Chị yêu em…người hao hao giống bạn trai cũ
Điều làm cô ấn tượng sâu sắc ở bạn này…đó chính là khuôn mặt giống với người bạn trai cũ của cô. Trong cô đã có một sự đồng cảm, một sự chú ý đặc biệt với bạn này.
Ảnh minh họa
Chia tay bạn trai đã yêu nhau hai năm vì lý do gia đình, cô bắt đầu vượt qua những tháng ảm đạm. Cô tự giam mình trong phòng, bất kỳ một chàng trai nào rủ đi chơi cô cũng không muốn đi. Cô tập trung tất cả cho công việc – công việc mà cô đam mê và đang đứng ở một vị trí quản lý. Nhưng mọi thứ thật không dễ dàng. Ban ngày, cô luôn tự hào với chính bản thân mình: “Mình đang sống tốt, single thật là vui vẻ, thật tự do” nhưng mỗi đêm, nằm thao thức và không ngủ được thì hình ảnh ấy lại tràn về. Nó ám ảnh, nó như điên dại, chỉ thèm được nắm, được nghe một hơi thở ấm áp thì mãn nguyện lắm rồi…nhưng giờ đây đã quá xa.
Mùa tuyển thành viên cho CLB lại đến, kế hoạch ấp ủ sẽ được thực hiện, sẽ được mọi người biết đến, những sản phẩm sáng tạo của cô sẽ được trình bày trước công chúng. Lần đầu tiên, cô tổ chức một event lớn như vậy, mỗi giây, mỗi phút chờ đợi đến thời điểm chương trình được bắt đầu như trở thành những khoảnh khắc dài vô tận…Vào vòng 2 của cuộc thi, cô là hướng dẫn viên của một nhóm gồm các bạn sinh viên dưới cô 2 khóa. Các bạn trong nhóm rất dễ thương và đoàn kết, còn rất thông minh nữa. Cô đã đặc biệt để ý đến một bạn. Bạn này ốm ốm, da ngăm đen và đặc biệt là rất thông minh, luôn nỗ lực ở những giây cuối cùng khi mà cả đội đã đuối sức. Nhưng điều làm cô ấn tượng sâu sắc ở bạn này…đó chính là khuôn mặt giống với người bạn trai cũ của cô. Trong cô đã có một sự đồng cảm, một sự chú ý đặc biệt với bạn này. Trong suốt hành trình của vòng thi hôm đó, những lúc có thể, cô luôn nhìn trộm bạn ấy, một nét mặt hiền lành, chân thành và lém lỉnh.
Nắm một phần quyền quyết định tuyển thành viên vào CLB trong tay, cô luôn nói đùa với ban điều hành là “cho bé Thịnh vào CLB đi, bé Thịnh dễ thương” – kiểu nói đùa của một đứa con gái thôi. Mọi người cũng chọc và cười vui hớn hở. Và rồi biểu hiện tốt và sự chân thành của Thịnh đã thuyết phục mọi người. Thịnh chính thức trở thành thành viên của CLB, ở bộ phận Pr-Marketting.
Cô, với vai trò của một người làm nhân sự phải sâu sát với tất cả thành viên, cô phải chat và nói chuyện rất nhiều với họ, đặc biệt là các thành viên mới vào, để củng cố tinh thần và văn hóa CLB trong các bạn. Và trong đó, tất nhiên có Thịnh. Chat, rồi nhắn tin điện thoại, trong vô thức cô cảm thấy mình đang nói chuyện với một người rất đặc biệt với mình vậy. Cô cảm thấy mình phải chăm sóc thật nhiều cho người này. Và cô cũng dần bị cuốn hút bởi cách nói chuyện rất thông minh và hài hước của Thịnh. Thịnh rất lễ phép, nhưng không phải vậy mà lúc nào cũng cứng nhắc, Thịnh làm cô vui rất nhiều.
