Chia tay chồng sắp cưới sau ngày về quê ăn giỗ, một mình vừa khóc vừa rửa 15 mâm bát
Có thể mọi người nghĩ lý do chia tay của tôi là dở hơi nhưng tôi là người có cá tính khá mạnh mẽ, muốn mọi thứ công bằng, không chấp nhận chuyện vì tôi là dâu nên tôi phải làm hết. Thực ra, việc về quê rửa bát chỉ là giọt nước tràn ly mà thôi, trước đó, tôi đã có nhiều điều bất mãn.
Ảnh minh họa
Tôi vừa chia tay người yêu sau 3 năm mặn nồng, thậm chí còn tính sang năm sẽ cưới. Buồn đương nhiên là buồn nhưng tôi cũng thấy may vì đã xảy ra sự vụ “về quê ăn cỗ” để đường ai nấy đi trước khi kết hôn, nếu không sau này chung một nhà rồi thì l.y hô.n còn rắc rối hơn.
Để xem tính tình hai đứa có hợp nhau không, từ một năm trước, chúng tôi đã dọn về sống thử. Người yêu tôi khá lười, gia trưởng, mặc định chuyện nấu nướng, giặt giũ, lau dọn nhà là việc của tôi. Tất nhiên tôi không đồng ý. Suốt một năm qua, tôi đã “uốn nắn” được anh cùng san sẻ việc nhà với mình: tôi nấu cơm thì anh rửa bát, tôi giặt quần áo thì anh sẽ phơi…mọi chuyện đều làm cùng nhau, cuộc sống ổn, tôi cảm thấy mình có thể kết hôn và sống hạnh phúc với anh.
Tuy nhiên, đó mới chỉ là từ phía người yêu còn phía gia đình anh, mọi người thậm chí còn phong kiến hơn. Vì thế, khi về nhà anh, không bao giờ anh dám vào bếp giúp tôi nấu nướng hay phụ rửa bát vì sợ bố mẹ quát. Tôi không trách gì người yêu, nói cứ để tôi làm hết cũng được. Nhưng càng nín nhịn, càng thấy bố mẹ anh lấn tới. Dù sau này tôi sẽ là dâu con nhưng hiện tại, tôi vẫn chỉ là khách thôi, thế mà có chuyện gì mẹ anh cũng gọi điện bảo tôi làm. Hôm thì gọi đèo bác đi thăm người ốm, hôm thì sang dọn nhà hộ vì bác đau lưng (2 cô con gái lớn tướng khỏe mạnh thì không bảo dọn lại gọi cho tôi?), hôm lại bảo tôi đưa đi khám bệnh…Nhưng tất cả không gì “sánh” bằng đợt về quê vừa rồi.
Video đang HOT
Bố người yêu là con trưởng nên phải lo mọi đám giỗ chạp trong họ. Hôm đó là giỗ cụ, tất cả họ hàng đều đến, lại có cả hàng xóm. Tổng số mâm cỗ là 15 mâm. Tôi và người yêu về trước một ngày. Hôm sau tôi phải dậy từ 3h sáng để đi chợ. Nhà có việc, dậy sớm một chút cũng không sao, tôi hoàn toàn không bực bội gì. Khi nấu nướng cũng có vài cô bác giúp nhưng khi ăn uống xong xuôi thì tất cả mọi người tản về hết.
Lúc này, trong nhà chỉ còn 2 cô em gái của người yêu tôi và 1 cô em họ. Bọn nhỏ đều đang học đại học, tức là đều đã lớn, đã có ý thức nhưng không đứa nào ra phụ tôi rửa bát. Bố mẹ anh cũng không có ý kiến gì, người yêu tôi thì càng không (anh đặc biệt sợ bố mẹ). Vì nhà ở quê nên vẫn dùng nước giếng, 15 mâm cỗ la liệt bát đĩa, tôi vừa phải bơm nước vừa rửa giữa trưa trời nắng. Rửa được vãn một nửa, tôi nhắn tin cho người yêu: “Anh bảo mấy đứa ra giúp em”, anh trả lời ok nhưng mãi chẳng thấy đâu
Rửa bát từ 1h chiều mà mãi đến 3h hơn, tôi mới xong xuôi mọi việc. Vừa mệt vừa tức, tôi trốn trong nhà vệ sinh khóc một trận rồi quyết định kết thúc tình yêu này. Người yêu tôi chỉ có lỗi rất nhỏ thôi, có thể bỏ qua được nhưng sống trong gia đình chồng phong kiến như vậy thì tôi không chịu được. Một năm nhà anh có 15 cái giỗ, đám nào như thế này thì tôi sống sao nổi.
