Chỉ xa em một chút thôi nhé!
Ở khoảng cách mà em có thể quay lại là nhìn thấy, để có thể an tâm mà bước về phía trước, với một niềm tin rằng anh vẫn luôn ở trong tầm với của em.
Anh!
Chúng ta quyết định để dành cho mỗi người một kỳ nghỉ dài mà không có nhau, khi những cuộc cãi vã, căng thẳng chẳng đầu chẳng cuối cứ lung lay mãi cái gốc rễ của mối quan hệ mà anh và em đã tận tâm vun vén thật nhiều. Mặc dù không muốn, nhưng chúng ta buộc phải tự mình giải quyết những khúc mắc nảy sinh xuất phát từ mỗi người.
Và em nghĩ, chỉ có xa nhau một thời gian mới khiến chúng ta có thể bình tâm lại, mới có thể khiến anh và em nhận ra những tật xấu của bản thân, để biết trân trọng tất cả những biến cố đã vượt qua, hoặc sợi dây tình cảm đã bám chặt đến nỗi tất cả bỗng thành thói quen.
Khi tạm thời chia phôi, con người ta mới nhận ra cần có nhau như thế nào, để rồi chiêm nghiệm hết câu nói: “Tình yêu như không thể tồn tại quá nhiều vết nứt. Khi vết nứt đầu tiên xuất hiện, nhất định phải tìm cách hàn gắn lại”. Chính khoảng cách là mối hàn tốt nhất cho tình yêu.
Nhưng, anh à, đừng xa em quá lâu, vì em sợ khoảng cách quá xa sẽ rút ngắn tình cảm, vì em sợ bỗng dưng một ngày trở lại, chúng ta lại nhìn nhau như hai kẻ xa lạ. Những thay đổi trong quá trình xa nhau ấy, ngộ nhỡ đẩy hai ta càng xa thêm. Em cũng mâu thuẫn nhiều lắm. Vì khoảng cách và thời gian như một con dao hai lưỡi, nó có thể hàn gắn một mối quan hệ, nhưng cũng có thể đập vỡ tan một mối quan hệ.
Và em nghĩ, chỉ có xa nhau một thời gian mới khiến chúng ta có thể bình tâm lại (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Vậy thì, chỉ tạm xa nhau một chút thôi anh nhé, rồi sau đó trở lại với em, nguyên vẹn là người mà em yêu, nguyên vẹn là người đã từng chỉ dành tình cảm cho em.
Bởi vì em không dũng cảm, bởi vì em quá yếu mềm, nên em sợ rằng khi buông tay ra, sẽ không thể nắm lại bàn tay anh nữa.
Bởi vì em không đủ tự tin, bởi vì em còn thấy tự ti khi đối diện với chính bản thân mình, huống hồ là trước tình cảm của anh, và trong tình yêu của chúng ta. Chỉ cần một chút biến động là có thể khiến em không ngừng lo lắng, chỉ cần một ý nghĩ tiêu cực, là em có thể dễ dàng tuyệt vọng.
Chỉ xa nhau một chút thôi anh nhé, ở khoảng cách mà em có thể quay lại là nhìn thấy, để có thể an tâm mà bước về phía trước, với một niềm tin rằng anh vẫn luôn ở trong tầm với của em.
Chỉ xa nhau một chút thôi, vì khi đi xa quá, lúc muốn trở về tìm lại mà chẳng thấy nhau đâu nữa.
Chỉ xa nhau một chút thôi, vì cuộc đời rộng lớn, ngộ nhỡ lại lãng quên nhau trong dòng người.
Bởi vì em không dũng cảm, bởi vì em quá yếu mềm, nên em sợ rằng khi buông tay ra, sẽ không thể nắm lại bàn tay anh nữa.
(Ảnh minh họa)
Có thể vì em quá cả nghĩ, cũng có thể là em lo lắng thừa. Khi nhiều người vẫn nói em là con ngốc mà cứ chạy theo những mâu thuẫn nửa vời, để rồi ép anh ở trong một khoảng trống mà em tự xây nên. Nhưng, chỉ là họ chưa yêu, và họ chẳng thể hiểu được cảm giác trước một quyết định quan trọng như thế này. Em chỉ ngốc vì đã quá lo sợ sẽ mất mối tình này.
Anh đã cười lớn và búng vào trán em trách em tự làm khổ bản thân, anh đã từng nghiêm túc nhìn em và nói rằng đừng sợ anh thay đổi. Em biết chứ, anh yêu em, nhưng em rốt cuộc cũng chỉ là một con bé lúc thì cố tỏ ra cứng rắn, nhưng vẫn không thể xóa được dấu tích trẻ con.
Em không ấu trĩ, cũng không mù quáng, chỉ là em đang trân trọng tình cảm của chúng ta, và không muốn để nó mất đi chỉ vì những sai lầm nhỏ nhặt, hoặc một lần sảy chân vô cớ.
Không phải em không có niềm tin nơi anh, chỉ là em không dám tin vào số phận. Khi giữa trăm ngàn người mới có thể gặp được anh, khi đã dành cho nhau một thứ tình cảm sâu nặng đến nỗi chiếm một phần cơ thể. Em hoàn toàn không muốn xa anh, rồi lại lạc mất anh.
Chỉ xa em một chút thôi, anh nhé!
Theo Blogtamsu
Tôi muốn quay lại khi nghe tin chồng cũ có vợ mới
Từ lúc nghe tin chồng cũ của tôi sắp sửa kết hôn, tôi bị mất ăn mất ngủ, trong lòng trào lên cảm giác nuối tiếc và muốn níu kéo cuộc hôn nhân đã qua.