Có hôm cô nhận thông báo rớt một cuộc thi về nhân sự, cô buồn và khóc nhiều, thấy rất thất vọng về bản thân, cô như mất định hướng và không biết rằng liệu hướng đi nghề nghiệp mình đã chọn đúng hay sai. Và cô kể hết với Thịnh, hai chị em chat với nhau thâu đêm. Thịnh chỉ cô cách tung đồng xu và nói với cô rằng, trong những phút mình phải lựa chọn thì hãy chọn niềm đam mê, vì khi lựa chọn như vậy mình mới thực sự nỗ lực vì nó. Rồi có lần Thịnh bị thất bại, leo lên xe bus và đi khắp thành phố cả ngày. Thịnh nhắn tin cho cô. Có lẽ Thịnh không biết cô đã lo lắng mức nào, bởi vì bình thường Thịnh là một người vô cùng có ý chí…Ngày qua ngày, cô cảm thấy gắn bó với Thịnh rất nhiều, trao đổi học tập, chuyện CLB, học tiếng Anh, đôi khi chỉ là tặng nhau một đồng xu, vài gói mỳ vì trò cá cược điểm số. Nhưng Cô cảm thấy cuộc sống của cô thật sự có ý nghĩa và thú vị.
Video đang HOT
Tết đến, cô lên Sapa và Thịnh rủ cô đi chơi, một buổi đi thật sự có ý nghĩa với cô. Thịnh chia sẻ về những kỷ niệm đã gắn bó trong khoảng thời gian học cấp 3, giọng Thịnh thật chân thành. Giữa trời Sapa lạnh, hoa nở vài cành, sặc sỡ nhưng không lòe loẹt, phố phường vắng lặng, cô đi dạo với Thịnh, trong lòng chợt nghĩ những điều vu vơ hạnh phúc…
Lòng cô đang nuôi một cái gì đó đẹp đẽ, hạnh phúc và rạo rực. Dù cô luôn bận tâm rằng cô lớn hơn Thịnh hai tuổi và lòng tự tôn của một đứa con gái cũng không cho phép cô nói một lời gì trước với Thịnh. Nhưng cô tin một ngày, Thịnh sẽ ngỏ lời với cô. Cô mong một ngày Thịnh sẽ…
Rồi đến một hôm, Thịnh treo một cái status “Thất bại…”, và như một thói quen, cô liền hỏi thăm. Thịnh kể Thịnh đã không may mắn trong một cuộc thi và hậu quả kéo theo là “Em đã không chat và nhắn tin với bạn ấy, và em cũng bỏ bạn ấy luôn rồi, không cố gắng nữa”…Một điều gì đó bắt đầu làm cô thảng thốt, hỏi Thịnh và được biết rằng…Thịnh vẫn đang theo đuổi một người con gái khác.
Mọi thứ dường như vỡ òa trước mắt cô. Cô cảm thấy tủi thân vô cùng, rằng mình chỉ là một người chị ở bên cạnh, song song đó luôn có một người con gái khác…Cô không làm gì cả trong mấy ngày liền, chán nản, mỗi ngày chỉ đi học, check mail, trả lời mail, nhưng lâu lâu…cô dạo vào facebook của Thịnh và thầm ghen tỵ với một ai kia, mặc dù Thịnh và người ta trên thực tế thì vẫn chưa có gì chính thức.
Cô quyết định không chat và nhắn tin với Thịnh gì nữa. Cô quyết tâm quên đi hình ảnh đó, quên đi khuôn mặt mà cô vẫn chọc là “ngố” đó. Cô đang cố gắng…từng ngày từng ngày, rằng thế giới của Thịnh không phải là thế giới của mình…Dù cô không biết có làm được không, nhưng cô lại phải cố gắng rất nhiều nữa. Cô chọn cách trốn chạy.
Theo VNE
Sự thật mà tôi nói ra sẽ làm đắng lòng nhiều người...
