Chìa đơn ly hôn dọa chồng và nhận cái kết thảm chưa từng thấy
Tôi nghi kỵ anh, gây sự với anh… mệt mỏi quá nên anh đồng ý ly hôn. Vậy là “thử chồng” hóa ra mất chồng thật.
Sau gần một năm ly hôn chị Minh đã có thể nguôi ngoai kể lại chuyện mất chồng chỉ vì thử chồng của mình, và khuyên các chị em phụ nữ không nên đánh liều với hạnh phúc của bản thân mà chơi trò “thử chồng”. Trước khi kể câu chuyện cuộc đời mình chị nói: “Đàn ông giờ họ &’khôn’ lắm, chiêu trò gì của vợ họ cũng nắm chắc mười mươi. Trong khi mình ‘thử’ họ có khi họ đang cười thầm mình”.
Chị Minh kể: Trước khi nghĩ ra kế hoạch “thử chồng” mình cũng đã ấm ức rất nhiều vì càng ngày chồng càng tỏ ra lạnh nhạt với mình, đã thế anh ấy lại thay đổi tính nết, cách ăn mặc, thích làm dáng và bóng bẩy hơn xưa. Trước kia, mỗi lần ngồi vào bàn ăn cơm chồng mình thường xuýt xoa khen món này ngon, món kia thơm, thỉnh thoảng còn hay phụ bếp, giặt quần áo cùng vợ. Vậy mà kể từ khi mình sinh đứa con thứ hai dường như anh ấy thay đổi 180 độ.
Ảnh minh họa.
Sáng nào anh ấy cũng ăn vận thật đẹp rồi ra công trường, vốn công việc của anh ấy quanh năm mặc áo bảo hộ, không cầ phải ăn mặc quá chỉn chu. Vậy mà giờ đi làm, đi ra đường anh ấy cũng xịt nước hoa sặc sụa, đầu tóc bóng lộn, mặt mũi nhẵn nhụi bảnh bao trông thấy. Chỉ cần bấy nhiêu thay đổi thôi cũng đủ để mình sinh nghi. Thế nhưng chưa hết, chồng mình còn thay đổi cả giờ giấc làm việc, ngủ nghỉ. Sáng đi làm sớm hơn, tối thường xuyên về muộn, công tác liên miên, chuyện nhà bỏ bê, ít gần gũi với vợ hơn. Nhiều khi bực bội quá mình cũng than vãn nhưng anh ấy chỉ nói đôi ba câu cho qua rồi lăn ra ngủ: “Anh đi làm vất vả cả ngày bên ngoài giờ chỉ buồn ngủ thôi, có chuyện gì để mai nói. Tiền bạc tháng nào anh cũng đưa đủ cho em, có thiếu gì đâu mà em kêu hoài…”.
Đúng là dù có thay đổi, khác lạ đến đâu đi chăng nữa thì duy chỉ có vấn đề tiền bạc là anh ấy vẫn “nộp” cho vợ nghiêm chỉnh. Nhiều khi mình nghĩ nếu anh ấy có “nuôi gái” bên ngoài thì làm sao có thể “nộp” đủ tiền cho vợ được. Càng ngày mình càng thêm khó tính và đa nghi. Thế nhưng vì vừa mới sinh con được hơn 3 tháng nên mình không thể ngày ngày kề sát chồng, việc anh làm gì, đi đâu mình cũng chịu.
Hàng xóm nhiều người nói đến tai mình “Dạo này nhìn chồng cô trông bảnh bao quá, đứng gần mà cứ thơm nức, hay là có bồ có bịch bên ngoài rồi. Liệu liệu mà giữ chồng, phụ nữ sau khi sinh dễ mất chồng lắm đó”. Nghe đến đây bỗng dưng mình bất an, cảm thấy có điều gì đó không hay sắp xảy ra. Vậy là mình lên kế hoạch “thử chồng” để xem ý tứ chồng thế nào.
Video đang HOT
Hôm đó thấy chồng về muộn mình cố gặng hỏi, rồi quát tháo thật to hòng tìm cớ cãi nhau với chồng, nhất quyết không để chồng tìm kế hoãn binh “có gì để mai nói chuyện”. Đúng như dự liệu của mình, hai vợ chồng lúc đầu ngồi nói chuyện bình tĩnh với nhau, sau đó chừng 15 phút anh ấy bắt đầu to tiếng lại, tiếng con khóc, tiếng mình nấc lên vì tủi hờn. Đang lúc gay cấn mình chìa tờ đơn ly hôn ra nhằm dọa anh ấy nào ngờ vừa nhận được tờ đơn của mình anh ấy không ngần ngại ký vào và nói: “Ly hôn thì ly hôn, đừng tưởng dọa được tôi. Tôi cũng chán lắm rồi…”.