Cưới anh được 2 năm thì tôi sinh con, 3 năm thì chúng tôi có nhà chung cư, 5 năm thì mua xe ô tô và sinh đứa thứ 2, 7 năm thì cả hai vợ chồng đã có thêm một cơ ngơi hoành tráng nữa ở ngoài ngoại ô. Cuộc sống gia đình tôi lúc đó thực sự đã viên mãn với đầy đủ vật chất và tinh thần. Anh là người chăm sóc tôi nhiều lắm, với anh, lúc nào tôi cũng như đứa trẻ đã nhiều tuổi vậy. Mỗi lần anh đi công tác xa thì anh cứ gọi điện về liên tục dặn dò mẹ con tôi từng tí một vậy. Bạn bè tôi cứ bảo: "mày với hai đứa con là ba đứa con của ông ấy chứ không phải là vợ và hai con nữa, lo gì mà còn hơn lo cho con". Thực sự ở bên anh tôi luôn cảm thấy bình an và hạnh phúc.
Thế rồi tôi phát hiện ra chồng tôi ngoại tình. Đó là chuyện động trời khi tôi thấy anh hay nhắn tin tình cảm với một cô gái lạ. Ngay lập tức tôi họp hai bên gia đình nội ngoại và thông báo chuyện này, mọi người đều bất ngờ và lao vào trách móc anh, nói rằng anh vô trách nhiệm và không quan tâm đến gia đình. Tôi hả hê sung sướng vì được bảo vệ và cũng ngầm cho anh biết rằng, tôi không bao giờ để yên mọi chuyện. Sau buổi họp gia đình, anh đau khổ nói với tôi: "Anh biết anh sai, nhưng em không lựa chọn cách nào cho tử tế hơn, em làm thế này mất mặt anh quá". Tôi nói với anh rằng nếu anh không dừng lại, tôi sẽ còn làm cho to chuyện hơn.
Sau một khoảng thời gian anh hoàn toàn không có biểu hiện gì kỳ lạ thì tôi đã yên tâm hơn. Nhưng rồi lại thấy anh lén lút hẹn hò với cô gái ấy. Tôi đã nổi cơn tam bành lên không chờ nghe anh ấy nói gì nữa, tôi đã làm đơn tố cáo hành vi ngoại tình của anh với cơ quan anh đồng thời gửi đơn ly hôn đơn phương lên tòa án. Mặc cho hai bên gia đình nội ngoại khuyên giải hết lời, tôi vẫn quyết làm đến cùng. Tôi không thể chấp nhận cảnh bị phản bội lần thứ hai.
Tôi muốn quay lại khi nghe tin chồng cũ có vợ mới (ảnh minh họa)
Chuyện ly hôn đã giải quyết xong, anh đồng ý cho tôi sống cùng hai con và qua lại thăm nom. Anh cũng đi ra khỏi nhà và để lại toàn bộ nhà cửa cho mẹ con tôi. Ban đầu tôi nghĩ rằng mình làm thế để trả thù cho anh, nhưng hằng đêm nằm một mình ôm con, tôi thấy có lẽ mình đã quá vội vàng. Chồng cũ của tôi vẫn có trách nhiệm với con cái, hằng tuần anh vẫn qua thăm con và cho chúng đi chơi, anh vẫn gửi tiền đều đặn vào tài khoản của tôi. Anh rất yêu con nhưng gần như không mấy khi nói chuyện với tôi ngoại trừ những lúc gọi điện thoại để hỏi thăm con. Tôi càng thấy tủi thân và buồn hơn. Nhưng nghĩ lại, chính tôi đã đẩy anh ra khỏi cuộc sống của mình nên tôi không có lý do gì để níu kéo anh cả.
Hai năm trôi qua, anh vẫn yêu con và lạnh lùng với tôi như vậy khiến tôi càng dằn vặt. Cách đây mấy hôm tôi nghe các con tôi khoe rằng ba chúng sắp lấy vợ mới, chúng đã được gặp dì, đó là người phụ nữ rất dễ thương và chúng rất yêu quý. Mặc dù quát con rằng không được gần gũi với người phụ nữ đó nhưng tôi đã chảy nước mắt và bỗng trào lên cảm giác chua xót và mất hi vọng.
Từ lúc biết chồng cũ sắp có vợ mới, tôi không ăn ngủ được. Tôi đã nhắn tin xin lỗi anh về hành vi bồng bột của mình và muốn quay lại, nhưng anh hoàn toàn không trả lời tôi một tin nhắn nào, mỗi lần gọi điện cho tôi, anh vẫn dịu dàng hỏi tôi về con cái nhưng hoàn toàn không đả động gì đến tin nhắn. Tôi muốn hẹn nói chuyện với anh ở quán cà phê nhưng anh từ chối. Anh nói: "Chúng ta có duyên nhưng không có phận, anh sắp có người mới, em cũng nên tìm người khác lo cho cuộc sống của em đi, con cái anh vẫn có trách nhiệm đầy đủ cho đến khi trưởng thành". Vậy là tôi đã mất hết hy vọng. Nhưng liệu rằng có vì quá yêu con mà anh còn có chút tình cảm nào dành cho tôi hay không? Tôi còn nhớ và yêu anh nhiều lắm!
Theo Blogtamsu
Độc đắc, ôi độc đắc bài học đắt giá về niềm tin vợ chồng Bây giờ vợ nằm bên chồng chẳng nghĩ được điều gì cho ra hồn, lòng cứ thắt lại thắt lại, có đau không? Vợ không còn cảm giác gì cả, vợ thầm cầu nguyện chồng đừng để sự thật bẽ bàng như thế. Mấy lần vợ mơ thấy trúng số nhưng không bao giờ mua, có 2 lần mua vì thấy thương thương...