón để mặc tôi thu dọn mọi thứ đi gửi. Sau đó tôi còn nghe chị gái kể (chị gái tôi làm cùng với chị của vợ cũ chồng) chồng tôi đến ăn cơm và nói với chị gái vợ cũ: Tôi vụng về, không biết ăn mặc, nấu ăn.... Khi biết được điều đó, tôi đã có ý định chia tay. Nhưng sau tôi nghĩ lại vì sợ bố mẹ buồn, vì không muốn đứa con trong bụng không có bố.
Tết đầu tiên về nhà chồng, tôi vô cùng đau khổ. Bố mẹ chồng biết chuyện, ông bà mắng chồng tôi và bảo tôi:"Con đừng lo, bố mẹ chỉ có mình con là con dâu". Sau này sống cùng nhau nhưng tôi hiểu nhiều lúc chồng vẫn nghĩ về vợ cũ. Thậm chí mới gần đây, tôi vẫn nghe một người cháu kể: "Hôm trước chú bảo dì không khéo trong cách cư xử với anh em nhà chồng như vợ cũ của chú". Tôi rất buồn, giận chồng. Hóa ra ngần ấy năm, lúc nào anh cũng so sánh tôi và vợ cũ.
Mỗi người một tính, một cách cư xử, tôi không khéo nhưng thật. Tôi chưa bao giờ cãi lại bố mẹ chồng, lo việc nhà chồng, nhiều lần mẹ chồng ốm đến nhà ở, tôi chăm sóc chu đáo... Lấy nhau hơn 20 năm vì chồng con vậy mà chồng tôi vẫn không hài lòng.
Nhưng điều tôi buồn nhất là chồng tôi có tính trăng hoa, có lần thì chính tôi biết, có lần nghe người ta nói... Cũng có lúc chồng tôi chối còn thì anh ta luôn có câu "đàn ông ai chẳng thế". Đã nhiều lần tôi định làm căng nhưng lại thôi vì nghĩ đến con, sợ điều tiếng. Có lẽ vì tôi nhu nhược nên chồng tôi phản bội tôi hết lần này đến lần khác.
Công bằng mà nói, chồng tôi cũng luôn chăm lo cho gia đình và rất yêu thương các con. Dù nhiều lúc giận nhưng tôi luôn yên tâm khi gia đình có việc lớn, chồng tôi đều lo lắng chu toàn. Có lẽ điều đó đã giữ tôi lại mỗi khi có ý định li dị. Tôi đã cố giữ cho các con tôi một mái ấm nhưng sức chịu đựng cũng có hạn. Bây giờ các con đã lớn, có gia đình riêng, tôi không còn gì để níu giữ.
Đã hơn một tuần nay chúng tôi không nói chuyện. Đi làm suốt ngày, buổi tối mới gặp nhưng chẳng ai nói với ai, ăn cơm cùng mâm nhưng ai cũng ăn vội cho xong. Tôi không muốn nhượng bộ, còn chồng tôi không xin lỗi. Có lẽ cuộc sống vợ chồng chẳng mấy hạnh phúc sắp kết thúc. Tôi rất buồn, mong chị giúp tôi!
Hoài Thanh (Ninh Bình)
Chị Thanh thân mến!
Tôi cũng cảm nhận được chị dành cho anh ấy nhiều tình cảm, chứ không phải chỉ vì muốn giữ mái ấm gia đình cho các con đâu. Ví dụ, lần giận nhau này của anh chị, tuy đang khiến chị vô cùng bức xúc nhưng trong lòng chị biết, chỉ cần anh nói vài lời ngọt, chị sẽ chấp nhận tha thứ ngay lập tức. Như chị tâm sự, chồng chị có thế mạnh yêu thương các con, lo toan cuộc sống. Bởi anh ấy là một người cẩn thận, lo lắng chu toàn mọi công việc nên cũng đòi hỏi ở vợ cao hơn một chút.
Thực tế, trừ những lúc bất đồng, anh chị đã đồng cam cộng khổ 20 năm, đã thành công cùng nhau nuôi dạy con cái. Chị cảm thấy rất tệ nhưng trong mắt con cháu, anh chị vẫn là niềm tự hào, là tấm gương cho chúng soi vào học tập.
Tôi trộm nghĩ, hãy thêm một lần chị thẳng thắn với anh về những điều phiền muộn trong lòng mà anh gây ra cho chị, nói về những mong muốn và đặt ra ranh giới nhất định trong gia đình. Nếu anh hiểu, đồng tình và sửa, chị và anh chắc chắn có bước tiến hòa hợp, vui vẻ. Còn nếu anh không biết trân trọng thì lúc đó chị hãy theo đuổi cuộc sống mong muốn.
Chúc chị hạnh phúc!
Theo Kiến Thức
Tôi trao tình yêu cho người không xứng đáng Tôi thương khi anh nói bị vợ cắm sừng, rồi bỏ đi, rồi yêu anh đề "bù đắp" cho anh, nhưng hóa ra anh đã lừa dối tôi... Tôi đau khổ vì trao yêu thương nhầm người (Ảnh minh họa) 23 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học, tôi chưa có một mảnh tình vắt vai. Đi làm được một thời gian thì tôi...