Chia tay chồng sắp cưới vì anh không thể chờ tôi thêm vài tháng
Tôi nhẹ nhõm hẳn, không còn phải áp lực chuyện tốt nghiệp, cưới xin. Tôi buồn nhưng đã thấy đầu óc thanh thản.
Gần 5 năm trước, khi tôi 18, anh là mối tình đầu tiên thời sinh viên của tôi. 3 tháng trước, anh là người đầu tiên tôi trao sự trong trắng khi tôi 23. Chúng tôi đã mơ về một đám cưới và được gia đình hai bên ủng hộ, dự định không lâu nữa thì cưới. Anh tốt với tôi, yêu thương tôi vừa đủ, dù hai đứa đã đi quá giới hạn nhưng sau này anh cũng không đòi hỏi hay ép buộc gì thêm vì biết tôi rất cương quyết. Nhờ vậy, tôi trân trọng và tự hào về anh. Anh không quá chiều chuộng tôi vì bảo chiều quá sợ tôi hư. Tôi hơi chạnh lòng nhưng rồi cũng chấp nhận việc có một người yêu bận rộn. Tôi thấy mình đôi khi bướng bỉnh nên thi thoảng anh vô tâm tí cũng không sao.
Chúng tôi thi thoảng tranh cãi, anh trách tôi giận dỗi vô lý, tôi đều xin lỗi anh mặc dù trong lòng rất ấm ức. Có một lần, tôi gặp anh để lấy đồ, lúc ấy đang giận nên cố tình không nói chuyện, anh cũng phóng xe vụt đi trước mắt tôi không thèm quay đầu lại. Tôi đứng đó một lúc, khóc nhìn theo, bắt đầu suy nghĩ về thái độ của anh. Anh không hề tôn trọng tôi. Đó là lần đầu đánh dấu sự rạn nứt niềm tin trong tôi. Lần thứ hai, tôi nói về chuyện kết hôn, muốn anh chờ thêm vài tháng vì bản thân gặp trục trặc không tốt nghiệp đại học được như đã định. Tôi chưa sẵn sàng để kết hôn khi chưa ra trường, trong đầu nhiều lo lắng băn khoăn về sự nghiệp tương lai. Tôi cũng là đứa có thành tích học tập tốt nên không thể cưới khi chưa học xong, nhưng anh không chờ.
Tôi mong muốn anh đồng ý, động viên, cùng tôi vượt qua khó khăn, chờ thêm vài tháng đâu phải là gì to tát. Anh bảo không được, muốn chúng tôi sớm được ở bên nhau vì ngày thường ít có cơ hội gặp, lại không được đi chơi về muộn do mẹ tôi không cho. Còn nếu tôi nhất quyết không chịu cưới sớm thì cả hai dừng lại. Sau cùng, tôi nhận được từ anh câu nói: “Chúng ta không cùng chung kế hoạch cuộc đời, vậy đừng làm mất thời gian của nhau nữa”. Lần này, như giọt nước tràn ly, tôi biết mình sẽ không có tiếng nói nếu sau này chung sống với anh. Tôi không trả lời lại, quyết định chia tay dù trong lòng còn quá nhiều băn khoăn và lo lắng. Cách nói của anh khiến tôi có cảm giác mình là người có lỗi.
Sau khi chia tay nhau tôi vẫn chơi với chị gái anh, đi đâu vẫn mua quà biếu bố mẹ anh rồi gửi chị, tôi rất quý hai bác. Tôi thấy mình nhẹ nhõm hẳn, không còn phải áp lực chuyện tốt nghiệp, cưới xin. Tôi buồn nhưng đã thấy đầu óc thanh thản. Trong mắt tôi, anh cần một cô vợ chứ không cần người vợ đó là tôi. Thế nhưng đôi khi nghĩ lại tôi vẫn tự hỏi có phải mình đã sai không? Có phải tôi đã không hiểu cho mong muốn của anh? Tôi trách mình và có lần muốn xin lỗi anh nhưng lại tự dặn lòng chẳng việc gì phải hạ mình như thế. Tôi muốn biết việc chia tay anh như thế là đúng hay sai, tôi có nên cảm thấy có lỗi trong chuyện này không? Cảm ơn mọi người.
Theo Vnexpress
Quá lứa lỡ thì, vơ vội không may lại gặp đúng kẻ "chí phèo"
Cưới nhau mấy tháng, tôi mới nhận ra chồng mình là kẻ "chí phèo". Anh nói tiền uống rượu là do anh làm ra, không lấy xu nào của tôi vậy nên tôi muốn nhà cửa yên ổn thì đừng có ý kiến.
Video đang HOT
30 tuổi tôi mới lấy chồng, không phải vì yêu mà qua mai mối. Tôi dung mạo không đến nỗi nhưng đường tình duyên lại long đong. Trước đây, tôi cũng từng chuẩn bị kết hôn nhưng chồng sắp cưới bị tai nạn. Nhiều người coi đó là sát chồng, từ đó, trong làng, không ai dám tán tỉnh tôi vì sợ "chết yểu".