Nói xấu một người phụ nữ là điều không nên, càng không nên hơn khi người đó là vợ mình. Nhưng một khi người ấy đang làm hại nhiều người thì sự im lặng chính là đồng lõa với cái xấu.
Anh bạn thân của tôi ở TP HCM nhắn tin: "Con cáo nhà cậu lại giở trò nữa rồi kìa. Vô đây mà coi". Anh ta quăng cho tôi link của một bài báo. Tôi đọc xong, kết luận: Đây hình như là Cáo!
Tôi thật sự dốt công nghệ thông tin vì tôi không được đào tạo chuyên môn về ngành học đó nhưng tôi không mù tịt về mạng xã hội như ai đó nói. Những người sống ở nước ngoài hẳn sẽ biết rằng, một người có công ăn việc làm tử tế, không thể suốt ngày lê la trên Facebook để làm những chuyện vô bổ như bỡn cợn người này, chỉ trích người kia, khích bác người nọ. Hơn nữa, một người có tâm địa xấu xa thì không bao giờ có được những việc làm lương thiện dù suốt ngày họ rao giảng đạo đức.
Vợ tôi là một kẻ như vậy. Sai lầm của tôi bắt đầu từ khi tôi nhận lời một người quen để đưa Cáo (tạm gọi như vậy) ra nước ngoài bằng con đường kết hôn giả. Để hồ sơ chắc chắn không bị đánh rớt, một đám cưới đã được tổ chức linh đình trong lần thứ hai tôi về nước. Sau đó là tuần trăng mật.
Điều tôi không thể nào ngờ được là ngay đêm đầu tiên, khi tôi mang chăn màn xuống đất ngủ thì chính Cáo đã lôi tôi lên giường. Cô ta đã ngấu nghiến tôi như thể chúng tôi là một cặp vợ chồng thật sự. Kết quả là tôi đã thay đổi suy nghĩ, mặc nhiên xem đấy là vợ của mình. Điều đó đồng nghĩa với việc khi đưa được Cáo ra nước ngoài, tôi không hề nhận thêm một đồng nào của cô ta từ khoản thù lao mà đáng ra tôi phải nhận được theo hợp đồng kết hôn.
Tôi nghĩ âu cũng là duyên phận. Ở bên đó tôi suốt ngày đầu tắt mặt tối với công việc để lo cho gia đình còn ở Việt Nam, lại rất sợ bị vợ bỏ như nhiều người bạn khác nên không bao giờ dám để ý một cô gái nào. Thế mà giờ đây tự nhiên tôi có được một người vợ xinh đẹp, hẳn là ông trời cũng thương tình nên mới ban ơn cho tôi như vậy.
2 năm đầu, Cáo rất ngoan hiền. Suốt ngày đi học tiếng, học lái xe; về nhà thì nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa. Tôi thật sự hạnh phúc với món quà quý mà số phận mang đến cho mình. Có lần tôi bảo: "Khi nào em có công việc ổn định, anh sẽ lo thủ tục để lãnh mẹ em sang ở với chúng mình". Đó là tôi nói hoàn toàn thật lòng.
Nhưng kể từ khi Cáo đi làm thì mọi việc bắt đầu đảo lộn. Hết giờ làm, Cáo không về nhà mà tụ tập bạn bè đi tiệc tùng, đi bar, có khi nửa đêm mới về nhà, người nồng nặc mùi rượu. Tôi nhịn riết hết chịu nổi nên bảo cô ta: "Nếu em cứ như vậy thì hãy tự lo liệu cuộc sống của mình". Như chỉ chờ vậy, Cáo dọn ra thuê nhà ở riêng.
Tôi biết mình nóng giận lỡ lời nên tìm đến nhà trọ xin lỗi, năn nỉ cô ta quay về. Thế nhưng tôi nhận được lời thách thức: "Tại anh đuổi tôi chớ đâu phải tôi muốn đi? Mà tôi đã đi rồi thì không bao giờ quay lại".