Tôi thấy bố mẹ anh có suy nghĩ quá cổ hủ, bắt con dâu phải lo hết mọi việc trong nhà. Tôi đi lấy chồng chứ có phải đi làm ôsin đâu? Tôi không chấp nhận được điều này nên chia tay. Anh cũng không níu kéo nhiều, bảo: “Anh thấy em không hợp với nhà anh thật”. Đúng là buồn tê tái.
Tôi viết câu chuyện của mình để nhắn nhủ các chị em, đừng lấy chồng gia trưởng, phong kiến các chị em nhé, nỗi bất hạnh cả đời đó. Hãy cẩn trọng trong việc chọn chồng!
Theo blogtamsu
Về quê ăn giỗ anh trai chồng, tôi chế.t lặng khi thấy đứa con mới sinh của chị dâu góa chồng 3 năm
Nhưng vừa mới nhìn thấy khuôn mặt của đứa cháu trai, tôi chế.t lặng khi thấy nó giống chồng tôi như hai giọt nước. Tại sao lại có sự trùng hợp đến vậy, đầu óc tôi hỗn loạn, mọi thứ rối tung....
Vợ chồng tôi kết hôn 5 năm và đã có một cô con gái 4 tuổ.i. Sau khi sinh con, tôi bị u xơ tử cung và phải phẫu thật cắt bỏ tử cung của mình. Ngày biết mình phải làm phẫu thuật tôi buồn lắm nhưng may mắn có chồng bên cạnh, anh là người động viên tôi rất nhiều.
Cùng năm tôi phải làm phẫu thuật thì nhà chồng ở quê cũng xảy ra chuyện vô cùng buồn. Anh trai chồng tôi vừa mới cưới vợ được 3 tháng thì bị ta.i nạ.n giao thông và anh ấy không qua khỏi. Nhìn chị dâu còn trẻ (ít tuổ.i hơn vợ chồng tôi) khóc vật vã trong đám tang chồng mà ai cũng chào nước mắt.
Sau khi anh chồng mất được một năm, bố mẹ chồng tôi ngỏ ý bảo chị đi bước nữa, vì chị chưa con cái gì nên cũng dễ. Nhưng chị không chịu, muốn ở lại chăm sóc bố mẹ chồng. Vì chị ấy và mẹ chồng tôi rất quyến luyến nhau, trước khi làm con dâu chị ấy đã là con nuôi của ông bà. Dạo bà ốm mấy tháng nằm viện chị ấy cũng chăm lo cho bà rất chu đáo. Khi đó tôi chưa lấy chồng bây giờ, chỉ nghe kể lại thế.
Quay trở lại chuyện vợ chồng tôi. Từ khi tôi phải cắt bỏ tử cung thì sức khỏe cũng yếu dần, hôm đám tang anh chồng thì tôi có về dự còn sau đó ít về hơn. Phần vì mệt, phần vì ngại đối diện với mẹ chồng. Vì nhà có hai đứa con trai, đứa thì vừa mất, đứa lại chỉ đẻ được mỗi một cô cháu gái, ông bà cũng buồn lắm. Mỗi khi có việc gì tôi toàn để chồng và con về. Tôi lấy cớ ở lại trông nhà. Chỉ có Tết thì bắt buộc phải về. Cũng vì không chu toàn được việc nhà chồng nên đều đặn hàng tháng tôi đều gửi biếu bố mẹ chồng 5 triệu để ông bà chi tiêu.
Chuyện sẽ chẳng có gì để nói cho tới dịp gần Tết vừa rồi là giỗ của anh trai chồng, với lại tôi còn nghe tin chị dâu góa chồng 3 năm nay vừa mới sinh con. Hồi chị bầu, chồng tôi bảo bố mẹ anh đồng ý cho chị sinh con vì chị kiên quyết muốn ở lại phụng dưỡng ông bà mà không chịu đi bước nữa. Tôi nghe thế thì cũng thương chị và muốn mang về cho cháu ít đồ.