Lúc đầu mình cũng chỉ định đưa đơn cho anh ký để dọa nạt, muốn anh ấy quan tâm đến vợ con nhiều hơn, nào ngờ sự tình ra vậy. Sau hôm đó anh công khai hơn, đi chơi thâu đêm suốt sáng, nhà cửa anh coi như quán trọ thích thì về không thích thì thôi, con cái cũng không nhòm ngó. Thậm chí đến tôi anh ấy cũng coi như vô hình. Biết thử là thật nên mình đành chấp nhận ly hôn. Kể từ ngày ly hôn chồng, cuộc sống của mình gặp không ít khó khăn, hai vợ chồng mỗi người nuôi một đứa, cô con gái học lớp 2 được bố nuôi, còn tôi nuôi đứa nhỏ. Chỉ tội cho đứa lớn bị bố bỏ bê suốt ngày. Giá mà có cơ hội sửa sai chắc có lẽ tôi sẽ từ từ khuyên giải chồng để các con không phải ly tán, để chúng không phải chịu khổ như vậy, ngày ngày nhìn các con thơ mà tôi đau lòng quá.
Sau khi ly hôn chồng tôi mới biết thật ra chồng không có “nuôi gái” bên ngoài. Chỉ là do công việc quá vất vả, anh xin chuyển xuống phòng ngoại giao nên cần phải thay đổi phong cách, nhưng hễ về nhà là chỉ thấy vợ con ca thán, không quan tâm đến chồng, thậm chí đến ăn sáng anh cũng phải dậy nấu nên anh cảm thấy chán. Hơn nữa trong lúc tôi mang bầu, ở cữ không được gần gũi vợ, rồi công việc mệt mỏi, đi lại nhiều, bia rượu nhiều nên về đến nhà là anh lăn ra ngủ. Vậy mà tôi lại nghi kỵ anh, gây sự với anh… mệt mỏi quá nên anh đồng ý ly hôn. Vậy là “thử chồng” hóa ra mất chồng thật. Là phụ nữ không phải lúc nào cũng có thể “thử chồng”, mang hạnh phúc ra đùa giỡn được đâu.
Theo Người Đưa Tin
Bỏ người yêu 8 năm, lấy vợ giàu để nhận cái kết không như mơ
Tôi hoàn toàn trắng tay, chỉ một chút nữa đã có được một cuộc sống đổi khác mà giờ tôi lại trắng tay thế này.
Tôi và Lệ sống cạnh nhà, chúng tôi cũng yêu nhau ngay từ những ngày mới vào học chung trường cấp 3. Sau khi tốt nghiệp thì em ở nhà phụ bố mẹ vì học yếu, còn tôi lên thành phố học tập và cố gắng lập nghiệp.
Tình yêu ấy vẫn bền chặt cho đến khi tôi ra trường, đi làm. Bắt đầu bon chen với cuộc sống này tôi mới thấm cái cảnh nhà quê không tiền, không địa vị. Tôi học khá, bằng giỏi tử tế mà ra trường lận đận mãi không xin được việc. Đến tận hơn 1 năm sau đó, tôi mới tìm được một công việc tương đối và thu nhập đủ chi tiêu trong mức eo hẹp.
Tôi và Lệ vẫn yêu nhau, nhưng rồi cuộc sống nơi công sở kéo tôi đi xa em. Nhìn những cô gái váy vóc, xinh xắn khi trở về cái vùng quê nghèo tôi đã không còn thiết tha cô người yêu 8 năm mặn nồng của mình nữa. Nhưng giờ muốn rời bỏ cô gái đó tôi cũng không biết nên làm thế nào.
Tình yêu ấy vẫn bền chặt cho đến khi tôi ra trường, đi làm. Bắt đầu bon chen với cuộc sống này tôi mới thấm cái cảnh nhà quê không tiền, không địa vị. (ảnh minh họa)
Rồi tôi gặp Quỳnh, cô gái xinh đẹp của thủ đô. Tôi nhanh chóng si mê em và tìm mọi cách tán đổ. Trong khi đó tôi vẫn chưa chia tay cô bạn gái ở nhà. Rồi Quỳnh cũng gật đầu sau hơn 2 tháng, đúng lúc đó tôi trở thành kẻ bắt cá hai tay. Về quê thì có Lệ còn lên thành phố lại có Quỳnh. Tôi cứ vui vẻ với cái mối quan hệ mập mờ ấy những gần 1 năm, tai họa cũng ập xuống.
Lệ có thai, cái thai là của tôi, nhưng nhìn một cô gái chân lấm tay bùn so với cô người yêu thành phố khiến tôi nuốt không trôi. Tôi đã nhẫn tâm yêu cầu Lệ phá bỏ đứa bé và đưa tiền cho cô. Lệ không nói gì, chỉ cầm tiền nhìn tôi thù hận rồi cô nói sẽ trả thù tôi. Mặt về tôi thì nghĩ làm sao Lệ có đủ khả năng trả thù trong khi cô gái ấy yếu mềm đến vậy. Nào ngờ, em trả thù tôi thật.