Có một người bạn mai mối cho tôi với chồng hiện tại. Anh ấy đã qua một đời vợ, còn tôi chồng sắp cưới chết hụt nên cũng "xứng đôi vừa lứa".
Bố mẹ tôi thấy có người đến hỏi, mừng như bắt được vàng, ép tôi cưới. Trong suy nghĩ của mẹ, tôi là gái ế không có quyền kén chọn, trong khi anh có nghề nghiệp, nhà riêng đàng hoàng, về chỉ lo làm ăn chứ không phải lo toan gì.
Lúc đó tôi cũng buồn chán mà tặc lưỡi "thôi lấy quách cho xong", không ngờ quyết định vội vàng đó đã dẫn tôi tới một cuộc hôn nhân bất hạnh.
Quyết định vội vàng đã dẫn tôi tới một cuộc hôn nhân bất hạnh.
Tôi lấy chồng, dù tình cảm không có nhưng thật may chỉ 2 tháng là tôi có thai. Tôi tin, đứa con sẽ là sợi dây gắn kết vợ chồng lại với nhau.
Cưới nhau mấy tháng, tôi mới nhận ra chồng mình là kẻ "chí phèo", người vợ cũ bỏ anh cũng vì thói xấu này. Anh nói tiền uống rượu là do anh làm ra, không lấy xu nào của tôi vậy nên tôi muốn nhà cửa yên ổn thì đừng có ý kiến. Từ đó, tôi không mong đợi gì từ anh, chỉ chuyên tâm kiếm tiền và chăm sóc con.
Tôi nghĩ có con, chồng sẽ cảnh tỉnh nhưng đúng là rượu đã ngấm vào máu.
5 hôm trước, con tôi bị sốt cao, trong nhà không chuẩn bị sẵn thuốc. Vì là lần đầu làm mẹ, tôi chưa có kinh nghiệm. Nửa đêm thấy con khóc, ôm con nóng như than thì vô cùng hốt hoảng. Chồng thì say xỉn, chửi bới, dọa tôi không được mang con đi viện vì sợ tốn tiền.
Cực chẳng đã, lúc chồng đã ngủ gục, tôi bế con ra viện. Y tá lấy thuốc hạ sốt vừa pha cho con tôi uống vừa nói "Cháu sốt cao thế này mà không hạ sốt kịp thời để co giật nguy hiểm lắm".
Con ở viện sốt cao liên tục, chồng mấy hôm sau mới chịu dẫn xác vào.
Con ở viện thì sốt cao liên tục, không xác định rõ nguyên nhân. Trong khi mấy hôm sau mới thấy chồng vác mặt vào, tôi tức giận hét lên:
- Anh đi luôn đi, tới đây làm gì. Còn sốt còn chưa rõ nguyên nhân, nó có bề gì cả đời anh hối hận.
Anh ta nóng giận, quát mắng:
- Chỉ là sốt bình thường, mai tự khỏi, đi viện cho tốn tiền.
Bố chồng tôi tôi đi cùng, hắng giọng bênh con trai:
- Nó đã đến thăm con còn ầm ĩ lên làm gì. Làm mẹ không biết chăm con để nó ốm còn lớn tiếng trách móc ai.
- Bố không bảo anh ấy thì thôi, còn trách mắng vô lý.
Họ nghĩ vì tôi không biết làm mẹ nên mới để con bị sốt cao như thế.
Tôi vừa dứt câu chồng tôi lao đến giáng vào mặt tôi một cái tát đau điếng. Tôi cảm thấy tai ù đi, nhưng vẫn còn nghe rõ giọng anh ta rít lên: "Con ế này. Dám cãi bố tao".
Tôi lớn tiếng chửi mắng, đuổi bố con họ đi. Tôi không thể nào chịu đựng thêm được nữa. Gia đình chồng thì không thương, chồng thì ham vui, tôi quyết định sẽ dừng lại cuộc hôn nhân này để không phải chịu đựng thêm bất kì nỗi đau nào nữa. Nhìn con đỏ hỏn đang sốt cao mà tôi không thể cầm nước mắt.
Theo Afamily
Xem ngày chuẩn bị cưới, tôi phát hiện mình có thai với người yêu cũ Đến khi tỉnh giấc, tôi đã thấy mình nằm trong một căn phòng lạ hoắc. Hốt hoảng, tôi bật dậy, thấy nằm cạnh mình chính là người yêu cũ. Điều khủng khiếp nhất ấy là khi tôi nhìn chằm chằm vào 2 vạch đỏ trên que thử thai. Tôi không ngờ một lần lỡ làng mà gây hậu quả như thế này. Giờ...