Nghe tôi nói muốn về quê thì chồng giật mình, thậm chí còn gạt đi bảo, về đi ngay như thế thì con mệt lắm, lên lại ốm. Khi nào được nghỉ dài thì mẹ con hãy về. Thấy chồng nói vậy thì tôi cũng thôi không đi, nhưng khi chồng vừa đi rồi tôi lại cứ thấy áy náy. Dù sao chị ấy cũng mới sinh, mình làm phận em dâu thì cũng nên về thăm chị với cháu. Hàng ngày toàn chị báo hiếu bố mẹ chồng chứ mình có chăm sóc được ông bà đâu. Nghĩ vậy tôi lại dắt con xách đồ ra bắt xe về sau chồng.
Chồng về trước mẹ con tôi, vì tôi đã thấy dép anh để bên ngoài, tôi đoán anh đang ở trong phòng chị dâu thăm cháu. Bố mẹ chồng tôi đi vắng đâu đó. Tôi để con đứng ngoài chơi với con mèo con còn mình bước vào nhà. Tôi khá bất ngờ khi nghe thấy giọng nói của chị dâu từ trong buồng vọng ra. "Bố về chơi với em đây này, mua cho em bao nhiêu đồ nữa". Tôi khá tò mò vì không biết bố đứ.a b.é là ai, nên bước nhanh vào buồng chị dâu.
Nhìn thấy tôi, có lẽ chị dâu cũng bất ngờ lắm. Chẳng thấy chồng tôi, cũng không thấy bố đứ.a b.é nhưng đống đồ tôi mua bảo chồng cầm về cho cháu thì đang để bên cạnh chị. Tôi cố gắng bình tĩnh chào chị và đến bế cháu. Nhưng vừa mới nhìn thấy khuôn mặt của đứa cháu trai, tôi chế.t lặng khi thấy nó giống chồng tôi như hai giọt nước. Tại sao lại có sự trùng hợp đến vậy, đầu óc tôi hỗn loạn, mọi thứ rối tung. Tôi bế cháu được 5 phút thì chồng cũng bế con tôi vào nhà. Có lẽ anh bất ngờ khi thấy tôi và con về lắm.
Suốt ngày hôm đó và ngày hôm sau tôi thấy cả nhà chồng như có chuyện gì đó giấu tôi. Họ thay đổi thái độ với tôi hoàn toàn, không hề trách móc gì cả dù tôi đi từ tết đến giờ không về. Những năm trước lần nào tôi về bà cũng ca một bài rồi quay ra than thở. Giờ thì tuyệt đối không. Và có một điều rất lạ là bà không muốn tôi bế con của chị dâu chồng.
Lòng tôi lại càng nghi ngờ, liệu có chuyện chồng tôi chính là cha của đứa con mà người chị dâu góa chồng kia sinh ra không. Tôi tra hỏi nhưng chồng tôi kiên quyết không nói mà còn bảo tôi suy nghĩ vớ vẩn lung tung. Nhưng nhìn khuôn mặt thằng bé, rồi lời chị dâu nói hôm ấy cùng thái độ của nhà chồng thì mối nghi ngờ của tôi càng có cơ sở. Lẽ nào vì tôi không thể sinh con được nữa nên nhà họ đã làm cái việc loạ.n luâ.n đó. Tôi định sẽ trở về một lần nữa lén lấy tóc đứ.a b.é và tóc chồng tôi đi xét nghiệm AND để làm rõ mọi chuyện. Chứ để thế này thì tôi không ngày nào sống yên ổn được.
Theo Một thế giới
Về quê ăn cưới, tôi choáng nặng với cảnh chồng “dạy” em dâu cách động phòng Và chân tôi thực sự đứng không vững nữa khi anh đáp lại cái ôm của em dâu bằng một nụ hôn đắm đuối. Giờ thì tôi mới hiểu sự thực về những biểu hiện lạ của anh. Cả hai khi đi cạnh nhau đều dành cho nhau những cử chỉ thân mật, những ánh mắt tình cảm. (Ảnh minh họa) Tôi và...