Rất nhiều chuyện đã xảy ra với tôi trong giai đoạn đó khiến tôi không tập trung vào công việc, cuối cùng bị sa thải. Cuộc sống càng khó khăn hơn. Túng cùng, tôi bảo Cáo trả cho tôi số tiền mà ngày trước cô ta thuê tôi rước qua bên đó. Cáo vênh mặt: "Tôi đã trả cho anh còn nhiều hơn số tiền đó. Anh không biết là ngủ với tôi mỗi đêm phải mất bao nhiêu à? Bây giờ nếu tính kỹ, có khi anh còn nợ lại tôi".
Đến lúc đó, tôi không còn nghi ngờ gì nữa. Cái đuôi con cáo đã lộ ra. Tôi bảo cô ta làm thủ tục ly hôn. Thế nhưng cô ta không chịu: "Anh thích thì cứ làm chứ tôi không làm". Thật ra thì cô ta sợ tốn tiền nộp hồ sơ dù số tiền đó chẳng đáng là bao.
Qua bạn bè, tôi biết Cáo đang cặp với một gã người Hoa có cửa hiệu lớn ở Chinatown. Hắn cung phụng cho Cáo như một bà hoàng. Đến lúc đó, tôi không quan tâm đến cô ta nữa. Bất ngờ sau đó tôi nhận được tin Cáo bị tai nạn ô tô dập não, có người đồn đãi thật ra là Cáo bị bà vợ của gã người Hoa đánh ghen. Tôi có đến thăm mấy lần nhưng lúc đó Cáo đã mất trí nhớ, không nhận ra tôi.
Bẳng đi một thời gian chừng 2 năm, tôi tình cờ thấy Cáo "tái xuất giang hồ" ở một bang miền Bắc lạnh lẽo. Trên mạng xã hội, Cáo vẫn xinh đẹp như xưa nhưng nhìn kỹ, tôi thấy vẻ mặt cô ta có điều gì đó bất bình thường. Chút tò mò khiến tôi trở thành một trong số friends của Cáo. Và tôi thấy cô ta bắt đầu tung chiêu cưa cẩm những gã đàn ông, cả những anh độc thân lẫn những anh đã có vợ. Trong số này, người sập bẫy mới nhất là một tay kỹ sư ở Sài Gòn.
Tôi không nghĩ người trong bài báo mà bạn tôi nói đúng trăm phần trăm là Cáo bởi có những điều chưa đúng, có những điều còn hơn thế mà chỉ tôi mới biết. Nhưng đối với Cáo tất cả những việc làm đó đều đúng. Có lần cô ta đã nói với tôi: "Phàm đã sinh ra làm con người trên thế gian này thì người ta có quyền làm tất cả những gì mà người ta thích". Có thể so với những chuẩn mực đạo đức thì đó là sai, nhưng với Cáo thì suy nghĩ đó, hành động đó hoàn toàn đúng.
Thế nhưng tôi vẫn muốn nói với Cáo là "đời có vay, có trả". Hãy dừng lại để làm một người lương thiện cho phần đời còn lại. Tôi cũng muốn nói với những người đàn ông đang còn mụ mị xung quanh Cáo biết rằng nếu họ không có đủ năng lực tài chính thì đừng có dây dưa với người phụ nữ ấy bởi chuyện bị đá chỉ là điều sớm hay muộn.
Sự thật mà tôi nói ra sẽ làm đắng lòng nhiều người. Ai trách thì tôi đành chịu nhưng thấy sai mà không nói thì lại càng sai hơn...
Theo VNE
Chẳng lẽ khi yêu người ta lại ngu si, đần độn như vậy sao? Tôi không phủ nhận là mình có máu đào hoa bởi suy cho cùng, đàn ông mà không có chuyện đó thì người ta sẽ bảo mình ái nam, ái nữ. Nhưng lần này, cái máu ấy nó đang làm cho tôi lên bờ xuống ruộng. Đúng hơn là tôi bị sét đánh. Lưỡi tầm sét này không giống bất cứ cái nào...