Được hơn 3 tháng biết tin Lệ có thai và yêu cầu xử lý nó thì tôi đã ngỏ lời cưới Quỳnh. Về đến căn biệt thự xa hoa đó tôi càng muốn cố gắng được đứng trong đó, được làm chủ ngôi nhà. Nhưng tôi đâu ngờ cái suy nghĩ đó mãi chỉ là ước mơ. Được bố mẹ Quỳnh ủng hộ, bố vợ tương lai là giám đốc công ty lớn, ông trao quyền cho tôi quản lý một cơ sở nhỏ để có thu nhập cao hơn và lo cho con gái của ông. Không khỏi tôi vui mừng đến rơi nước mắt, vì ở cái vị trí này, nếu không quen Quỳnh, có lẽ cả đời này tôi cũng chẳng có được.
Hôn lễ được tổ chức ngay sau đó, tôi vui vẻ đón người vợ tương lai về thì Lệ xuất hiện trước mặt tôi với ly rượu mừng khiến tôi hốt hoảng trong khi cô còn mang theo cái bụng bầu vượt mặt không phá đi mà đến tận đây, cô thản nhiên nói.
- Làm gì mà anh ngạc nhiên vậy? Em chỉ đến mừng cưới thôi mà. Anh đừng hốt hoảng đến thế.
- Cảm ơn em.... Tôi phải nặn mãi mới ra được câu ấy.
Em kể hết với bố, ông tức giận đem quần áo của tôi vứt hết ra ngoài cửa cùng với một lá đơn bị đuổi việc do bố em đưa kèm theo một là đơn ly dị có chữ kí của em. (Ảnh minh họa)
Ngoài câu đó thì tôi cũng không biết nên nói gì, em cười khẩy rồi bỏ đi. Sau đó bận bịu nên tôi không còn thời gian để ý đến cô người yêu cũ nữa. Tan tiệc, tôi đang đứng đó thì vợ ra nói chuyện với vẻ mặt buồn rầu.
- Nãy vợ nói chuyện với chị Lệ bạn của anh đấy, chị ấy mang thai mà bố đứa bé không nhận, khổ thật, thương chị ấy quá chồng ạ. Chị ấy đưa vợ phong bì mừng cưới này bảo tan tiệc mới được mở. Vợ tò mò không biết trong đó có cái gì.
Nghi có điều chẳng lành khi phong bì không ghi gì cả, tôi đang định giật lấy phong bì trên tay vợ thì vợ đã mở xé toạc phong thư. Tôi đứng lì một chỗ chẳng dám nhúc nhích. Trong đó là một bức ảnh khi tôi và Lệ vẫn mặn nồng, cùng một giấy siêu âm và một lá thư. Trong đó không biết Lệ đã viết những gì, chỉ nhìn con mắt của Quỳnh thì tôi hiểu tôi đã mất tất cả rồi. Quỳnh tát vào mặt tôi rồi nói trong nước mắt:
- Em không thể ngờ người mình lấy làm chồng lại tồi tệ đến vậy.
Dứt lời Quỳnh chạy đi cầm theo lá thư của Lệ. Em kể hết với bố, ông tức giận đem quần áo của tôi vứt hết ra ngoài cửa cùng với một lá đơn bị đuổi việc do bố em đưa kèm theo một là đơn ly dị có chữ kí của em.
Tôi hoàn toàn trắng tay, chỉ một chút nữa đã có được một cuộc sống đổi khác mà giờ tôi lại trắng tay thế này. Tôi quỳ xin Quỳnh và gia đình em tha thứ nhưng không ai thèm nhòm ngó đến tôi. Đường cùng tôi lại quay về cầu xin Lệ vì dù sao em vẫn giữ đứa con của tôi, chúng tôi cũng yêu nhau đến 8 năm. Nhưng cuối cùng em cũng thẳng thừng từ chối. Đó có phải cái giá mà một kẻ khốn nạn như tôi phải trả khi phản bội người yêu 8 năm chỉ để bước vào một gia đình giàu có.
Theo Khám phá
Sau cái lần dứt khoát phải nhìn bằng được ngực cô hàng xóm, tôi nhận cái kết tái tê Tôi nhờ Hằng đưa cho tôi cái tua-vít, cô ấy vội với tay lấy, đúng lúc đó chiếc khăn tắm tuột xuống. Theo phản xạ, tôi quay mặt đi nhưng lại tò mò muốn nhìn được bộ ngực quyến rũ ấy nên lại vội quay lại. "Bánh mỳ phải có pa-tê, đàn ông phải có máu dê trong người!" - Câu nói đó...